Showing posts with label kỹ năng giao tiếp. Show all posts
Showing posts with label kỹ năng giao tiếp. Show all posts

Tuesday, August 14, 2012

7 bước để tự tin


Những người thiếu tự tin thường rất bi quan và cứ dằn vặt chính bản thân vì những hành động sai lầm của mình. Bi quan cứ tiếp nối bi quan, bạn càng trở nên sợ hãi với bất cứ việc làm gì của chính mình. Vậy làm sao để trở nên tự tin? Hãy thử làm 7 điều sau đây nhé!

Trích: Kỹ năng mềm 

1. Lập bảng “kiểm kê”
Những người thiếu tự tin thường rất bi quan và cứ dằn vặt chính bản thân vì những hành động sai lầm của mình. Bi quan cứ tiếp nối bi quan, bạn càng trở nên sợ hãi với bất cứ việc làm gì của chính mình. Cách để bạn thóat khỏi tình trang này là lập một bảng kiểm kê lại tất cả…ưu điểm của bạn, kể cả trong việc bạn bị thất bại.
Ví dụ như bạn đã quên một nửa của bàn thuyết trình khi đứng trước lớp nhưng bạn được cô khen là bài viết có sáng tạo khi nộp lại bài thuyết trình ấy. Hãy viết vào bảng vế thứ 2 của câu chuyện trên. Nó chỉ là một mẹo nhỏ, nhưng lại có thể khiến cho tỉ lệ bi quan của bạn giảm đi rất nhiều.

2. Suy nghĩ lạc quan
Bi quan là bạn đồng hành của việc mất tự tin, gần như là nguồn gốc. Bạn muốn có thêm tự tin? Vậy hãy giảm đi sự bi quan và thêm thật nhiều lạc quan vào. Tư tưởng có một sức mạnh vô cùng to lớn. Nếu bạn không thể cải thiện suy nghĩ của bản thân, hãy nói với chính mình câu “mình có thể làm được”, và dĩ nhiên, hãy tin vào nó. Bạn sẽ thành công đáng kể cho mà xem.

3. Dám đối diện với thử thách
Không cần bạn phải vượt qua mục tiêu khó khăn ngay trong lần đầu tiếp xúc. Thay vì sợ thất bại, bạn hãy nghĩ đến những kinh nghiệm bạn có sau khi thất bại. Bạn sẽ thấy rằng bạn “chẳng có gì để mất”, thế nên, hãy cứ vui vẻ tiến lên phía trước, đối diện với mọi khó khăn và thử thách. Nếu không thành công, bạn cũng chẳng bao giờ là một kẻ thất bại, kẻ thất bại, là kẻ không dám tiến đến để thành công.
4. Đặt ra mục tiêu cao hơn
Đừng bao giờ hoàn toàn thỏa mãn với hiện tại, hãy luôn tin rằng bạn còn có thể tốt hơn. Không cần những mục tiêu quá xa vời, mỗi một sự thay đổi nhỏ trong cuộc sống của bạn, cũng có thể đem lại cho bạn sự tự tin. Ví dụ như bạn đề ra việc chạy 3 vòng công viên mỗi sáng, khi bạn đạt được nó, bạn vui mừng và cứ duy trì. Sao không thử tăng số vòng hoặc rút ngắn thời gian chạy của bạn lại. Thử thách khiến cho con người ta tiến lên cơ mà. Những thành công nho nhỏ của những việc trong tầm tay sẽ đem lại cho bạn niềm vui, niềm tin, và bạn sẽ thấy rằng “ồ, mình làm được điều ấy”.
5. Học hỏi không ngừng
Sự thiếu thông tin và kiến thức đẩy bạn ra xa khỏi anh chàng tự tin. Bạn sẽ không dám nói lên những suy nghĩ của bạn vì bạn sợ mình nói sai và trở thành trò cười? Thế thì hãy học hỏi, hãy cập nhật mọi thông tin xung quanh bạn. Biết đâu đấy, bạn sẽ trở thành trung tâm cho mà xem!

6. “Nào mình cùng…konica”

Một cách đơn giản nhất để kéo sự tự tin lại gần đó là cười. Bạn không tin ư? Hãy cứ thử xem. Nụ cười khiến cho sự căng thẳng giảm bớt, làm cho mọi người xung quanh thân thiện với bạn hơn. Áp lực từ đó cũng giảm đi. Nếu bạn là một người không giỏi giao tiếp thì nụ cười thân thiện giúp bạn có được những mối quan hệ tốt đẹp với mọi người xung quanh, cuộc sống của bạn trở nên vui vẻ hơn. Bạn lại tư tin lên.

7. Thực tập tất cả điều trên
Bạn không thể cải thiện bản thân nếu chỉ nghe và…để đó. Hãy nhớ 6 điều trên bạn vừa đọc, áp dụng chúng cho cụôc sống hằng ngày của chính mình. Một lúc nào đấy, sự tự tin sẽ trở thành tài sản của riêng bạn, và bạn sẽ giật mình “sao hồi xưa mình nhát thế kia nhỉ?”
Nguồn: Kem – Báo Mực Tím Online

Friday, July 27, 2012

Bí quyết nói lời cám ơn


Kỹ năng giao tiếp: bí quyết nói lời cám ơn




Bí quyết nói lời cám ơn này rất ngắn, rất ngọt ngào, rất đơn giản và rất hiệu quả. Nó không chỉ thể hiện cho thấy bạn là một người giao tiếp tinh tế, mà còn khuyến khích người khác làm điều tốt đẹp cho bạn, thích hợp tác với bạn hoặc yêu quý bạn. 





Biểu hiện lòng biết ơn tới sếp và đồng nghiệp giúp bạn bảo đảm công việc của mình, bạn sẽ có nhóm làm việc ăn ý và luôn sát cánh bên bạn. (Hình: immigrationmexicanamerican)


Cảm ơn nơi làm việc 


Lời cảm ơn hay lòng biết ơn tạo nên sợi dây liên kết bền vững, kéo mọi người lại gần nhau. Khi là sếp, lời cảm ơn đối với các nhân viên lại càng giá trị hơn. Đừng bao giờ nghĩ rằng, mình là sếp thì nhân viên phải cảm ơn mình chứ không có chiều ngược lại. Bởi nếu chỉ có một mình, liệu bạn có thể thành công và giữ vị trí sếp hay không?


Ở vị trí nhân viên, nói lời cảm ơn tới sếp là việc đương nhiên, tuy nhiên, không có nghĩa là cứ hơi một tý là bạn phải cảm ơn. Đôi khi, sếp cũng bực mình vì chuyện chẳng có gì đáng để cảm ơn mà bạn cũng nói, cứ như thể đó là câu cửa miệng để lấy lòng sếp vậy. Hãy cảm ơn sếp khi có sự đánh giá cao nỗ lực của bạn, khi sếp biết phân định đúng sai, công tâm trong mọi việc...


Với đồng nghiệp, nếu dùng lời cảm ơn tùy tiện, dần dần người ta sẽ không cảm thấy giá trị của nó mà chỉ thấy bạn là kẻ khéo mồm, thậm chí là giả dối mà thôi. Bởi vậy, hãy biết lúc nào nên nói cảm ơn để phát huy được sức mạnh của cụm từ này. Khi đồng ghiệp giúp đỡ bạn, dù việc bé hay việc lớn, bạn cũng nên có lời cảm ơn. Chẳng phải tự nhiên mà người xưa đã đúc kết "lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau". Vì thế, bạn nên nói “cám ơn” và ca tụng bất cứ khi nào có thể, những biểu hiện đó sẽ giúp mọi người có thêm động lực để làm việc và gắn bó với nhau.





Trong cuộc sống, bạn có thể sử dụng bí quyết nói lời cám ơn với tất cả mọi người. Và khi tạo dựng thành thói quen, bạn sẽ tự thấy mình đang dùng đến nó hàng ngày...


Bí quyết chung: Đừng cám ơn cộc lốc! 


Đừng bao giờ nói lời cám ơn cộc lốc. Hãy nói lời cám ơn kèm với những lý do. Sử dụng độc một tiếng “cám ơn” cộc lốc thường xuyên, có thể khiến người ta thậm chí không còn muốn nghe nó nữa. Những lời cám ơn sẽ mang lại hiệu quả nếu nói bằng lời cám ơn cụ thể, bạn nên đề cập tới một điều cụ thể mà sếp hay đồng nghiệp đã làm cho bạn. Điều đó chứng tỏ bạn thực sự cảm kích và đánh giá cao sự giúp đỡ của người ấy.


Lại nữa, khi chúng ta mua tờ báo chẳng hạn, chúng ta chỉ nói “cám ơn” lúc nhận tiền thừa… Liệu “cám ơn” đó có giống lời cám ơn mà bạn muốn dành cho khách hàng tiềm năng luôn mua số lượng lớn hàng hóa của bạn? Hoặc tiếng cám ơn cộc lốc đó có giống lời cám ơn dành cho người thân yêu đã mang đến cho bạn một điều tuyệt vời nào đó hay không?


Vì vậy, đừng để từ cám ơn đứng một mình. Bất kể lúc nào, hãy nói lời cám ơn cùng với những lý do của nó: “- Cám ơn bạn đã đến; - Cám ơn bạn đã hiểu tôi; - Cám ơn bạn đã đợi tôi; - Cám ơn, bạn thật là một khách hàng tuyệt vời; - Cám ơn, bạn thật dễ thương, dễ mến…”.


Ngoài ra, không chỉ thể hiện lòng biết ơn mà bạn cần biết cách nhận lời cám ơn từ người khác đúng cách. Đôi khi, nhiều người bối rối trước biểu hiện biết ơn của người khác đến nỗi nhún vai hoặc thấy ngại ngùng, không thoải mái. Thay vào đó, bạn nên nói đơn giản: “Không có gì. Tôi luôn sẵn sàng và rất vui khi được làm việc đó!”. Rồi sau đó, dành chút thời gian để tận hưởng lời cám ơn của họ. Đó sẽ là động lực để bạn làm tốt hơn khi quay trở lại công việc. Hãy nhớ rằng, biết nhận lời cám ơn đúng cách, bạn cũng sẽ biết nói lời cám ơn đúng cách để đạt hiệu quả cao nhất.


Cám ơn bạn đã đọc hết bài viết.
Chúc bạn luôn vui, khỏe và nhiều may mắn.


Văn Nghi


Saturday, July 21, 2012

Cách ứng xử của người quân tử


Cách ứng xử của người quân tử


Nước Vệ có một viên quan trông coi pháp luật tên là Quý Cao. Ông là người chính trực, khi thăng đường xử án thì cực kỳ nghiêm minh, công bằng nhưng giàu lòng nhân ái.

Trong lần xử án một kẻ ăn trộm, chiểu theo hình phạt thời đó, Quý Cao đã xử anh ta rất nghiêm khắc, để anh ta nhớ đời không bao giờ tái phạm.

Bẵng đi thời gian dài, kẻ ăn trộm năm xưa nay trở thành giám đốc Công ty TNHH X. Quả đất quay tròn, một người con của Quý Cao làm nhân viên dưới quyền của vị giám đốc nọ. Thế rồi người con của Quý Cao vi phạm một khuyết điểm, mức độ trầm trọng gấp nhiều lần so với cái lỗi năm xưa của vị giám đốc nọ. Quý Cao đinh ninh thế nào vị giám đốc cũng xử con mình thật nặng để trả thù ông.

Trái với suy đoán của Quý Cao, sau khi phân tích thấu đáo khuyết điểm mà người con của Quý Cao mắc phải, vị giám đốc nọ không những không xử phạt, mà còn cho người con của Quý Cao đi bồi dưỡng thêm nghiệp vụ. Vì người con của Quý Cao phạm lỗi là do thiếu kiến thức chuyên môn, chứ không phải do thói hư tật xấu.

Cảm động trước tấm lòng của kẻ ăn trộm năm xưa, Quý Cao hỏi:

- Trước ngươi mắc tội, ta xử rất nghiêm khắc. Nay con ta phạm lỗi chính là dịp để ngươi trả thù. Thế mà ngươi lại xử sự rất nhân văn. Vậy là cớ làm sao?

Vị giám đốc trả lời:

- Hồi đó, cái tội của tôi đáng phải xử phạt như thế. Chính nhờ sự nghiêm khắc, công minh của Tiên sinh mà tôi mới có được như hôm nay. Hơn nữa, lúc Tiên sinh luận án, tôi thấy Tiên sinh cũng có ý muốn vận dụng pháp luật để nới tay. Lúc án định xong, đem thi hành, tôi thấy Tiên sinh cũng khổ tâm lắm. Nhưng vì luật pháp bất vị tình nên buộc Tiên sinh phải làm thế. Chứ đâu phải vì Tiên sinh có ý hãm hại tôi. Tôi không cám ơn Tiên sinh thì thôi, sao có thể trả thù ngài được? Ngài đã dạy tôi một bài học sâu sắc về đối nhân xử thế của người quân tử.

Trích: Diễn đàn

Bí quyết nói chuyện trước đám đông





Phần lớn mọi người xem việc phải nói chuyện trước đám đông là nỗi sợ hãi kinh khủng nhất. Nỗi sợ đó còn hơn cả sợ rắn, sợ đi máy bay, hoặc ngay cả sợ cái chết. Nhưng chúng ta không thể trốn tránh nó mãi. Nhiều người trong chúng ta có thể được mời ra trình bày một báo cáo, phát biểu trong buổi họp phụ huynh học sinh, nói lời chúc mừng trong lễ cưới. Làm sao để bạn có thể vượt qua những thử thách đó. Thật đơn giản chỉ với một chút thời gian luyện tập. 


- Quy tắc quan trọng nhất trong việc nói chuyện trước đám đông là bạn phải biết mình nói gì. Điều này nghe có vẻ ngớ ngẩn, nhưng thông thường các “diễn giả” không hề có một ý niệm rõ ràng về những gì họ truyền đạt đến người nghe. Bạn cần phải biết chính xác bạn sẽ đưa người nghe đến đâu. Một khi đã biết, hãy liệt kê nó thành 3 hay 4 điểm chính và soạn bài nói của mình tập trung vào những điểm này thôi. Bạn không phải là một cuốn từ điển sống, việc đưa ra quá nhiều thông tin hay không đủ thông tin cũng đều dở như nhau.


- Thực hành, nhưng không cần quá nhiều: Liệt kê ra những gì bạn sẽ nói và tập nói 1 hay 2 lần. Sẽ rất hay nếu như bạn canh thời gian trong khi tập, việc đó sẽ giúp bạn kiểm soát được thời gian nói mà không sợ bị lố. Có thể sẽ có những phút ngẫu hứng tình cờ xảy ra làm bạn bất ngờ và làm khán giả thích thú. Bạn sẽ không còn muốn xuất hiện trước đám đông nếu bạn đã nói về một đề tài cả ngàn lần rồi, bạn sẽ cảm thấy chán và chẳng thèm để ý tới khán giả nữa. Bạn cũng nên lập kế hoạch sẽ mặc những gì. Chú ý rằng đó phải là bộ đồ mà bạn cảm thấy thoải mái khi mặc vào. Và điều quan trọng nhất, đó phải là bộ đồ mà bạn biết sẽ làm mình nổi bật. Quyết định trước việc mình sẽ mặc gì trong ngày diễn thuyết sẽ làm bạn bớt lo lắng hơn.


- Hãy là chính mình! Nhiều người cảm thấy cần phải rập khuôn theo phong cách của ai đó khi nói trước đám đông, đó là vì họ cảm thấy họ không đủ tự tin để lôi cuốn sự chú ý của khán giả. Một số cảm thấy bị “khớp” và nghiêm túc quá mức và quên rằng tính hài hước cũng là một công cụ quan trọng của diễn giả. Đừng nên chỉ tập trung vào vấn đề chính, đôi khi những giai thoại cá nhân hay những mẩu chuyện nhỏ cũng là một cách rất tốt để hòa nhập với khán giả.


- Khán giả là bạn bè! Khán giả luôn ở đó, bởi vì họ quan tâm tới những gì bạn sẽ nói và muốn nghe bạn nói về vấn đề đó. Họ muốn bạn phải làm tốt. Đừng nghĩ khán giả như là một khối người thù địch, hãy xem họ chỉ là một nhóm cá nhân riêng lẻ. Hãy cố gắng nhìn vào một ai đó một lúc. Khi nói chuyện với khán giả, tiếp thu những ý kiến phản hồi của họ để hoàn thành bài nói chuyện của mình.


- Bạn sẽ vượt qua thôi mà! Tôi chưa bao giờ từng nghe thấy có ai chết trên bục diễn thuyết cả. Bạn cũng không bị thở dốc, hụt hơi, quên mất tên mình hay bị nổi nóng. Đấy là những chuyện gây ám ảnh cho bất cứ ai phải đứng trước đám đông. Người ta gọi đó là cơn ác mộng của diễn viên. Việc đó hoàn toàn bình thường. Sử dụng một số kỹ thuật thư giãn trước khi bắt đầu. Bạn có thể tìm một nơi để nhảy lên nhảy xuống hoặc dậm chân thật manh, điều này sẽ giúp bạn cảm thấy vững vàng và giảm bớt căng thẳng. Lắc bàn tay và co duỗi nắm tay. Điều này sẽ làm tay bạn bớt run. Nếu run tay thực sự là một vấn đề thì hãy nắm lấy một tấm danh thiếp hay nắm vào bục diễn thuyết khi nói chyện. Lè lưỡi ra, trợn mắt và há miệng to hết cỡ, sau đó nhăn tít mặt lại. Việc này sẽ làn thư giãn các cơ mặt của bạn. Hít thật sâu và thở mạnh ra tiếng để làm ấm giọng của bạn. Tưởng tượng như bạn đang ở trên một đám mây, không gì có thể làm hại đến bạn khi bạn đang ở trong đó. Hãy cố gắng giữ hình ảnh ấy trong đầu khi bạn đang đứng trên diễn đàn. Sẽ trở nên dễ dàng hơn! Nói chuyện trước công chúng càng nhiều, việc đó càng trở nên dễ dàng hơn. Có khi bạn còn cảm thấy thích nữa ấy chứ!



Xem thêm: Tại Diễn đàn

Wednesday, July 18, 2012

Cùng luận về 'lời ăn tiếng nói'

Cùng luận về 'lời ăn tiếng nói' ...



Người xưa có câu: “Học ăn, học nói, học gói, học mở”, hãy vận dụng 5 bí quyết sau để biết cách ăn nói hợp lòng người!


1. Nói “xin chào”, “cảm ơn”, “xin lỗi” vào những lúc cần thiết. Điều này tưởng dễ nhưng rất nhiều người quên.


Bạn có thể nghĩ rằng đây chỉ là những lời nói xã giao. Và vì thế, nhiều khi bạn rất kiệm lời với người khác, đặc biệt là những người đã trở nên thân thuộc với bạn. Bạn có nghĩ rằng ngay cả đứa bạn thân của bạn từ thời còn “mặc quần thủng đít”, hiểu rõ bạn như lòng bàn tay hay đứa em bé xíu của bạn cũng sẽ cảm thấy rất vui nếu bạn nói với chúng điều đó. Ví dụ nhé, bạn đang nghe điện thoại, bạn cần ghi lại số của một ai đó, bạn nhìn thấy đứa em 5 tuổi của bạn đang lởn vởn ngoài bàn học và bạn nhờ nó: “Bé ơi, lấy cho chị cái bút ngoài bàn kia.”. Khi bé mang bút đến cho bạn, tại sao bạn không nói: “Chị cảm ơn bé nhiều nhé!” thay vì bỏ lơ cô bé và tiếp tục cuộc “buôn” của mình.


Có một điều bạn nên hiểu, mọi con người đều cần phải được đối xử bình đẳng. Bất cứ khi nào, kể cả lúc bận rộn nhất, chỉ cần bạn sao nhãng hay lười nhác làm chuyện gì, nó sẽ dần dần biến thành thói quen khó thay đổi. Hãy cứ luôn ghi nhớ những phép lịch sự bình thường trong cuộc sống:
“Nói “xin chào” với tất cả mọi người khi bạn gặp họ. Nói cảm ơn khi ai đó làm gì cho bạn. Và “xin lỗi” khi bạn mắc lỗi lầm”
.
2. Đừng tiếc lời khen.


Tục ngữ Việt Nam có câu:
“Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”
Tâm lí chung của con người là thích được động viên, khích lệ và đánh giá cao. Rõ ràng, một người được sống trong không khí cởi mở, thường xuyên được khen thưởng sẽ thấy vui vẻ, hạnh phúc hơn là người luôn phải sống trong những lời chê bai, dè bỉu. Bạn đừng coi thường tác dụng của lời khen. Nó tác động với trung khu thần kinh của con người và tạo nên sự hưng phấn,tích cực hoạt động. Ngay khi bạn khen một người là bạn đã giúp họ có thêm động lực trong cuộc sống, học tập. Đồng thời, họ cũng có cái nhìn thiện cảm với bạn. Vì vậy, hãy đừng tiếc lời khen.


Tuy nhiên, bạn phải nhớ rằng, “không tiếc” không có nghĩa là “phung phí’, “bừa bãi”. Vì khi lời khen đi quá sẽ làm cho người được khen tự mãn. Còn nếu lời khen không đúng sự thật thì bạn biết rồi đó, người ta sẽ dễ dàng nhận ra bạn là một kẻ “nịnh hót”!


Giả dụ nhé: Bạn có một đứa em và chẳng may...chữ của nó xấu tệ hại! Khi bạn rèn chữ cho nó, nếu con bé đã cố gắng và tiến bộ (cho dù là rất nhỏ), hãy cứ thường xuyên khen nó: “Chữ bé càng ngày càng đẹp hơn rồi đó. Tiếp tục cố gắng thì sẽ đẹp như chữ của bạn Na đó!”. Còn nếu bạn đã vội khen: “Oa! Chữ bé đẹp ghê! Nếu chị là cô giáo, chị cho bé xếp nhất lớp, 10 điểm luôn đó!” thì bé sẽ vội đắc ý và không còn muốn rèn luyện tiếp nữa.


3. Hãy chỉ nói những gì bạn làm được!


Nếu không, bạn sẽ trở thành một kẻ khoác lác! Người xưa có câu: “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”. Biết rõ bản thân mình cũng là một nghệ thuật. Khi bạn nhìn rõ khả năng và cả nhưng điểm yếu của mình, khi phát ngôn ra, chắc chắn bạn sẽ chỉ nói những lời từ tốn và hợp lí. Hơn tất cả, khi bạn nói và làm được chắc chắn 100%, mọi người sẽ đánh giá bạn là một người có trách nhiệm, nghiêm túc và có uy tín.


Khi bạn nói quá những việc ngoài khả năng của mình, bạn đã là một kẻ “nói khoác tới tận mang tai” trong mắt người khác rồi đấy. Kể cả khi đang cực kì hưng phấn, bạn cũng đừng nên “nổ” quá đáng, nhất là giữa đám đông. Khi họ phát hiện ra bạn nói không đúng sự thật, họ sẽ cười cợt bạn đấy.


Khi bạn hứa với ai đó chắc chắn về một khả năng, bạn phải chắc là mình làm được. Nếu không, người ta sẽ đánh giá bạn là kẻ thiếu trách nhiệm và hãy tin đi, đến 99% trong những lần sau, không ai còn muốn hợp tác với bạn nữa.
Minh hoạ nha:
Cô giáo giao cho tổ bạn làm Tập san của lớp. Đây là lần đầu tiên tổ bạn phụ trách công việc này, trong đó có một phần quan trọng là trang trí Tập san. Mặc dù không rành trong lĩnh vực này nhưng bạn vẫn xung phong nhận vì: “ Yên tâm. Tớ nhờ anh tớ làm hộ cho. Đảm bảo tuyệt cú mèo!”. Chẳng may, anh bạn lại có chuyến thăm quan đột xuất. Nhưng bạn vẫn cố chờ đến khi anh ý về. Về thì anh bạn lại ốm,vậy là...bạn cuống lên. Ngày mai đã là hạn nộp rồi. Và cả ngày hôm đó, các thành viên trong tổ è lưng ra làm gấp gáp, cẩu thả. Kết quả là...xấu tệ!


4. Cẩn thận với các từ “lóng”. Tránh nói tục hay dùng các từ ngữ bóng gió, mỉa mai.


Càng là teen thì bạn càng hay dùng tiếng “lóng”. Nhiều khi, đó là ngôn ngữ chung chỉ do một nhóm hay một vài người nghĩ ra, dùng với nhau và hiểu với nhau. Tất nhiên, đối với các bạn, sử dụng những từ ấy rất vui và thấy mình đặc biệt. Nhưng hãy nhớ này, và nhớ cho kĩ nhé, nếu không muốn bị đánh giá xấu, đừng bao giờ dùng ngôn ngữ “lóng” với 3 đối tượng: người lớn, trẻ nhỏ và người nghiêm túc! Rõ ràng, người lớn không chấp nhận cách nói đó của bạn và sẽ sửa bạn đến cùng. Trẻ nhỏ thì có thể sẽ bắt chước bạn, không tốt chút nào. Người nghiêm túc thì sẽ coi thường bạn.


Nói tục là căn bệnh cần phải chữa ngay lập tức của teen. Nó làm mất đi nét đẹp học đường. Chỉ cần một phát ngôn “tục” của bạn thôi cũng đủ để mọi người đánh giá về toàn bộ con người bạn. Đừng mắc sai lầm bạn nhé, hãy sử dụng ngôn ngữ tiếng Việt quý báu của chúng ta một cách trong sáng!


Khi bạn nói bóng gió, mỉa mai, tức là bạn đã “đánh” vào nỗi đau hay sự thiếu sót của một người. Người Việt có câu: “Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng”, tôi thà phải nhận lời nói “khó nghe” nhưng chân thực, thẳng thắn, còn hơn là bị người ta nói một cách gián tiếp, thiếu thẳng thắn. Khi bạn nói “bóng gió”, “mỉa mai” là bạn đã làm mất hình ảnh của mình trong lòng mọi người, kể cả những người không phải “nạn nhân” của bạn.


5. Không “buôn”. Không “buôn”. Không “buôn”.


Các bạn ạ, “nói dài. nói dai, thành ra nói dại”, cái gì cũng có giới hạn của nó. Nếu bạn biết về mối quan hệ giữa “lượng” và “chất” thì phải hiểu khi lượng vượt quá giới hạn, sẽ tất yếu dẫn tới sự biến đổi về chất. Mà sự biến đổi nào cũng không có nghĩa là sẽ tốt đẹp hơn.


Ví dụ nhé: Một người mới quen, qua vài lần nói chuyện với bạn qua loa, đánh giá bạn là một người rất từ tốn, nói chuyện rất “duyên”. Nhưng nếu, bạn bắt đầu “buôn” và “tám” một cách nhiệt tình với họ, họ sẽ sớm nhận ra những nhược điểm rất lớn của bạn. Chẳng hạn, “ăn nói như đi ăn cướp, tranh hết lời của người khác!”, “chưa nói đã cười, vô duyên thế!”. Tai hại quá bạn nhỉ?


Không phải ai cũng có thời gian hay thú vui “buôn” như bạn. Do vậy, bạn hãy biết nói vừa đủ để người khác không cảm thấy khó chịu về mình. Đối với những người bận rôn, bạn sẽ bị đánh giá là “kẻ rỗi hơi, lắm chuyện” . Nhớ nhé, khi đang nói chuyện nếu thấy người nghe bắt đầu có thái độ muốn “tẩu thoát” khỏi cuộc nói chuyện với mình (ngáp ngủ. không chú ý... chẳng hạn), hãy dừng lại đúng lúc! Khi nói chuyện, hãy để cho đối tác của bạn cùng tham gia vào câu chuyện, đừng chặn họng, cướp lời hay chiếm hết không gian nói của họ, có thế, cuộc hội thoại, dù kéo dài, cũng không trở nên nhàm chán.


H.C
(Sưu tầm)

Kỹ năng giao tiếp ứng xử

Kỹ năng giao tiếp ứng xử
Trong cuộc sống, trong giao tiếp hàng ngày con người luôn phải ứng phó với biết bao tình huống, có lúc dễ dàng xử lý, có lúc thật phức tạp, khó xử. Xã hội càng văn minh thì nhu cầu trong giao tiếp của con người càng cao. Ứng xử một cách thông minh, khôn khéo, tế nhị, kịp thời, có hiệu quả, đạt tới mức độ nghệ thuật, ngày nay còn được coi như bí quyết thành công trong cuộc đời, trong công việc khi bạn là một cán bộ hoạt động Đoàn trong thanh thiếu niên.


I. Nguyên tắc ứng xử:
1. Hãy tiếp cận với con người ở góc độ không tốt, không xấu:

Không có ai là người hoàn toàn xấu cả. Khi đánh giá con người cụ thể chúng ta thường bị những cách nhìn tĩnh tại, xơ cứng, bị định kiến che lấp, ít khi tách ra được dù chỉ là tương đối đầy đủ những ưu điểm, nhược điểm của họ và lại càng không xác định được giới hạn, hoàn cảnh, diễn biến có thể có của những ưu điểm và nhược điểm đó. Con người cũng dễ bị chi phối bởi qui luật cảm xúc “yêu nên tốt, ghét nên xấu”. Kết quả là dễ mắc sai lầm trong giao tiếp. Do vậy nguyên tắc đầu tiên trong nghệ thuật ứng xử là hãy tiếp cận với con người ở góc độ không tốt, không xấu.
Ở nguyên tắc này, mỗi người có thể tự tìm cho mình một cách ứng xử thành công, ta tạm chia thành các bước sau:
Bước 1: Hãy thừa nhận (chấp nhận).
Bước 2: Biết lắng nghe ý kiến, tìm ra chỗ mạnh, chỗ yếu của người. Thấy cái mạnh, lợi thế của ta (cái ta có mà người không có).
Bước 3: Tạo ra sự đồng cảm, gây niềm tin (hiểu biết lẫn nhau, gây sự tin tưởng).
Bước 4: Tìm điểm chung, mỗi bên đều thấy được cái lợi, cái vui và cách cộng tác, tương lai của sự cộng tác đó.
Bước 5: Tạo dư luận ủng hộ, xây dựng mối quan hệ thân tình.


2. Lường mọi điều, tính đến mọi khả năng với nhiều phương án:
Nếu trong mỗi con người đều có những giá trị dương (+) (những đức tín tốt, những mặt mạnh, những ưu điểm…) và có cả những giá trị âm (-) (những tính xấu, những mặt yếu, những khuyết điểm…) thì với người này có thể tới 90 (+), có 10 (-) hoặc ở người khác có thể đạt 99 (+) chỉ có 1 (-). Vấn đề là ở chỗ cần phải biết nhìn ra “dấu cộng” trong cả khối “dấu trừ” và phát hiện kịp thời “dấu trừ” trong “vô khối dấu cộng” để có thể dự đoán được tác động có hại của mặt trái “dấu trừ” mà khởi thủy của nó chỉ là một chấm nhỏ rất mờ nhạt trong cả khối “dấu cộng”.
Điều quan trọng hơn trong phép ứng xử là tìm ra những chất xúc tác để kích thích phản ứng đổi dấu tích cực xảy ra theo hướng 1 (+) trở thành n (+) và n (-) giảm xuống còn 1 (-).


3. Nắm bắt nghệ thuật theo nhu cầu:
Điều khó nhất trong giao tiếp ứng xử là đối tượng thờ ơ, không có nhu cầu. Bạn sẽ ứng xử như thế nào khi đối tượng không muốn nói chuyện, không muốn nghe bạn can ngăn, không muốn hợp tác với bạn v.v…?
- Hãy gợi trí tò mò hoặc cho họ thấy cái lợi, cái vui mà bạn đang có, còn người ấy đang thiếu, đang cần.
- Chỉ cho họ bằng cách nào đó, thấy tia hy vọng vào kết quả, gây thiện cảm, tạo sự tin tưởng.
- Giao trách nhiệm một cách công khai, tạo ra tình huống chỉ có tiến chứ không có lùi, ràng buộc bằng những sợi dây vô hình về quan hệ nào đó đã được hình thành.
- Gây niềm say mê, tìm được ý nghĩa trong cuộc sống, công việc đang tiến hành.
- Củng cố niềm tin, thuyết phục về một kết cục tốt đẹp.
- Phải tạo ra sự an toàn, biết cách chống đỡ dư luận, tạo dư luận mới ủng hộ.
- Tính đến nhiều phương án, chọn phương án hợp với mình nhất, có thể tạo ra những vấp ngã nhỏ để luyện tập bản lĩnh, chủ động đề phòng tính tự kiêu.
Trong những trường hợp cụ thể đòi hỏi mọi người phải biết ứng biến và điều quan trọng hơn là hãy tìm cho được sơ đồ đi tới thành công riêng của mình.


II. Một số cách ứng xử:
1. Thủ thuật “ném đá thăm đường”:

Có bạn trai tâm sự: Đến dự đám cưới một người bạn, tôi đã gặp một người con gái mà tôi thầm mơ ước, tôi rất muốn làm quen với người con gái ấy nhưng không biết phải bắt đầu như thế nào?
Có lẽ trước tiên nên bắt đầu vào đề từ cùng một hứng thú. Chẳng hạn có thể từ một bức tranh, một bản nhạc, một ca khúc mới được mọi người yêu thích, hay một bộ phim mới, một quyển sách mới, một mốt quần áo mới… những cái đối phương biết rõ và có phản ứng tích cực. Hoặc có thể từ một điểm chung nào đó về học tập, việc làm… Bắt đầu từ những câu chuyện không quan trọng lắm để làm mất đi sự căng thẳng và ngăn cách giữa hai người và qua đó bạn có thể hiểu thêm về người bạn mà ta muốn gần gũi (những sở thích, thói quen, cá tính…) có một sơ đồ giao tiếp sau đây:





a. Giai đoạn trước khi giao tiếp:
- Xác định mục đích, làm quen đối tượng và gây ấn tượng tốt
- Đánh giá đối tượng, hoàn cảnh:
+ Sở thích,thói quen, cá tính.
+ Thời gian, không gian cuộc gặp.
+ Có hay không có người giới thiệu.
- Lựa chọn phương án ứng xử:
+ Tìm cớ làm quen cho hợp lý, tế nhị.
+ Ngôn ngữ, cử chỉ dễ cảm mến.
+ Văn phong gần gũi, không quá trịnh trọng nhưng cũng không suồng sã.
+ Tính trước những tình huống bất ngờ có thể xảy ra để ứng xử nhanh.
b. Giai đoạn giao tiếp:
Nên:
- Phá bầu không khí xa lạ bằng việc hỏi han hoặc những câu nói đùa.
- Tìm chủ đề chung, ít chạm đến quan điểm cá nhân.
- Nói ít về mình. Chú ý quan sát cử chỉ, điệu bộ, nét mặt của đối phương.
- Giới hạn cuộc giao tiếp trong phạm vi vừa đủ, dừng đúng lúc.
- Nêu ra những câu hỏi thăm dò, chủ động gợi chuyện.
- Tự tin.
Không nên:
- Vội vã đi vào vấn đề chính.
- Đặt những câu hỏi liên quan nhiều đến cá nhân.
- Nói nhiều về mình, dốc bầu tâm sự, nói thẳng về mình khi đối phương đặt những câu hỏi thăm dò.
- Chuyện lan man, kéo dài cuộc giao tiếp.
- Khích bác hoặc công kích nói xấu một ai đó.
- Rụt rè, lảng tránh, ấp úng.


2. Tình huống cần đối đáp mềm mỏng, ý nghĩa sâu xa:
Dân gian có câu:
“Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”.
Đối với nhiều ý kiến phê bình, phản đối của đối phương, không nên đáp lại bằng những lời nói hằn học, nặng nề mà nhiều khi nên dùng lời nói nhẹ nhàng nhưng chứa đựng những ý nghĩa sâu xa.


3. Tình huống phải chuyển bại thành thắng:
Trong cuộc sống đời thườnng nhiều khi ta bị đẩy vào tình huống bất lợi, có nguy cơ thất bại, lúc đó đòi hỏi phải bình tĩnh, suy nghĩ ngay đến những hậu quả xấu nhất có thể xảy ra (chuẩn bị tâm thế sẵn sàng chấp nhận). Tìm xem có cách gì để hạn chế mức thấp nhất những tác hại (ví dụ: điều gì đã đẩy ta vào tình thế bất lợi, có cách nào tạo được kế hoãn binh có vẻ ít liên quan, nhưng nếu được “địch thủ” sẵn sàng chấp nhận thì chính điều có vẻ không liên quan đó có thể thay đổi tình thế…).


4. Tình huống dùng hài hước:
“Khi bạn nổi cáu ta hãy đùa lại một câu” (Laphôngten).
Hài hước là một nhân tố cực kỳ quan trọng trong ngôn ngữ giao tiếp. Đó là “chiếc van an toàn” cho mọi cuộc xung đột, là chìa khóa để mở “cánh cửa lòng”. Lời đối đáp khôn ngoan, thông minh, dùng ngôn ngữ hài hước để phê phán thường mang lại hiệu quả lớn hơn nhiều. Bởi thế khi kể một câu chuyện cười hoặc một lời đối đáp có nội dung, cách nói hài hước thường làm cho không khí vui nhộn, điều tiết được tình cảm, nhắc khéo người khác mà không làm họ bực mình. Tất nhiên cũng không nên lạm dụng nó.
Quy luật phổ biến của truyện hài hước là mở đầu dẫn dắt và hình thành làm cho người ta nghi vấn. Người kể nên có ngữ điệu bình thường, sau đó tăng thêm tình tiết nghi hoặc và giải quyết bất ngờ.


5. Tình huống phải đi thẳng vào vấn đề khi cần thiết:
Trong cuộc sống có trường hợp không thể quanh co, bóng gió, tế nhị mà phải bày tỏ quan điểm, thái độ của mình một cách thẳng thắn, kiên quyết. Lúc đó phải diễn đạt vào thẳng nội dung chính của vấn đề để biểu hiện ý chí và lòng tin ở bản thân. Đối với những vấn đề then chốt không nên tỏ ra quá cân nhắc, đắn đo làm cho người nghe cảm thấy thiếu tin tưởng, do dự. Tất nhiên để nói bằng cách này cần phải suy nghĩ, cân nhắc thật kỹ càng.


6. Tình huống nói ẩn ý bằng ngụ ngôn:
Trong giao tiếp khi cảm thấy khó thuyết phục người khác bằng lý lẽ trực tiếp hoặc cảm thấy dễ bị phản ứng, không tiện nói thẳng ra, thì người ta thường dùng phương pháp ẩn ý bằng ngụ ngôn. Tức là chọn những câu chuyện ngụ ngôn có nội dung ẩn ý bên trong phù hợp với mục đích khuyên răn, thuyết phục của mình để kể cho đối phương nghe.
Cái lợi của phương pháp này là người nghe phải suy nghĩ mới hiểu hết cái ẩn ý bên trong đó. Bản thân câu chuyện sẽ đưa ra những lời khuyên sâu sắc chứ không phải người kể chuyện, do đó không có lý do để nổi khùng, tự ái hoặc mặc cảm.
Tuy nhiên để dùng phương pháp này có hiệu quả, người dùng phương pháp này phải am hiểu câu chuyện phù hợp với trình độ người nghe, nếu người nghe không hiểu gì cả, sẽ không có tác dụng.





7. Tình huống phản bác khéo những yêu cầu vô lý ở người khác:
Cũng có lúc bạn gặp những người khăng khăng đưa ra cho bạn những đòi hỏi vô lý không thể thực hiện được. Trước những tình huống đó nhiều khi ta không thể bác bỏ thẳng thừng vì chạm lòng tự ái hoặc người không thỏa mãn với ta rồi tiếp tục quấy rối nữa vá cách đó cũng chưa làm cho người tự nhận thấy được những đòi hỏi của họ là vô lý.
Vậy ta sẽ xử lý thế nào trong trường hợp đó? Tốt nhất là hãy thừa nhận đã, sau đó khéo léo chỉ ra sự vô lý hoặc điều không thể thực hiện được. Cũng có thể cảnh tỉnh người đó bằng việc chỉ ra những điều bất lợi, sự nguy hiểm nếu người đó cứ giữ nguyên ý kiến, nhắm mắt hành động. Chú ý ngôn ngữ không nên gay gắt nhưng tỏ ra cương quyết.
8. Tình huống thừa nhận trước để chuyển hướng sau:
Nếu khi bạn không đồng ý với ý kiến của đối phương mà người đó lại là cấp trên, người lớn tuổi, cha mẹ… thì bạn sẽ xử sự như thế nào? Việc thuyết phục để đối phương nghe theo mình, có nghĩa là chấp nhận ý kiến của mình cũng đòi hỏi phải có một nghệ thuật nhất định.
Bạn chớ phản đối và phê phán các ý kiến của đối phương. Bạn hãy tiếp thu ý kiến của họ, biểu thị thái độ đồng cảm ở mức độ nào đó để có thể làm giảm được sự cứng nhắc của đối phương, khiến họ bằng lòng nghe ý kiến của bạn. Song phải nắm vững nguyên tắc không được tỏ thái độ của mình ngang bằng với đối phương để tiếp sau đó dùng lời mà chuyển hướng, thay đổi cách nhìn nhận của đối phương, làm họ bằng lòng tiếp thu ý kiến của bạn.


9. Tình huống cần bạn đồng minh:
Khi tranh luận trước nhiều người cần thể hiện quan điểm, bạn nên chú ý đầy đủ đến thái độ của những người xung quanh, cần động viên được nhiều người nghe và ủng hộ quan điểm của mình. Nếu người nghe ủng hộ ta, đồng tình với quan điểm của ta đang trình bày, sẽ tạo thành một sức mạnh to lớn, một sức ép tinh thần làm đối phương không phản kích lại được.
Chẳng hạn khi đang xếp hàng có người chen ngang, bạn lợi dụng thái độ của số đông mọi người xung quanh để gạt người đó ra khỏi hàng là hợp lý nhất.


10. Tình huống không nhượng bộ khi mình có lý trong tranh luận:
Trong quan hệ giữa người với người, tranh luận là một điều hết sức bình thường và không thể tránh được. Không có tranh luận, điều phải trái không được phân định. Không thể coi tranh luận là một thói xấu mà hạn chế nó.
Song tranh luận có thể dẫn đến sự không thoải mái hoặc đôi khi xung đột. Tranh luận có phương pháp sẽ đem lại kết quả tốt là điều chúng ta cần chú ý học hỏi.
Một là, khi tranh luận nên có thái độ thật công bằng, đừng làm tổn thương đến lòng tự ái của người kia. Sự phê phán, bình phẩm người khác không thể quá một giới hạn nhất định, nếu không có thể làm tăng thêm mâu thuẫn vốn có.
Hai là, giọng nói phải mền mỏng, thật lòng. Trong tranh luận phải tỏ ra tôn trọng nhau, làm sao cho người cùng tranh luận tin rằng tranh luận thật là có ích. Trong tranh luận nhiều khi người thắng không hẳn đã là nhiều lý lẽ biết hùng biện, mà có thể là người có thái độ đúng mực và chân thực nhất.
Ba là, tranh luận phải có mục đích rõ ràng. Tranh luận nên xoay quanh những điều cần giải quyết.


11. Tình huống cần thuyết phục bằng hành động:
“Mọi lý thuyết đều màu xám
Còn cây đời mãi mãi xanh tươi”
(Gơt)
Trong giao tiếp, khi cảm thấy khó thuyết phục người khác nghe ý kiến của mình bằng lời nói, bạn có thể dùng hành động để thuyết phục. Thuyết phục bằng hành động thường hiệu quả lớn nhất. Thông qua việc làm, hành động cụ thể, ta có thể làm cho đối phương thay đổi cách nghĩ, tình cảm, thái độ, chấp nhận ý kiến của ta.
Bạn là một cán bộ phong trào thanh niên. Bạn muốn tổ chức các hoạt động văn hóa thể dục thể thao thanh niên nhưng các cấp lãnh đạo ở địa phương chưa tin tưởng vào khả năng của bạn, chưa tạo điều kiện mọi mặt để bạn làm việc. Bạn đừng nản chí và cũng đừng dùng lời nói để thuyết phục. Hãy cố gắng tạo ra một vài việc làm cụ thể có hiệu quả. Từ sự thành công đã đạt được, tận dụng thời điểm gây hưng phấn cao rồi đưa ra những kiến giải hợp lý với các cấp lãnh đạo.
Như vậy, mục đích và kết quả hoạt động đạt được và mối quan hệ ảnh hưởng của bạn phát triển tốt hơn.
Khi vận dụng phương pháp này bạn cần lưu ý:
- Mục đích hoạt động phải rõ ràng, không vụ lợi.
- Có kế hoạch hành động chi tiết, tính đến các điều kiện cần và đủ đảm bảo cho sự thành công, bước đầu tiên tránh thất bại.
- Tạo dư luận ủng hộ để gây sức ép hoặc quy tụ sức mạnh.
- Làm thử để chứng minh, rút kinh nghiệm.
- Tạo quan hệ gần gũi tin cẩn.
Nếu ở vào tình huống các bậc “hụ huynh” của người yêu bạn còn chưa tin tưởng và chấp nhận cho bạn yêu con của họ, thì bạn cũng có thể dùng phương pháp này để đạt mục đích.



III. Những điều nên tránh trong giao tiếp ứng xử:
1. Nói nửa chừng rồi dừng lại hoặc cướp lời người đang nói, làm nhiễu thứ tự hoặc luồng suy nghĩ của người đó.
2. Không nói rõ và giải thích đầy đủ làm người nghe cảm thấy đột ngột, khó hiểu đề tài nói chuyện của bạn. Không nên đưa những trọng tâm, những khái quát làm người tiếp chuyện khó theo dõi mạch chuyện.
3. Nói sai đề tài, không quan tâm đến điều mình nói.
4. Nói thao thao bất tuyệt, không ngừng nêu các câu hỏi làm người tiếp chuyện có cảm giác mình yêu cầu hơi nhiều quá.
5. Không trả lời thẳng vào câu hỏi mà người khác nêu ra, quanh co, dài dòng, gây nên cảm giác không trung thực cho người hỏi.
6. Tự cho rằng mọi điều mình đều biết cả.
7. Làm ra vẻ hiểu biết sâu rộng.
8. Phát triển câu chuyện không tập trung vào chủ đề chính làm cho người tiếp chuyện cảm thấy nhàm chán.
9. Ngắt bỏ hứng thú nói chuyện của người khác để ép người đó phải chuyển sang nói về đề tài mà bạn thích.
10. Thì thầm với một vài người trong đám đông.
11. Dùng ngôn ngữ quá bóng bảy.
12. Chêm những câu tiếng nước ngoài trong câu nói của mình một cách tùy tiện.
13. Đột ngột cao giọng.
14. Dùng những lời quá suồng sã với mức độ quan hệ.
15. Dùng những từ đệm không cần thiết.
16. Nói với giọng khích bác, chạm vào lòng tự ái của người khác.
(Skillbox)

Friday, July 13, 2012

Lắng nghe – Viên kim cương của nghệ thuật giao tiếp


Lắng nghe – Viên kim cương của nghệ thuật giao tiếp

Lắng nghe vốn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày nhưng việc sử dụng kỹ năng nghe một cách hiệu quả lại không phải là chuyện đơn giản . 





Trên thực tế, các nhà khoa học đã chứng minh rằng : Người ta lắng nghe nội dung chỉ được 25% hoặc ít hơn, hầu hết mọi người thích nói hơn là nghe . Nhiều doanh nghiệp thua lỗ hàng triệu đô la Mỹ mỗi năm chỉ vì truyền thông giao tiếp bị lệch lạc, bắt nguồn từ thất bại không biết lắng nghe và không hiểu được nhu cầu của khách hàng. Sinh viên không hiểu bài hoặc không nắm vững vấn đề của bài giảng; nhân viên không nắm vững chủ trương chính sách của cơ quan…. phần lớn chỉ vì không biết lắng nghe. Chính bởi lắng nghe giữ một vai trò quan trọng và cần thiết đối với mọi hoạt động giao tiếp của con người nên trong bài viết này chúng tôi sẽ giới thiệu với các bạn một số phương pháp giúp cải thiện kỹ năng nghe :

1. Kỹ năng đầu tiên là thái độ lắng nghe:
 bao gồm sự tiếp xúc bằng mắt, nhìn hướng về người đối diện, khẽ gật đầu mỗi khi muốn thể hiện sự đồng ý hoặc tán thành. Những cử chỉ đó phải được thực hiện nhịp nhàng theo lời nói, và phải phù hợp với thông tin đang trình bày.
Khi một người nào đó nói, bạn hãy tự hỏi mình xem bạn có sẵn sàng tiếp nhận vấn đề đó không ? Điều đầu tiên là hãy cố gắng để đầu óc cởi mở đón nhận thông tin mới dựa trên tinh thần hiểu biết và tôn trọng nhau.
Đừng chú trọng phong cách của người nói bằng cách hãy tự hỏi rằng diễn giả biết được điều gì mà bạn không biết.
Hãy khách quan khi lắng nghe để bạn giảm được ảnh hưởng của cảm xúc khi nghe và kiên nhẫn cho đến khi bạn nghe được toàn bộ thông tin.
Hãy tìm kiếm thông tin không lời. Thường thì giọng nói hoặc cách diễn tả của diễn giả sẽ bộc lộ thông tin nhiều hơn là bằng lời.Hãy xem lại những điểm quan trọng. Nó có ý nghĩa không? Những khái niệm có được minh họa bằng sự kiện không?


2. Sự phản hồi : Bạn có thể hồi đáp lại thông tin vừa tiếp nhận được bằng cách diễn giải đặt câu hỏi với người nói
Có thể đi trước người nói bằng cách đoán trước những gì họ sẽ nói và suy nghĩ về những gì họ đã nói.
Hãy cởi mở bằng cách nêu các câu hỏi làm sáng tỏ sự hiểu biết của bạn; hãy khoan phán đoán phê bình cho đến khi diễn giả kết thúc phần trình bày.
Đừng ngắt lời, bởi vì việc ngắt lời có thể gây lo ra trong khi bạn đang nỗ lực đạt tới trọng điểm của vấn đề.
Hãy phán đoán và phê bình nội dung chứ không phải phê bình người nói.
Hãy đưa ra ý kiến phản hồi. Hãy để họ biết bạn đang theo dõi cuộc nói chuyện với họ. Hãy nhìn thẳng vào họ. Hãy lặp lại và tóm tắt nội dung của người nói sau khi họ nói xong.
Một kỹ thuật khác cũng rất quan trọng, đó là sự im lặng. Đôi khi, chờ đợi vài phút trong im lặng sẽ giúp người nói có thể khai thác hết những cảm xúc thầm kín trong lòng. Làm chủ được sự im lặng, điều đó cũng góp phần tạo nên thành công trong nghệ thuật giao tiếp của bạn.


3. Ghi nội dung một cách ngắn gọn: Để tránh làm phiền lòng người khác hoặc ngắt lời người nói, bạn cần ghi lại những ý kiến quan trọng để không bị quên hoặc nêu ra những câu hỏi quá bất ngờ. Điều này làm cho người nói cảm nhận rằng bạn đang rất quan tâm đến những điều mà họ đang trình bày.
… Và lời khuyên cuối cùng: Hãy lắng nghe bằng cả con tim và khối óc.


Linhlt (HRC)

Wednesday, July 11, 2012

Bí quyết giao tiếp “phi ngôn ngữ” nơi công sở


Bí quyết giao tiếp “phi ngôn ngữ” nơi công sở



(Dân trí) – Khi có điều khó nói với đồng nghiệp hay cấp trên bạn sẽ làm gì? Sẽ thật khiếm nhã nếu nói to hoặc dùng những ngôn từ cục cằn. Lúc này chỉ cần một ánh mắt hay nụ cười… cũng phần nào thể hiện một sự “cảnh báo” hay tán thưởng đối phương.

Theo các nhà phân tích ngôn ngữ: Biểu đạt toàn bộ thông tin bằng 7%ngữ điệu+38% âm thanh+55%ngôn ngữ cơ thể. Do đó, giao tiếp “phi ngôn ngữ” là một trong những nhân tố quan trọng góp phần tạo nên thành công của dân công sở.




1. Ánh mắt
Đây là cách làm phổ biến và thường được “ưa chuộng” hơn hẳn, nguyên nhân không chỉ bởi nó là một hoạt động tốn ít calo, mà nó còn chứa đựng bao hàm ý lẫn sự tình tứ của người muốn truyền thông điệp, bởi thế mà nhân gian có câu “liếc mắt đưa tình”, còn ở nơi công sở “liếc mắt đưa tin”.
Chỉ cần cái nhau mày, liếc mắt sắc bén cũng khiến người tiếp chuyện hiểu sự không hài lòng của bạn. Một ánh mắt trìu mến, hàm chứa sự cổ vũ, đồng tình, khích lệ khiến của sếp hay đồng nghiệp cũng khiến bạn có thêm niềm tin vững bước trên con đường sự nghiệp của mình.
Lời khuyên đặc biệt dành cho nhân viên mới, cần đặc biệt chú ý từng nét mặt, cử chỉ của sếp cũng như đồng nghiệp, đặc biệt là ánh mắt, bởi nếu là người nhạy cảm bạn sẽ biết những bước kế tiếp cho con đường giành niềm tin và thành công trong sự nghiệp của mình.

2. Trang phục
Trong hội nghị hay đàm phán, cách ăn mặc của mỗi nhân vật đều có giá trị thông báo thông tin, bởi nó không những là phong cách thời trang thể hiện cá tính riêng của từng người, mà còn thể hiện địa vị cũng như tầm quan trọng của cuộc họp hay đàm phán.
Dù là vật vô chi vô giác, nhưng trang phục lại là những ấn tượng đầu tiên khi tiếp xúc với đối tác cũng như lần ra mắt đầu tiên trước nhà tuyển dụng, nó là một trong những nhân tố quan trọng trong việc “lấy lòng” đối phương.
Ngoài ra, trang phục đôi khi còn là phương tiện để thể hiện phong cách ăn mặc, xu hướng thời trang, đẳng cấp của mỗi người. Cũng đôi khi nó là cầu nối cho những ai “hợp gu” dễ dàng thân thiết và bắt chuyện với nhau khi cùng một sở thích.

3. Tư thế, điệu bộ
Một thế đứng thẳng, bước chân nhanh nhẹn, nhẹ nhàng khiến mọi người xung quanh đều cảm nhận được sự năng động, nhiệt huyết trong con người bạn, từ đó sinh ra sự quý mến hay cảm giác ngưỡng mộ, tin tưởng…
Tư thế thẳng thắn, khoan thai, cùng với thái độ bình tĩnh, tràn ngập sự tự tin luôn là ưu điểm “hút” ánh nhìn chú ý và sự đánh giá cao của nhà tuyển dụng. Không ai có cảm tình hay ngợi khen những tư thế ngồi ngỗ ngược, mất mỹ quan, hay dáng đi hiện rõ sự” luồn lách” xu nịnh. Qua tư thế của bạn, mọi người phần nào đoán biết tính cách và con người của bạn, hãy cẩn thận nếu không muốn ai đó nắm được yếu điểm của mình.

4. Ngữ điệu nói
Nói nhanh hay chậm, ngữ điệu khiêm nhường hay tự cao tự đại…cũng là một trong những nhân tố quyết định sự thành công của bạn. Nói với tốc độ quá nhanh khiến mọi người không thể bắt kịp và nắm bắt nội dung bạn muốn truyền đạt, nói quá chậm lại không có sự truyền cảm luôn khiến người nghe muốn ngủ gật. Giọng điệu quá kiêu, tự cao thể hiện cá tính hay năng lực “ăn to nói lớn” của mỗi người nhưng lại gây sự khó chịu với người xung quanh…
Trong bất kỳ tình huống, trường hợp nào (dù sang trọng, thân mật hay suồng sã…) đều nên “học ăn học nói”, giữ thái độ ôn hòa, ngữ điệu nói vừa phải khiến thông tin truyền đi được hiểu đúng và rõ nghĩa.

5. Quà tặng
Giá trị lớn nhất ở mỗi phần quà tặng không mang tên vật chất mà đó là yếu tố tinh thần, nặng về tình nghĩa. Giữa đồng nghiệp với nhau, việc tặng những món quà nhỏ nhân ngày đặc biệt nào đó cũng khiến mối quan hệ hai phía trở nên khăng khít, thân mật hơn.
Tuy nhiên, đặc biệt lưu ý đến những món quà tặng sếp. Đừng vì lợi ích cá nhân nào đó mà tặng quà để lợi dụng. Nên xuất phát từ sự kính trọng hay lòng biết ơn do tạo công ăn việc làm, do chiếu cố…Vấn đề này hết sức nhạy cảm, do đó bạn cần cân nhắc kỹ trước khi tặng quà sếp kẻo gây hiểu nhầm.




6. Nụ cười
Sự thành công, ủng hộ, khuyến khích luôn được đánh dấu bằng những nụ cười thân thiện. Luôn giữ thái độ hòa nhã với nụ cười thường trực trên môi không những mang lại cảm giác thân thiện với mọi người xung quanh mà còn khiến chính bản thân có được sự khoan khoái, thanh thản.
Trái lại, cần cảnh giác cao độ với những nụ cười mỉa mai, giả tạo của đồng nghiệp nhằm tránh xa các trò” chơi khăm” của “ma cũ” hay “đối thủ”. Làm được điều này không những đã tránh được mối họa mà còn thể hiện sự nhạy cảm trong chính năng lực phán đoán và cảm nhận của bạn.

(Skillbox)

Sức mạnh của ngôn ngữ cử chỉ





Sức mạnh của ngôn ngữ cử chỉ


Đã bao giờ bạn thấy bối rối khi đồng nghiệp đứng quá gần bạn trong khi trò chuyện? Người Á Đông thường cảm thấy không thoải mái khi khoảng cách tiếp xúc quá gần, trong khi người Mỹ Latin và Trung Đông lại cho rằng điều đó thể hiện sự thân thiện và tin cậy nhau. Nếu hiểu được ngôn ngữ cử chỉ của các nền văn hóa khác nhau, bạn sẽ tránh được nhiều tình huống gây hiểu lầm đáng tiếc và thành công khi thương lượng với các đối tác kinh doanh nước ngoài.


• Nhìn thẳng vào mắt khi giao tiếp
“Paige là Giám Đốc Marketing ở một công ty lớn của Mỹ. Cô không hiểu vì sao John (một nhân viên người Mỹ gốc Nhật) lại hiếm khi nhìn thẳng vào mắt cô khi trò chuyện. John thường nhìn cô rất nhanh rồi lại lảng tránh ngay ánh nhìn của cô. Paige thật sự bối rối, cô không biết cách quản lý nhân viên của mình có chỗ nào không đúng hay chính John đang giấu giếm cô điều gì đó…”*

Ví dụ trên cho thấy tầm quan trọng của ngôn ngữ cử chỉ ở từng nền văn hóa khác nhau. Đối với người Nhật, nhìn chằm chằm vào mắt người giao tiếp bị xem là bất lịch sự, đặc biệt là những người mới quen hoặc những người có chức vụ cao hơn bạn. Điều này hoàn toàn trái ngược lại trên đất Mỹ, nơi không nhìn thẳng vào mắt người nói chuyện bị xem là thô lỗ, thiếu tôn trọng, thậm chí là nói dối.

Gợi ý: Nếu bạn làm việc ở các công ty châu Âu, Canada hoặc Mỹ, bạn nên nhìn thẳng vào mắt của sếp hay các đồng nghiệp phương Tây khi trao đổi. Điều đó thể hiện sự tự tin của bạn. Ngược lại, bạn nên tránh nhìn thẳng vào mắt của các đối tác người Nhật khi đàm phán với họ.

• Giữ khoảng cách
Người châu Á thường giữ khoảng cách ít nhất là 1 mét khi giao tiếp. Trong khi đó, người Mỹ Latin và Trung Đông thích đứng gần nhau, đôi khi chỉ cách nhau chừng nửa mét. Đối với người Mỹ và châu Âu, khoảng cách này là trung bình cộng của hai khoảng cách trên.
Gợi ý: Bạn nên giữ khoảng cách phù hợp khi giao tiếp với đối tác hay đồng nghiệp. Ví dụ khi bạn phỏng vấn ứng viên, khoảng cách tiếp xúc quá gần sẽ khiến cho ứng viên cảm thấy không thoải mái, mất bình tĩnh và không nghe rõ những gì bạn nói. Hoặc khi đánh giá thành tích làm việc của nhân viên, bạn sẽ khiến cho nhân viên có cảm giác bị uy hiếp và có khuynh hướng bác bỏ đề nghị hay phê bình của bạn nếu bạn đứng quá gần anh ta.

• Làm thế nào để cư xử đúng mực đối với các ngôn ngữ cử chỉ khác nhau?
Bạn có nên làm giống ngôn ngữ cử chỉ của người khác? Hay bạn nên tránh những cử chỉ có thể làm người khác phật lòng? Điều này tùy thuộc vào mối quan hệ của bạn với người giao tiếp, cũng như ngôn ngữ cử chỉ ở nền văn hóa của họ khác với văn hóa của bạn ra sao.

Gợi ý: Dĩ nhiên khi một ai đó đứng quá gần và chạm vào tay bạn trong khi nói chuyện, bạn đừng làm theo như vậy. Bạn cũng đừng vội đứng xích ra ngay. Hãy quan sát để chắc rằng sự tiếp xúc thân mật đó hoàn toàn xuất phát từ mong muốn của họ muốn giao tiếp và xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với bạn. Ngược lại, nếu một đối tác kinh doanh cố tình giữ khoảng cách khá xa với bạn, bạn nên tôn trọng và điều chỉnh khoảng cách của bạn để phù hợp với người này.

* Cuối cùng, Paige cũng hiểu rằng văn hóa Nhật chính là nguyên nhân làm John không nhìn thẳng vào mắt cô. Từ khi còn bé, John được dạy rằng phải luôn kính trọng người lớn hay người có chức vụ cao hơn mình. Paige đã trò chuyện cùng John, chia sẻ và hiểu rõ ảnh hưởng của văn hóa Nhật đến cách hành xử trong giao tiếp của anh. Còn John cũng đã cởi mở hơn khi nhìn thẳng vào mắt của sếp Paige và nhiều đồng nghiệp khác. Họ thỏa thuận với nhau rằng sẽ John sẽ nhìn thẳng sếp và đồng nghiệp trong các buổi họp và bất kỳ cuộc gặp gỡ nào nơi công sở.


(Skillbox) - Trích FORUM

Nhận biết ngôn ngữ cơ thể trong đàm phán





Nhận biết ngôn ngữ cơ thể trong đàm phán


Khi đàm phán, nếu chú ý đến ngôn ngữ cơ thể của đối phương, bạn sẽ “nghe” được nhiều điều mà có thể họ không trực tiếp nói ra. Hãy quan sát ngôn ngữ của toàn bộ cơ thể: đầu, cánh tay, bàn tay, thân, cẳng chân và bàn chân.

Khi đàm phán, nếu chú ý đến ngôn ngữ cơ thể của đối phương, bạn sẽ “nghe” được nhiều điều mà có thể họ không trực tiếp nói ra. Hãy quan sát ngôn ngữ của toàn bộ cơ thể: đầu, cánh tay, bàn tay, thân, cẳng chân và bàn chân.


Sự quan sát này sẽ giúp bạn nhận biết được thái độ của đối phương, chẳng hạn nội dung nào quan trọng và nội dung nào ít quan trọng hơn với họ.



Biết vị trí
Quan sát dễ dàng nhất là chỗ riêng của từng người. Tất nhiên, những người uy quyền nhất thường được dành cho những vị trí quan trọng nhất ở trong phòng. Ghế có uy lực nhất thường là ở đầu bàn.



Tạo ra mối liên hệ đầu tiên
Hãy bắt đầu mọi cuộc gặp với ngôn ngữ cơ thể và thể hiện sự nhiệt huyết của bạn. Nhìn vào mắt mọi người và bắt tay thật chặt. Hãy để phần giữa ngón cái và ngón trỏ chạm vào phần giữa ngón cái và ngón trỏ của đối phương. Nắm chặt chứ không siết chặt tay. Một cái lắc tay lên xuống và thể hiện bằng mắt là đủ. Một hoặc hai cái lắc nhẹ như vậy có thể thể hiện sự nhiệt tình, còn hơn nữa có thể làm đối phương cảm thấy không thoải mái.
Ở châu Mỹ, phụ nữ chào nhau có thể chạm cả hai tay cùng một lúc thay cho một cái bắt tay. Bắt tay không phải ở nơi nào cũng giống nơi nào. Người Đức bắt tay chỉ lắc lên xuống một lần. Người Pháp thường bắt một tay trong khi đặt tay kia lên vai người đối diện. Người Nhật có thể bắt tay trước khi cúi đầu chào.


Phán đoán sự lĩnh hội của đối phương
Nếu bạn chú ý đến ngôn ngữ cơ thể ngay từ đầu trong cuộc đàm phán, bạn có thể nắm bắt được các dấu hiệu thể hiện đối tác lĩnh hội (sẵn sàng lắng nghe và đưa ra ý kiến) như thế nào.
Những người thể hiện là đang lĩnh hội trông sẽ thư giãn, với bàn tay mở, để lộ lòng bàn tay thể hiện sự sẵn sàng thảo luận. Họ nghiêng về phía trước dù họ đang đứng hay ngồi. Những nhà đàm phán lĩnh hội sẽ không cài khuy áo khoác ngoài. Đối lập lại, những người không sẵn sàng lắng nghe có thể dựa vào ghế hoặc khoanh tay trước ngực.



Quan sát sự thay đổi của đối phương
Quan sát đối phương đứng hoặc ngồi như thế nào là bước đầu tiên để đọc ngôn ngữ cơ thể – nhưng mọi người không phải đều “bất động” như thế này. Vị trí và cử chỉ của họ sẽ thay đổi cùng với thái độ và cảm xúc. Hãy chú ý đến sự thay đổi.



Khi ai đó chấp nhận ý kiến của bạn, bạn có thể chú ý đến những dấu hiệu: 
Ngẩng đầu
Hơi nheo mắt
Tháo kính mắt
Bóp nhẹ hai sống mũi
Nghiêng về phía trước, chân không vắt chéo, ngồi ở mép ghế
Biểu hiện bằng mắt
Đặt bàn tay lên ngực
Chống tay vào má hoặc cằm
Những dấu hiệu thể hiện sự chống đối
Đưa tay ra sau cổ
Cựa quậy, nhúc nhích không yên
Không có biểu hiện gì bằng mắt
Đặt tay sau lưng
Đặt một bàn tay che miệng
Nắm tay hoặc cổ tay
Khoanh tay trước ngực
Liếc mắt nhanh
Nắm bàn tay lại
Phát hiện sự nhàm chán
Nhìn ra ngoài cửa sổ, một tay chống vào đầu, bẻ ngón tay… là các dấu hiệu chứng tỏ người nghe không còn chú ý nữa.
Bạn sẽ làm gì nếu bạn để ý thấy đối phương thể hiện dấu hiệu của sự chán nản? Đừng bắt đầu nói to hơn và nhanh hơn. Thay vì đó hãy nói “Chờ một chút, tôi cảm thấy tôi không khiến mọi người chú ý lắm. Có chuyện gì vậy?” và hãy lắng nghe. Bạn có thể phát hiện ra điều gì thực sự giữ người này hoặc nhóm người này chấp chận ý kiến của mình.
Cảnh báo: 
Thiếu tự tin có thể dẫn tới căng thẳng. Nếu ngôn ngữ cơ thể của bạn thể hiện rằng bạn đang căng thẳng, đối phương của bạn có thể cho rằng bạn không đủ đảm bảo để duy trì vị trí đàm phán.
Đừng tin vào mọi điều bạn nhìn thấy. Dù bạn biết rõ về ngôn ngữ cơ thể đến đâu, cũng đừng mang chúng áp dụng cho từng người cụ thể, nhất là người mà bạn không biết rõ. Mỗi người có ngôn ngữ cơ thể riêng. Dù sự im lặng thường chỉ ra rằng ai đó đang bình tĩnh, nhưng cũng có thể khi đó họ đang giận dữ. Ngồi thẳng đứng có thể thể hiện sự cứng rắn, kiên quyết, nhưng cũng có thể vì người đó… đang bị đau lưng. Do đó, hãy tìm hiểu về ngôn ngữ cơ thể và liên hệ những quan sát của mình với lời nói của người đàm phán để biết được ý nghĩa thực sự đúng đắn.
(sinhviendaily.com)

Bạn có nói hay?



Bạn có nói hay?


“Nói chuyện” có dễ không? Chắc hẳn bạn sẽ trả lời ngay là “Dễ ợt! Ai sinh ra mà không biết nói.” Nhưng vấn đề ở đây là “nói” như thế nào cho hiệu quả, và đó lại là chuyện khác. Có thể bạn không thể nói thật hay như những diễn giả, nhưng khi đã nói bạn phải đạt được mục tiêu mình mong muốn.

Sau đây là những thủ thuật giúp bạn tạo thêm “trọng lượng” cho lời nói của mình. 


Chuẩn bị trước

Nên chuẩn bị trước và hiểu rõ những gì bạn định nói với người khác. Hãy chuẩn bị dàn bài trong đầu, những gì cần nói trước và những gì nói sau. Nguyên tắc là bạn nên trình bày những điều quan trọng nhất đầu tiên, sau đó mới đến những ý “râu ria” bổ sung. Nếu không người khác khó mà nắm bắt được ý của bạn. Và hãy đảm bảo rằng bạn hiểu rõ những gì mình định nói, vì nếu bạn không hiểu thì làm sao người khác hiểu được.


Đi thẳng vào vấn đề

Bạn đừng bao giờ đi vòng vèo rồi mới nói tới vấn đề chính. Ví dụ, khi người khác hỏi công việc của bạn thế nào; bạn hãy bắt đầu từ ngày hôm nay, thay vì “Thứ hai đầu tuần tôi…”. Không ai đủ kiên nhẫn để nghe những chuyện họ không quan tâm cả.

Kiểm soát tốc độ 

Kiểm soát được tốc độ nói sẽ giúp bạn cải thiện được chất lượng lời nói của mình. Số lượng từ nói trong mỗi phút nên dao động khoảng 130 đến 150 từ. Tránh nói quá nhanh hoặc quá chậm. Nói quá nhanh khiến người nghe không thể theo kịp những gì bạn nói. Trong khi nói quá chậm và kéo dài lê thê khiến người nghe trở nên mệt mỏi, chán nản và dễ dàng đoán được những gì bạn sắp nói.

Giọng điệu

Giọng nói cùng với từ ngữ bạn sử dụng là hai trong những yếu tố quyết định sự thành bại khi bạn nói chuyện với người khác. Ví dụ, khi thông báo những tin vui thì nên nói với giọng vui vẻ và hào hứng; đối với quyết định quan trọng thì nên nghiêm khắc và trịnh trọng.


Nuốt chữ

Nuốt chữ là một xu hướng khá phổ biến trong giao tiếp. Tuy nhiên việc này có thể khiến người khác phải suy nghĩ nhiều hơn để hiểu những gì bạn nói. Khi giao tiếp bằng tiếng Anh, bạn nên lắng nghe thật cẩn thận vì người bản xứ nuốt chữ khá nhiều. Bạn cũng vậy, nếu bạn nuốt các âm cuối của các từ tiếng Anh, người khác sẽ không hiểu được bạn muốn nói gì đâu. Ví dụ card (có âm d sau cùng), nếu không phát âm đúng bạn sẽ biến từ này thành chiếc xe hơi đó (car).



Tránh lặp lại 

Trừ khi người đối diện không nghe kịp hay ra hiệu cho biết là không hiểu, bạn đừng nên lặp lại những gì đã nói. Chỉ nên trình bày vấn đề một lần và chuyển qua những phần khác.
“Nói” và “nói hay” là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau phải không bạn? Hy vọng những thủ thuật trên có thể giúp bạn không phải “uốn lưỡi bảy lần trước khi nói”.



Trích: FORUM

Monday, July 9, 2012

Bí quyết vận động tài trợ trong thực hiện Event

Trích: FORUM


Cần phải giới thiệu điều nhà tài trợ quan tâm chứ không phải giới thiệu cái người chào tài trợ có
Trong tổ chức sự kiện, vận động tài trợ là một công việc quen thuộc, từ những Event mang tính cộng đồng, xã hội cho đến cả những Event thương mại. Với nhiều năm trong nghề marketing và tài trợ cho nhiều sự kiện lớn nhỏ, tôi xin chia sẻ một số kinh nghiệm mời tài trợ dưới góc độ nhìn nhận của một nhà tài trợ.
Xác định đối tượng tài trợ tiềm năng
Cũng giống như việc marketing hay bán hàng, "khoanh vùng" khách hàng tiềm năng sẽ là một cách giúp bạn tiết kiệm thời gian, chi phí và gia tăng hiệu quả chạy tài trợ. Thà bạn tập trung chăm sóc 10 nhà tài trợ tiềm năng còn hơn rải thảm hồ sơ tài trợ đến 100 công ty khác một cách không chọn lọc. Để xác định được "nhà tài trợ tiềm năng" bạn cần cân nhắc:
- Đối tượng tham dự Event của bạn là ai: Từ đó bạn xác định đối tượng đó là khách hàng của những sản phẩm nào và tìm kiếm công ty tài trợ phù hợp. Chẳng hạn đó là một Event dành cho sinh viên, bạn có thể hướng đến nhà tài trợ là các công ty thiết bị số như điện thoại, loa nghe nhạc, các sản phẩm đồ ăn nhanh, nước giải khát, thời trang, mỹ phẩm hạng trung, xe máy, các trung tâm đào tạo kỹ năng mềm, trung tâm Anh ngữ, các ngân hàng (nếu là sinh viên khối ngành kinh tế), các sản phẩm máy tính (nếu là sinh viên khối CNTT, một Event dành cho phụ nữ từ 30-40 tuổi thì nhà tài trợ có thể là các hãng sữa, hãng mỹ phẩm trung đến cao cấp, thời trang, xe máy cho nữ, hàng tiêu dùng nhanh như dầu gội, bột giặt, hạt nêm... các loại.

- Những chương trình họ thường tài trợ: Dựa trên cái "gu" của từng thương hiệu, bạn đoán định xem chương trình của bạn có "hợp khẩu" họ hay không. Ví dụ Kotex, Yomost hay tài trợ cho các chương trình trẻ trung, khẳng định cá tính, Tân Hiệp Phát thích các chương trình thể thao, ca nhạc, chương trình ảnh hưởng đến một cộng đồng lớn tùy định vị từng nhãn hàng, các hãng xây dựng như tôn Hoa Sen, gạch Đồng Tâm, thép Hữu Liên thích các chương trình thể thao như đua xe đạp, bóng đá vì nơi này tập trung nhiều đàn ông - khách hàng tiềm năng của họ, một số hãng lại chuyên tài trợ các chương trình từ thiện. Một điều cần lưu ý nữa là là tầm vóc chương trình tài trợ, n hững hãng lớn thì chỉ tài trợ những chương trình hoành tráng có giá trị lớn, ví dụ Yamaha chỉ tài trợ chương trình trên 1 tỷ đồng, nếu chương trình của bạn chỉ có 100 triệu đồng thì không nên gởi hồ sơ tài trợ.


Tài trợ bao nhiêu là đủ?


Thông thường, khi chạy tài trợ, nhà tổ chức thường phân ra các gói tài trợ khác nhau tùy theo giá trị tài trợ như tài trợ độc quyền, tài trợ vàng, tài trợ bạc, tài trợ hạng mục... Có một nhà tổ chức sự kiện kia, sau khi nỗ lực chạy tài trợ mà chỉ nhận được gói tài trợ bạc từ một nhà tài trợ nọ, họ xét thấy rằng số tiền tài trợ không thể tổ chức được chương trình, thế là họ đành hồi lại khoản tài trợ này và hủy bỏ chương trình mặc dù đã ký hợp đồng với nhà tài trợ. Việc này vừa làm họ mất công đi tới đi lui thuyết phục và thương thảo một thời gian dài, vừa làm xấu đi hình ảnh của bên tổ chức trong con mắt của nhà tài trợ. Để tránh những việc làm không chuyên nghiệp như thế này, trước khi thiết kế hồ sơ tài trợ, bạn phải xác định được ngân sách tối thiểu để có thể tổ chức sự kiện và thời gian tối thiểu phải chốt lại tất cả các khoản tài trợ. Thông thường, để tránh rủi ro không xin được tài trợ toàn phần, bạn nên dự trù khoản tài trợ tối thiểu nên là 70% - 80%, số còn lại bạn có thể bỏ ra hoặc là thay đổi chương trình theo hướng tối giản ngân sách, chẳng hạn số tiền cần làm Event là 700 triệu, bạn nên để gói tài trợ toàn phần là 1 tỷ đồng, gói tài trợ vàng là 800 triệu, tài trợ bạc là 600 triệu, như vậy dù chỉ có nhà tài trợ vàng hay tài trợ bạc, bạn vẫn có thể thực hiện Event này.


Nên cân nhắc kỹ các gói tài trợ

Một điểm cần lưu ý nữa là, nếu là tài trợ tiền mặt, thông thường nhà tài trợ chỉ ứng trước 50% đến 70% giá trị tài trợ chương trình, sau khi bạn đảm bảo đầy đủ quyền lợi cho họ trong chương trình và chương trình kết thúc tốt đẹp, họ sẽ quyết định tiếp về phần còn lại. Bạn cần cân nhắc điều này để chuẩn bị một khoản ngân sách đủ để làm Event trong trường hợp chưa nhận đủ 100% giá trị tài trợ, và không bị "đổ nợ" nếu nhà tài trợ từ chối chi trả khoản còn lại nếu chương trình không thành công như mong đợi.
Bán cái nhà tài trợ quan tâm, không bán cái mình có

Xây dựng hồ sơ tài trợ là một việc quan trọng, nhưng nhiều người mời tài trợ lại không để tâm tìm hiểu coi nhà tài trợ cần gì và quan tâm đến điều gì, họ chỉ thao thao bất tuyệt về những gì họ cho là hay ho, thú vị. Hãy nhìn nhận hồ sơ của bạn dưới con mắt của nhà tài trợ để xem xét xem nó đã đủ thuyết phục hay chưa. Để làm được điều đó, chúng ta hãy cùng phân tích xem nhà tài trợ coi trọng những điểm nào của sự kiện cần tài trợ.

Việc đầu tiên người cho tài trợ sẽ quan tâm là điểm nhấn của sự kiện đó là gì, làm thế nào để chương trình thành công. Họ sẽ xem xét sự thành công của sự kiện thông qua 2 khía cạnh:
  • Nhà tổ chức là ai, có đáng tin cậy về khả năng tổ chức sự kiện đó hay không: Cho dù bạn chỉ là một câu lạc bộ xã hội hay một công ty nhỏ, vẫn có cơ hội cho bạn nhận được tài trợ nếu bạn làm cho đơn vị tài trợ tin rằng bạn có thể tổ chức tốt chương trình. Điều đó có thể thể hiện qua background (lý lịch) tốt về tổ chức của bạn, qua những chương trình tương tự mà bạn đã làm, và qua những gì bạn thể hiện về cách thức tổ chức thực hiện sự kiện. Một số công ty mua format sự kiện, cuộc thi, lễ hội... từ nước ngoài, tương tự như nhượng quyền thương hiệu, tên tuổi và lịch sử thành công của chương trình ở nước ngoài đó sẽ gia tăng sự tin cậy cho người được chào tài trợ. Một số đơn vị chạy tài trợ lại gầy dựng uy tín cho mình bằng cách liên kết với những tổ chức, ban ngành khác như Hội Phụ nữ, Đoàn Thanh Niên, Liên đoàn Lao động, Sở Khoa học-Môi trường... dưới vai trò cơ quan chủ quản hoặc nhà đồng tổ chức.
  • Sự kiện đó có gì độc đáo, thú vị: Mỗi tháng có hàng trăm hàng ngàn chương trình ca nhạc, vài chục hội chợ triển lãm... trên khắp cả nước, bạn phải thuyết phục được họ là tại sao nên tài trợ chương trình của bạn thay vì chương trình khác. Những điểm mới lạ, những điểm nhấn đặc biệt, những điểm cuốn hút khán giả... sẽ là điều khiến nhà tài trợ thích thú, quan tâm chương trình.


Sau đó, họ sẽ cân nhắc mức độ phù hợp của sự kiện và giá trị tài trợ đối với mục tiêu marketing của họ:
  • Đối tượng được tuyên truyền và tham gia là ai, có phải đối tượng khách hàng tiềm năng của họ hay không?
  • Chương trình có đáp ứng được mục đích tài trợ của họ hay không: Có nhà tài trợ đang cần quảng bá thương hiệu, có người muốn thương hiệu của mình lấy lòng công chúng, có công ty đề cao mục tiêu thúc đẩy doanh số.., hãy khéo léo thăm dò để biết mục đích đó và dựa trên điều này bạn "chào hàng" cho họ những hoạt động và quyền lợi phục vụ cho mục đích của họ. Chẳng hạn một khách hàng đang muốn đẩy mạnh việc bán hàng, việc offer một gian hàng ngay tại sự kiện sẽ được họ đánh giá là một điểm hấp dẫn.
  • Ngân sách xin tài trợ có tương xứng với nó hay không: Nhà tài trợ sẽ xem xét với ngân sách bạn đề xuất như vậy, có tương xứng với tầm vóc của sự kiện hay không, và nó có đáng "đồng tiền bát gạo" họ bỏ ra tài trợ hay không.
Và cuối cùng nhưng vô cùng quan trọng, nhà tài trợ đề cao những quyền lợi mà bạn dành cho họ và vấn đề truyền thông cho họ thông qua sự kiện đó như thế nào.
  • Những quyền lợi mà người chạy tài trợ có thể chào (offer) cho nhà tài trợ có thể là:


- Song hành cùng sự kiện trên các phương tiện truyền thông
- Xuất hiện thương hiệu trên các vật phẩm tuyên truyền, quảng cáo, tài liệu
- Phát hàng mẫu
- Trưng bày sản phẩm
- Bán hàng
- Truyền thông về nhà tài trợ miễn phí trên báo đài bảo trợ truyền thông hoặc báo nào khác dưới dạng bài PR, banner miễn phí
- Làm khảo sát, thăm dò
- Được chia sẻ database người tham gia sự kiện
  • Vấn đề truyền thông, tuyên truyền cho sự kiện, đứng dưới góc độ nhà tổ chức, có thể là để thu hút người tham dự và tạo sự nhận biết về chương trình, còn dưới góc độ nhà tài trợ, sẽ là cơ hội để đưa thương hiệu của họ đi cùng bạn trong chiến dịch truyền thông đó. Một số vấn đề bạn nên chú trọng là:


- Mức độ quảng bá rộng rãi của sự kiện: Có thể bạn chỉ cần thu hút 100 người đến với buổi hội thảo, nhưng cái nhà tài trợ quan tâm không phải là quảng bá cho 100 khách tham dự đó mà họ cần chiến dịch quảng cáo cho sự kiện có độ phủ đến 1 triệu người trước chương trình. Vì vậy, hãy truyền thông rộng rãi hết sức có thể vì nhà tài trợ thích điều đó.
- Con số cụ thể: Bao nhiêu tờ rơi được phát ra, bao nhiêu email được gởi đi, bao nhiêu diễn đàn được tuyên truyền, bao nhiêu bài PR được đăng. Những con số thuyết phục hơn ngàn lời nói.
- Đo lường một cách cụ thể: Đo lường được hiệu quả của truyền thông và sự kiện chính là đo lường hiệu quả tài trợ. Bởi vậy những tiêu chí đánh giá (KPI) như tỷ lệ người mở mail, số lượt người nhìn thấy bandrol, poster quảng cáo, lượt người xem trên diễn đàn... là cái mà nhà tài trợ cần.
- Nên có đối tác bảo trợ truyền thông: Đó có thể là báo đài, một website hay một diễn đàn nào đó. Nhà tài trợ cần thấy rằng có một đơn vị uy tín sẵn lòng đăng tin giới thiệu chương trình của bạn cho tất cả độc giả của họ và nhà tài trợ cũng được đi cùng các tin giới thiệu đó.
Hồ sơ mời tài trợ cần thể hiện điều người tài trợ quan tâm


Thời điểm nào chạy tài trợ tốt nhất
Những chương trình lớn, trị giá một vài tỷ đồng, thông thường phải gởi hồ sơ chào tài trợ trước cả năm để nhà tài trợ sắp xếp đưa vào kế hoạch marketing của mình. Những chương trình dưới 100 triệu thì có thể được ra quyết định tài trợ nhanh hơn, vì giá trị tài trợ không lớn và các công ty thường dành một khoản ngân sách nhất định để phòng hờ cho các chương trình nhỏ.
Tháng 11 tới tháng 12 hàng năm là thời điểm các công ty chốt ngân sách tài chính cho nên việc chào tài trợ vào thời điểm này hầu như là không khả thi. Nếu bạn cần vận động một khoản tiền tài trợ lớn cho năm sau, thì thời điểm gởi kế hoạch tốt nhất là 3 tháng cuối năm, vì lúc này người làm marketing đang"rục rịch" lên kế hoạch và ngân sách marketing cho năm sau, cơ hội bạn được đưa vào kế hoạch tài trợ cho năm sau của bạn sẽ cao hơn.

Ai nên là người đi gặp nhà tài trợ

Sau khi gởi hồ sơ tài trợ và hẹn gặp được nhà tài trợ để trao đổi trực tiếp, lúc này bạn nên quyết định những người nào thuộc ê kíp đi gặp nhà tài trợ. Theo tôi, tối thiểu nên có 3 người:
- Người vận động tài trợ: Có vai trò làm cầu nối giữa Ban tổ chức và nhà tài trợ
- Người lập ý tưởng, viết chương trình: Họ là người nắm rõ nhất linh hồn của sự kiện, họ hiểu thông điệp cần truyền tải, nội dung cụ thể của chương trình hơn tất cả những người khác nên có thể thể hiện nó một cách thuyết phục nhất.
- Người trực tiếp tổ chức Event: Nhà tài trợ có thể muốn biết về sơ đồ mặt bằng để quyết định việc đặt gian hàng tài trợ, muốn biết về quá trình đón khách để có thể phát tờ rơi quảng bá, người tổ chức sự kiện với kinh nghiệm và hiểu biết của mình có thể giải đáp thỏa đáng cho họ.
Chăm sóc nhà tài trợ
Sau khi nhà tài trợ đồng ý với việc tài trợ, hai bên sẽ tiến hành ký kết hợp đồng với những điều khoản rõ ràng về quyền lợi và nghĩa vụ của hai bên. Một số nhà tài trợ còn yêu cầu bên tổ chức event đính kèm kế hoạch tổ chức, kế hoạch truyền thông... như một phần của phụ lục hợp đồng.

Bạn hãy chuẩn bị một bảng phân công công việc cho cả hai bên với những deadline rõ ràng. Ví dụ thời điểm nhà tài trợ chuyển logo, thời điểm bạn gởi layout các vật phẩm quảng cáo, thời điểm họ chuyển tiền - nếu là tài trợ hiện kim (in-cash) hay sản phẩm - nếu là tài trợ hiện vật (in-kind).
Trong Ban tổ chức của bạn, hãy cử ra một người chịu trách nhiệm giám sát việc thực hiện đầy đủ quyền lợi cho nhà tài trợ theo như hợp đồng. Nếu vì lý do gì đó mà nhà tài trợ vi phạm các điều khoản hợp đồng, ví dụ giải ngân tài trợ chậm trễ, lạm dụng quyền lợi... , để đảm bảo cơ sở cho những kiện tụng sau này, bạn cũng đừng đáp lại bằng cách không thực hiện các quyền lợi của nhà tài trợ. Vì khi thưa kiện, bạn sẽ bị coi à người đơn phương vi phạm hợp đồng và có thể phải gánh chịu những rủi ro về việc giảm hoặc hủy bỏ các khoản tài trợ, thậm chí phạt vi phạm hợp đồng.
Sau khi Event kết thúc, hãy gởi cho nhà tài trợ một báo cáo kèm theo những hình ảnh về Event cho dù họ có yêu cầu bạn hay không. Việc đó sẽ được nhà tài trợ đánh giá cao về sự chuyên nghiệp và đặt bạn vào danh sách ưu tiên cho những lần tài trợ tiếp theo.


Theo:eventchannel.vn