Sunday, March 14, 2010

Chuyện Tình Marilyn Monroe

Chuyện Tình Marilyn Monroe, Người Đàn Bà Không Bao Giờ Chết.

Tác giả: Teddy Pham

Nàng là biểu tượng đặc sắc của "giấc mơ Mỹ". Cuộc đời nàng giống như câu chuyện cổ tích "Cô bé lọ lem": Một cô gái nghèo đã "lột xác" thành ngôi sao Hollywood sáng giá. Khả năng diễn xuất, vẻ quyến rũ gợi tình tự nhiên và sự trình diễn khác thường trên màn ảnh của Marilyn Monroe đã khiến nàng trở thành biểu tượng tình ái của những năm 1950, và là một trong những thần tượng vĩ đại nhất của nền điện ảnh thế giới.
Nhưng vinh quang ấy có cái "giá" của nó: Nàng đã cuốn hút cả thế giới vào đời mình và đã gục ngã đau đớn trên con đường ấy ở tuổi 36 ...

Ngày 1/6/1926 tại LosAngeles, một đứa bé gái tóc vàng sẫm kháu khỉnh ra đời. Sự có mặt của em nằm ngoài sự mong đợi của bà Gladys Baker, một nữ nhân viên xưởng phim.
Bà đã có hai đứa con ngoài giá thú, giờ đây lại có đứa thứ ba. Cuộc sống của bà cùng ba đứa con mọn sẽ đi về đâu. Người chồng ngoài hôn thú bạc bẽo của bà đã bỏ đi tìm nguồn vui mới khi đứa bé hãy còn trong bụng bà. Bà nhìn đứa con mới ra đời mà mủi lòng. Bà Gladys Baker đặt tên cho đứa con gái nhỏ đó là Norma Jean Mortenson (tên rửa tội là Norma Jean Baker). Vì cảnh nhà nghèo túng bà Gladys Baker đang tâm bỏ đứa nhỏ ở ngoài cổng một cô nhi viện. Cũng dễ thông cảm cho nỗi khổ tâm của bà, bà hãy còn trẻ, hãy còn hai đứa con, tương lai còn rộng mở. Bà không thể để đứa nhỏ này ngán chân bà được.

Nhìn đứa nhỏ khóc oe oe ngoài cổng, những bà Sơ nhân từ đã nhận em vào viện. Từ đó trở đi, cuộc sống cô nhi của Norma Jean bắt đầu. Như các bạn đã biết, cuộc sống ở cô nhi viện đâu phải là dễ dàng gì. Hằng ngày, Norma chịu sự giáo dục nghiêm khắc của những người nữ tu, cô bé khép mình vào một khuôn phép đã có từ ngàn đời. Sáng thức giấc thật sớm cùng với những đứa bé khác để đọc kinh. Rồi suốt cả ngày phải vùi đầu vào vừa học, vừa làm, chẳng còn thời gian để nghỉ ngơi, sinh hoạt, vui chơi như bao đứa trẻ khác. Nhưng ngay từ những ngày tháng gian khổ đầu tiên, Norma đã bộc lộ rõ tư chất hoạt bát, thông minh của mình. Trái hẳn với cuộc sống nhàm chán, Norma sống rất vui vẻ hoà đồng với các bạn nên được hầu hết những bạn nhỏ cùng viện thương yêu quí mến. Norma thường bày trò chơi và đùa rất vui với các bạn. Việc này lọt vào mắt những nữ tu như là một sự nỗi loạn nên Norma cũng thường xuyên bị bắt phạt. Em thường phải ăn mặc rách rưới, đen đúa trông cứ như là cô bé lọ lem trong truyện cổ tích vậy. Từ trong đám bùn đó Norma đã lớn lên, em càng lớn càng tỏ ra xinh đẹp. Da trắng, tóc vàng nâu, vóc người cao ráo mát mẻ.

Khi Norma vừa tròn 13 tuổi, cơ thể cô bé đã "phát triển" khá đầy đủ, trông cứ như là con gái 16 vậy. Đôi nhũ mới nhú như búp măng vừa săn, vừa mềm mại. Thân hình, làn da, khuôn mặt càng làm nàng nổi bật lên trước những đứa bé cùng viện khác. Ấy vậy mà bọn con trai rất thường lén nhìn Norma mỗi lần cô bé đi tắm.

Như đã nói ở trên, Norma rất thường bị các Sơ phạt vì tính cách của em nên phải có mặt thường xuyên ở các hành lang gần phòng viện trưởng để lau nhà, phải lau cho sạch. Những lúc đó, Norma có dịp gặp Peter. Một cậu bé sáng sủa, thông minh, hoạt bát y hệt như Norma. Có lẽ vì vậy mà hai người chơi rất thân với nhau. Hôm nay, cũng như mọi bữa, Norma vừa lau sạch hành lang cho viện trưởng. Em lễ phép cúi chào rồi trở về phòng. Giữa đường đi Norma gặp Peter. Như mọi khi, Norma vui vẻ chào cậu bé:
- Hi! Peter! Bị phạt xong rồi hả?
Peter thì có vẻ hối hả hơn Norma:
- Dĩ nhiên là xong rồi bởi vậy mới được đi chơi chứ! Cậu đi với tớ không?
- Lén đi hả?
- Ừ! chút xíu thôi. Qua đây coi cái này vui lắm!
- Vậy hả! Đi liền!
Peter dắt tay Norma chạy ngược về phòng viện trưởng. Norma hơi ngạc nhiên nhưng cũng ráng đi xem coi Peter bày trò gì. Khi vừa tới phòng thì cả hai thấy cửa phòng đóng chặt. Peter nhanh nhẩu chạy sang bên hông, nơi đó cánh của sổ bị mở ra rất cố ý như là Peter đã mở sẵn vậy. Cả hai ghé mắt nhìn vào phòng. Có tiếng rên the thé phát ra từ đó. Norma reo lên vừa đủ để cả hai nghe thấy:
- Ý da! Viện trưởng và Sơ làm cái gì vậy, sao cả hai người họ ở truồng hết vậy. Nhưng sao cả hai lại rên lên như heo vậy? Ô kìa, Viện trường làm gì mà leo lên người Sơ vậy. Wa! Xem kìa, hai vú của sơ to khiếp đảm, còn bự hơn vú mình nữa. Ngộ quá ha!
Peter nói khẽ:
- Suỵt! Làm gì mà la dữ vậy, họ nghe thấy thì sao!
- Ừ thì im! Nhưng họ làm gì vậy. Tớ mới thấy lần đầu đó.
Peter giải thích như là rành lắm vậy:
- Ừ! thì họ làm tình đó. Giống như hai con chó đang làm với nhau vậy đó. Coi kìa, Viện trưởng đang quỳ gối thục ra thục vô cái của quý vào cái lồn giữa hai háng của Sơ. Đó, đó, thấy giống không?
- Ừ giống thiệt! Ê! Sao cái đó của Viện trưởng bự quá vậy. Mà nè sao tớ coi một hồi thấy người mình nóng ran lên à!
- Ừ! đúng quá! tớ cũng thấy nóng nữa. Ui cha, ui cha!
Peter vừa than thở vừa thục tay vô quần bóp bóp con cu đang cứng ngắc to dần lên của nó. Tay còn lại, Peter chuyền qua sờ nhẹ lên hai vú búp măng của Norma. Norma nói:
- Ý! Làm gì vậy!
- Thấy nóng không, sao càng lúc càng nóng quá ha!
Norma tò mò:
- Ừ! sao hai vú của tớ càng ngày càng săn lại đó.
Peter đề nghị:
- Ê! Mình chơi giống như họ không?
Norma hí hửng:
- Ừ! chắc vui lắm. Mình chơi lẹ đi, sao chim tớ có nước rỉ ra này. Mình đi đâu chơi?
- Ừm! Đi qua đây!

Peter lẹ làng dắt tay Norma tới nhà kho cũ kĩ của Cô Nhi Viện. Nơi đây khá vắng vẻ, lại vào lúc tối nên không ai vào đây. Peter đóng cửa lại. Toàn phòng không chút ánh sáng chỉ có ánh trăng soi chiếu chút ánh sáng mờ nhạt cho hai đứa trẻ vô tư đang sắp làm việc trọng đại nhất trong đời chúng mà chúng không hay biết. Chính việc này đã cơ bản thay đổi cuộc sống nhàm chán cho Norma Jean.

Peter trải vội vàng tấm ra cũ kĩ rồi cả hai đứa ngồi xuống. Vừa đạt đôi mông tròn trĩnh xuống, Norma bị Peter ôm chầm lấy và hôn một cách vụng về lên khắp mặt mũi. Ôi! đó là nụ hôn đâu đời của người con gái, sao mà ngây thơ, vụng về và hồn nhiên đến thế. Với tính cách hoạt bát, Norma cũng đáp trả lại những cử chỉ đó của Peter. Peter vội vàng đưa tay sờ đôi vú Norma. Ở độ tuổi này, Norma đã phát triển hơn hẵn những đứa bé khác khiến cho Peter khi vừa chạm phải đôi vú đó đã ngạc nhiên vô cùng. Với tính mạnh bạo của đứa con trai mới vừa biết mùi đời, Peter bóp hai vú Norma rất mạnh. Cô bé đau thốn, đẩy Peter ra, lấy hai tay bắt chéo che vú lại. Norma than van:
- Ê! Đau quá à! Cậu nhẹ tay thôi chứ. Sưng hết vú của tớ rồi!
Peter xin lỗi lẹ làng:
- Ý quên, xin lỗi nha! Tại gấp quá, để tớ làm từ từ lại.

Peter chậm rãi hơn. Nó nhẹ nhàng cởi hết áo ngoài Norma ra. Đôi vú vun lên, tưng tưng. Peter nhìn mà chảy nước miếng. Norma lấy tay che hai vú lại tỏ vẻ mắc cỡ. Cũng phải! Lần đầu tiên ai mà chả thế!. Peter đang hứng, nó gạt hai tay Norma xuống, rồi nhẹ nhàng cảm nhận độ mịn màng phát ra từ làn da trơn lán của Norma, thông qua xúc giác hai bàn tay mà truyền tới não Peter. Peter sướng quá. Da gà nổi hết lên. Norma thì thấy hơi nhột nhạt nhưng cũng thấy hơi sương sướng vì lần đầu tiên, bộ nhũ mình được một người khác phái chăm sóc. Bất giác, Peter kề miệng vào vú Norma mà mút. Norma la inh ỏi:
- Nữa rồi! nhột quá à! đừng làm vậy. Tớ chưa có sữa mà!
Peter hơi bực. Nó quát:
- Ối dào! Chưa gì mà cậu đã la rồi. Im đi! Lo mà cởi áo dùm tớ đi!

Norma bạo dạng hơn khi nghe lời nói đó. Cô bé tò mò muốn biết cơ thể của thằng con trai mới lớn ra sao, bấy lâu nay trong Cô Nhi Viện, ngày ngày tiếp xúc với giáo lý, giáo điều làm cho Norma không có cơ hội thấy thứ đó. Chỉ mấy phút sau, quần áo Peter được Norma quăng sang một bên. Trời ơi! nhìn cu thằng nhỏ kìa, hùng dũng phát ớn. Nó đang nghiêm trang đứng thẳng lưng "chào cờ". Norma vuốt ve chùm lông cu của Peter rồi thỏ thẻ:
- Ê! Cho rờ tí nhe!
- Gì cũng được!

Norma đưa tay vuốt vuốt sờ sờ con cu của Peter. Norma vuốt dọc vuốt xuôi làm gai ốc Peter nổi lên cả. Thấy hai hòn dái săn cứng của thằng nhỏ, Norma chộp ngay, bóp nhẹ. Đến lượt Peter la oai oái:
- Ý da! Đau quá! đừng bóp! Đau quá!
Norma reo:
- A! biết nhược điểm của cậu rồi, chịu thua đi. Chết nè!
Vừa nói, Norma vừa bóp bạo hơn. Peter đau thốn. Để thoát tình trạng bị khống chế, Peter tìm cách đánh trống lãng:
- Thôi đừng làm nữa chán lắm, để tớ tuột quần cậu xem coi có gì ở trỏng!
Norma hơi phản đối nên rút tay lại giữ lưng quần. Peter thấy vậy thì nhào ngay tới cởi phăng cái quần nhỏ bé của Norma. Peter reo lên:
- Woa! Đẹp quá! trắng quá!

Norma vì lời khen đó mà hỉnh mũi. Cô bé biết mình đẹp từ lâu rồi. Nhiều người khen em có gương mặt đẹp, da đẹp nhưng chưa ai khen em có lồn đẹp như Peter. Riêng cậu bé Peter, nó muốn biết ngay mùi vị của cái thứ đẹp đẽ kia ra sao nên đẩy Norma nằm ngửa ra. Peter dang hai chân cô bé ra xa, dùng tay vạch nhẹ hai mép lồn ra. Peter chẳng nghĩ ngợi gì thêm, nó cúi xuống liếm nhẹ vào giữa hai mép lồn đang được nới rộng ra rồi từ đó đánh lưỡi qua lại lên hai miếng thịt lồi. Miệng nó ngậm ngậm. Chẳng mấy chốc, cái lưỡi tò mò đến được âm hạch. Khi chiếc lưỡi đang vuốt ve cái âm hạch nhỏ bé hơi e lệ đó thì Norma không ngừng rên một cách vô ý thức:
- Uh ...uhh ..uhhzzz ... sướng quá! sướng quá! sướng quá Peter ơi! Cậu làm gì ở đó vậy! ý! á! ý! á! ôi! ôi! ôi cha cha!
Peter tăng tốc theo tiếng rên như là nhạc điệu đó, nó đánh lưỡi bạo dạng hơn nữa. Nước từ đâu tuôn ra như suối trong âm đạo Norma, nhơn nhớt, có vị mặn. Peter biết lờ mờ hình như đó không phải là nước tiểu đâu nên vô tư uống cho bằng hết. Norma rên lớn hơn:
- Norma chết mất! Đừng làm vậy nữa! Cậu làm giống Viện Trưởng đi! Đừng mút như vậy nữa! Chết! Chết mất thôi! Ốiiiiiiiii!

Peter nghe lời nên ngồi xổm dậy. Nó dí cái dương vật cứng ngắt từ rất lâu vào âm đạo Norma. Ừ! sao âm đạo con bé này nhỏ vậy, thằng bè đút mãi mà không vào được. Peter kiên nhẫn nhấp từ từ, ... rồi từ từ. Norma nhăn mặt kêu:
- Ối cha! Sao đau vậy! hồi nãy thấy cái đó của cậu nhỏ lắm mà, sao bây giờ bự vậy?
Peter bỏ ngoài tai lời nói vô nghĩa của Norma, nó nhấp dương vật vô đến phân nữa cái âm đạo rồi dừng lại. Peter nhìn Norma mỉm cười. Norma dù hơi đau nhưng cũng cười lại. Mồ hôi nhễ nhại. Cô bé Norma 13 tuổi không biết cái cười đó đã đưa em đi một quãng đường rất xa, xa lắm, từ một cô bé ngây thơ trong trắng đến một thiếu nữ đã biết mùi xác thịt. Peter lấy trớn, hít một hơi dài rồi thọc một cái thật mạnh. Con cu chạy một mạch vào sâu trong âm đạo. Norma hét to lên:
- Áaaaaa .....aaaa ... đau quá .... đau chết được! ...uhhh ..uh.zzzzz
Âm hộ Norma như bị nức ra, cô bé nghe tiếng "phực" nho nhỏ. Norma thấy đau rát khắp âm đạo. Một dòng máu hồng chảy ra ngoài, tràn xuống tấm nệm. Hai đứa nhỏ có biết gì đâu. Thấy Norma sục sùi muốn khóc, Peter an ủi:
- Đừng khóc nữa! Chắc tại lần đầu mới bị đau vậy đó, chút xíu thì hết à! đừng khóc mà!
Để an ủi cô bé, Peter bắt đầu kéo con cu ra nhè nhẹ rồi ấn vào cũng nhè nhẹ không mạnh như lúc nãy nữa. Cứ thế, cứ thế, Norma thấy bớt đau rồi, một cảm giác khác xâm chiếm khắp người cô bé. Norma lại rên nữa (thật phiền quá hả các bạn, con gái mà):
- Uhhhh ...uhhh .....huhuh ..uahhhhh ... Mạnh nữa đi! Mạnh nữa đi! Đã quá!
Peter cũng thấy vậy, đã thiệt. Đến lượt nó thốt nên lời:
- Ư ..ư .ưmmm .........ưmm ......sướng quá! tớ sướng thật đó! biết vậy thì tớ chơi lâu rồi!

Peter nhấp mạnh hơn. Đâm vào, kéo ra như đang đánh kiếm với Norma vậy. Hai đứa bé nhễ nhại, mồ hôi đầm đìa cả châu thân hoà lẫn với tiếng rên như lúc chúng bị các Sơ đánh. Peter ngắm kĩ Norma trong ánh trăng, người cô bé nồng mùi mồ hôi mà sao làn da cứ bóng lưỡng, thật vời vợi. Norma thì thấy tê rần cả người, cô bé nhổm đít lên hòa nhịp với bạn mình. Hai đứa trẻ thật hồn nhiên, Peter lại vân vê hai đầu vú đỏ hỏn của Norma miệng thì lẩm bẩm thần chú trong lúc Peter thở hổn hển bảo:
- Ê! Tớ thấy mỏi ở đầu cu quá à! lại thấy mắc đái nữa. Cho tớ đái vào trong đó nha!
Norma thấy đầu óc lù bù nên có nghe gì đâu. Cô bé gật đầu cho qua chuyện. Peter cắn răng, nhắm mắt, để yên con cu trong âm đạo rồi ... thở mạnh. Thở hắt ra, tống hết mọi thứ dồn ứ nãy giờ trong người nó vào âm đạo Norma. Cô bé cảm thấy cá cái gì nòng ấm chảy tràn lan trong âm đạo nhỏ bé của mình. Peter hết chiụ nỗi ngã vật trên người Norma, cặp ngực của Norma làm Peter thấy khoái cảm. Norma cũng nằm im tận hưởng.

Một lúc sau, Peter ngồi dậy, rút cu ra. Con cu mền xèo trông như mèo mắc mưa. Norma ngạc nhiên rờ lại lồn mình, thấy một dòng nước trắng dục, sền sệt chảy ra làm ướt cả lông mu nàng hoà vào đó là dòng máu hồng trinh nguyên. Norma hỏi nhỏ:
- Ê! Cái gì vậy? sao nó đục đục, sền sệt.
Peter ghé mắt nhìn, một mùi nồng nực xộc vào mũi nó, Peter nói:
- À! chắc là mủ đó mà, nó cũng trắng đục vậy nè, nhưng con chim của cậu ra hơi nhiều mủ đó. Coi chừng bị bệnh. Để tớ lau cho!
Peter lấy tấm ra chùi sạch cho Norma. Hai đứa trẻ nhìn nhau cười vui vẻ, dù có hơi mệt nhưng trò chơi này vui thật.

Và cứ thế, tối tối, hai đứa trẻ lén lén ra khỏi chăn bông tìm tới nhà kho cũ kĩ đó mà chơi trò chơi của người lớn. Nhưng cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, huống gì chuyện này. Trong một lần, do quá vui sướng, tiếng rên của hai đứa đến tay bà Sơ đi tuần đêm. Bà ta lôi cổ hai đứa nhỏ đi, giam mỗi người một nơi. Từ đó trở về sau, Norma không còn gặp mặt Peter nữa. Norma còn nhớ cái lần đó là lần cuối cùng quan hệ với Peter khi cậu bé chưa kịp "xả mủ trắng" vào lồn Norma thì bị bắt. Norma bị giam ba ngày, không ăn. Cô bé trần truồng, lạnh lẽo, tội nghiệp vô cùng. Ngày thứ tư đầy nắng và ánh sáng lại đến với Norma. Một bà Sơ hiền từ đến bảo với Norma rằng em sắp có em bé. Norma ngạc nhiên hỏi:
- Có em bé là sao vậy Sơ!
Bà Sơ bối rối:
- À! tức là bụng con sẽ to ra, một đứa nhỏ sẽ ra đời từ trong bụng con.
Norma khóc:
- Vậy đau lắm, xấu lắm, con không chịu đâu, Sơ giúp con đi!

Thế đó, vậy là Norma được dần tới một ông bác sĩ. Ông ta làm gì không biết mà cuối cùng Norma không "có em bé" nữa. Sang tới vài tháng sau, có một cặp vợ chồng giàu đến nhận nuôi Norma. Cô bé khóc lóc từ giã mái nhà của mình, nơi em có được niềm vui đầu đời. Có lẽ vì Viện trưởng sợ tai tiếng sẽ đồn ra ngoài nên tìm cách tống Norma đi thật xa.

Norma bước chân vào gia đình giàu có với danh nghĩa là con nuôi ông bà chủ. Nàng được chăm sóc chiều chuộng như một tiểu thư quyền quý. Hai vợ chồng hết mực thương yêu Norma, họ dành cho Norma những thứ tốt nhất. Norma cảm thấy đó là sự an ủi cho những chuỗi ngày cực khổ, lấm lem trong Cô Nhi Viện. Thật đúng với câu: "Người đẹp vì lụa", cô bé lọ lem ngày nào trong Cô Nhi Viện trở thành một thiếu nữ xinh xắn, mát mẻ với mái tóc óng ả, thân hình cao ráo, làn da trắng mịn màng. Đặc biệt là đôi mắt nhìn gợi cảm của nàng, đôi mắt mà sau này làm cho hầu hết những ông chủ lớn của Hollywood phải hao tốn nhiều tiền của. Đó chính là lúc Marilyn Monroe 16 tuổi, nàng vẫn có tên là Norma Jean Baker. Sự nghiệp sáng lạng của ngôi sao này bắt đầu từ một bữa trưa oi ả trên bờ biển Los Angeles.

Mùa hè 1942, Norma tròn 16 tuổi. Nàng cùng cha mẹ đi tắm biển tại Los Angeles. Trong khi cha mẹ nàng còn nghỉ ngơi trong khách sạn, Norma đi dạo dọc bãi biển. Nàng mặc một bộ bikini màu trắng. Da thịt nõn nà của Norma bị hàng ngàn cặp mắt của các chàng trai chú ý. Họ dán chặt vào Norma và đi theo nàng trên suốt bãi biển (mặc dù theo các bạn biết thì ở bãi biển cũng có hàng ngàn cô gái ăn mặc còn "mát" hơn). Họ hỏi thăm, tán tĩnh Norma trong khi nàng chỉ cười, nụ cười tươi như bông hoa hồng hé nở. Thấy hơi chán, Norma ngồi xuống tắm nắng. Các chàng trai thấy Norma im lặng nên cũng lãng đi dần. Sau một lúc, chợt có tiếng nói phá tan sự im lặng của Norma.
- Xin lỗi cô, làm ơn cho tôi hỏi!
Norma ngước nhìn lên trả lời lịch sự:
- Anh muốn gì?
Đó là một chàng trai cao lớn, anh ta để râu quai nón, tay cầm một chiếc máy ảnh. Anh chàng bối rồi nhìn chòng chọc vào ngực Norma trả lời:
- Tên tôi là André de Dienes. Tôi là thợ chụp hình. Lúc nãy tôi chưa được sự đồng ý mà chụp lén hình ảnh cô đang mặc áo tắm trắng, đang tươi cười. Xin cô cho biết tên để tôi gửi ảnh.

Với bản tánh vô tư, Norma trả lời chàng trai. Cái tên Norma Jean Baker của nàng sẽ mãi không phai trong tâm trí chàng thợ ảnh. Đến tối, hai người dùng cơm chung tại nhà hàng của khách sạn, Dienes cho Norma thấy bức hình của mình. Norma vui vẻ ngắm nhìn, nàng lại cười. Trong khi đó Dienes không sao dứt mắt ra khỏi bộ ngực phập phồng và nụ cười quyến rũ của Norma. Nàng thật đẹp trong bộ minijip, đôi chân nàng thật tuyệt. Norma nói:
- Ôi! ảnh thật đẹp, anh quả là thợ giỏi.
Dienes nói:
- Tôi! Tôi định đem ảnh này đi thi cuộc thi người mẫu qua ảnh, một cuộc thi nhỏ thôi, cô đồng ý chứ?
- OK!
Norma trả lời như thế. Mắt nàng nhìn xoáy lại chàng Dienes.

Và như thế, rồi như bao cuộc hẹn hò trai gái khác của người Mỹ, Norma dẫn Dienes về phòng mình. Chàng thợ ảnh bước đi từng bước theo nàng mà hồi hộp. Nhìn đôi mông tròn lẵng lúc lắc, lúc lắc, đôi chân trắng ngần cao ráo mà Dienes chỉ muốn nhào ngay lại xé tan nát nàng ra. Dienes kềm hãm con lợn lòng lại chờ đợi Norma mở cửa. Khi cánh cửa phòng vừa sập lại, Dienes ôm chầm lấy nàng từ phía sau, không chờ một giây, Dienes đặt vội vàng nụ hôn mình lên mái tóc nâu của Norma trong khi hai tay úp lên hai bầu ngực căng tròn của Norma. Norma biết chàng nứng lắm rồi, thông qua khúc thịt đang chạm vào mông mà nàng biết điều đó, chính Norma cũng muốn từ rất lâu rồi, kể từ ngày chia tay Peter trong Cô Nhi Viện Norma bắt đầu cuộc sống một tiểu thư đài các cũng là từ đó, không một chàng trai nào dám tới gần Norma phần vì e sợ, phần vì ái ngại. Norma thấy bọn họ ngu quá nên chẳng thèm. Hôm nay, gặp chàng thợ ảnh này, Norma nhất quyết phải thoả mãn cho trọn vẹn.
Nàng vùng ra thoát khỏi tay của Dienes, quay lại và bảo:
- Từ từ! Cởi ra đã chứ.

Norma nhún nhẩy tấm thân yêu kiều trước mắt Dienes rồi vùng chạy về phía chiếc giường. Dienea đuổi theo nàng bén gót, chàng cởi hết áo ra cho đỡ nóng chỉ còn mặc cái quần dài. Norma dừng lại trước giường, nàng đẩy Dienes ngồi xuống giường và ra lệnh cho chàng ngồi yên đấy. Nói rồi, Norma bắt đầu nhảy múa. Phải nói rằng vũ đạo của nàng cũng thường thôi, nhưng cái chính là tấm thân nóng bỏng của nàng khiến Dienes không hề rời mắt một giây. Bài nhạc được Norma bật lên đã đến hồi gay cấn, nàng xoay người kéo dây kéo từ phía sau ra. Sau vài cái lúc lắc, bộ minijip nhỏ bé của Norma tuột xuống. Norma rút chân ra và đá sang một bên. Norma luồn tay cời cái áo ngực ra nốt rồi vất lên mặt Dienes như thách thức. Dienes thẩn thờ chộp lấy, hun hít liên tục để cố hưởng lấy mùi thơm ngào ngạt tỏa ra từ cơ thể nàng. Dienes nhìn trọn vẹn hai bầu vú mọng nước cùng với núm vú đỏ hồng hồng một cách thèm khát. Kế tiếp là chiếc bụng thon nho nhỏ rất xinh đẹp không một chút mỡ dư thừa nào dưới làn da mịn láng. Tiếc thay, chiếc silíp đã che đi phần tam giác ở dưới, vậy mà Norma vẫn chẳng chịu cởi ra nốt, nàng cứ nhún nhẩy, múa may. Một lúc sau, nàng có vẻ mệt nên mồ hôi bắt đầu tuôn ra khiến làn da càng thêm lán mịn. Dienes bị kích thích đủ rồi, chàng chồm lên bắt lấy hông của Norma thuận tay tuột cái silíp xuống rồi nhìn thẳng vào khe suối thiên nhiên đó. Ôi! nơi đó không một chút lông nào, hai mép thịt múp míp trăng trắng như mời mọc, như réo gọi giục giã Dienes. Thì đây, Dienes úp cả khuôn mặt mình vào khe suối thiên thai ấy. Mùi thơm con gái tỏa ra càng làm chàng ngây ngất. Dienes le dài chiếc lưỡi ra liếm dọc theo đường rãnh dưới đáy lồn nàng, để bắt đầu nghe được hơi thở gấp rút của nàng. Dienes say mê di chuyển chiếc lưỡi của mình theo từng cơn cảm giác của Norma. Hai tay Dienes vòng ra sau bợ lấy bờ mông Norma siết mạnh cho đầu lưỡi của chàng được tiến sâu đến mức tối đa trong hang động của nàng. Norma run rẩy, mồ hôi lại vả ra. Bất giác, trong cơn đê mê đó, Norma muốn có điều gì khác hơn, nàng muốn chủ động khám phá vẻ nam tính của Dienes chứ không để người con trai chủ động mãi. Nghĩ vậy nên Norma cố gắng lùi lại thoát khỏi hai tay của Dienes. Chàng còn ngơ ngác thì lại được Norma kéo lên rồi đẩy chàng nằm ngửa ra giường. Norma tiếp tục ra tay cho đến khi Dienes cũng trần truồng như mình. Nàng nhìn lại chàng trai thật kĩ. Người Dienes hơi nhiều lông một tí, lông mọc khắp cả khuôn ngực vạm vỡ, đầy ra hai bên nách, và cả dưới hạ bộ nữa. Norma chú ý đến dương vật của Dienes nhiều hơn. Nó đã căng lên như đá. Dienes nhìn Norma thều thào:
- Lẹ lên! Lẹ lên! Mau mau!

Norma nhìn Dienes mỉm cười, nàng luôn luôn có nụ cười chớp chớp hàng mi dài như e lệ, như mời mọc thật quyến rũ vô cùng. Norma từ từ thấp xuống, cho đến khi đôi môi xinh đẹp của nàng vừa ngang tầm với chóp căng cứng trên dương vật Dienes thì nàng từ từ hé mở nụ hôn và ngậm trọn vẹn thỏi da thịt tròn và cứng của Dienes vào miệng nàng. Dienes phải nhắm mắt, cắn chặt răng bấu chặt lấy mái tóc nàng mới kềm chế được cảm giác sướng đang lan tỏa toàn thân, và đồng thời kềm chế bớt những âm thanh rên la, van lơn của chàng như chực tuôn trào vì cơn sướng. Norma quả thật tuyệt vời! Chiếc lưỡi của nàng trơn ướt liên tục đánh nhè nhẹ từ chóp đầu dọc xuống thành ống. Đôi bờ môi của nàng lúc bặm lúc buông phối hợp nhịp nhàng. Có lúc nàng như nuốt chửng mất dương vật Dienes để tạo cho chàng cảm giác đê mê kỳ lạ khi chóp đầu của chàng đã sâu đến tận tuốt trong cổ họng nàng. Có lúc nàng nhả hẳn ra đễ dùng lưỡi bú mút nhè nhẹ hai bìu dái chàng, và cho đến khi nàng bặm môi ôm chặt lấy dương vật Dienes để cho nó trôi ra tuột vào theo nhịp đẩy lên đẩy xuống của Dienes. Dienes đập tay lên tục xuống giường và chà xát cả đầu Norma vào hạ bộ mình. Một lúc nữa thì Dienes không chà xát nữa, chàng nằm im, hai mắt nhắm nghiền lại. Norma hiểu ngay ra vấn đều, nếu nàng còn gặm nữa thế nào Dienes cũng "ra" vậy thì mất hết cuộc vui rồi. Norma nhả dương vật Dienes ra ngay. Nàng dùng tay phải bóp chặt thân dương vật, cho ngón tay cái bấm mạnh lên đỉnh đầu, làm cho dương vật chàng hơi tê đi. Tiếp đó, Norma dùng hai ngón tay ấn mạnh ở dưới đáy của bìu dái Dienes và vuốt ngược xuống hậu môn, đẩy trôi tinh dịch trở vào trong. Dienes thở phào nhẹ nhõm thầm khen cho người con gái vừa đẹp vừa có tài bế tinh. Norma nói:
- Bây giờ bắt đầu làm lại, anh bình tĩnh và đừng ra sớm nhe, không tôi giận đó!
Nàng ngồi hẵn lên giường. Lúc này Norma hoàn toàn chủ động, chính nàng quyết định mọi kiểu cách cho đêm cuồng nhiệt này. Hay theo như câu nói của một số người "phụ nữ đã vùng lên". Dienes thất thần nhìn theo mọi cử động của Norma, thân hình nàng quá sức khiêu gợi và đầy nhục cảm. Riêng Norma, nàng quyết phải làm chủ tấm thân mạnh mẽ và sống động của Dienes trong đêm nay. Nàng để hai chân ở hai bên hông Dienes. Nàng quay mặt về phía Dienes và bắt đầu ngồi xuống. Dưới hạ bộ Norma lúc này là dương vật đã nở đều của Dienes đang chờ sẵn. Norma nín thở dò dẫm sao cho dương vật chàng thọc đúng vào âm đạo nóng bỏng của nàng. Nàng trét chút nước miếng lên đầu khất của dương vật cho trơn ướt rồi ngồi xuống từ từ. Âm hộ Norma nở ra đón nhận dương vật một người đàn ông, điều mà nó đã thèm bấy lâu. Cuối cùng thì Dinenes cũng được thỏa mãn những gì chàng thèm khát, dương vật chàng từ từ tiến vào, lèn chặt âm đạo của nàng con gái đầy nhục dục.

Norma thở phào nhẹ nhõm, mọi chuyện trót lọt, nàng sướng như điên. Dương vật Dienes từ từ nở to ra trong âm đạo nàng cọ cọ vào hai bên vách đem đến cho nàng bao khoái cảm.
Khi đó Norma mỉm cười nói:
- Nào! Bắt đầu phi ngựa!

Nói rồi nàng bắt đầu nhồi lên nhồi xuống thân hình của Dienes. Hai tay Norma giữ lấy ngực chàng để giữ thăng bằng trong khi miệng nàng cứ hí lên những tiếng hoang dại như là đang cưỡi ngựa thật sự vậy. Những cú nhồi dần dần trở nên trơn tru vì bộ phận sinh dục của cả hai đều bắt đầu tiết ra chất nhờn. Norma nhồi ngày càng lẹ, càng mau ... cho tới khi ... nàng dần dần mất sức. Norma không còn nhồi mạnh mẽ như lúc đầu nữa mà yếu dần đi. Thấy thế Dienes mỉm cười. Chàng nghĩ thầm: "Hừm! Dù sao nàng cũng là con gái, nhồi không được lâu. Đợi nàng hết sức rồi thì đến lượt ta vẫy vùng ngang dọc lấy lại khí thế đàn ông. Ha ha". Norma nhìn nụ cười điểu giả của Dienes thì biết ngay chàng đang muốn gì. Thế nhưng với ý chí bất khuất, sao Norma lại dễ thua trận vậy chứ. Norma không nhồi nữa mà ngồi hẵn lên mình Dienes. Nàng bắt đầu sàng qua sàng lại, các cơ vòng trong âm đạo nàng xiết chặt lấy dương vật của Dienes không để nó thở. Dienes bị bất ngờ hoàn toàn. Chàng chỉ còn biết thở dốc tận hưởng cái âm đạo đầy tài năng của Norma. Norma với khí thế đó lúc thì sàng sẩy, lúc thì nhồi lên nhồi xuống. Nàng làm một cách không mệt mỏi. Cả hai rên la thỏa chí.

Với khả năng tài tình của Norma chẳng mấy chốc thì Dienes đầu hàng. Chàng nhắm mắt tuôn hết mọi thứ vào lồn Norma, dấu hiệu của sự thua cuộc. Norma dừng lại để tận hưởng cảm giác đặc biệt. Hãy nhìn nàng, lúc này Norma đẹp hơn bao giờ hết. Từng giọt mồ hôi chảy đều trên gương mặt đỏ hồng rồi theo đường đi của cơ thể chạy dài lên hai vú. Người nàng bóng lưỡng, thân thể nóng bỏng. Norma dường như vẫn chưa thỏa lòng dù nàng đã rất mệt. Thông qua hơi thở Dienes biết được điều đó. Dienes chồm lên ôm lấy tấm thân nàng. Hai vú nàng cạ vào ngực làm chàng thấy đỡ đi phần nào mệt mỏi vì sự xuất tinh ban nãy. Dương vật chàng lại vùng lên đòi hỏi. Và rồi. . . . cứ thế. . . . tiếp nối như không bao giờ dừng lại.

Sau đêm cuồng nhiệt đó, André de Dienes nhận Norma vào làm việc trong hãng người mẫu của mình. Và các bạn biết không, bức ảnh trứ danh mà Norma đang mặc chiếc áo tắm và tươi cười trước biển đã đoạt giải cao trong cuộc thi ảnh lần đó dù đó chỉ là cuộc thi nhỏ nhưng lại là niềm cổ vũ lớn lao cho Norma bước chân vào thế giới của những người đàn bà đẹp và quyến rũ. Dienes liên tục chụp nhiều hình cho cô người mẫu trẻ tuổi này với các tên gọi thay đổi lần lượt nào là Heidi, rồi Lolita hay có khi là "Người đẹp bãi biển".

Những bức ảnh đó trở nên nổi tiếng. Norma được mời tới các lễ hội ở Hollywood và chính tại nơi này vẻ quyến rũ của đáng yêu của Norma tiếp tục "hớp hồn" các ông xếp hùng mạnh ở Hollywood. Norma chính thức đổi tên là Marilyn. Nàng trải qua một cuộc giải phẩu thẩm mỹ lớn để xóa đi hết những khuyết điểm dù là nhỏ nhất trên người nàng: hàm răng được chỉnh lại, làn chân tóc được hớt về phía sau v...v... Cô gái tóc nâu 16 tuổi khi nào đã thành một người đàn bà tóc vàng uốn sóng, một hiện thân hoàn hảo cho những giấc mơ dù là thầm kín nhất của giới mày râu lúc bấy giờ.

1946, Marilyn tốt nghiệp một trường dạy nghề người mẫu. Nàng chính thức nói lời chia tay trong sự nuối tiếc vô hạn của Dienes. Marilyn chính thức kí hợp đồng đóng phim cho xưởng phim 20th Century Fox với tên gọi chính thức Marilyn Monroe. Sự nghiệp của một ngôi sao nổi tiếng ở mọi thời đại bắt đầu từ đó. Nàng nổi lên với các phim The Asphalt Jungle (1950) của Jonh Huston, All About Eve (1950) của Joseph Makiewicz, Monkey Business (1952) của Howard Hawk, How To Marry A Millionaire của đạo diễn Jean Neguleso v...v... Với các vai diễn đặc sắc Marilyn Monroe chẳng những mang lại cho người xem những hình ảnh sinh động về một người đẹp vô cùng quyến rũ mà còn bộc lộ rõ tài hài hước và khả năng ca hát của mình. Ví như bài hát: Diamonds Are A Girl's Best Friend.

Danh tiếng đã nổi lên đến thế mà Marilyn Monroe vẫn thấy chưa đủ, nàng muốn có chút gì "đột phá" hơn. Đúng lúc đó, Hugh Heffner đến gõ cửa nhà Marilyn. Ông ta tự giới thiệu:
- À! thật là khó mà trình bày dễ dàng cho cô hiểu. Tôi dự định lập một tờ báo và tôi muốn có vài hình ảnh của cô trên trang bìa. Cô nghĩ sao?
Marilyn vui vẻ nói:
- Ôi! còn gì vui sướng hơn điều đó chứ?
Hugh Heffner hơi ấp úng nói:
- À! có điều tôi muốn nói rõ. Hình ảnh của cô ... của cô... thật ra phải là ... hình ....à, ừ ... hình khoả thân! Cô chịu không? Tôi ... dĩ nhiên ... tôi sẽ chi thù lao thật hậu hĩ!
Marilyn ngập ngừng trong vài phút rồi cũng đưa ra quyết định.
Hôm sau theo đúng hẹn, Marilyn đến chỗ chụp hình. Đó là một nơi chốn khá khang trang với đầy đủ trang thiết bị. Tại đó Marilyn gặp gỡ Hugh Heffner. Marilyn ngạc nhiên, nàng hỏi:
- Chà! Chỉ có mình anh chụp thôi sao?
Hugh Heffner nhanh nhẩu trả lời:
- Vì vốn của tạp chí còn ít nên tôi phải đích thân chụp. Tôi sẽ làm việc cùng bạn tôi: anh Joe DiMaggio. Anh ta vốn là vận động viên bóng chày nhưng kiêm nhiệm luôn chức trợ tá cho tôi. Cô yên tâm, chúng tôi rất chuyên nghiệp sẽ làm tôn thêm vẻ đẹp vốn có của cô.

Marilyn cũng tạm thời chấp nhận, nàng bắt tay Hugh rồi trả lời:
- Cảm ơn! Tất cả trông chờ vào anh. Ủa, còn phụ tá của anh đâu?
- À! Joe đó hả? Anh ta tới liền. Kìa anh ta tới kìa!
Hugh vừa nói vừa chỉ tay về phía chàng trai đang tiến về phía hai người. Đó là một người khá trẻ, trạc tuổi Marilyn. Anh ta khá điển trai với cặp mắt nâu, mái tóc đen láy và thân hình cao ráo sáng sủa. Vừa gặp Marilyn, anh ta sững sờ. Marilyn vẫn chưa hiểu gì. Hugh giới thiệu hai người với nhau. Marilyn có một cảm giác khá lạ lùng với anh chàng Joe này. Lát sau, Hugh và Joe dẫn Marilyn vào một gian phòng khác với đầy đủ phông màn. Hugh lên tiếng:
- Ta bắt đầu thôi! Cô Marilyn cô à, ừ, à, ừ cô cởi ra đi chứ.

Hugh nói với vẻ khá ấp úng có lẽ vì việc đề nghị một phụ nữ đẹp cởi áo ra là khá tế nhị. Nhưng Marilyn hiểu và vô tư chấp nhận. Nàng không hề e thẹn gì cả mà bắt đầu cởi hết quần áo ra, kể cả phụ tùng, nàng quăng ra một bên rồi đứng yên đó. Nàng hấp dẫn quá, đẹp quá. Hugh trố mắt nhìn. Nhưng qua vài giây bối rối, Hugh cũng bắt đầu công việc. Joe đem ra một cái ghế. Marilyn ngồi lên đó, bắt đầu phô diễn các nét đẹp vốn có trên cơ thể mình. Đèn máy ảnh nhấp nháy liên tục, phông màn thay đổi liên tục, cả ba say sưa làm việc. Chỉ riêng mình Joe, anh vừa làm vừa để ý Marilyn rất nhiều dù cho Marilyn chẳng mảy may nhòm ngó tới chàng. Được một tiếng đồng hồ, Hugh dừng lại nói:
- Ấy chết! Hết phim rồi! hừm ... hôm qua chưa chuẩn bị kĩ. À! cô Marilyn, cô mặc đồ vào rồi qua bên kia nghỉngơi một chút đi. Tôi đi mua phim một lát sẽ quay lại. Còn Joe, anh lấy ít nước cho cô Marilyn uống đi chứ.
Cả hai chàng trai lao vào công việc. Marilyn khoác tạm tấm áo che bớt người lại rồi ngồi chờ. Joe bước vào trước với ly nước lạnh trong tay. Marilyn cầm lấy rồi uống vài ngụm. Joe ngồi đối diện Marilyn mà nhìn nàng chăm chăm. Cái nhìn cứ như xoáy vào người nàng khiến Marilyn hơi khó chịu. Marilyn định đứng dậy bỏ đi thì Joe nhanh tay chụp lấy tay Marilyn. Marilyn la toáng lên:
- Quái! Anh làm cái gì vậy!
Joe ngập ngừng một lát rồi nói:
- Norma! Không nhìn ra tớ sao?
Marilyn ngạc nhiên vì sao chàng trai trẻ kia biết tên mình. Nàng nhìn anh ta cho kĩ. Marilyn thốt lên:
- Ối! Peter ở Cô Nhi Viện đây mà. Sao anh ở đây?
Joe bỏ tay Marilyn ra ngồi xuống, anh tâm sự:
- Sau hôm mình bị bắt, tôi bị Viện trưởng đem cho ông bà DiMaggio nuôi nấng. Chẳng may, sau đó cha mẹ nuôi tôi qua đời vì tai nạn. Nghèo và đói tôi lưu lạc đến Hollywood làm việc kiếm sống. Hôm nay gặp Norma, à không, phải gọi là Marilyn chứ. Tôi thấy lạ quá.
Marilyn ngồi xuống bên Joe an ủi. Những kỷ niệm về lần đầu tiên ấy cứ theo cơn gió bay về với Marilyn vậy mà bấy lâu nàng hình như đã quên hết. Marilyn nói:
- Joe! Anh đừng buồn nữa. Ừ! gặp anh em mừng quá. Bây giờ anh đang làm gì?
- Anh vừa là vận động viên bóng chày vừa kiêm luôn phụ tá cho Hugh. Bọn anh là bạn thân mà. Cũng may mắn là cho đến giờ anh cũng có chút ít danh tiếng. Còn em thế nào?
- Em thì cũng vậy! một diễn viên, một ca sĩ, một phụ nữ bị chồng bỏ. Em chán quá!
Thấy Marilyn tâm sự nỗi lòng mình khiến Joe cũng thấy mủi lòng. Anh vỗ về an ủi:
- Em đừng buồn! Rồi em cũng có hạnh phúc mà!

Không hiểu Joe an ủi Marilyn ra sao mà anh càng vỗ về nàng thì càng cảm thấy nóng bừng lên trong cơ thể. Sau làn áo khoác mỏng manh đó là thân hình quyến rũ và bốc lửa của Marilyn. Joe càng mò mẫn sau lưng nàng nhiều hơn. Marilyn hình như cũng cảm giác được điều này. Lâu lắm rồi nàng vẫn không quên được hình ảnh của Joe trong đêm đó. Marilyn nhắm mắt hồi tưởng. Joe càng mò càng hăng, tay anh dần dần tìm đến bên trong lớp áo của Marilyn rồi cuối cùng chạm phải hai bầu vú nàng. Joe bóp nhẹ làm Marilyn bừng tỉnh. Nàng nhìn vào đôi mắt Joe và bảo:
- Đừng anh! Tối nay hãy đến nhà em! Đừng. . . ở đây. . . bất tiện lắm!
Joe trấn an Marilyn:
- Không sao đâu! Dù gì một tiếng sau Hugh mới về mà. Ở đây kín đáo lắm. Em yên tâm. Chìu anh đi, anh nhớ em biết bao, ôi Marilyn!

Những lời nói ngọt ngào đó làm Marilyn mất hết tập trung. Nàng lim dim mắt. Thấy Marilyn không phản đối, Joe sấn tới. Anh chụp lấy tấm áo ngoài của Marilyn quăng sang một bên. Không để lỡ một giây, Joe áp môi mình vào môi Marilyn ngay. Lưỡi Joe quần đảo một lúc lâu trong miệng nàng rồi bắt đầu cuộc hành trình. Đầu tiên nó tiến xuống cái cổ trắng ngần đầy hương thơm, rồi tiếp theo là hai ngọn vu sơn đầy hoa thơm cỏ lạ cuối cùng thì dừng lại ngay miệng giếng thiên thai. Hai mép thịt trắng ngần bị Joe vạch sang hai bên để đưa lưỡi mình vào. Anh cọ đều ở hai bên vách. Marilyn sướng như điên, nàng run lên bần bật. Marilyn chừng như hét lên khi Joe cọ lưỡi qua lại trên cái mồng gà của nàng. Cái mồng gà đỏ chạch. Bỗng từ đâu nước nhờn ứa ra không dứt. Thấy đã đủ độ nhờn, Joe rời lưỡi khỏi âm hộ Marilyn. Anh ngồi xổm dậy cởi quần áo ra. Marilyn cũng phụ giúp bạn tình mình một tay. Chỉ chốc lát cả hai đã trần như nhộng. Marilyn xuýt xoa trước thân hình rắn chắc, đen bóng của Joe. Đặc biệt hơn cả vẫn là cái dương vật. Marilyn khen:
- Ôi! đẹp quá! so với hồi đó bây giờ nó quả là "chàng khổng lồ"?
Joe nghe thế thì cũng thấy "tự hào". Joe nói:
- Chứ sao! Anh là cầu thủ nổi tiếng mà... Ối! Đừng! Nhẹ tay đi em... đừng mạnh quá. Ôi! đừng!
Joe rên la liên tục khi Marilyn dùng tay bóp chặt dương vật anh. Nàng vuốt xuôi, vuốt ngược như đứa trẻ đang vọc đồ chơi và ra chiều thích thú lắm. Chỉ tội cho Joe. Joe van nài:
- Ôi! đừng làm nữa! Ôi! cho anh đút vào đi! Đừng làm nữa mà! Ôiiiiii!
Marilyn cười bảo:
- Còn lâu! Đợi chút đi!
Đúng ngay giây phút đó, anh chàng thợ ảnh Hugh trở về với đầy đủ dụng cụ. Anh như đứng chết trân trước những gì mình thấy. Cô diễn viên nổi tiếng đó, đang. . . . đang "thổi kèn" cho anh bạn thân của mình. Hugh bị bất ngờ khiến cả máy ảnh cũng làm rớt xuống. "Xoảnggggg" tiếng động làm cho đôi bạn tình bừng tỉnh. Joe ấp úng rút người thoát khỏi miệng Marilyn. Hai chàng trai không biết nói gì. Marilyn phát biểu một câu rất "Mỹ":
- Tới đây tham gia đi!

Được lời nói đó không khí không còn nặng nề nữa. Hugh vừa tiến tới vừa tự lột đồ ra cho tiện. Anh mặc kệ mục tiêu chính của hôm nay là chụp ảnh luôn mà chỉ còn nghĩ đên tấm thân yêu kiều trước mắt. Marilyn ngồi lên người Joe, canh cho dương vật vào ngay âm đạo rồi bắt đầu nhún nhẩy trên người anh. Tay nàng thì cầm chắc dương vật Hugh cho vào miệng ngậm như một đứa bé đã khát sữa từ lâu rồi vậy. Tiếng rên la hòa nhau trong buổi trưa vắng lặng.
Tháng 12 năm 1953 những bức ảnh "thoát y" của Marilyn xuất hiện trong số ra đầu tiên tạp chí Playboy của Hugh Heffner. Lập tức thổi bùng lên một ngọn lửa cuồng nhiệt của người hâm mộ. Các chàng trai tranh nhau mua những ấn phẩm có hình của Marilyn Monroe. Tạp chí Playboy từ đó trở thành tạp chí thông dụng của các chàng trai "thích tò mò".

Sự nổi tiếng của Marilyn Monroe còn tăng cao khi trong cùng năm này nàng kết hôn với ngôi sao bóng chày Joe DiMaggio - cuộc hôn nhân thứ hai của nàng. Đây là những năm tháng hạnh phúc nhất của Marilyn. Liên tục các phim mới ra đời: River Of No Retum (1954) của Otto Premingers Western, There's No Business Like Show Business (1954) và The Seven Year Itch (1955) của Billy Wilder. Một lần nữa Marilyn lại có những cuộc trình diễn đặc sắc với tư cách ca sĩ - với các bài hát như River Of No Return và One Silver Dollar.
Trớ trêu thay ngay sau đó, Marilyn lại phải thất vọng một lần nữa. Trong một lần khi về đến nhà Marilyn trông thấy Joe đang lăn lộn trên giường với một cô gái khác. Anh giải thích lý do là tại vì Marilyn chỉ lo đóng phim không lo cho anh ta nên anh ta ngoại tình. Marilyn đau khổ vô cùng. Nàng không còn thiết gì nữa. Cuộc ly dị với Joe DiMaggio diễn ra năm 1956.

Cùng năm đó Marilyn lao vào cuộc hôn nhân thứ ba của mình khi kết hôn với nhà văn nổi tiếng Arthur Miller - một cuộc hôn nhân không tình cảm, đó chỉ là sự giao dịch đơn thuần.
Lại một loạt tác phẩm ra đời sau mốc mốc thời gian này như: Bus Stop (1956), The Prince And The Show Girl (1957), Some Like It Hot (1959), Let's Make Love (1960), The Misfits (1961) của John Huston.

Khoảng thời gian này, Marilyn như con thiêu thân. Nàng đốt mình trong các cuộc chơi thâu đêm suốt sáng với hầu hết những ai mà nàng thấy vừa ý. Tiếp theo là rượu chè, nghiệp ngập. Dưới sự đạo diễn của George Cukor, Monroe còn đóng một phim nữa - nhan đề Something Got To Give. Tuy nhiên nàng đã không bao giờ còn có thể hoàn thành nó được nữa.

Ngày Chủ nhật, 5/8/1962, vào lúc 4h25' người ta phát hiện ra Marilyn Monroe đã chết trong ngôi nhà của mình ở Brentwood, Los Angeles. Nàng nằm lõa thể trên giường, những viên thuốc vương vãi khắp nơi...
Nhiều giả thiết đặt ra cho cái chết của Marilyn khi người ta nghe rất nhiều tiếng rên la, kể cả nam và nữ, trong ngôi nhà nàng vào đêm hôm trước. Hình như đã có gì xảy ra tối đó. Nhưng dù sao thì Marilyn cũng đã chết, đó là sự thật không hề chối cãi.

Cái chết trẻ đầy bí ẩn của Marilyn đã nhanh chóng đưa nàng thăng hoa tới vị thế của một "nữ thần". Kể từ đó, những hình ảnh quen thuộc của Marilyn Monroe đã đọng lại trong tâm trí chúng ta: Lúc buồn bã, lúc tươi vui, lúc đầy bí ẩn... bất chấp mọi khuôn sáo có thể mà hậu thế đã gán cho vẻ đẹp của nàng. Marilyn trở thành bất tử. Nàng, theo lời của nữ tác giả tiểu sử Gloria Steinem, là "người đàn bà không bao giờ chết".

Thần tượng tình ái của thế kỷ 20 này đã để lại phía sau mình một tuổi thơ khổ cực, một số kiếp đàn bà bạc bẽo, đau đớn với 12 cuộc nạo thai, 3 cuộc hôn nhân tan vỡ, vô số những lần sẩy thai, những cuộc khủng hoảng tinh thần, những cơn nghiện rượu, thuốc và hàng ngàn nỗi thất vọng ê chề...
Người ta hẳn còn nhớ một câu trong kịch bản của nàng:
- Anh có muốn em còn ở lại một chút nữa không?.
Nếu tôi sống sót vào thời điểm đó thì câu trả lời của tôi là:
- Em yêu! Hãy lại đây với anh!

Hết

No comments:

Post a Comment