Tuesday, March 1, 2011

Những Đêm Ngà Ngọc - Phần 4/6

Nói xong câu đó, ngón tay búp măng của Xuân tiến vào âm đạo một cách thoải mái. Xuân rên lớn hơn:
- Dượng ơi! Con làm như vầy suốt hai năm trường. Hồi con còn 14 tuổi, Dượng đã mò lồn con ngoài sân, trên cái chõng tre. Làm con hy vọng, mong đợi. Con mong đợi một ngày nào đó không có mẹ con trong phòng, như những lần bà đi chợ tới 10 giờ mới về, mình đụ. Vậy mà Dượng làm lơ. Con phải đắp mền làm như vầy cho đỡ thèm. Dượng ác quá Dượng ơi! Ngón tay của con đâu có bằng con cặc của Dượng. Con cặc của Dượng đâu rồi. Cho con mượn cầm chơi chút.

Thiều rề lại phía đầu giường . Bàn tay kia của Xuân chụp nhanh lấy con cặc của chàng bóp bóp, rồi Xuân chồm tới ngậm bú say sưa, trong khi dưới kia ngón tay vẫn tiếp tục đụ tới táp lỗ lồn. Thiều sướng đến hai thứ Sướng cặc, sướng mắt. Vì Xuân đang thụt lồn rất nghề nghiệp. Một ngón thì nàng thụt lồn, còn một ngón kia thì chà nơi hột le. Xuân bú cặc chàng ngon lành như ăn một đòn chả lụa, mà hai mắt vẫn nhẩm như đang ngủ mê.
- Em bú anh, anh bú em. Như vậy mới đã . Thiều đề nghị.
- Làm sao được vậy? Xuân thơ ngây hỏi.
- Được chớ. em nằm xích vô đi. Hai đứa mình nằm lộn đầu bú.

Cũng lần đầu tiên, Xuân hưởng một trò chơi thú vị Trò chơi mà Xuân chỉ được nhìn thấy trong xấp hình của Thiều đã dấu trong hộc tủ áo quần . Hai người bú nhau tha thiết, tận tình phục vụ cho nhau. Thỉnh thoảng sướng quá, Xuân cấn con cặc của Thiều một cái Xuân chỉ chịu được có 25 phút. Sau đó đã tới tấp ra một lần nữa trống miệng anh Thiều. Rồi lại nằm xui lơ thở rã rời... Suốt đêm đó, trăng lặn từ lâu,.anh Thiều vẫn hì hục đụ Xuân cho Xuân ra cái thứ năm, cũng là cái cuối cùng.

Hai Dượng cháu trần truồng ôm nhau nầm ngủ mê man. Một giờ chiều, nghe bụng đói, anh Thiều mở mắt ra mới nhớ suốt đêm qua anh với Xuân quần nhau cho lới sáng. Nghe mùi thơm của con gái, cặc anh lại xửng lên. Nầm nghiêng, anh vắt một đùi của Xuân lên người anh, rồi đút sâu con cặc vào lồn của Xuân đụ lai rai mãi cho tới hai giờ. Xuân đòi đụ ngồi. Vì chính kiểu đó đã làm cho Xuân thèm đụ suốt cả năm nay.

Kiểu này trông dâm thiệt. Anh Thiều ngồi bẹt hai chân ra, chổng cặc lên. Còn Xuân thì ngồi trên long anh, chàng hãng hai đùi đâm cặc vào lồn, ngồi nắc. Xuân ôm hai vai Thiều, ngả đầu vào ngực anh, nhắm mắt tha hồ đụ, không cần biết là cả hai chưa ăn uống gì cả. Đụ xong, cả hai đi tẩm. Tắm xong, anh Thiều dẫn Xuân xuống phố tìm một hiệu ăn ngon, bồi dưỡngcho lại sức. Rồi anh cùng Xuân đi tìm mua một cái máy chụp hình như anh đã hứa.

Thay vì vào núi thăm quê, anh Thiều mua vé xe đò cả hai lên chơi ở Pleiku. Ba ngày liên tục anh dẫn Xuân vào rừng, mang theo thức ăn, chụp hình lõa thể cho Xuân cả trăm kiểu. Rồi anh Thiều dùng nút bấm tự động để chụp cho cả hai những cảnh đụ nhau bean bờ suối, trong sóc mọi. Chơi chán chê, đến bốn ngày sau họ mới trở lại Phan Rang. Nhưng... ba tuần nay anh Thiều bận lái xe cho ông chủ đi xa. ăn quen, nhịn không quen, nên Xuân đã mon men và tìm dện để đụ với chàng Xuyên ngoài hành lang đêm qua. Sáng nay, Xuân lại mò đến cửa sổ phòng bà Linh mong gặp Xuyên. Và Xuân định bụng sẽ rủ Xuyên ra sau nhà xe, nơi có những tấm nệm cũ để cùng nhau đụ một lần nữa.

Nhưng Xuân đã nhìn thấy chị Năm, mẹ Xuân đang nằm ôm bú cặc Xuyên tơi bời trong phòng bà chủ. Buồn quá, Xuân trở lại phòng, nằm gần cửa sổ lấy xấp hình lõa thể do anh Thiều chụp hôm nọ ra xem. Nhìn những tấm hình cùng anh Thiều đụ nhau bên bờ suối Xuân bỗng nổi cơn dâm, nằm ngửa ra thọc tay vào quần sờ lồn. Ngọ tưới cây ngoài vườn xong, chàng ta mon men lại cửa sổ phòng chị Năm tính để hẹn hò cùng chị một lần nữa. Thì vô tình Ngọ nghe tiếng rên của Xuân:
- Anh Thiều ơi ? Sao lần này anh đi đâu mà lâu dữ vậy? Thèm cặc quá mà không có ai đụ, em phải lấy ngó ri tay tự chơi một mình nè . . .

Ngọ ngơ ngác. Sao hôm nay Xuân lại gọi anh Thiều bầng anh? Và trong kia, Xuân đang tự cho một ngón tay vô lồn mà thọc mà rên. Ngọ nhẹ nhàng bò thật sát tới cửa sổ lén nghe, trong kia tiếng của Xuân rên càng lớn hơn:
- Úi, coi mấy tấm hình em nhớ cả anh hai đứa mình đụ nhau ngoài Phan Rí, rồi trên Pleiku quá anh Thiều ơi ! Anh đâu rồi? Mau về với em không em thèm quásẽ cho thiên hạ đụ à nhen. Đêm hồi hôm, em đã cho anh Xuyên, rể bà chủ đụ ngoài hàng.ba hết một lần rồi. Mà em vẫn chưa đã cơn thèm. ói, em ngứa lồn quá Hột le của em giựt quá anh Thiều ơi. Em chà hoài mà không đã.

Ngọ len lén ngóc đầu lên. Trời ơi. Những tấm hình Xuân cởi truồng, những tấm hình anh Thiều và con Xuân đụ nhau được vất bừa bãi trên chiếc chiếu. Còn Xuân thì nằm ngửa ra, cho tay vô trong quần mà động đậy, vừa thủ dâm vừa nói bậy. Con cặc của Ngọ xửng lên cứng ngắc như cái gốc tre. Thèm quá, Ngọ thò tay đại qua song cửa sổ, nắm cái quần của Xuân lay đại. Đang say mê tự thủ dâm một mình, nghe động đậy, Xuân quay ra nhìn. Thấy Ngọ, Xuân chồm day hỏi:
- Nãy giờ anh ở đây hả?
- Ừa, và anh cũng nghe em nói hết. Bộ Xuân thèm đụ lắm hả ?
- Ừa, anh Ngọ có biết chừng nào Dượng em về không?
- Ai mà biết được. Mà có phải em đang thèm đụ lắm không?
- Ừa, xem mấy tấm hình quỷ này lồn nứng muốn tét luôn...
- Hình gì vậy? Cho anh coi ké với được không?
- Hình em với Dượng em đụ nhau trên rừng Pleiku. Mà anh phải thề sau khi xem xong hổng được nói cho ai biết hết nhen. Thề em mới cho coi.
- Thằng nào mét với ai sẽ bị súng đạn ăn banh xạc.
- Nè, hay là anh đứng đó, em đem xấp hình ra, hai đứa mình ra nhà xe phía sau coi cho kín nghẹn. Không sợ ai biết.

Nhà xe phía sau vườn là nơi hoang vắng, chứa những dụng cụ lỉnh kỉnh cũ rích. Bóng mát cây xoài bự phủ cái sân xi măng nứlchầng chịt phủ đầy lá khô. Ngọ với Xuân hai đứa lom khom nhìn trước nhìn sau, rồi cùng nắm tay bò tuất vô chỗ mấy cái nệm cũ, ngồi ngay giữa hàng rào xi măng và bức tường nhà xe. Chỗ này thật kín, hai đứa có làm gì cũng không ai thấy. Ngọ đặt một tấm nệm xuống làm chỗ ngồi. Hai đứa thầm thì, Ngọ xem hình:
- Trời ơi? Ai chụp hình đẹp quá vậy?
- Dượng em chụp đó.
- Sao toàn hình em cổi truồng không vậy?
- Tại em thích chụp vậy. Coi mới dâm. Đó, thấy chưa. Mới coi có mấy tấm mà con cặc anh đã đội vải rồi kìa. Hình đó chưa dâm bầng hình này. Đó. Hai đứa em đụ trong rừng. Dượng chụp máy tự động.

Con cặc Ngọ nứng chổng ngược lên. Nhìn thấy vậy, Xuân bụm miệng cười hí hí, rồi chế diễu:
- Đàn ông xấu quá há. Coi cái gì dâm là nứng cặc lên thấy rõ.
- Bộ em coi rồi hổng nứng lồn chắc? Hồi nãy anh thấy em tay cầm tấm hình xem mà tay kia thì thọc vô quần rờ lồn. Làm anh muốn điên lên luôn. Anh đâu có dè em biết đủ thứ như vậy. Anh cũng ngang tuổi nhem mà so ra anh thấy mình còn nhà quê hơn Xuân thật nhiều đó nghen. Anh thấy mình không bầng cái móng chân của em.
- Nói vậy từ hồi nào tới giờ anh chưa biết đàn bà hả?

Ngọ dòm quanh xem chừng có ai không, rồi Ngọ lấy hết can đảm nói với Xuân:
- Anh nói, mà em cũng thề là không được nói cho ai biết hết nghen.
- Ừa, đứa nào nói súng đạn ăn nát thây.

Ngồi thật sát vô Xuân, Ngọ thú thiệt:
- Hồi tối hôm qua, anh.. anh lén coi bà chủ đụ cậu Xuyên. Còn cô Thạch Loan đụ cậu Khoa trong phòng ăn. Thình lình có mẹ em tới. Bả dụ khi rồi rủ anh làm bậy ngoài hành lang.
- Rồi anh có làm không?
- Trời ! Con trai mới lớn lên gặp đàn bà hai đời chồng mà chạy sao thoát. Anh đành phải ngủ với bả hết hai cái.
- Mà anh có sướng không? . ..
- Đụ mà không sướng thì làm cái gì mới sướng chớ?
- Mẹ em có biểu anh bú bả không?
- Đủ các món ăn chơi hết. Không chừa cái gì cả. Hồi nãy tưới cây xong, anh mò lại cửa sổ phòng, tính rủ chị Năm tối nay làm vài cái nữa. Thình lình gặp em đang nầm thủ dâm, nên.. anh xin lỗi. Lỗi phải mẹ gì. Có điều nhỏ tuổi như anh mà đụ bà già mà anh cũng khoái sao? Anh biết mẹ em năm nay bao nhiêu tuổi không?
- Mèn ơi! Có người ta cho đụ là khoái rồi. Còn ở đó chê già. Với lại có muốn trẻ cũng đâu có ai đâu...

Miệng nói thầm mắt Ngọ liếc liếc về phía Xuân. Nghe Ngọ nói vậy, Xuân nói:
- Tại anh không nói ngứa, ai biết đáu mà gái? Hí hí hí... .

Xuân đưa thêm hai tấm hình với Xuân đụ trên Pleiku cho Ngọ xem:
- Đây nè. Đụ như vầy đủ để phục vụ cho anh chưa ?
- Trời ơi! Đụ ngồi rồi đụ kiểu chó. Sao Xuân biết hết vậy?
- Ổng biểu chơi kiểu gì là em làm kiểu đó. Chớ ai mà biết. Ngọ cầm hai tấm hình xem hoài không chán. Ngọ nhìn cái mông tráng hếu và cặp vú của Xuân, nuốt nước miếng. Xuân nhìn Ngọ hỏi:
- Coi chút thôi. Làm gì anh ngắm hoài vậy? Anh ngắm ai trong đó hả?
- Hổng lẽ anh ngấm Dượng Thiều. ổng có gì thì anh cũng có vậy. Mắc mớ gì mà ngắm. Anh ngắm nay là ngắm cái hấp dẫn của em.
- Em có gì đâu mà hấp dẫn. Xuân nói với gương mặt tinh ranh.
Ngọ thấy coi bộ có thể tiến tới nữa nên táo bạo hỏi Xuân:
- Hỏi thiệt em nhen. Lồn em có nhiều lông chưa?
- Anh hỏi thiệt, thì em cũng nói thiệt. Cái gì mẹ em có mà em cũng có thôi.

Ngọ trố mắt. Hồi nãy xem hình cổi truồng của Xuân, Ngọ không thấy lông lồn mà sao bây giờ Xuân nói nghe ngon lành quá vậy:
- Em nói vậy chớ anh không tin. Trong hình lông lồn em đâu có nhiều như em nói.

Nghe Ngọ nói, Xuân tức quá, nhổm đít lên khỏi nệm rồi hai tay tuột cái lưng quần ra khỏi bắp vế, ễnh lên, chỉ lồn cho Ngọ xem:
- Đây anh dòm cho kỹ đi. Dòm kỹ đi. Tại em còn nhỏ nó chưa mọc rậm ra thôi. Lông lồn nhiều nhưvầy mà anh nói là không có hả. Có anh mới không có. Đàn ông con trai mà hai chân mày lạt nhách à...

Nghe Xuân chê, Ngọ tức quá cũng tuột quần đứng thẳng lên trình diện con cặc đang cương cứng và choom lông dái đen sì cho Xuân xem:
- Xin lỗi em à . Chưa chắc lông dái của Dượng em nhiều bầng anh đó à.

Xuân nhìn trân trối con cặc của Ngọ. Vừa to vừa dài, da đầu còn hơi múm. Xuân mê quá, lấy tay cầm và bóp bóp:
- Ời anh nói đúng à. Cặc của Dượng Thiều không. đẹp bầng cặc của anh Lông của Dượng cũng ít thua anh. Sao mà nó trắng tươi như vầy hả anh Ngọ? Cho phép em nhen.

Không chờ Ngọ dộng ý, Xuân chồm tới tuột hẳn cái quần ra khỏi hai chần Ngọ. Rồi Xuân từ từ ngoạm vào đầu cặc bú chùn chụt'như trẻ con đang khát sữa cầm được vú mẹ. Mấy cành xoài rung động vì gió, làm mấy đốm nấng lung linh trên nền xi măng. Hơi mát của buổi sáng mùa thu tỏa ra khấp nơi. Cả Xuân và Ngọ nhắm mất thưởng thức cơn dục tình đang túa đến. Ngọ vẫn liếc nhìn cái lồn của Xuân với chòm lông lồn lơ thơ xam xám, mà ước mớ. Ngọ mơ ước lát nữa đây Xuân sẽ cho mình nầm lên bụng, và đụ Xuân vài ba cái cho tới trưa. Ngọ nói nho nhô:
- Có người đẹp trề tuổi ở trong nhà như vầy mà tôi đâu có biết. Em bú cặc rành đâu có khác gì chị Năm, mẹ em?

Xuân cứ chăm chỉ mãi mê bú cặc, không cần nghe Ngọ đang nói gì. Xuân chỉ biết sáng nay, vô tình nhờ mấy tấm hình lục tĩu mà Xuân sẽ được người đàn ông thứ ba xin đụ. Xuân cũng mừng thầm trong lòng là từ nay, nếu anh Thiều không có ở nhà, hoặc mãi bận lo làm tình với chị Năm, thì Xuân đã có người khác để mua vui, để thỏa mãn cơn ghiền mà anh Thiều đã huấn luyện cho mình.
- Em ngậm sâu vô và nút mạnh hơn một chút nữa được không? Đó, đó mới sướng Xuân ơi? Bú xong, nằm ngửa ra anh bú lại cho. Bữa nay nhà đâu có ai. ông bà chủ đi vầng. Anh Thiều không có nhà . Má em thì đi chợ. Con gái bà chủ đi học. Chỉ còn có hai đứa mình.

- Nghe Ngọ nói vậy, Xuân nhả cặc ra cãi chính:
- Anh nói sai rồi. Mẹ em đang đụ cậu Xuyên, chồng sắp cưới của cô Thu ở trong phòng của bà chủ kìa. Còn cô Thạch Loan đang trần truồng ôm cậu Khoa, con riêng của ông chủ ngủ trong phòng. Anh nói sai người ta nói lại cho đó. ý, mẹ em đang đụ cậu Xuyên trong phòng bà chủ, tại sao hai đứa mình không vô phòng mẹ em dụ cho kín mà phải nầm ngoài nhà xe như vầy?

Nói xong cả hai ôm quần áo chạy vội vô phòng chị Năm, khóa cửa lại, đóng kín cửa sổ, rồi lên giường nằm ôm nhau bú tiếp. Bây giờ, Ngọ mới có dịp nhìn tận mắt thân hình cửa Xuân, tuy nhỏ nhưng đầy nét hấp dẫn của người lớn . Sự nở nang mông đít, hai xương chậu và cặp vú của Xuân phải nói là nhờ gần gũi nhiều lần với anh Thiều. Anh nấn bóp cho Xuân cũng có Thiên nhiên là thân hình Xuân nẩy nở trong những lần giao tình cũng có. Hai dứa nầm nút lưỡi mà tay Ngọ sờ mó lồn Xuân. Tay của Xuân thì thụt cặc Ngọ. Ngón tay Ngọ cho vào âm đạo làm Xuân chịu không nổi, nằm bật ngửa ra một cách mời mọc:
- Em muốn anh leo lên đụ em một cái trước được không?
- Anh đụ lâu lắm à. Sợ em chịu không nổi thôi.
- Lâu là bao lâu? Đừng nói tài, chưa thử sao anh đã biết.
- Trên một tiếng. Như vậy có được không? Anh đụ cho đến khi nào em ra hai ba cái anh mới ra . Chuẩn bị à nhen.

Không nói ra nhưng Xuân mừng thầm. Xuân muốn được đụ thật lâu Mà hai người đàn ông trước đây là cậu Xuyên và anh Thiều đều chẳng có ai thỏa mãn ước muốn đó của Xuân. Xuân muốn khi vừa ra xòng là ai đó hoặc anh Thiều phải thêm cái nữa, rồi cái nữa. Ra xong, với Xuân chưa phải là chấm dứt. Xuân muốn khoái lạc liên tục. Nàng muốn anh Thiều phải cuối xuống liếm khô nước lồn, rồi lại bấl đầu cái khác. Cứ đụ như như thế cho đến khi nào Xuân chán thì thôi. Nghe Ngọ nói như thế Xuân mừng thầm trong lòng vì hôm nay Xuân đã gặp được anh hùng hảo hớn. Ngọ trèo lên bụng Xuân cầm đầu cặc ngoáy vào cửa lồn của Xuân cả mười lăm phút. Chỉ có chuyện đó không thôi cũng đã làm cho Xuân thật ngạc nhiên và Xuân đã suýt ra hết mấy lần.

Xuân co hai bập vế và dang rộng ra cho Ngọ dễ làm việc. Đến một lúc, chính Xuân thò tay cầm cặc Ngọ dâm sâu lút vô lồn. Và Xuân bắt đầu sàng lúa. Còn Ngọ thì nắc dồn dập. Nguyên khúc gân trắng hồng to dị hợm của Ngọ đâm vào rút ra, rồi đâm vào rút ra liên tục làm Xuân hồn phi phách tán. Như cơn bão bất ngờ ập tới. Như cơn mưa tháng hạ bay về. Như cơn gió xoáy làm rừng núi xác xơ.

Đêm hôm qua, ngoài hành lang, Ngọ đã oanh liệt gây bão táp trên thân người chị Năm đến ba lần. Vì không được phép rên la, chị Năm phải bịt chặt miệng mà chịu đựng những đợt tấn công dữ dội của cặc Ngọ. Lồn chị ướt đẫm. Chị nhăn mặt, nín thở cho tử cung ùa nước ra. Bây giờ Ngọ cũng dùng kỹ thuật đó để thi thốtài năng cho Xuân, con gái của chị. Xuân mê quá. Mới bắt đầu mà anh Ngọ đã xổ chiêu. Ngọ không phải chỉ nắc bình thường. Mà Ngọ vừa nắc xéo qua xéo lại cho đầu cặc của Ngọ dùa thê thảm bên trong thành lồn của Xuân. Lúc đầu Xuân còn sàng qua sảy lại Sau đó thì Xuân bất động, không dám nhúc nhích nhiều, chỉ nầm thừ ra đó mà tận hưởng từng cơn sướng ập lại.

Trong phút đó Xuân hoàn toàn chẳng còn nhớ gì hình ảnh và tài nghệ của anh Thiều. Xuân hé mắt nhìn thần tượng trẻ tuổi tên Ngọ trổ tài. Dáng dấp, gương mặt thì nhà quê, mà khi lâm trận Ngọ dã tự chứng tỏ mình là một thiên lài không đối thủ. Cũng đêm qua, chị Năm, sau lần ra thứ ba đã ân cần năn nỉ Ngọ:
-Chị lạy em Ngọ ơi! Bữa khác em đụ tiếp đượckhông? Chị lỏng hết tay chân rồi đây cưng ơi i Chồng chị chưa bao giờ làm chị ra dễ sợ như vậy. úi, cheat chớ sống không nổi...

Xui tay, xui chân chị nằm soái ra đó mà thở. Còn Ngọ thì rút cặc ra ngồi nhìn bà chị nằm đó nhắm mắt thở như đang hấp hối. Bây giờ thì đến lượt Xuân. Cô gái bậm môi, không dám la to vì sợ người khác nghe tiếng. Nhưng tay Xuân đã xé toát cái tấm ra trắng trên giường chị Năm. Rồi Xuân xé luôn cái bao gối để phô bày nỗi thống khoái, sung sướng cực điểm khi giao cấu với người thanh niên tài ba tên Ngọ. Bỗng hai tay Xuân bấu mạnh hai cánh tay của Ngọ, nói
nhỏ :
- Hay quá mình ơi ? Em nhịn không được nữa. Anh đụ như vầy có thánh thần cũng chết. Nhớ, hễ em ra anh cứ bồi tiếp, bồi tiếp. Cho đến khi nào em lã người, buông tay anh hãy ngừng nghẹn anh.

Và Xuân cong chân lại, vươn hai tay. Xuân can chặt bao gối, nhấm mắt cho lồn trào ra bao nhiêu là nước deo... Ngọ không màng, chàng cứ tiếp tục nấc đều đặn như cái máy. Lần đầu tiên Xuân thưởng thức một cái đụ dai dẳng mà nàng từng ước mơ. Mỗi lần Xuân thủ dâm cũng thế. Dù lồn đã ra, hai ngón tay Xuân vẫn thụt đều Hột le vẫn được chà . Sao cho Xuân ra thêm vài cái nữa, cho đến khi không còn gì để ra nữa Xuân mới thôi.

Xuân để ý là từ đầu đến giờ Ngọ không hề hôn môi, sờ vú. à, có lẽ nhờ thế mà Ngọ đã kéo dài được cuộc chiến. Một điều nữa là cho dù nắc tới tấp gương mặt của Ngọ vẫn bình thường và hơi thở lúc nào cũng đều đặn. Dáng dấp Ngọ thư thái như thiền sư nhập thất. Dù sao, Xuân cũng không phí thời giờ để nghĩ vớ vẩn. Xuân tập trung hết đầu óc thưởng thức trọn vẹn hết những điều Ngọ đang cho. Ra xong đã được đụ tiếp Sướng làm sao ! Cất giọng thì thào trong hoan lạc, Xuân nói:
- Em đâu ngờ tài nghệ anh cao cường quá vậy. Lấy em làm vợ luôn được không mình? Anh đừng đụ ai nữa nhen. Mỗi ngày hai đứa mình hẹn nhau ngoài nhà xe. Em cũng không thèm đụ anh Thiều nữa đâu. Anh làm em sướng quá chừng anh Ngọ ơi ?

Xuân nói thật với tất cả tấm lòng khi được Ngọ tặng cho những giây phút thần tiên hoan lạc. Thực sự Xuân đã yêu Ngọ. Xuân đã quên hẳn Dượng Thiều, vì Thiều lớn tuổi, không làm sao thỏa mãn hết đòi hỏi của một cô gái mười sáu tuổi mỗi lớn. Tôi nghiệp anh Thiều. Già mà còn chơi trống bỏi. Thấy hoa mới nở ai mà không ham. Nhưng tình dục cũng đòi hỏi nhiều điều kiện. Sức đâu mà anh vừa đụ vợ. Và sức đâu để anh vào cuộc vui với Xuân hằng đêm. Chị Năm không có bằng cớ về mối thông dâm của con gái và chồng mình. Nhưng chị cũng đã hơi nghi vì những cử chỉ thân tình của hai người.


Mỗi lần đi xa về, anh Thiều luôn mua quà cho con gái riêng của vợ. Mà quà là những đồ lót đắl tiền. Có một lần, chị nghe loáng thoáng hình như Xuân đã lỡ miệng gọi anh Thiều bằng anh. Một lần khác, trong lúc làm tình anh Thiều cũng lỡ gọi chị Năm bằng "Xuân ơi! ". Rồi ngực của Xuân, mông đít của Xuân, xương chậu, hai cánh tay Xuân bỗng nở nang một cách bất bình thường. Chị cũng không lo gì lắm về việc của Xuân nhưng chị sợ để anh Thiều chơi như vậy thì phần của chị sẽ bị cắt bớt đi. Điều này là cái chắc. Một hôm chị bảo Xuân cổi hết đồ ra cho chị ngấm. Xuân tự nhiên làm theo lời mẹ. Chị hỏi:
- Mẹ đoán không lầm hình như con đang có bồ phải không?

Xuân bình tĩnh chối phăng:
- Mẹ hỏi kỳ? Ai dám thương con mà bồ với bịch?
- Sao tự nhiên mấy tháng nay thân hình con nẩy nở lạ quá .
- Dạ ăn với ngủ nhiều, tự nhiên phải mập ra chớ mẹ.
- Cái mập khác với sự nẩy nở của con gái khi có hơi đàn ông. Nói rõ ra có phải con đã ăn nầm với đàn ông nên vú, mông mới nở dữ như của con. Nói thiệt mẹ nghe đi. Con có bồ phải không?

Chị lấy tay nắn cặp vú của Xuân, rồi xoa đít của con gái:
- Đây nè. Hai nuốm vú lồi ra và bự. Trái vú nở nang, cứng ngắc. Cặp mông... Chắc phải có ăn nầmvới đàn ông nó mới...

Xuân vẫn giả bộ thơ ngây, chối hết mọi sự liên hệ với anh Thiều: . .. .
- Đàn ông? Trong nhà mình có ai là đàn ông ngoài Dượng Thiều? Hay mẹ muốn nói anh Ngọ, hay cậu Xuyên? Có thèm quá con cũng phải tìm một người xứng đôi vừa lứa chớ mẹ
- Ôi con không biết. Khi đàn ông họ thèm quá,họ có đủ trăm phương ngàn kế để đưa mình lọt bẫy. Lúc tỉnh dậy thì mới biết mình đã thất trinh đó con à. Thôi, mẹ nói sơ sơ cho con giữ gìn tấm thân. Đừng có nghe lời ngọt ngào, nhất là của Dượng mấy. Ổng là loại đàn ông hảo chua thèm ngọt. Không ai mà ổng từ hết đó nghẹn .

Nghe mẹ dặn dò, Xuân mặc quần áo vô, mà trong bụng cười thầm một cách đắc tháng. Chị Năm canh chừng dữ lắm mà Xuân và anh Thiều vẫn tạo cơ hội để đụ lén. Địa điểm là nhà xe phía sau nhà. Hoặc ngoài hành lang vào lúc ban đêm. Chị Năm không gì tức bằng khi đã biết rõ mười mươi mà không làm sao kết tội được. Riết rồi chị cũng đành phải buông xuôi, và tự mình tìm con đường giải phóng. Chị phải bung ra để tự thỏa mãn vì trước đây mỗi tuần anh Thiều thường đụ chị ít nhất là ba lần. Nhưng dạo này thì lưa thưa. Chị cũng vào cuộc chơi cho bỏ ghét. Đêm qua chị đã đụ tưng bừng với Ngọ. Sáng nay chị lại say sưa với cậu Xuyên. Chị tự hứa trong lòng là sẽ có ngày chị sẽ đụ luôn ông chủ, thầu khoán Vinh, rồi luôn cả đứa con riêng của ông. Đó là Khoa.

Hồi 11 giờ trưa, sau khi đụ nhau tơi bời hoa lá với xuyên, chị Năm xin phép ra bếp tiếp tục lo các món ăn để trưa nay Xuyên dùng như lời của bà Linh đã dặn trước khi đi Nha Trang. Chị về phòng định thay áo thì chợt nghe tiếng rên của Xuân từ trong phòng chị vang ra:
- Ngọ ơi ! Em ra thêm cái thứ ba nè anh. úi , sướng quá đi. Chỉ có anh mới làm em thỏa mãn. Em ra đó, em ra đó mình ơi? Anh ra với em đi. ra với em.. Anh bắn hết vô lồn em đi anh Ngọ.

Ngọ ôm chặt cứng lấy thân hình của Xuân, ấn sát con cặc sâu vào tận lử cung. Rồi trân người bấn hàng loạt tinh khí vào lồn Xuân. Lúc đó Ngọ mới gần môi nút lưới Xuân. Hai tay Ngọ bóp nhuyễn nhờ cặp vú Ra xong, hai đứa ôm nhau thở hào hển, thì chị Năm xuất hiện:
- Vầy đây mà mẹ hỏi là con chối bai bãi là không có bồ. Có ai mới 16 tuổi mà đã đụ luôn cà ba thằng đàn ông. Tôi nói có sai bao giờ đâu. Vú, mông cứ nở ra như gái có chồng. Làm sao qua nổi cặp mắt của tôi, cô nương.

Xuân vẫn nằm ngửa, bình tĩnh ôm sát Ngọ . Xuân và Ngọ không chút xao xuyến, sợ sệt. Cái mông đít của Xuân hình như vẫn còn lắc lư con tàu đi để chọc giận chị Năm. Ngọ cũng vẫn nắc chậm chậm. Chị Năm liếp:
- Hết đường hết chỗ hay sao mấy người đưa nhau vô phòng tôi mà đụ như vầy hả? Tôi có mặt ở đây mà mấy người cũng coi như pha vậy?

Nghe mẹ nói, Xuân phản pháo chị Năm:
- Thì cũng như mẹ sáng nay đã dùng tạm phòng ngủ của bà chủ để đụ với cậu Xuyên mâng cả trời đất đó thôi

Chị Năm sừng sộ, lớn tiếng:
- Ai nói, ai thấy, bầng chứng đâu?
- Thưa mẹ, con thấy, con nói. Bởi vì lúc đó mẹ với anh Xuyên đang lộn đầu bú nhau.

Nghe con gái nói, chị Năm im lặng vì Xuân nói đúng quá. Nhưng chị vẫn không chịu thua:
- Mà con là con gái mới lớn lên đi xem làm gì mấy cảnh đó của người lớn như vậy chớ?
- Con lên để tìm cậu Xuyên rồi vô tình gặp cảnh đó Vậy thôi - Con đi tìm cậu Xuyên'? Mà tìm để làm gì?
- Thú thiệt với mẹ. Tối hôm qua con với cậu có làm... Bậy ngoài hành lang hết hai lần. Sáng nay thèm quá con lên tìm cậu để hẹn nữa. Đó là sự thật.

Chị Năm nhột quá . Chuyện của Xuân nói với cậu Xuyên sao nghe giống chuyện của chị với Ngọ tối hôm qua ngoài hành lang quá . Chị mắng đùa con gái:
- Ê, con nhỏ. Mày đừng có bày đặt chửi xéo tạo nghẹn. Bộ con biết chuyện của mẹ với anh Ngọ hồi hôm ở ngoài hành lang hả?

Lúc đó, Ngọ mới chịu rời khỏi người Xuân, ôm miệng cười nứt nẻ. Ngọ cười bò lăn ra trên chiếu. Chị Năm hỏi:
- Nè, làm cái gì mà anh, ủa quên, em cười dữ vậy Ngọ?
- Thôi chị Năm à. La con cái là chừng nào mình trong sạch kìa. Đằng này... Chị cũng đâu có hơn gì nó . Con gái lớn lên ai cũng thèm đụ . Em mượn cái phòng của chị thì cũng như chị mượn phòng của bà chủ vậy thôi. Muôn sự của chung mà chị Năm. Làm cái gì mà chị nóng quá vậy chị Năm? Chị mà cứ la tầm bậy nó lộ ra bây giờ.

Chị Năm ngồi cái phịch trên ghế dựa, rồi ứa nước mắt khóc kể:
- Không phải tôi giận con Xuân, mà tôi... mà tôi... mà tôi... Tôi ghen với anh. Hồi hôm đụ tôi ngoài hành lang, anh hứa gì, anh có nhớ không? Anh nói tôi là người yêu duy nhất của anh thôi. Anh sẽ không yêu ai nữa ngoài tôi. Rồi bây giờ anh lại ngủ với con gái của tôi ngay trên giường của tôi. Cặc của anh còn dính khí kia kìa.

Nghe chị Năm kể lể, Ngọ bình tĩnh phân trần:
- Thì chị, trong lúc sướng quá, chị cũng hứa với tôi như vậy. Có khác gì đâu. Đáng lẽ tôi phải giữ lời hứa yêu chị suốt đời. Nhưng sáng nay gặp em Xuân. Xuân nói chị đang đụ với cậu Xuyên tơi bời trong phòng bà chủ. Tôi làm sao giữ lời với người đã phụ tôi trước?

Dù ngượng lắm nhưng chị Năm cũng cố chổng chòi trong giọng nói đầy nước mắt:
- Anh coi, buổi sáng nay anh đi tưới hoa. Tôi lên phòng bà chủ quét dọn. Gặp ông quỷ Xuyên ổng ngủ mà cổi trần truồng. Thấy vậy tôi đã cố tình làm ngơ rồi. Bất nhơn rủi tôi đụng cái ghế. Tiếng động hơi lớn làm cậu thức dậy. Rồi cậu bắt chuyện. Mà cậu lại chơi ác. Nói chuyện với tôi mà cậu cũng không chịu mặc quần, cứ để cái của quý chổng ngược lên. Tôi định chạy ra khỏi phòng thì cậu níu tay tôi lại. Cái rồi... Cái rồi... rồi...

Ngọ cười cười hỏi tiếp:
- Cái rồi... Hai người bú nhau hả?

Chị Năm chối liền:
- Không. Cậu bú tôi chứ tôi đâu có bú cậu.

Nghe chị Năm nói vậy, Xuân mau miệng trả lại:
- Rõ ràng con thấy mẹ và cậu Xuyên hai người nằm lộn đầu bú nhau mà.
- Trời ơi! Nó muốn cướp anh Ngọ của tôi rồi bịa đặt ..

Xuân chạy lại ôm mẹ:
- Thôi, con xin mẹ đừng khóc nữa. Con mượn đỡ anh Ngọ chơi mấy bữa rồi trả lại mà. Anh Ngọ vẫn là của mẹ mà. Không có ai cướp Ngọ của mẹ đâu. Nghe con gái nói chị Năm mừng quá. Đối với người khác thì chị Năm không thèm ghen. Nhưng kỹ thuật làm tình của Ngọ quá độc đáo, chị sợ mất nên đành phải khóc, phải nói dối chuyện dụ với cậu Xuyên và phải la con gái.

Xuân cầm tay mẹ đỡ lên và dìu chị tới giường để chị ngồi xuống bên cạnh Ngọ. Xuân nháy mắt với Ngọ hãy an ủi chị Năm. Nhìn ánh mắt của Xuân, nể tình, Ngọ choàng tay qua vai chị Năm nói:
- Anh vẫn còn đây chứ có mất đi đâu mà em ghen .

Chị Năm vẫn thút thít trong miệng. Vừa chậm nước mắt, giọng chị rưng rưng:
- Anh... anh còn đây, nhưng cái khác đã mất... Tôi nói không sai.
- Nói xàm xàm nà . Có cái gì mất đâu. .
Chị Năm liếc nhìn con cặc còn nhông lên cứng đờ của Ngọ rồi cất giọng chanh chua:
- Trời ơi! Đụ cả buổi sáng mà hổng mất. Chớ cái gì mới mất? Coi cái con cặc của anh đi. Nó bóng lưỡng à. Anh ra mấy lần với con Xuân rồi?
- Mới có một lần à. Mà đang ra thì em xuất hiện làm cụt hứng...
- Chớ không có em chắc anh định đụ con nhỏ cho tới chiều lắm à. Hồi nãy em nghe nó nói nó đã ra cái thứ ba, mà sao anh có một?

Ngọ hôn lên má chị Năm một cái, giọng lã lơi:
- Em đã biết tài nghệ củ a anh tối hôm qua rồi mà còn hỏi. Thôi... Bây giờ... để anh bắt đền cho em nghẹn. Coi thử anh có mất không.

Chị Năm nguýt Ngọ một cái rồi cất giọng chanh chua:
- Đền, đền cái khỉ mốc. Sức lực đâu nữa mà đòi đền với đáp.
- Em không thấy nó vẫn còn giương cao ngọn cờ cách mạng đó sao?
- Cờ cách mạng thì khác. Còn cặc người ta ra rồi thì nó thành cái củ cải chua, trái dưa leo úng, ông thần ạ !

Ngọ liếc nhìn Xuân một cái thật nhanh như để xin phép. Xuân gật nhẹ đầu trả lời Ngọ, rồi bước ra sau lấm màn. Thế là Ngọ đè ngửa chị Năm ra nut lưỡi Chị Năm làm bộ dẩy nẩy không chịu, nhưng chỉ được có mấy giây, phê quá, chị đưa hai tay lên ôm chặt cổ của Ngọ rồi vuốt tóc Ngọ. Và chị co một chân lên, rên nhè nhẹ.

Đứng sau tấm nàn, Xuân vạch một khe nhỏ nhìn xem. Xuân thầm phục sức lực của Ngọ mạnh thiệt. Mới đụ với nàng cả tiếng đồng hồ mà bây giờ Ngọ đã bất đầu trận khác với mẹ nàng. Ngọ nút lưỡi, bàn tay đã cho xuống vuốt lồn chị Năm ngoài quần. Một lát sau, Ngọ đưa tay lên mở mấy cúc áo. Hai trái vú của chị Năm lộ hẳn ra, trắng tươi. Rồi bàn tay Ngọ thọc hẳn vô trong quần xoa lồn chị. Chị Năm sướng quá, nẩy nẩy mông đít lên. Chị đã quên hẳn có Xuân đang đứng đâu đó nhìn chị. Chị Năm sướng theo không khí lãng mạn: mới chơi xong với người thành thị tên Xuyên bây giờ chị lại thưởng thức ngón nghề tuyệt vời của thanh niên nhà quê tên Ngọ.

Ngón tay Ngọ đang vào lồn chị Năm quậy, móc. Nước lồn chị tức khắc ứa ra, làm vang lên tiếng chanh chách. Rồi hai ngón. Rồi ba ngón. Ngọ muốn dùng bàn tay mình làm cho chị Năm ra trước một cái, xong mới đụ .

Ngọ nút lưỡi nghề mà móc lồn cũng thật nghề, làm chị Năm quằn quại như một con cá mắc cạn. Tiếng rên của chị dù phát ra từ cổ họng, vẫn nghe vang vang làm Xuân mờ mắc phê theo. Trông dâm hết chỗ chê. Hai tay chị tự động tuột quần ra khỏi chân. Lồn chị phơi ra với chòm lông rậm đen. Ba ngón lay Ngọ thụt vào lấy ra ướt nhẹp. Tay kia, chị Năm cầm cặc của Ngọ thụt nhẹ nhẹ. Cả hai quên hết để tận hường sự sung sướng lừng trời đang tỏa ra trên hai cơ thể khỏe mạnh đầy dâm lực. Ngọ vừa sướng vừa hãnh diện. Chỉ trong một buổi sáng mà Ngọ đã đụ luôn cả hai mẹ con . Từ nay, Ngọ sẽ thong thả ung dung làm người tình của cả hai người. Bây giờ trở đi, Ngọ không cần phải hẹn hò lén lút với Xuân ngoài nhà xe, hay với chị Năm ngoài hành lang như tối hôm qua làm chi cho lạnh lẽo. Trong đầu Ngọ đang vẽ ra một kế hoạch rộng có một ngày nào đó Ngọ sẽ đụ cả hai mẹ con cùng một lúc. Có thể Ngọ sẽ đụ chị Năm và bú loan Xuân. Hay ngước lại. Ngọ nói:
- Đâu hai đứa mình thử lộn đầu bú xem sao. Món đó anh chưa từng hưởng qua. Chắc của cậu Xuyên đề nghị phải không?

Chị Năm không trả lời. Chị ngồi dậy cổi nút cái áo cánh, ném xuống đất. Rồi chị lật Ngọ ra, leo lên người và dang hai chân rộng ra đặt lồn ngay miệng Ngọ . Đầu chị thì quay xuống bú cặc Ngọ . Thế là Xuân được học thêm một kiểu bú lạ đời. Chắc là phải sướng lắm nên hai bắp đùi của Ngọ kẹp chặt cứng đầu của chị Năm. Xuân bỗng thèm quá. Cơn dâm của nàng lại trào lên. Xuân bỗng thèm có một người đàn ông nữa tại phòng này như anh Thiều chẳng hạn để nàng bắt chước kiểu bú lộn đầu này xem sướng đến cỡ nào. Ngọ và chị Năm bú nhau mà Xuân rên:
- Kiểu bú này độc đáo quá anh Ngọ. Coi nứng lồn quá chịu không nổi anh ơi! Mới ra ba cái mà bay giờ em lại thèm... Thèm...

Chị Năm muốn Xuân ra khỏi phòng để chị được tự do thỏa thuê cơn dâm, nên bảo với Xuân:
- Thèm thì chạy lẹ lên phòng bà chủ mà tìm cậu Xuyên. Cậu Xuyên đang rảnh ở trên đó. Đi đi, cho người ta làm ăn thoải mái chút coi.

Nghe chị Năm nói, Xuân thấy có lý bèn khoác vội áo quần và lên ngay phòng bà Linh. Xuân không thè ai gõ cửa, mà tự nhiên n mở đại , bước vào . Truyenviet.com Xuyên vẫ trần truồng như nhộng, nằm xem ti vi hút thuốc, uống cà phê. Thấy Xuân đột ngột bước vào, Xuyên hơi ngạc nhiên:
- Kìa Xuân Sao em biết có anh ở đây mà vào? Có ai trông thấy không?

Sau khi khóa trái cánh cửa, Xuân quay lại nhìn Xuyên với con mắt lẳng lơ tình tứ. Xuân nhìn chàng như muốn ăn tươi nuốt sống Xuyên:
- Nếu có ai nhìn rồi sao? Anh sợ hả? Không dám đâu. Bà chủ ra khỏi nhà mới có mấy phút, là anh đã đụ thỏa thuê với mẹ em gần hai tiếng. Bây giờ anh còn làm bộ sợ. Sớ ai?
- Thì sợ... sợ... sợ người nhà... Sợ mẹ em.

Xuân vừa tiến tới gần giường ngủ, vừa cổi toang áo ra, đưa bộ ngực trái quít cho Xuyên nhìn. Rồi Xuân tuột luôn chiếc quần đem ra khỏi hai ống chần cho Xuyên nhìn lồn. Đêm hôm qua, Xuyên chỉ đụ nàng trong bóng tối, hoàn toàn không nhìn thấy tòa thiên nhiên đẹp thần sầu của Xuân. Chàng Xuyên chồm tới, trố mắt. Xuyên nhìn trân trối vào thân hình của cô gái mười tám tuổi đang đứng trước mặt mình. Chàng đưa hai tay đón thiên thần. Xuân nhào tới, nằm gọn trong tay Xuyên, và được chàng đáp môi nút lưỡi mê man.
- Anh khỏi sợ mẹ em. Mẹ em đã biết hết. Chính mẹ gửi em lên đây vì bà cũng đang bận giao hoan với anh Ngọ làm vườn.
- Mẹ em đã biết tụi mình đã đụ nhau đêm hôm qua?
- Ừ cũng như em biết anh với mẹ em đụ nhau sáng nay trong phòng này. Em lên đây xin anh cho em kiểu lộn đầu bú nhau mà mẹ em vừa mới học và đang áp dụng say mê với anh Ngọ dưới phòng.
- Bú kiểu đó dàn bà ra nhiều lắm. Anh sợ em mệt...
- Anh ngó bộ đùi em đi. Với lại con gái mới lớn mà lo gì. Hay anh không muốn cho thì nói.
- Không, không. Anh chỉ lưa ý với em vậy thôi mà. Mình bú nhen cưng.

Xuyên nằm ngửa ra. Xuân làm giống hệt chị Năm. Nàng nằm sấp, quàng hai chân, úp lồn lên miệng của Xuyên, rồi quay lộn dầu xuống bú cặc. Quả như lời Xuyên nói, mới bú nhau có trên hai mươi phút mà Xuân đã phải nhả cặc Xuyên ra la lớn:
- Trời đất quỷ thần ơi ! Đụ, em chịu được cả tiếng. Mà sao anh bú, làm em... em ra nè anh Xuyên ơi! Em ra trong miệng anh nè... Nuốt đi, nuốt đi. úi, úi, úi. Chết con mẹ ơi! Kiểu bú này sướng quá đi nè trời!

Xuân cố bú thật mạnh cho Xuyên cùng ra, nhưng đại tướng Xuyên vẫn tỉnh bơ. Thế là Xuân lộn đầu lại nhét cặc Xuyên vào lồn và lái phi thuyền. Hai người lại tiếp tục cái đụ dai dẳng cho tới quá giờ cơm trưa.



Khoảng một giờ trưa hôm đó, trong khi Xuân và cậu Xuyên bú xong, đè nhau ra đụ, thì có tiếng gõ cửa. Xuyên hỏi:
- Ai đó?
- Thạch Loan. Mở cửa cho em vô đi anh Xuyên.
- Ờ đợi anh mặc đồ một chút. Em với Khoa muốn qua thăm anh với Xuân. Mặc đồ thời cổ cũng được. Kiểu thời ăn lông ở lỗ đi. .

Có vẻ yên tâm, Xuyên nhảy xuống giường, để Xuân nầm trần truồng như thế. Chàng mở cửa. Cả Loan và Khoa đều trần truồng bước vào. Loan cười tươi như hoa và khen:
- Khiếp anh làm gì mà cô Xuân la như bị Tây hãm vậy?
- Biết rồi, còn hỏi hoài. Xuyên nói.
- Thôi chớ. Tụi mình ngừng chơi ăn trưa chớ ! Đói bụng quá thôi. Mà chị Năm đi đâu chẳng thấy. Không biết mẹ em đi rồi chị ấy có nấu cơm không?
- Có nhưng mà bữa nay anh bao. Cả nhà đi ra phố ăn cơm Tàu. Cho chị Năm nghỉ xả hơi một bữa. Chị cũng đang bận. . .
- Bận cái gì?
- Biết rồi, hỏi hoài. Ta nói vậy thì hiểu vậy đi.
- Thiệt mà . Anh Thiều tài xế đi với ba em rồi, chị Năm lấy ai mà "bận"? Chị Năm bận cái gì, với ai? Anh nói em nghe đi! Anh Xuyên!
- Chị Năm đang.bận với thừng Ngọ làm vườn, dưới phòng riêng của chị đó
- Trời đất ơi! Ai nói? Loan hỏi gấp.

Xuân nhanh miệng trả lời:
- Dạ, em nói. Bà già em thèm quá mà Dượng em lại đi vắng. Nên mẹ xài đỡ anh Ngọ đó chị Loan. Xin chị kín miệng giùm.

Xuân ngồi dậy, lấy hai tay che vú, ân cần nói với Loan. Loan cười toe toét vì nghĩ là ai trong nhà này cũng dâm. Từ lớn cho đến nhỏ. Mà Loan khoái nhất là chỗ họ thường đổi bồ cho nhau để đụ . Giống như đêm hôm qua, mẹ của Loan đổi Khoa cho nàng để lấy Xuyên rồi dẫn chàng về phòng du hí. Loan thúc Xuân:
- Xuân làm ơn chạy về phòng hối mẹ với Ngọ mặc dỗ lên đây đi ăn với chúng mình. Hôm nay có anh Xuyên bao thì khỏi lo.

Xuân lật đật mặc quần áo chạy xuống phòng. Mở cửa ra thì thấy chị Năm đang ngồi trên mình Ngọ mà lái trực thăng. Thấy Xuân vào hai người vẫn tiếp tục đụ tỉnh bơ. Xuân nói:
- Mẹ. Chị Thạch Loan biểu con xuống mới mẹ và anh Ngọ mặc đồ lên xe anh Xuyên chở ra phố ăn cơm Tàu. Từ nãy đến giờ hai người làm được mấy cái lồn? Sao chơi gì mà lâu vậy?
- Con sửa soạn trước đi, cho mẹ ra thêm cái nữa rồi đi.

Xuân đứng xem như đang coi một tuồng hát. Trong khi đó chị Năm dộng cừ ráo riết. Hai trái vú của chị rung theo từng động tác chị đụ Ngọ. Chị rên siết Chị nhiệt tình. Cứ dụ tỉnh bơ như không có con gái dang đứng đó nhìn. Một lúc sau chị với Ngọ ôm nhau siết mạnh. Cả hai ra trong nhau đã nữ, xong buông ra đi mặc đồ.

Xuyên lái xe đưa cả bốn người vào một hiệu cao lâu hạng sang, kêu ăn toàn những món đồ biển đắt tiền. Xuyên nói:
- Mọi người ăn thiệt tình nghe. Lấy lại sức để còn giải trí lành mạnh chiều nay. Vắng chủ nhà, gà bươi bếp một bữa coi.
- Luôn cả tối nay nữa chớ anh Xuyên ? Loan nói.
- Không được. Tối nay mẹ em về tới rồi.
- Mẹ nói với em là sẽ vầng nhà ít nhất hai ngày. Tối nay, tụi mình sáu người, tổ chức một cái gì that vui để hưởng đi anh Xuyên.

Chị Năm ngồi bên Ngọ, cúi xuống cười tủm tỉm. Trong sáu người chị là người đàn bà lớn tuổi nhất. Nhưng giai cấp của chị lại là người làm bếp nấu ăn. Tự nhiên hôm nay chị được Loan và Xuyên cho nhập bọn. Điều này làm chị sung sướng và cảm thấy trẻ hẳn lại như thời con gái mới lớn ở lứa tuổi 18, 19. Loan nhìn chị Năm ngồi bên Ngọ cười tủm tỉm rồi khen:
- Khiếp Chị Năm với anh Ngọ bồ bịch với nhau lâu rồi mà em đâu có biết. Hai người kín đáo quá thì thôi!
- Dạ, không có đâu cô Loan. Tụi này mới xáp lại với nhau đêm hồi hôm. Dạ, bị tôi với Ngọ tò mò rình xem cái cảnh bà chủ đụ cậu Xuyên, rồi cô đụ với anh Khoa. Hai đứa tôi chịu không nổi nên mới...
- Vậy chứ sáng hôm nay chị có rình coi ai đụ đâu, mà sao chị cũng mò vô phòng mẹ em để hường với anh Xuyên?

Nghe Loan nói, chị Năm giật mình. Chuyện chị làm coi như thật kín đáo, mà sao Loan và cả Xuân nữa, ai cũng biết cả. Chị nói:
- Dạ, cô Loan thấy hả?
- Trời ơi! Chị rên la như heo bị chọc tiết, ai mà không nghe. Anh Xuyên này thật là ghê gớm. Anh mà đụ ai là người đó phải la làng ơi ới. Phòng em sát bên phòng mẹ . Hồi hôm thì em nghe mẹ la. Sáng nay thì lại nghe chị với Xuân la. Bên em mà không có anh Khoa làm cho em sướng, là em đã thèm đến chết đi rồi. Không có gì khổ bầng nghe người ta sướng mà mình lại nầm không.

Cả bọn cùng cười thật dòn. Xuân bỗng góp chuyện :
- Trời, chị chưa biết tài của anh Ngọ. Anh Ngọ còn dai sức và hay gấp mấy lần anh Xuyên.
- Ủa, bộ Xuân cũng đã thử sức với Ngọ rồi hả? Loan hỏi.
- Dạ, tại em cũng giống chị. Cứ nghe người ta rên, xem người ta chơi mà mình nằm không, lồn nứng chịu hết nổi.

Cả bọn lại cười vang, dòn như pháo Tết. Loan hỏi tiếp:
- Xuân bảo người ta rên. Mà người ta là ai?
- Dạ, là mẹ em với Dượng em chứ ai. Rồi sáng nay em vô tình nhìn cảnh anh Xuyên với mẹ em hai người đụ nhau tơi bời hoa lá trong phòng của bà chủ. Nên em, nên em... Cũng phải đi tìm anh Ngọ, để cho anh. . .
- Vậy là anh Ngọ đã xài luôn cả hai mẹ con? Loan hỏi.

Cả bọn lại cười rú lên làm những thực khách trong quán đều quay lại nhìn. Cũng từ phút đó, mất Loan thỉnh thoảng liếc nhìn Ngọ. Và mỗi lần thấy cô chủ nhìn mình, Ngọ lại cúi xuống chén cơm. Ngọ lo ra trong lòng và sợ mầng câu chuyện chơi bời này không trước thì sau thế nào cũng đến tai bà chủ. Và Ngọ lo sợ cho tương lai của mình sẽ đen như cái mỏm chó. Ngọ không hề nghĩ là từ lúc nãy đến giờ khi nghe mọi người khen tài nghệ làm tình của mình đã làm Loan hơi thèm.

Thấy thế, Xuyên táo bạo đề nghị:
- Nè, hay là tối nay bọn mình đổi bồ nhau để hưởng? Anh với Xuân, chị Năm với Khoa, còn Ngọ với Loan.

Nói câu chót, Xuyên nhìn Loan. Mặc cô gái đỏ hồng lên như thẹn thùng. Quái lạ. Đã từng đụ long trời với Xuyên, rồi đến Khoa, mà khi nghe nói vậy Loan bỗng thấy lòng nao nao kỳ lạ. Loan chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ ăn nầm với anh làm vườn hạ tiện. Hồi nãy Loan nhìn lén Ngọ bởi nghe Xuân khen ngợi có tài Cho đến khi Xuyên đề nghị đổi bồ, thì Loan thấy như trong đầu nàng đã có thầm một ao ước là được thứ tài anh làm vườn này xem sao. Xuyên hỏi tiếp:
- Sao? Mọi người có chịu đề nghị của tôi không?

Cả chị Năm lẫn Thạch Loan không ai nói một tiếng. Chị Năm thì trong bụng cũng khoái hưởng món lạ Chị cũng muốn thử với Khoa xem sao mà Loan có vẻ yêu thích đến thế. Chị đã đụ với Xuyên, rồi với Ngọ, là hai người con trai nhỏ thua chị gần đến 10 tuổi. Bây giờ chị lại sắp được đụ với Khoa. Chị nghe nỗi sung sướng chạy rần khắp thân thể. Chị tưởng tượng ra cảnh tối nay sẽ ôm Khoa, một người con trai đáng tuổi con chị, để đụ thì chắc là sẽ thần tiên lắm. Lạ đời lắm!

Còn Loan sẽ đụ với Ngọ, người làm vườn đã từng gọi Loan là cô chủ, mà Loan thường sai làm những công việc lặt vặt trong nhà. Bỗng nhiên tối này sẽ lean giường, sẽ mây mưa lừng trời với Loan??? Hai hoàn cảnh đụ trái cựa, ngoài sức tưởng lượng. Chị Năm và Loan dù im lặng không nói ra, nhưng nét mặt họ ửng hồng và trầm ngâm suy nghĩ. Thấy thế Xuyên biết được là họ đã đồng ý. Chàng nói:
- Tôi biết tại sao chị Năm với Loan không trả lời. Không sao đâu. Tình dục mà, đâu phải tình yêu đâu mà ngại. Tụi mình giải quyết với nhau bình thường như đói thì ăn, khát thì uống. Chỉ cần có người khác giống để cùng vui thú tình dục là thích rồi. Với lại, tôi cáp độ như vậy là để cả hai người vừa khoái lạc, vừa hưởng cái thú trong nghịch cảnh, cái lạ đời mà cả hai chưa từng hưởng qua.

Cả bọn lại vỗ tay tán thưởng sự giải thích của Xuyên. Xuyên vừa dứt lời thì chị Năm nói trong thẹn thùng:
- Dạ, cám ơn lời đề nghị đó của cậu Xuyên.Nhưng, cậu Khoa còn nhỏ quá, đáng tuổi con của tôi. Mình ăn nằm như vậy nó có... kỳ không?

Từ nãy đến giờ Khoa chỉ im lặng lo ăn. Bây giờ nghe chị Năm nói, Khoa lên tiếng:
- Em chẳng thấy kỳ ở cái chỗ nào hết. Chiều hôm qua má Linh đã đưa em vô phòng, cho em bú lồn, cho em đụ quá trời. Mà em có thấy cái gì kỳ đâu. Anh Xuyên nói đúng. Tình dục khác với tình yêu. Thấy mình thích ai là mình cứ chơi. Chơi nhau đâu phải sẽ lấy nhau làm vợ chồng? Ừ đi chị Năm.

Chị Năm chưa kịp nói gì thì Khoa tiếp:
- Em tuy nhỏ tuổi nhưng nếu được chị Năm đồng ý em sẽ chết sức làm cho chị vừa lòng. Không tin chị cứ hỏi chị Loan... Hỏi thẳng chị Loan là đêm hôm qua chị đã ra mấy cái với em.

Loan cười tươi như đóa hoa. Gương mặt cô chủ lại ửng hồng lên như mặt trời mọc, như đã gián tiếp công nhận là Khoa thuộc loại ngoại hạng. Chị Năm cũng đỏ mặt theo. Máu dâm cố hữu của chị rần lên khiến chị tê tái khắp toàn thân. Chị sẽ ăn thịt chàng Khoa tối nay. Xuyên hỏi Loan:
- Còn Loan, em nghĩ sao về Ngọ? Cho anh biết đi

Loan thẹn thừng nhìn Ngọ trong lúc mọi người thúc giục:
- Chịu đi mà Loan. Thử cho biết một thiên tài bên ngoài trông rất khiêm nhường, mộc mạc. Nhưng bên trong tiềm ẩn một nội lực vô cùng thâm hậu. Ngựa chạy Trường Sơn đó !

Ngọ líu quít khi nghe mọi người không tiếc lời khen ngợi mình. Nhưng Ngọ vẫn còn mang mặc cảm là một người làm vườn, tưới cây cho chủ nhà. Cho nên Ngọ cứ cúi gầm mặt, im lặng. Chàng chẳng dám góp lời, góp ý. Cũng vậy, Ngọ chưa bao giờ dám ước mơ sẽ có một ngày được cơ hội ôm cô chủ đẹp như tiên để ân ái. Thấy Loan vẫn còn thẹn thùng e ngại, chị Năm nói góp thêm vào:
- Hai người đồng lạng đồng cân lắm đó. Tôi cá là sáng mai cô Loan, một là ngủ vùi cho tới chiều, hai là chỉ đi bầng đầu gối thôi. Sáng giờ, tôi với Ngọ đụ nhau gần hai tiếng. Cô Loan có biết Ngọ làm tôi ra máy lần không? Ba lần đó cô Loan.

Lần này, sốt ruột quá, Loan nhìn thừng Ngọ hỏi:
- Có đúng như vậy không Ngọ? Đúng người mấy người này khen Ngọ không?

Được Loan khai khẩu, Ngọ mạnh dạn thưa:
- Dạ, đúng ra em học được cái chiêu dai sức này của ông nội. Thuốc gia truyền nổi tiếng. Vua Bảo Đại hồi trước phải cho người từ Huế vô kiếm ông nội ra bắt mạch, cho thuốc, để ngài hưởng mỗi đêm sáu thứ phi. Năm sáu thứ phi mà phải bò lê bò lết. Đằng này, em chỉ có một công chúa. Ghe dài mà sông ngắn. Giếng cạn mà sào sâu. Nếu tối nay em được hân hạnh phục vụ cô, chuyện làm cô bầng lòng đối với em dễ như hái trái lê ngoài vườn...

Cả bàn vỗ tay khi nghe lời phát biểu chán chất của Ngọ. Xuyên khoái quá đề nghị đổi chỗ ngồi. Xuân ngồi cạnh chàng. Khoa cạnh chị Năm. Và Loan sang ngồi kế bên Ngọ. Xuyên gọi thêm thức ăn và kêu thêm một chai rượu chát. Ai nấy mặt đỏ phừng. Rượu vào thì lời ra. Khoa tự khoe:
- Chị Năm mà gặp em tối nay là rồng gặp mây. Em thì có cái tính là thích gần gụi với mấy chị lớn tuổi. Càng lớn càng tốt. Cả đêm cũng không sao. Em có kinh nghiệm ngày hôm nay là do má Linh dạy cho. Trước đó, hồi còn ở Nha Trang, khi em mới 16 tuổi... Thì do... Bà, thôi dấu tên. Bà gần sáu chục tuổi. Tóc bạc, lông lồn cũng bạc. Đáng cho em kêu tới bằng bà lận. Bà dạy em không thiếu món gì mỗi ngày, ngay trong nhà em. . . Rồi kể từ đó em bị ám ảnh, nên em cứ mơ, cứ nghĩ tới những người đàn bà lớn tuổi mỗi lần nổi cơn thèm.

Đúng là do rượu Khoa đã phun ra sự thầm kín mà Khoa đã giữ mãi trong lòng suốt mấy năm nay. Hai chai rượu chát đã làm mọi người gần nhau hơn. Họ trở nên thân mật với nhau một cách chân tình, thành thật, không còn giữ kẽ . Chị Năm ôm ngang hông Khoa hôn lia chia lên khuôn mặt Khoa. Loan cũng vậy, nàng đế tay lên đùi Ngọ và dã táo bạo sờ luôn cặc Ngọ. Nhờ cả bọn ngồi vào chỗ khuất trong tiệm ăn nên không ai để ý Xuyên thì được Xuân đưa tay sang mò cặc chàng. Xuyên khoái lắm, vì đã cặp được bọn họ lại với nhau. Tối nay chàng sẽ rủ Xuân lén mò sang phòng Loan để xem cô này đụ Ngọ. Rồi lại xuống phòng chị Năm xem chị làm thịt Khoa.

Xuyên là loại đàn ông đã dâm loạn, lại có lính và năng khiếu làm hỏng đời người khác. Chàng xem nhẹ đạo đức, coi nhẹ luân thường. Chàng đã có liên hệ tình dục với vài người thân trong gia đình. Chàng thích hưởng tình dục bằng máu lạnh. Kẻ cướp thì giết người không gớm tay. Còn Xuyên thì ái ân với bất cứ ai chàng muốn, không kể họ hàng thân thuộc. Cái mả đẹp trai của Xuyên, lối ăn nói duyên dáng của chàng là vũ khí để chàng hạ không biết bao nhiêu gái tơ, cũng như thiếu phụ đã có chồng. Chàng càng cảm thấy khoái lạc hơn khi xúi biểu người khác hư đốn như chàng.

Ăn xong trở về nhà, Xuyên kéo riêng thống Ngọ ra ngoài vườn:
- Nè Ngọ, hồi nãy nghe cậu nói có môn thuốc gia truyền của ông nội để lại. Có thể nào để trả công anh gã Loan cho em, em cốgấng dạy giùm hoặc bán cho anh thứ thuốc đó . Đẩc bao nhiêu cũng được. Anh bằng lòng trả và hứa, trong tương lai hai anh em mình sẽ làm bá chủ cái nhà giàu có này. Anh nói ít em hiểu nhiều. Đàn bà nhà này còn nhiều lắm: bà chủ, hai cô em bà chủ, rồi còn Thu, và cả bà ngoại của Thu nữa. Bà này tuy già nhưng em có thấy bà còn ngọt nước không. Bà ta mới là người giàu nức đố đổ vách đó Ngọ. Tiền của bà ta đốt nguyên cả thành phố Phan Rang này cũng chưa hết đó em.

Nghe Xuyên vẽ ra một hình ảnh thật hấp dẫn tuyệt vời, nhất là khi anh nói đến bà ngoại của Thạch Loan, tức là mẹ của bà chủ, Ngọ mê quá. Máu dâm của Ngọ giống hệt máu của Khoa. Chàng chỉ thích gần gũi làm tình với những người đàn bà lớn tuổi. Cho nên Ngọ nói:
- Anh muốn thì em tặng một ít đủ xài quanh năm. Bề gì cũng nhở anh mạnh ăn mạnh nói mà tối nay em sẽ được ngủ với cô chủ. Lúc nào cần anh cứ gọi em. Mà nè, hồi nãy anh có nói đến bà ngoại. Bà này cũng có đến đây vài lần. Da dẻ hồng hào tuy đầu tóc có hơi bạc nhưng tướng tá hãy còn hấp dẫn lắm. Bộ bà ta giàu lắm hả?
- Trời ơi! Tổng thống phải kêu bà ta bầng bác đó Ngọ. Tướng tá chạy áp phe mà bị kẹt lới nhà bà là phải bỏ giày dép tận ngoài cổng đó em. Bà mà ừ một cái là người ta kiếm cả chục triệu như chơi. Bà chỉ cần ừ một tiếng từ đa i lá nhảy vọt lên thiếu tướng như chơi. Bà ta mà ừ một tiếng học có tệ mấy cũng đậu bằng bác sĩ. Nhiều lắm. Bà chủ nhà này giàu không bằng một góc của bà ngoại đó. Mà anh biết chồng bà chết lâu rồi. Bà ta lại không có con. Ngọ có thấy cặp vú của bà không?

Nghe khoái lỗ tai quá, Ngọ bảo Xuyên chớ nói cho ai biết. Và Ngọ vội vàng chạy vào nhà lấy ra một gói thuốc nhỏ, đưa cho Xuyên và dặn:
- Gói này nhỏ nhưng anh có thể xài quanh năm. Trước khi lên giường anh chỉ cần liếm ngón lay cho ướt rồi chấm vô gói thuốc. Thuốc dính tay anh xong, anh cho vô miệng nuốt ực. Thần dược này sẽ hiệu nghiệm sau năm phút. Cặc anh đang mềm èo cũng trở thành khúc củi ngay tức thì. Anh có đang mệt cũng hăng hái nhiệt tình như thanh niên mới lớn. Chơi cả đêm cũng không thấy mệt. Muốn ra lúc nào anh chỉ cần nút lưỡi và bóp vú người nữ. Còn không muốn ra thì anh cứ chơi hoài đến hai ngày cặc cũng còn cương cứng. Anh nhớ tránh nút lưỡi và bóp vú. Nhớ kỹ điều này nghe anh Xuyên. Hoặc anh muốn làm mấy món xào khô thì anh khoan cho thuốc vô miệng. Chừng nào bắt đầu anh cứ nhớ lời em thì tiên thánh cũng phải mê chớ đừng nói người phàm. Em vô làm vườn cho nhà này cũng vì có cái mộng là một ngày nào đó được bà chủ để ý em sẽ dùng thần dược này làm nấc thang trèo lên danh vọng, giàu có mong thoát khỏi cảnh nghèo hèn từ mấy đời để lại...

Xuyên mở ra, gói thuốc bột màu nâu lợt. Xuyên lấy mấy ngàn ra tặng Ngọ. Ngọ không lấy nói:
- Giang hồ mà anh Xuyên. Bánh ít đi thì bánh quy lại thôi mà . Biết đâu sau đêm nay em cũng được ăn sung mặc sướng, có xe hơi xịn như anh để lái đi chơi thôi. Con gái, đàn bà ai mà không mê đụ. Gặp anh hoặc gặp em, nói thiệt với anh, con gái có khó mấy cũng quy hàng. Hồi nãy anh có nói đến chuyện. bà ngoại. Thú thiệt với anh, ở làng em có bà đó tên Nguyệt, vợ ông xã trưởng Bùi Tánh. Không biết bà nghe ai đồn mà biết tiếng của em. Một bữa nọ em đang dắt trâu ra ngoài đồng để ăn cỏ, lời đang mưa phùn lất phất. Chiều đã gần tắt nấng. Bà đội nón, mặc áo mưa chạy ra gặp em, miệng líu tít:
- Mèn ơi! Thím tìm mày còn khó hơn gặp vua nữa. Trời mưa gió như vầy mà sao Ngọ không cho trâu về chuồng, tắm rửa nghỉ ngơi, sao còn lòng vòng ngoài đồng ngoài ruộng như vầy?
- Thưa thím xã, nhà nghèo, chạng vạng mới được phép cho trâu về nhà. Mà thím xã tìm con có việc gì không vậy?
- Thì có, tao mới tìm chớ. Bị thím nghe mấy bà như bà Hội Đồng, bà Lý trưởng, bà Hội đình... Bà nào cũng khen con có ngón nghề ghê gớm lắm. Có phải vậy không Ngọ?

Em giả bộ ngu hỏi:
- Thím nói cái giống gì con không hiểu.
- Thôi đừng có làm bộ. Nói gần nói xa làm chi. Thím nói huỵch tẹt ra cho Ngọ biết. Mấy bà khen Ngọ là deo dai, chơi hay. Lần nào mấy bà gặp Ngọ cũng phải ra năm sáu cái. Cái đó có đúng không Ngọ ?
-Ôi tưởng gì, ba cái lẻ tẻ đó mà cũng đồn. Mà bộ thím cũng muốn thử con hả? Rồi thím bỏ ông xã trưởng cho ai?
- Hì hì hì. Nói thiệt với Ngọ nhen. ông xã trưởng Bùi Tánh ổng ngoẻo cù đeo ba bốn năm nay rồi. Thím coi như đàn bà chết chồng. ăn uống sung sướng mà không có chồng làm ba cái đó, nói thiệt, chỉ muốn chết cho rồi. Chán thấy mồ. Bữa nay chịu không nổi nữa thím làm dạn, chạy ra ngoài này kiếm Ngọ đây. Hễ Ngọ chịu thím sẵn sàng cho Ngọ hai lượng vàng y. Thím chỉ cần một đêm thôi, cũng được. Ngọ nhậm lời thím nhen Ngọ?
- Mà tại nhà thím hả? Con không dám đâu !
- Không, thím đã sửa soạn sẵn một chỗ ngon lành kín đáo lắm. Thím có cái chòi canh bắp trá hình. Ngọ biết cái ruộng bắp của thím ở gần cống ông Đốc chớ? Ờ đó đó Cứ xẹt vô chong thẳng giữa ruộng là thấy cái chòi, rộng rãi kín đáo lắm Ngọ. Bây giở Ngọ lùa trâu về chuồng đi. Tắm rửa sạch sẽ. Nhớ đừng có ăn uống gì. Ra ngoài đó mình có đủ món ăn thức uống. Hì hì hì, hai thím cháu mình sẽ "đá gà " một bữa cho tới sáng. Trời mưa phùn lâm râm như vầy, mình "đã gà , chắc hết xây à . Thôi thím về trước lo ba cái đồ ăn nhen. Nhớ ra nghẹn Ngọ, thím chờ đó. Hai lượng vàng y đó Ngọ.


No comments:

Post a Comment