cảmNăm ấy, Dưng Quá cũng được mười chín tuổi, hắn đã thành một thanh niên đẹp trai, thân hình cân đối, với những bắp thịt nẩy nở. Tuy nhiên Tiểu Long Nữ xem hắn như đứa con nít, nên không e ngại gì về vấn đề nam nữ gần nhau. Có nhiều lúc nàng tự nhiên cởi bỏ xiêm y trước mặt Dưng Quá, bình thãn xuống suối tắm rửa; còn hắn thì chỉ nhìn cái thân thể với những đường cong bốc lửa của nàng không có một chút phản ứng gì cả, phải chăng vì đã sống bên nhau từ lúc còn bé nên cả hai xem đó là chuyện bình thường.
Một ngày kia, sau khi hai người đang tập luyện kiếm thuật trong căn nhà đá rộng lớn, Tiểu Long Nữ bỗng dừng kiếm, buồn rầu nói với Dưng Quá:
- Mấy lúc này ta mắc phi một khuyết điểm lớn là tự phụ, xem thường võ thuật của phái Toàn-Chân biến hóa vô cùng, thật là kỳ diệu. Ngày nay phái này đã nổi danh đệ nhất thiên hạ, với "thất-tinh-bắc-đẩu-trận" uy trấn giang hồ.
- Thưa cô Long! võ thuật Toàn-Chân tuy cao siêu, nhưng Tổ sư bà bà đã nghiên cứu tìm cách khắc chế nó rồi, ta chỉ theo đó mà luyện tập, chắc chắn một thời gian ngắn cũng có kết qu mong muốn. Như thế dù võ thuật Toàn-Chân có cao cũng không vượt nổi võ công của phái Cổ-Mộ
Tiểu Long Nữ đắng đo suy nghỉ:
- Kể từ ngày mai ta cần luyện lại "Ngọc-nữ Tâm-kinh" để làm nền tãng vửng chắc cho "Ngọc Nử Kiếm Pháp"
Ngày hôm sau, hai người đưa nhau đến gian phòng đá thứ hai, theo các hình ãnh ghi khắc sẵn trên đá để tự luyện. "Ngọc-Nữ-Tâm-Kinh" được ghi bằng hình chứ không bằng chử, nó trở thành thứ "Vô-Tự-Chân-Kinh"; và hình khắc trên vách đá lại không theo thứ tự vì tưng truyền khi tổ sư Lâm Triều Anh luyện công cảm thấy chỗ nào o diệu, cần thêm bớt trong phép luyện thì bà hoạ hình lại. Vì thế ít người có c duyên lãnh hội được ngoại trừ đệ tử chân truyền.
Sau khi nhìn một đoạn hình khắc trên nóc trần nhà đá, Tiểu Long Nữ bỗng thở dài rồi lặng thinh chỉ lắc đầu không nói gì nữa. Liên tiếp mấy ngày sau nàng cũng chỉ giữ một thái độ yên lặng và sau cùng vẫn lắc đầu rồi thở dài mấy cái.
Dưng Quá e ngại hỏi:
- Thưa cô Long, đoạn này khó tập lắm sao?
Tiểu Long Nữ nhìn Dưng Quá một chập rồi điềm nhiên nói:
- Trước kia nghe Sĩ T° dạy ta phép "Ngọc-nữ Tâm-kinh" này phi có hai người cùng luyện tập một lúc. Ta những tưởng có thể cùng tập với mi nhưng đến nay mới biết không thể được.
Dưng Quá hết sức kinh ngạc vội hỏi:
- Tại sao vậy hở cô Long?
Tiểu-long-Nữ ngập ngừng một chập rồi nói:
- Nếu mi là gái thì mới được!
Dưng Quá ngẩn ng một chập rồi tò mò hỏi:
- Sao lại có việc phân biệt nam và nữ như thế? Hễ có đủ sức lực và có ý chí thì trai hay gái cũng có thể tập luyện được chứ!?
Tiểu Long Nữ lắc đầu không đáp, một chập sau mới nói:
- Không thể khác giống được! Mi cứ nhìn lên trần nhà đá thì tức khắc hiểu.
Dưng Quá nhìn theo tay nàng chỉ, thấy trên mặt đá có những hình người khắc bằng mũi kiếm, c thy chừng mười hai người, mỗi người một kiểu, toàn là đàn bà lõa thể không mặc y phục. Bấy giờ Dưng Quá mới hiểu:
- thưa sư phụ trong lúc luyện "Ngọc-Nữ-Tâm-kinh" không thể mặc y phục phi không?
Tiểu Long Nữ đáp:
- đúng như thế! Vì sư phụ ta có dặn dò kỷ càng là
''Khi luyện nội công sức nóng trong người bốc ra cần phi để cho nó tn thoát hết đi. Vì vậy lúc tập phi tìm ni khoáng đãng, không có ngời và không mặc quần áo. Nếu không, nhiệt khí uất tích sẽ nhiễm vào trong, nếu ít thì lâm trọng bệnh, nếu nhiều thì bị tẩu ho nhập ma".
Dưng Quá thn nhiên nói:
- Như thế thì ta không mặc quần áo tập luyện.
Tiểu Long Nữ mắc cỡ đỏ mặt, nói:
- Khi tập luyện phi truyền khí lực cho nhau, ta với mi nam nữ cách biệt, nếu không mặc quần áo ở trước mặt nhau thì còn ra thể thống gì nữa.
Dưng Quá lắc đầu:
- Nhưng giửa nam nử có gì khác nhau đâu?...củng có đầu mình và tứ chi !
Tiểu Long Nử cười ngất:
- Khổ cho ngưi, thật là đồ ngốc!...ta nói là ....nói chuyện khác kìa!?
Dưng Quá mở to mắt:
- Ô! Bây giờ Quá nhi mới hiểu, chỉ vì bộ ngực cô Long to hn của Quá nhi!?
Vừa nói hắn vừa nhìn chăm chăm vào đôi vú đang vung lên dưới lớp vi, rồi nghe một tiếng bốp đau nhói bên hông; Tiểu Long Nử dùng chưởng lực đánh bật hắn ra xa và quát lớn:
- hổn láo! ai cho phép ngưi dùng những lời lẽ đó, nếu còn tái phạm ngưi sẽ mất mạng đó!
Dưng Quá quờ quạng đứng dậy:
- Quá nhi xin lỗi Cô Long!...chỉ vì Quá nhi muốn so sánh thôi mà...
Long Nử đở lấy đệ tử:
- thôi được ! đưa ta xem coi có nặng không?
Dưng Quá từ từ cởi dây thắt lưng:
- Quá nhi thấy nhức lắm!
- ở đâu?
- bên hông phi đó!....
- thì cởi ra, ta mới thấy chứ!!??
Lớp vi cuối cùng được ri xuống vắt quá rún cở một nắm tay, để lộ ra những thớt thịt
cuồng cuộn của nửa phần da thịt trần trụi; hai cánh tay và lòng ngực vạm vở, từng múi thịt bụng ẩn hiện nhấp nhô theo nhịp thở, đẩy chiếc rún sâu lên xuống, hai múi c hai bên hông săn chắc ôm gọn lấy vùng bụng dưới, vài cọng gân xanh từ rún chạy mất hút vào lớp vãi y phục. Da hắn trắng mịn trn tru không có tới một cọng lông, dù ở ngay kẽ nách. Tới bây giờ Tiểu Long Nử mới biết mình lầm; Hắn không còn là con nít nửa, mà thể xác thật sự đã trở thành một thanh niên vạm vở và sung sức. Vậy mà từ trước đến giờ nàng vẩn thãn nhiên trần truồng tắm rửa trước mặt hắn:
- thật là hồ đồ!
- Cô Long nói gì vậy?
- A không! Ta có nói gì đâu!..ấy chết, lại đây ta coi vết thưng như thế nào!
- Quá nhi thấy đau ở chổ nầy nè!
Vừa nói hắn vừa chỉ xuống dấu chưởng lực còn in đỏ ngay chổ nối bọng đái và chiếc chân bên mặt, hắn phi kéo lớp vi trịch sâu xuống dưới cho thấy rỏ
Tiểu Long Nử lấy trong tay áo một lọ thuốc đưa cho Dưng Quá:
- nè! Ngưi cầm lấy thoa vào chổ đó đi!
- sao cô Long không thoa cho Quá nhi?
- Ơ! Tại vì không được!...
- tại sao không được? Lúc trước cô Long vẩn làm vậy mà?
- lúc trước khác, bây giờ khác!
- thôi Quá nhi biết rồi! Cô Long không còn thưng Quá nhi nửa rồi!?
- được rồi đừng khóc....xích lại đây ta thoa cho ngưi!
Rót thuốc vào lòng bàn tay, Nàng úp lên phần trên háng của Dưng Quá, xoa nhẹ lên xuống; một cm giác như điện giật chạy khắp c hai người, làm Dưng Quá hi thót bụng lại:
- ấy da!...nhột quá!!
- ngưi còn la nửa , ta không thoa đâu nhé!
- nhột thiệt mà Sư phụ?! Dưng Quá nhăn mặt.
- im đi!
Đây là lần đầu tiên, nàng tiếp xúc da thịt với một g con trai, tạo cho nàng cái cảm giác khó t. Mà lạ thật, lúc trước mổi khi nàng kỳ cọ tắm rửa cho hắn, đâu thấy gì đâu, sao bây giờ lại xao xuyến trong từng mng da thịt. Mãi suy nghỉ miên man bàn tay nàng đi sâu xuống dưới, chạm phi vùng lông non, hốt hoãng nàng rút mạnh tay ra:
- thôi được rồi!..vào phòng nằm nghĩ đi, mai sẽ lành ngay!
- cám n Cô Long!
Nói đoạn hắn quay mặt lại bận y phục, để lộ tấm lưng trần rắng chắc, Tiểu Long Nử thấy rỏ hai lổ đồng tiền nhỏ như đầu ngón tay cái nằm giữa phần nối cột sống với vùng xưng chậu, Nàng thì thầm một mình:
- lạ thật! đàn ông con trai mà da thịt mịn màng, nhẵn nhụi , không có tới một cọng lông nách! ...không biết cái chổ đó có....???!!
Nghỉ tới đây, nàng thẹn đỏ mặt trở gót về phòng mình.
Phàm trai mời sáu gái mời ba là đến tuổi dậy thì, cần phi giữ gìn khi tiếp xúc giao thiệp. Dưng Quá đ mười chín tuổi rồi nhưng bn chất hồn nhiên, hắn chưa hề biết gì về tình ái và chưa để ý đến vấn đề nam nữ. Thấy sư phụ nó đẹp đẻ tuyệt vời nó càng thấy vui mừng thích thú. Nhưng kể từ hôm qua, hắn cảm nhận một chút kỳ lạ trong thễ xác nóng bỏng của mình khi Sư phụ thoa thuốc trên vùng bụng dưới của hắn. Một cảm giác ngây ngất-đê mê chạy khắp c thể nhất là ở những vùng sinh dục. Hai đầu vú hắn săng cứng như cao su, hai bên nách ngứa ngáy, khu da non bên háng rĩ mồ hôi và nhất là khúc thịt ở giửa hai chân hắn như muốn nở dần ra, nếu Sư phụ của hắn không rút lẹ tay ra có lẽ cái khúc ấy đã dựng đứng lên rồi, và như vậy chỉ có nước độn thổ mất. Nằm gối đầu lên cách tay, tưởng tượng chuyện hôm qua, bổng thấy giật giật ni vùng hạ bộ,hắn ngó xuống dưới, khúc dưng cụ đang dựng đứng trong làn vi. Người hắn nóng rang như trong lò lữa. Hắn ngồi bật dậy cởi thật lẹ y phục rồi nhìn thân thể loã lồ của mình trước tấm gưng đồng, với khúc thịt giữa háng cứng như sắt, cái quy đầu đỏ ửng, tưởng chừng muốn xé rách lớp da bọc bên ngoài; thân thể hắn trắng tuốt-không lông với những bắp thịt sung mãn nổi cộm trên từng vùng da thịt, hai khối bắp thịt lớn nhất ở hai bên hông từ xưng sường lên tới nách nẩy nở nhiều nhất, tạo thành hình dáng chử V cân đối; bộ ngực như hai phiến đồng hình thang nối lại với nhau căng phòng rắn chắc, sáu múi c bắp nổi cuộn ở phần bụng chạy dài nối liền với mng bọng đái hình tam giác gợi dục, cục xưng ống chân nối với vùng xưng chậu bạnh ra tạo cho hai bên háng có lớp da non xanh-xanh điểm thêm vài cọng gân đang vào nhau trong gợi cảm, chỉ có một chút ít lông t phn phớt nằm gọn trên mu dưng vật; cặp đít diêu nhô to ra khiêu gợi. Hắn tiến về tấm gưng đồng rồi úp mình lên mặt gưng; chất lạnh của kim loại thấm vào da thịt, chỉ làm hắn nứng thêm mà thôi. Hắn thở dồn dập khi nhìn vào cái lổ sâu hút trên đầu dưng cụ đang rỉ r tiết đầy chất nhờn chạy dài xuống dịch hoàn; phãn xạ tự nhiên hắn gập người lên xuống như đang trong tư thế giao hoan. Dung vật hắn chà sát lên mặt gưng, làm từng đợt nước nhớt ọc ra ở chổ cọ sát. Hắn há môi táp lấy cái bóng phn chiếu của mình trong gưng như đang tưởng tượng là Tiểu Long Nử và mông thì vẩn nắc mạnh cho dưng vật chà sát ở giữa mu thịt của hắn và vùng nhầy nhụa nhớt của cái gưng như hai kẻ đang làm tình thật sự, trong miệng không ngớt gọi tên Tiểu Long Nử, mùi kích thích to ra từ hai nách hâm hấp mồ hôi; được một lát ngọc hành co thắc lại, hai bẹn háng rung mạnh, sáu múi bụng chuyển động, đầu dưng cụ nở thật lớn, hắn gào to rồi xuất tinh xối x lên cái gưng đồng, nhiều tia theo kẽ hở xịt mạnh ra ngoài dính đầy lên đùi Dưng Quá, hắn nắc nhẹ mấy cái nửa rồi bất động. Những luồng tinh khí trắng đục nóng hổi, ở chổ tiếp giáp dưng vật và gưng đồng, chãy như suối xuống đất; thỉnh thoãng vùng c đít ngay bẹn háng và hạ bộ vắc mạnh vài cái như muốn tống cho ra hết những tinh khí còn sót lại trong ống dẫn tinh, hắn ngẽo đầu qua một bên để tận hưởng.
Về phần Tiểu Long Nữ tuy đã hai mi hai tuổi đầu nhưng từ bé đến giờ sống trong Cổ Mộ, cuộc đời riêng biệt không hề tiếp xúc với người đời nên đối với Dưng Quá càng ngây ngô hn nữa. Ngoài ra vì cần phi tu tâm khổ luyện nên vấn đề tình dục nam nữ càng không hề có một ý niệm gì. Hai thầy trò tuy là nam nữ thanh niên chung sống với nhau tại chốn hoang vu vắng vẻ, sớm hôm gặp gỡ nhưng rất tự nhiên và lúc nào cũng đối xử với nhau không hề có ý thức gì vượt ngoài vòng lễ nghi. Hôm nay khi đề cập tới việc lõa thân để tập luyện nội công, và lở tay đ thưng đệ tử chỉ vì câu nói hàm hồ của g, nàng cảm thấy có điều gì khó chịu. Khi lần đầu tiên nhìn nửa phần trên loã lồ của một người con trai mới lớn. Thân xác đó đ làm nàng không khỏi xuyến xao; rồi lần đầu tiên da thịt hai giống khác nhau đụng chạm làm nàng phi tê dại, nhất là ngay chổ kín của hắn, mùi da thịt đàn ông vẩn còn phn phất đâu đây. Nàng cởi dây thắt lưng, đưa bàn tay, mà lúc ny vừa rờ trên da thịt của Dưng Quá, lần xuống hạ thể mình, cho tới khi nó đụng trúng âm hộ, nàng cong người lên khi một ngón tay xoa đều hột âm hạch, nàng rên khe khẻ dùng bàn tay còn lại xoa bớp ngắc nhéo khắp hai vú. Hai bên nách đã bắt đầu ngứa ngáy và ẫm ướt, người nàng mềm nhũng. Bổng nghe tiếng phần-phật của y phục trong gió, nàng nghỉ thầm người nầy qu thật có nội công siêu đẳng vì còn cách xa hằng trăm trượng mà vẩn nghe được:
- không lẻ nào là !...
Nàng chưa kịp nghỉ thì có tiếng quát thật lớn
- con nha đầu họ Long đâu mau ra đây gặp ta!
Bỗng nhiên "ầm" một tiếng! Một hòn đá rất lớn từ bên ngoài ném vào làm cho hai cánh cửa ngõ mở tung ra.
Long Nử nghe tiếng chạy đến thì thấy trước cổng đã hiện ra một đạo cô mặt lạnh như băng thạch, mình khoác chiếc áo màu trắng tinh như tuyết.
Đạo cô vừa tiến vào chính là Xích luyện Tiên tử Lý Mạc Sầu
Tiểu Long Nử vong tay thi lể:
-đ lâu không gặp! Sư tỷ vẩn khoẻ chứ?
Lý Mạc Sầu cười mỉm:
- ngưi muốn ta chết từ lâu rồi đó mà !?
- tại sao Sư tỷ nói vậy?
Lý Mạc Sầu lạnh lùng cầm phất trần đi vào ngó quanh:
- đã lâu chưa về lại Cổ Mộ...cnh vật vẩn như xưa!
- đúng vậy!...mời tỷ tỷ ngồi đây, để muội vào trong pha trà nhé!
Ly Mạc Sầu khoác tay:
- thôi khỏi! Ta không rnh như ngưi!
Tiểu Long Nử châu mày:
- ý muội vẩn chưa rỏ?
Lý Mạc Sầu gằng từng tiếng:
- hôm nay ta tới đây là để lấy bí cấp "Ngọc-Nử-Tâm-Kinh"! ...mi có không đưa cho ta!?
Tiểu Long Nữ điềm nhiên nói:
- Sư tỷ hãy theo tôi vào đây.
Lý Mạc Sầu nghe nói, nghĩ thầm:
- Không biết đưa mình đi đâu đây. Tại ni này đầy dãy các máy móc và cạm bẫy, vô ý mộ chút là mất mạng ngay. Nếu hắn cố hại mình làm sao tránh nổi.
Tiểu Long Nữ không chờ Lý Mạc Sầu tr lời đã nói tiếp:
- Tôi sẽ đưa sư tỷ vào bái kiến linh cữu sư phụ, Dẫu sư tỷ không muốn cũng không thể được.
Lý Mạc Sầu nói:
- Thôi, ngưi đừng hòng đem sư phụ ra để dọa nạt hay gạt gẫm ta nữa.
Tiểu Long Nữ không đáp, chỉ mỉm cười rồi lẳng lặng đi trước dẫn đường.
Thấy thái độ của nàng nghiêm trang, lời lẽ đứng đắn không thể không nghe, nên Lý Mạc Sầu lặng lẽ bước theo nhưng trong lòng vẫn lo âu, luôn luôn chú ý đề phòng.
Một chập hai ngời đã đến phòng đá, ni quàng linh cửu các bậc tiền bối.
Lý Mạc Sầu vốn một lòng kính mến sư phu. Nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ nàng được phép đặt chân đến căn nhà táng này, nay được Tiểu long Nữ đưa đến, bỗng nàng có ý nghĩ căm hờn oán trách sư phụ đã xem thường mình và trọng tin Tiểu Long Nữ.
Nàng lạnh lùng nói lớn:
- Tình thầy trò giữa ta và sư phụ đã cắt đứt từ lâu. Ngày nay ngưi còn muốn đưa ta đến đây để làm gì?
Tiểu Long Nữ vừa đưa tấm di chúc của lệnh sư cho Lý Mạc Sầu vừa đáp:
- trước khi lâm chung Sư phụ đ viết di ngôn, đọc xong tỷ tỷ sẽ hiểu, cho nên tôi không thể đưa phổ lục đó cho Sư tỷ được!
Lý Mạc Sầu gầm lên:
- nói tới nói lui, mi vẩn không muốn giao bí cấp cho ta, vậy hy ở đây mà chết chung với con mụ già Sư Phụ của ngưi đi!
Vừa dứt lời chiếc phất trần của Lý Mạc Sầu vung lên quay tít nhắm vào đầu Tiểu Long Nử mà bổ xuống với sức nặng ngàn cân. Tiểu Long Nử phóng vọt về phía sau, từ trong tay áo bay vọt ra hai dãy lụa trắng nhắm mặt Lý Mạc Sầu phóng tới, còn cái kia về hướng phất trần; tuy hai binh khí chỉ làm bằng vi nhưng khi chạm nhau đánh "binh" một cái. Lý Mạc Sầu xoay mặt về phi né tránh, đồng thời cùng lúc phóng cây độc châm vể hướng Long Nử, nhưng chỉ một cước, nàng đá trúng tay Lý Mạc Sầu, làm cây Băng-phách-ngân châm bay trợt lên trên ghim vào cây đà ngang.
Nói về Dưng Quá; sau khi tri qua trận dâm-tưởng với tấm gưng, hắn ngã vật xuống đất thiếp đi trong thân thể loã lồ. Bổng nghe bên ngoài có tiếng binh khí choãng nhau, liền vội vã mặc đại quần áo vào và chạy ra ngoài để lại những giọt khí sền sệt nhiểu nho trên sàn nhà.
Sự có mặt của Dưng Quá làm hai người ngừng đấu. Lý Mạc Sầu che bàn tay lên mắt quay chổ khác, sau khi nhìn thấy phân nửa bộ ngực vung chắc với đầu vú đỏ rực và cái rún sâu hoắm của Dưng Quá:
- đồ vô liêm sỉ! Trước mặt của ta mà ngưi dám để lộ những cái bẩn thỉu đó cho ta coi à!??
Tiểu Long Nử cũng quay mặt đi ni khác:
- Quá nhi! Sao quần áo lôi thôi thế vậy? Hy mặc lại cho đàng hoàng!
- Dạ! Sư phụ_ vừa nói hắn vừa lấy thắc lưng cài lại che đi những khoãng trống ở phần trước c thể của mình.
Lý-mạc-Sầu hầm hầm chỉ tay vào Dưng-Qúa hỏi Tiểu Long Nữ:
- gã nầy là ai? Theo di huấn của tiên sư, ni này không bao giờ chứa chấp đàn ông, cớ sao hắn vào được và ngưi đem hắn vào để làm gì?
- nó là đồ đệ của tiểu muội!
Lý Mạc Sầu cười lớn, chỉ Dưng Quá rồi nói:
- à, thế ra mi không phi ngốc tử họ Sồ sao? Thật khéo ngụy trang, khéo che đậy nhỉ?
Vừa dứt lời, Lý Mạc Sầu rút cây phất trần đánh luôn ba cái liên tiếp. Nói là ba cái, nhưng vì bn lãnh của nàng quá cao siêu, ba cái đánh tung ra liên tiếp, nhanh như chớp giật, không thể phân biệt là bao nhiêu. Với tài nghệ tuyệt luân trong việc sử dụng phất trần ba cái đánh này có thể hạ sát trong nháy mắt nhiều cao thủ trong võ lâm, và từ trước đến nay chưa mấy ai tránh nổi.
DưngQuá mặc dầu chưa học được đến mức cao siêu như Lý Mạc Sầu, nhưng hắn đã học và đoán biết trước được thế "Tâm yểu đầu lâm" này, nên tránh né được dễ dàng.
Lý Mạc Sầu quá ngạc nhiên, vội định thần nhìn lại xem có phi là thằng bé ngày xưa chăng. Nàng không thể tin đợc rằng trong một khong thời gian quá ngắn, mà nó đã luyện tập bn lãnh khá cao cường, và nhìn trong lối tránh né có quy củ, rõ ràng hắn đã trở thành một đệ tử tinh thông của phái Cổ-Mộ rồi.
Lý Mạc Sầu tức giận gầm lên, tung mình lên cao, một đạo kiếm quang lấp lánh rít lên trong gió:
- à thằng oắt con ranh mãnh, phen nầy cho mi nếm tài ta.
Nàng vung kiếm, tận lực chém x vào mình Dưng-Quá không chút nhân nhượng.
Tiểu Long Nử phóng làn lụa bạch ra che chở cho đệ tử, rôi tung mình lộn ba vòng về phía trước , đợi tới vòng thứ ba nàng tiện tay phóng cây Ngọc-phong-Sa vào mắt Lý Mạc Sầu
Ngọc-phong-sa là một loại kim tiêu hình lục giác đã được tôi luyện bằng nọc độc của giống ong trắng, nó tuy bé nhỏ nhưng bằng kim loại đặc chế, nên có thể phóng đi rất xa và mạnh. Tầm tấn công của nó rất bao la. Tuy nhiên vì chất độc của nó rất lợi hại nên Lâm Triều Anh chỉ sử dụng trong những trường hợp đặc biệt cần thiết mà thôi. Khi đã cao siêu, bn lĩnh đã đạt đến mức thợng thăng, bà không mấy khi sử dụng đến nữa vì xem nó như là loại ám khí.
Sở dĩ biết được bn chất, Lý Mạc Sầu ác độc, nên sư phụ Tiểu-long-Nữ chỉ dạy nàng Băng-phách-ngân châm, mà không truyền thụ Ngọc-phong-sa.
Lý Mạc Sầu khom người né tránh, nhưng không kịp cây châm gim phập vào búi tóc ngay đỉnh đầu.
làn lụa bạch và bóng phất trần xoắn lại nhau, phút chốc đã trên mời hiệp bắt phân thắng bại.
Đột nhiên Lý Mạc Sầu hét lớn:
- Sư muội hãy mở mắt xem bn lĩnh của ta.
Nói rồi nàng chuyển thế bất ngờ đo ngược cây phất trần chặt mạnh gii lụa bạch đứt làm đôi, kể ra dùng một cây phất trần mà cắt đứt được nhung lụa, qu nội công của nàng đã thuộc hạng cao thâm trong giang hồ.
Nhưng Tiểu Long Nữ vẫn điềm nhiên không chút bấn loạn và tr lời:
- Khá đấy!...không ngờ chỉ cách biệt vài tháng mà vỏ công sư tỷ tiến bộ vô cùng!?
Nói xong, nàng dùng hai tay múa tít nhung lụa còn lại, một đầu cuốn chặt vào cán, một đầu bao quyện đầu phất trần, rồi chuyển lực xoay ngợc một vòng, hai nhung lụa đã bứt gãy cây phất trần làm hai khúc.
Sự phn ứng quá mãnh liệt và bất ngờ, Lý Mạc Sầu không kịp giữ vũ khí, phi buông tay cho hai đoạn phất trần ri xuống đất, rồi tung chưởng xông vào tấn công luôn.
Đánh nhau gần trăm hiệp nhưng vẩn bất phân thắng bại. Tiểu Long Nử dùng kế M-hồi-Đao , phi thân chạy mất
Lý Mạc Sầu tung mình đuổi theo, miệng gọi:
- Đừng chạy, hãy dừng lại ngay, yêu nử!
Tiểu Long Nữ quay mình phóng lại một mũi Ngọc-phong-sa, Lý Mạc Sầu thấy một lằn xẹt đều có thong mùi mật ong thm phức thì thất kinh. Tuy chưa biết loại vũ khí này, nhưng trước đây có nghe sư phụ thường nói Ngọc-phong-sa mỗi lúc bay đi có thoát ra mùi mật ong thoáng ngửi mùi này nàng đã đoán ra sư muội dùng loại vũ khí lợi hại đó để đối phó, cho nên nàng vội vàng nhy xuống để tránh, rồi phóng mình về phía sau chạy trốn:
- ngưi giỏi lắm! ta sẽ trở lại lấy "Ngọc-Nử-Tâm-kinh", hy chờ đấy!!
Thoáng một cái bóng Xích-luyện-tiên-tử mất hút sao dy núi trước mặt.
Một ngày kia sau khi tập luyện xong, Dưng Quá ra ngoài Cổ Mộ săn bắn ít thú rừng về làm lưng thực. Vừa bắn được một con nai rồi hắn bỗng gặp một con thỏ lông đỏ, đầu đen, rất tinh khôn và nhy mau lẹ. Lúc bấy giờ thuật khinh thân đã tiến một bực nhưng vẫn không đuổi kịp. Khi đến gần chóp núi, con thỏ chạy rẻ vào một cái miếu mọc đầy hoa hồng, rồi biệt tích tìm không ra. Hắn chắc lưỡi thầm tiếc con thỏ đẹp đã uổng công trình quần đuổi nửa ngày để sẩy mất.
Dưng Quá nhìn thấy cái miếu bề dài độ mười trượng, mùi hưng bay lên ngào ngạt khắp xung quanh hoa hồng mọc bao phủ từng lớp, hết lớp này đến lớp khác, những cánh hoa vừa thm vừa đẹp, mn mởn nằm trên thm lá xanh ti, chẳng khác nào một nhà kết hoa, càng trông càng tuyệt vời.
Nhưng khi về khoe với Tiểu-long-Nữ, nàng thn nhiên bo:
- ngưi có chắc là an toàn không?
Dưng Quá vội nói:
- Ni miếu này hoàn toàn hoang vu vắng vẻ, hoa hồng bao phủ tứ bề, ở cách nhau vài thước không trông thấy. Dù phi lõa thể theo điều kiện bắt buộc cũng tiện không ai trông thấy. Khi Cô Long luyện tập Quá nhi sẽ ở đàng cuối miếu canh phòng cho cô cũng như Cô Long sẽ coi chừng hộ khi Quá nhi luyện tập. Chúng ta sẽ không sợ bị tẩu ho nhập ma.
Nghe Dưng Quá nói đến miếu nầy, Tiểu Long Nữ nhận thấy có lẽ được, muốn quan sát lại.
Nàng phóng mình ra khỏi Cổ Mộ, phi thân lên ngọn cây cao nhất đưa mắt nhìn vào hướng ấy, trông thấy tòa cổ miếu nằm khuất trong rặng hoa hồng tứ bề vắng lặng, tĩnh mịch, ngoài tiếng suối reo, gió thổi, chim kêu, không thấy một điều gì có thể làm xao động, thật là một ni hết sức thuận lợi cho công cuộc luyện công.
Nàng nói với Dưng Quá:
- Ta rất đồng ý với mi. Vậy chiều nay, chúng ta cùng tới đó để luyện tập.
Vào khong canh hai, hai thầy trò đưa nhau đến miếu ấy tìm chỗ sân bằng phẳng kín đáo nhất để tập. Rừng khuya lặng lẽ, mọi vật lắng trong màn sưng, c tòa miếu chìm trong rặng hoa hồng mùi thm ngào ngạt. C hai người đang đứng cách nhau một đoạn, có thể nói chuyện được, nhưng không nhìn thấy nhau.
Tiểu Long Nử ngó giáo giác, đoạn nàng đưa tay cởi bỏ thắt lưng, Từng mãnh vi ri dần xuống đất để lộ rỏ mồn một cái thân thể ngà ngọc của nàng; Cặp nhủ hoa của gái đôi mưi dâng cao thách thức, hai đầu núm vú mộng đỏ rung rinh trong gió. Đôi mông tròn lẫy vung cao ôm lấy phần hạ thể phn phớt chùm lông t; đôi chân dài thon th đang lột hết phần vi còn lại để nhường cho một thân thể trần truồng; từ háng chiếc đùi trắng tuốt đang uốn lượn từng đường cong theo gió, hạ thể to ra mùi trinh nử ngọt ngào thm phức.
- ngưi xong chưa , Quá nhi?_nàng hỏi nhỏ
- Dạ xong rồi, chúng ta có thể bắt đầu được rồi!_Hắn trần truồng máng y phục mình lên cây khô sau lưng; một thân thể cường tráng với cặp mông đít diêu ra rắn chắc gợi hứng.
Hai thân thể loã lồ, sáng như ngọc dưới ánh trăng, chỉ cách nhau có hàng rào hoa hồng, c hai luồn tay cho nhau để bắt đầu luyện tập. Tiểu Long Nử thấy nhột nhạt ni lổ mủi, hình như có mùi vị là lạ nào đó đang chạy vào kích thích c thể mà nàng không thể diển t được. Dưng Quá củng vậy, một mùi vị đặc biệt làm hắn ngây ngất
Nào có biết đâu đó là hưng trinh nguyên và mùi trai t đang to khắp hai người. Kể từ hôm ấy trở đi, cứ đêm đêm họ đưa nhau vào đấy tập luyện, ban ngày về Cổ-Mộ để nghỉ sức dưỡng thân.
Lúc bấy giờ đang giữa mùa hè, khí hậu oi bức, nên tập về đêm mát mẻ dễ chịu hơn.
*
* *
Dưng Quá cảm thấy đầu đau nhức, tứ chi dường như bị trói căng ra, hắn mở mắt quan sát chung quanh; thì ra mình bị trói trên chiếc giường hàn băng. Bổng có tiếng cười lanh lãnh và một bóng người xuất hiện. Xích-luyện-tiên-tử, Lý Mạc Sầu và Hồng Lăng Ba là đệ tử của nàng, c hai điều như muốn loã thể, chỉ còn cái yếm nhỏ vừa che đủ những gì đáng che. Lý Mạc Sầu tiến lại gần Dưng Quá đưa tay vuốt hai phiến ngực trần của hắn, bàn tay nắn bóp hết đầu vú nầy đến đầu vù khác, rờ rẫm vùng nách non nhô ra tr trụi, bắp thịt hình tam giác chổ nối liền giửa nách và ngực chuyển động vì nhột-nhạt; rồi bàn tay chạy dài xuống vùng bụng vung đầy những c bắp gập ghền, lướt xuống c hông thắt lưng như một hình ống cắt đôi từ chóp xưng chậu chạy mất hút ngay c cánh nách, bàn tay chạm bắp thịt bọng đái cười nham nhở:
- khá khen cho con nha đầu Tiểu Long Nử khéo lựa đệ tử; một thanh niên đẹp trai, thân thể cường dưng như vầy ai mà không thích!
Trên người Dưng Quá chỉ còn mãnh vi nhỏ phủ lên trên đủ che phần hạ bộ mà thôi, còn bao nhiêu thì phi bày trước mắt toàn thịt-bắp căn đầy dục tính của g thanh niên dậy thì, nhìn chổ nào Lý Mạc Sầu củng thấy rạo rực động tình.
Bàn tay đặc trên đùi như những mãng sắt thép nối vào nhau nóng bỏng, rồi chạy luồn vào trong mnh vi lót sâu húp, Lý Mạc Sầu cười dâm đng, đoạn quay sang con đệ tử đang lim dim chà sát phần hạ thể của nó, quát to:
- Súc sinh! mi đang làm trò gì đó?...bộ động cởn dử lắm rôi h?...cút ngay!...khoan đ, vào trong đem cho ta chai thuốc Âm-Dưng hoà hợp tán , mau!
Âm-Dưng hoà hợp tán là thuốc kích thích vào hàng đệ nhất dâm dược; bất cứ đàn ông hay đàn bà, cho uống một liều thôi, sẽ hăng say giao cấu không biết mệt, họ giống như một loài thú đang mùa hứng tình, không cần biết hậu qu ra sao.
Dưng Quá cố vận công để bức những xiềng xích đang cột chặc tứ chi, nhưng cảm thấy nội lực điều mất hết, hắn hét lớn:
- th ta ra! đồ Nử ma đầu!
Lý Mạc Sầu quắc mắt:
- câm miệng! ....ngưi là người đầu tiên dám hổn láo với ta đó!....nhưng lát nửa chúng ta sẽ cùng hoan lạc cho đến sáng nhe..Tướng công!
Nói dứt lời nàng cười nham nhở; rồi dùng tay giở bỏ miếng vi che bộ phận sinh dục của Dưng Quá. Lý Mạc Sầu chết đứng khi lần đầu tiên chiêm ngưởng dưng vật của đàn ông; Nó nằm quẹo sang một bên háng, trên một c thể ngồn ngộn những bắp thịt rắn chắc. Bàn tay của nàng đang mân mê dưng cụ trong tay mà không ngừng nuốt nước bọt, những cọng gân xanh-đỏ chạy ngoằn ngèo từ gốc lên tới đỉnh của lớp da quy đầu, mất hút trong làn da quanh niếu đạo(lổ đái), phi dùng tay tuột nhẹ xuống mới thấy tiếp những cọng gân. biết dưng cụ của hắn vào loại múm, Lý Mạc Sầu cười khoái chí; vì nó sẽ rất nhạy cảm "..thằng nầy qu thật còn trai tân!.." mới nghỉ thế mà đã ngây ngất. Lý Mạc Sầu banh miệng Dưng Quá ra đổ vào liều thuốc hoà hợp tán, rồi cười ngặc ngẽo bỏ ra ngoài
Trong tình thế bị giam giử như thế nầy, giửa cái cnh thân thể trần truồng và bị trói căng ra như con vật tế thần; Dưng Quá vẩn luôn nghỉ đến Sư phụ, không biết chuyện gì xẩy ra cho Tiểu Long Nử, tại sao không đến đây cứu hắn; hay là đ bị nử tặc Lý Mạc Sầu ám toán. Dưng Quá phi lắc lư hai vai và cặp đùi cho đở mỏi; hắn đưa mắt quan sát chung quanh, căn phòng bày biện không giống trong Cổ Mộ, chỉ có cái giường hàn-ngọc nầy là giống với giường hắn thường nằm ngủ; có lẽ đây là chổ tu luyện của Lý Mạc Sầu, nhưng nó sắp thành ni truy hoan của con đàn bà dâm đãng.
Từ ngày bị tình phụ cho đến nay, đã biến một cô gái hiền lành thành đạo cô lạnh lùng, ác độc và dâm bạo. Hắn có nghe Sư phụ kể về cuộc tình ngang trái của Lý Mạc Sầu, sau những giờ nhàn rỗi vì sau mà mụ tàn ác bây giờ hắn mới hiểu. Nhìn xuống thân xác loã lồ của mình hắn cảm thấy nhục nh vô cùng; có một ngày hắn sẽ tr mối nhục nầy.
Hai mắt hắn bổng mờ dần, nhìn không rỏ ngoại vật, đầu óc choáng váng, cổ họng khô rát; xưng-thịt dường như đang biến động, lổ chân lông nở to dần ra. Hắn cảm nhận được có một luồng sinh lực từ đầu ngón chân chạy rần rần tới hai đùi, xuyên qua vùng háng, hậu môn rồi như đang tập trung ở bộ phận sinh dục. Một luồng khác phát ra từ hai nách lan tới đầu vú làm săng cứng hai đầu núm, rồi chạy lướt qua bụng, xuống bàng quang, cuối cùng tụ lại ngay gốc dưng vật. Hai luồng sinh lực kỳ lạ chạm nhau, làm Dưng Quá nẩy người lên một cái thật mạnh. Dưng vật từ từ nở dần ra, ngọc hành di chuyển lên xuống trong bìu da, từng cọng lông t trên mu hạ bộ dựng lên; từng lổ chân lông hai bên nách-háng tưm mồ hôi lay láng, tạo thành một mùi đặc biệt của giống đực trong muà gieo giống. Thể xác hắn đang oằn oại trong cn hứng dục; Âm-Dưng hoà hợp tán đã thấm vào từng máu thịt làm dưng cụ trở thành một thanh sắt cong vút chỉa thẳng lên trời.
Có tiếng cánh cửa đá chuyển động, Dưng Quá với cặp mắt đờ đẩn ngó theo. Lý Mạc Sầu xuất hiện lo thể với nước da bánh ít gợi tình, đặt biệt ở bộ phận sinh dục không có lông nhẵn nhụi như trẻ s sinh, không có dấu vết gì cho là nàng ta vừa mới cạo c. Lý Mạc Sầu nhìn cây đoãn côn của Dưng Quá hét lớn:
- Đồ dâm tặc! Ta chưa leo lên mà nhà ngươi đã nứng đến như vậy à?!
Vừa dứt lời nàng búng chân phóng vọt tới trước, nằm gọn giữa hai đùi của hắn. Lý Mạc Sầu châm chú nhìn bộ phận giao cấu của Dưng Quá mà nuốt từng ngụm nước dãi. Dưng vật của hắn là khúc thịt sừng sửng cong vút, lớp da nâu mịn màng bao bọc từ gốc lên đến thân, bọc sát theo hình dáng bầu dục của quy đầu rồi chụm lại từng lớp da non nhăn nheo gom lại ở chóp đỉnh; phần cạnh nón của đầu khất nhô lên dưới lớp da tạo thành một vành đai nổi cợm nhất ở trên lưng dưng cụ rồi chạy bọc hai bên mất hút trong hai khối thịt nhỏ của lổ niệu đạo là ni thy nước tiểu và tinh dịch; phần cổ dưng vật hi rút lại làm quy đầu quặp xuống. Trước mắt Lý Mạc Sầu một dưng cụ cong cứng hùng dũng, đầu khất như cái mỏ ó với những đường gân ngoằn ngèo, có nhiều cọng chạy từ gốc quấn quanh thân rồi mất hút trong lớp da múm ở quy đầu; vài ba cọng bám ở những vòng c sốp bao bọc ống dẩn tiểu căng mọng cong vút từ bìu dái tới đỉnh với lổ niệu đạo nằm ẩn dưới lớp da thừa. Nàng thở hổn hển chụp lấy lớp da kéo xuống, nhưng được một đoạn thì dừng lại tạo một vòng khuanh nhỏ đủ để lổ phóng tinh sâu thẩm ưn-ướt lú ra ngoài. Lớp da không đủ sức đàn hồi nên siết chặc đầu khất phồng to hn chí chít những chấm máu đỏ bóng loáng. Dưng Quá đau quá rên ư-ứ trong miệng. Lý Mạc Sầu phi đưa lưỡi rà nhè nhẹ sâu trong lổ tiểu để gây đê mê cho đối phưng, tay còn lại lần lớp da trở lên rồi bất thình lình tuột thật mạnh cho tới gốc. "A...a a!!" Dưng Quá gào thét thê thm. Sau khi vượt qua được lớp da non chật chội, cái quy đầu vọt hẳn ra ngoài vời nhiều mãnh bợn trắng đục thum-thũm. Nàng lấy nước rữa thật sạch đầu lỏ xong kê mũi vào lổ tiểu hít thật sâu mùi vị của dưng vật; một chất nước âm-ấm trong vắt trào ra ngoài, vòng c nang phòng to hn
- hắn nứng quá rồi!_ nàng cười mĩm
Lý Mạc Sầu chạm lưỡi mình lên đỉnh quy đầu, rồi trượt dọc xuống tận gốc, làm đi làm lại c chục lần, toàn thân dưng cụ rung chuyển; đoạn nàng táp phập xuống đầu lỏ dùng lưởi đưa dưng cụ từ từ vào trong cuống họng; Nước nhờn và nước dãi của nàng chy tràn ra ngoài, làm cho dưng vật bóng như khúc thịt nướng
Lý Mạc Sầu không uống Âm-Dưng hoà hợp tán, nhưng lại hứng hn c Dưng Quá; Vì chất nhớt của dưng vật, mùi da thịt của Dưng Quá và mồ hôi từ hai bìu tinh hoàn tiết ra đang đưa nàng tới bồng lai. Trong lúc Dưng Quá gầm-gừ rên siết, c bụng và ba dy c cứng vùng lòng ngực co giật liên tục, hai nách lênh láng mồ hôi
Vẫn ngoạm lấy dưng cụ, Lý Mạc Sầu xoay chiều, đưa cái âm hộ đang nhỉu nho dâm thuỷ đụng mạnh vào miệng Dưng Quá, nàng khẽ di chuyển cho âm hộ lên xuống môi mủi của hắn, mùi của gái trinh thấm khắp nội tạng của g
Dưng Quá táp thật mạnh lớp da mịn màng của cái mu âm vật, đưa lưỡi rà hai mép rồi búng thật mạnh vào trong, Lý Mạc Sầu khẻ "ứ" thật lớn dâm thuỷ lại xịt ra ngoài
Lý Mạc Sầu rên rỉ bò về phía dưng cụ, ngồi xổm lên, đưa dưng cụ ngay lổ âm đạo, cà đầu khất dọc theo hai mép rồi từ từ ngồi xuống
Lý Mạc Sầu là trinh nử trên cánh tay còn vết thủ-cung-sa; Dưng Quá là trai mới lớn chưa có kinh nghiệm. Tuy dâm tình đ lên tới đỉnh đầu nhưng Lý Mạc Sầu vẩn còn lo sợ, lúng túng không biết làm sao nhét được khúc cưng dục nầy vào trong; vì chỉ vào được có cái đầu thôi thì mắc kẹt, hai mép ngoài âm hộ bị dồn thịt, căng phồng chắc nịt; Nàng cảm nhận có vật gì cãn lại bên trong.
Sự cọ sát tăng tốc giửa dưng vật và âm đạo làm cho máu trinh và khí hoà lại thành màu hồng rồi trở thành như bọt bong bóng lầy nhầy khắp khu vực giao cấu. Dưng Quá vẩn còn nắc lia lịa như một cái máy, mồ hôi hai người toát ra như suối . Lý Mạc Sầu thở hổn hển như người đứt hi, với tay mở cùm cho Dưng Quá.
Vừa được cởi trói Dưng Quá chồm lên như con hổ đói chụp lấy bộ ngực của Lý Mạc Sầu bóp mạnh, tay kia ghì đầu nàng xuống phía trước, Lý Mạc Sầu từ bụng tới đít uốn éo theo từng cú nhấp loạn cuồng của Dưng Quá; hai người đang trong tư thế khuyển-giao.
Nói về Hông Lăng Ba nãy giờ rình ngoài cửa xem hai người giao hợp, chịu hết nổi y thị xé toạt hết quần áo chạy vào nằm ngay dưới chổ dưng vật và âm vật đang cọ sát của Dưng Quá và Lý Mạc Sầu, nước dâm thuỷ và tinh khí nhỏ giọt trên mặt y thị. Hồng Lăng Ba liếm hết những chổ dính trên miệng; rồi đưa lưởi liếm láp hai biu dái của Dưng Quá mặc tình cho dưng vật chuyển động đều đặng, khi rút ra,tinh khí chất nhờn dính trên lưỡi chạy xuống họng y ta khi đút vào tinh dịch của Lý Mạc Sầu trào ra Y thị củng nuốt hết, đoạn Hồng Lăng Ba đưa lưởi lên đánh điều vào âm hạch, khiến Lý Mạc Sầu gào thét thê thm hn, các vòng c âm đạo co thắt dử dội, như muốn bóp nát dưng cụ của Dưng Quá; Hắn gào thét gầm gừ nắc mạnh hn nữa; lòn hai tay ra phía trước bóp vú Lý Mạc Sầu rồi dựng đứng nàng dậy, Lý Mạc Sầu cong người lên quờ quạng ôm cổ Dưng Quá khiến cho mông đít và âm cụ dính thật chặc vào dưng vật. C hai thân xác như muốn nổ tung ra, run bắn lên rồi xuất tinh cùng một lúc. Lý Mạc Sầu gào lên một lúc nửa rồi thân mình mềm nhũng, buông Dưng Quá ra ng đổ xuống giường hàn-ngọc làm dưng vật của hắn bật lên đong đưa nhiểu nhão khí trắng lên mặt Hồng Lăng Ba. Thấy một giống cái trần truồng đang nằm chờ đợi trước mặt, Dưng Quá nhào tới chụp hai gò nhủ hoa mà bú lia lịa, Y thị cong người lên hưởng thụ, bàn tay xuyên xuống dưới chụp dưng vật của Dưng Quá sục mạnh; lần đầu tiên cầm cây dùi thịt của giống đực trong bàn tay thở hổn hển. Từ ngày theo Xích-Luyện tiên tử cho đến nay phi chịu nhiều giới cấm khắc khe, ép xác diệt dục để mong đạt đến nội lực siêu việt của phái Cổ-Mộ, nên cha bao giờ đụng chạm với nam nhi.. Nhưng hôm nay bao nhiêu công trình của y thị đ tan theo mây khói chỉ vì cái thân thể cường dưng thu hút và gưng mặt tuấn tú của Dưng Quá, đôi mắt dâm loạn của dường như dán chặt vào từng thớt thịt của hắn. Y thị chồm lên quàng cổ Dưng Quá ghì xuống hôn tới tấp lên môi hắn; hai chiếc lưởi ngoạm lấy nhau tê dại. Dưng Quá luồn lưởi của qua miệng hắn nút liên hồi cái vị ngọt từ trong miệng của Hồng Lăng Ba tiết ra.
Hai thân thể trần truồng bóng lưỡn mồ hôi oằn oại cọ sát; c xác thịt lực lưởng của hắn nằm úp lên c thể nóng bỏng của , dưng cụ chà sát lên xuống giửa hai mép âm đạo. C hai rú lên một tiếng rồi luồng tinh khí từ trong lổ niệu đạo xịt manh lên mặt, ngực và khắp bụng Hồng Lăng Ba; trong khi tinh dịch màu ngà của dính đầy hai ngọc hành và thân dương vật của hắn Nh môi Hồng Lăng Ba ra, Dưng Quá chống hai tay xuống mặt giường đá, hai chân chập vào nhau duổi thẳng ra sau, làm hai c lớn hình bán nguyệt của mông đít vung cao khêu gời; dưng cụ cong vút đang l lửng ở giửa hai đùi của y thị. Hồng Lăng Ba dang rộng hai chân ra xa, để lộ phần háng trắng ngời những tinh khí của hai giống vừa mới trào ra. Âm hộ của trinh nử căn phòng mủm mỉm vài giọt khí đọng quanh mép và lổ hậu môn, tất c đang mời gọi. Dưng Quá hạ thấp dần dưng vật đến khi quy đầu nằm ngay lổ âm đạo; bất ngờ hắn hẩy thật lẹ và mạnh, cái khúc thịt cong tít đó chạy tọt vào trong đến tận cáng, hắn ngã đầu ra sau rú một cái thoã mn bắn thật nhiều tinh dịch vào cấm cung, Hồng Lăng Ba cong người lên toàn thân tê cóng hét thật lớn "A..A!" cắng chặc môi, mười đầu ngón tay bám chặc dưới mặt băng đá, hai đầu vú chuyển động, xuất tinh xối xã theo dưng cụ; từng đợt máu hoà tinh khí, theo khe hở của dưng vật và âm hộ ọc ra ngoài.
Hồng Lăng Ba giờ chỉ còn là cái xác mềm nhũng, đầu ngẽo sang một bên thở hổn hển; nhưng bên dưới dưng cụ cong quắc của Dưng Quá vẩn nhấp điều trong âm đạo. Hắn rút hết dưng vật ra, rồi lại đút hết vô đến tận cáng. Hồng Lăng Ba vặn vẹo rên siết, những vòng c trong âm đạo không còn đủ sức để bóp chẹt dưng cụ, đành buông xuôi cho hắn mặc tình hành hạ. Lần nầy khi đút dưng cụ trở vô âm đạo nhưng vì quá nhiều tinh khí, dâm thuỷ và mồ hôi làm đầu lỏ lệch hướng đi trượt xuống phía dưới cấm phập vào lổ hậu môn trn ướt rồi đâm thẳng vào trong; "ứ!" Hồng Lăng Ba nẩy người lên như chạm điện, vừa đau vừa rát và có cảm tưởng mình đang đi cầu. Dưng Quá quỵ gối xuống, cn đau đớn chạy khắp c dưng vật, làm hắn cắn môi đến bật máu vì sức cọ sát quá lớn, tưởng chừng dưng cụ mình chaý thành than.
Cảm giác đau đớn tan dần đi, nhường lại cho tê dại và sướng ngất gấp mười lần giao hợp bằng âm đạo; lúc đầu hắn nhịp còn chậm sau tăng dần, cảm giác cọ sát giửa dưng vật và hậu môn thật kỳ lạ c hai điều hổn hển rên rỉ. Dưng Quá trân mình, vùng c đít ngay bẹn háng và ồng dẩn tinh vắt mạnh, hai bìu dịch hoàn rút lại nhăn nhíu, bắp thịt đùi trong rung bần bật, hắn gầm gừ phóng tinh ồ ạt vào hậu môn của Hồng Lăng Ba, trong khi củng gào lên, từ trong âm đạo phọt ra luồng khí trắng đục
Dưng Quá lạng quạng rồi ng gục lên hạ thể đầy lông của Hồng Lăng Ba bất động Âm-Dưng hoà hợp tán hết công hiệu, trước mắt hắn vạn vật tối dần hắn thiếp đi trên âm mao của đệ tử phái Cổ-Mộ....
....Có tiếng gọi của Tiểu Long Nử:
- Quá nhi! Sáng rồi còn ngủ hay sao?
Dưng Quá bàng hoàng ngồi dậy; thì ra hắn vừa tri qua một giấc m dâm loạn. cảm giác lành lạnh ở hạ bộ, hắn vội cởi y trang phát hiện hai bệt tinh khí còn sền sệt dính đầy háng.
Tối hôm ấy trời mát trăng trong, giữa miếu hoa hồng, hai xác thịt trần truồng đang ngồi luyện tập, nhiệt khí trong ngời bốc ra ngùn ngụt, hòa lẫn mùi hoa thm và mùi da thịt nam nử to ngào ngạt chung quanh. Trăng sáng vằng vặt vừa đứng đỉnh đầu, hai người sắp hoàn thành đoạn 6 và đoạn 7 của Ngọc-nữ tâm-kinh, thì bỗng đàng xa có hai bóng đen xuất hiện đang đi vể phía miếu hoang. Dương Quá vận công bế huyệt đạo ngừng tập lắng tai nghe ngóng. Hai g hán tử đó không ai khác là Triệu Chí Kính và Doãn Chí Bình; dường như họ đang ci nhau về đề tài nào đó. Lát sau họ Triệu mạt sát Doãn Chí Bình là "phường dâm đạo", ngày đêm chỉ m tưởng hình bóng Tiểu Long Nử; ngược lại Doãn đạo sỉ mắng vào mặt Triệu Chí Kính là "phường tham sinh quý tử bán vinh cầu thực". Gã họ Triệu tức giận múa kiếm phóng tới, Doãn đạo nhân quét một vòng kiếm quang chống đở, để bắt đầu một trận quyết tử.
C hai đấu với nhau hn ba chục hiệp bất phân thắng bại, bổng Doãn Chí Bình tung người lên xoay một vòng rồi phóng chưởng vào ngực Triệu Chí Kính; vì không đề phòng gã kêu " Hự!" một tiếng, thân người bay bổng về phía Tiểu Long Nử, trước khi ri xuống g thấy rỏ thân hình ngà ngọc trắng phiếu của Tiểu Long Nử từ đầu cho tới mông đít
Triệu chí Kính ri xuống rất mạnh, làm gẫy mấy nhánh cây răng rắc, khiến Tiểu Long Nử giật mình, toàn thân rung động mồ hôi toát như tắm. Tất c nội lực đang vận dụng nửa chừng bỗng thối lui dồn hết xuống dới bụng, khiến nàng bị tẩu ho nhập ma, phung một bún máu ngất đi.
Tiểu Long Nữ nằm im, thở nhè nhẹ, thân hình mềm nhũn không còn hi sức, da mặt trắng bạch, mồ hôi rịn ớt trán, đôi mắt nhắm nghiền. Dng-Qua lau mồ hôi khắp thân thể loã lồ của nàng. Bỗng Tiểu Long Nữ mở mắt, kêu lên một tiếng và hộc luôn mấy búng máu ti. Dưng-Qua cha đang cúi xuống nhìn nàng, nên bị máu phun đầy c ngực trần.
Tình thế đang cấp bách; thì hai thầy trò Lý Mạc Sầu trở lại đòi "Ngọc-Nử-Tâm-Kinh". Không thể đấu vỏ công được hai thầy trò Tiểu Long Nử phi đấu trí. đến bước đường cùng Tiểu Long Nử ra lệnh cho Dương Quá hạ Đoạn Long Thạch
Ngày xưa, lúc kiến thiết cửa Mộ Đài, Vưng Trùng Dưng đã vận dụng nội lực, phi thường, đưa tng đá nặng bằng sức hàng mấy trăm người lên bệ cao, ăn liền bên trong bằng một lỗ hổng có chứa đầy cát nhỏ, dùng chốt đá bịt lại, khi chốt đá bật ra, cát trong tng đá sẽ mất thăng bằng ri xuống án ngữ lối ra vào Cổ Mộ. Tuy chưa hiểu rõ hết các c cấu trong Cổ Mộ, nhưng Lý Mạc Sầu cũng hiểu rõ được phần nào về đoạn Long-thạch.
Khi đã dùng đoạn Long-thạch thật đã gặp phi bước đường cùng. Nàng suy nghĩ không hiểu tại sao đã có Ngọc-phong-sa trong tay mà Tiểu Long Nữ còn dùng đến biện pháp tuyệt vọng này di chuyển đoạn Long-thạch bế tắc Cổ Mộ mà chôn sống c bốn mạng ni đây?
củng nhờ vậy hai thầy trò Tiểu Long Nử có được "Cửu-Âm-chân-kinh" trong Trùng-Dưng cung, và cuối cùng thoát khỏi Cổ-Mộ nhờ một c quan bí mật.
Giờ đây đứng trước cnh trời mây bao la thì lòng càng thêm hân hoan rào rạt.
Một lúc sau c hai thấy mỏi mệt nằm dới gốc cây, gió mát thổi hiu hiu, ngủ thiếp đi một giấc thật ngon lành. Họ sống ẩn dật,để cùng nhau luyện "Ngọc-Nử-Kiếm-Pháp"; tuy tình cảm hai người đ tiến một bước khá rỏ rệt, nhưng vì còn chử Thầy-Trò trên vai nên vẩn chưa dám đi xa hn giòng lể giáo-thị phi mà con người thời đó bắc buộc phi chấp nhận. Mặc dù cái giấc m hôm nào làm tình với Lý Mạc Sầu luôn làm hắn rạo rực khó chịu.
- Quá nhi hy đở kiếm pháp nầy nhé! _ Tiểu Long Nử vung kiếm phóng tới, nhắm những yếu huyệt của Dương Quá
hắn dùng thế "ngoạ long thủ" quang kiếm tua tủa như những đoá hoa khắp người hắn, đánh bật chiêu thức của Tiểu Long Nử, nàng cười mĩm:
- khá lắm! không ngờ vỏ công của ngưi tiến bộ nhanh như vậy? Chúc mừng ngưi!
Bổng một hòn đá cuội từ đâu bay tới, c hai lộn người né tránh, hòn đá xuyên thủng qua hàng cây phía trước. Tiểu Long Nử nhìn theo hong hốt:
- Ai mà có nội lực ghê gớm đến như vậy?
Đáp lời nàng là một tràng cười như trời long đất lở, một bóng người đang tiến về phía nàng; kẻ nầy có thuật khinh công xuất quỷ nhập thần. Tiểu Long Nử chưa kịp phn ứng thì cái bóng đó lộn nhào ra sau lưng nàng tự lúc nào; bổng nhiên nàng thấy hi lói, huyệt bối-tâm đ bị điểm. Người có vỏ công thâm hậu đó chính là Tây-Độc Âu Dưng Phong. Lão đến đây để tìm Dương Quá , lâu ngày cách biệt hai cha con (hắn nhận Dương Quá làm con nuôi) mừng rở vô cùng
Dương Quá vội la lớn:
- Xin ngừng tay lại, cùng là ngời trong nhà c đấy mà!
Dương Quá lấy tay bắt lấy tay Âu Dưng Phong không cho động thủ nữa, rồi đứng giữa hai ngời, cười nói:
- hai vị đều là thân thích với tôi c.
Âu Dưng Phong thấy tình cảm Dương Quá đối với mình chẳng hề my may dời đổi liền ôm lấy nó nức nở nói:
- Con i! Ta khổ công biết bao mới tìm đợc con.
Âu Dưng Phong trở lại đến gần bên hắn, dắt tay hắn đi và bo:
- Cha con ta đi tới đằng kia, ta sẻ dạy con phần cuối của Ha-Ma-Công nhưng đừng để cho con bé nầy nghe thấy.
Nói đoạn bế Tiểu Long Nử lại ngồi dựa vào cây cột trước nhà rồi phóng mình vào rừng cây mất dạng. Dương Quá thừa biết tính Tiểu Long Nữ vốn ưa cô tịch, chẳng bao giờ thèm nghe trộm làm chi. Gi thử có nói ngay trước mặt nàng, có khi nàng cũng chẳng thèm nghe tới.
Dương Quá dùng thuật khinh công nhón chân chạy như bay về hướng Âu Dưng Phong. Còn lại một mình Tiểu Long Nử, Nàng bèn vận dụng Cửu-âm thần công, tự gii lấy huyệt đạo. Nàng lấy hi dồn xuống huyệt đạo để công phá mấy lần liên tiếp, nhưng không thấy huyệt đạo vận hành chút nào, khiến nàng phi suy nghỉ.
ấy là bởi thủ pháp của Âu Dưng Phong nghịch hành với "Cửu-Âm-Chân-Kinh", thử mấy lần, nàng thấy chỗ huyệt bị điểm đau hn trước, không còn dám thử nữa.
Nàng nghĩ bụng: Thôi đành đợi lão kia truyền võ nghệ cho Dương Quá xong xuôi, tất nhiên sẽ đến gii, nàng ngẩng đầu ngắm trăng sao trên trời, đem hòa hồn vào đấy, rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Từ ngày gặp Tiểu Long Nử trên Đài Hoạt-tử-Nhân, Doãn chí Bình đã xiêu hồn thất phách trước vẽ đẹp siêu phàm của nàng, không lúc nào là không m tởng đến hình bóng người đẹp. Đứng đâu cũng m tưởng được ôm ấp nàng vào lòng, nói với nàng những câu tình tứ nồng nàn. Bổng nhiên hôm nay người trông mộng không tìm mà gặp đang hiện diện trước mặt gã; mừng còn hn bắt được vàng, gã búng mình lộn hai vòng về hướng Tiểu Long Nử.
Sau khi biết được nàng bị điểm huyệt, Doãn Chí Bình khoái chí ngắm nhìn gưng mặt đẹp như hoa làn da mịn như sữa đông dưới ánh nguyệt đôi môi đỏ mọng làn lông mi cong vút nằm khép nép dưới bờ mủi dọc dừa xinh xắn; làm sao hắn khỏi động tình, lữa dục vọng đang râm rỉ trong người gã; lấy chiếc khăn tay trong áo, gã cười nham hiểm.
Tiếng chân nghiền trên sỏi đá làm nàng thức giấc, bổng có vật gì che mắt nàng lại; thì ra có người bịt mắt nàng rồi thắt gúc lại sau gáy. Ngày xưa gã có học lóm được vài chiêu điểm và gii huyệt một trong những kỳ tích vỏ học "Cửu-Dưng-Thần-Công" của Tổ sư Vưng Trùng Dưng sáng tạo, khi gã lén nhìn Khu Sử C luyện công. Gã vận công giãi huyệt cho Tiểu Long Nử, rồi điểm vào huyệt tâm-trì giúp cho tay chân nàng được tự do đôi chút để dể hành lạc cùng gã, xốc nàng lên nằm gọn trong hai cánh tay chạy như bay về hướng chòi lá chỉ cách đây vài trượng.
Doãn Chí Bình đạp nhẹ cánh cửa lách người vào trong, để Tiểu Long Nử đứng thẳng giứa đóng rm rạ, nàng toan há miệng để la lên, nhưng lại thấy môi mình gần môi người kia, và mủi nàng gần sát với mủi họ. . Thoạt đầu nàng cứ tưởng đó chính là Âu Dưng Phong toan giở trò cường bạo, nhưng sau cảm thấy da mặt người này có vẻ trn tru, còn Âu Dưng Phong đầu mặt râu ria lông lá tất phi rậm rạp. cảm thấy như thế, không những nàng khoan khoái, hết kinh sợ mà còn thấy tình dục từ đâu tràn tới, nàng nghĩ thầm phi chăng đấy là Dương Quá muốn đùa cợt với nàng chăng? Nàng nghĩ bụng: Thực là lãng mạn! Nhưng vì thân thể bị điểm huyệt không còn cử động đợc, lòng nàng vừa sợ vừa xấu hổ. Một chiếc lưỡi xuyên qua hàm răng đụng lưỡi nàng, cảm giác tê điếng ngây ngất chạy khắp người, hai chiếc lưỡi quyện chặc vào nhau khao khát hưong tình. Hai thể xác bắt đầu nóng dần lên. Tiểu Long Nử thở hổn hển, khi từng lớp y phục của mình ri xuống đất.
Chiếc yếm cuối cùng ri xuống để lồ lộ một tuyệt tác của tạo hoá dành cho con người; một thân thể trắng như tuyết chập trùng núi đồi khe suối đang mời gòi cn dâm loạn trong thân xác trần truồng của Doãn Chí Bình với dưng cụ cưng cứng tụ lúc nào.
Chiếc cổ thon dài cân đối với đôi vai đầy đặn phía dưới là cặp vú sừng trâu nung núc như một ngọn đồi chưa khai phá, trên đỉnh là đầu vú đỏ hồng thèm khát; chiếc rún sâu nằm khêu gợi trên vùng bụng săng chắc bằng phẳng nối liền với vùng bọng đáy mn mởn lớp da non hai bên háng. Đôi chân trần thon th từ bờ mông tròn trịa chạy dài đến gót chuyển động làm cho vùng xưng chậu thêm gợi dục; vùng âm hộ mịn như nhung điểm vài cọng lông trên mu thịt.
Doãn Chí Bình ghị chặt thân xác Tiểu Long Nử trong tư thế đứng của hai người , hôn như vủ bo lên môi nàng; c hai thở dồn dập; thể xác của nàng mềm nhũng, dâm thuỷ tuông trào lay láng hai bên đùi, hai đầu vú nứng ngược hẳn lên. Mùi sinh dục của hai giống hoà lẩn nhau ngây dại; dưng vật Doãn Chí Bình như muốn nổ tung, nước nhớt trào ra òng ọc ướt nhẹp thân dưng cụ bóng láng, mồ hôi từ nách hai người chy dài hai bên bẹ sườn.
Về phần Tiểu Long Nử nghỉ người đang giao hoan với mình là Dương Quá, vì nàng đang sờ soạn, lục lạo khắp cái c thể mịn màn như con gái mà nhớ hôm nào đã xoa thuốc cho hắn; nên nàng thấy sung sướng thích thú cảm giác hứng tình dâng cao, nàng sẽ dâng hiến hết trái trinh nguyên cho người tình, vì vậy nàng bạo dạng chụp dưng cụ của đối tác sục mạnh, miệng không ngớt kêu "Quá nhi! Quá nhi! ..ngưi có sướng không h, Quá nhi!?". Doãn Chí Bình hậm hự rên siết, đoạn khẻ khuỵ gối xuống lòn cánh tay dưới đầu gối của Tiểu Long Nử nhấc bổng một chân nàng lên để lộ phần âm đạo hở rộng với hai mép lòi hẳn ra ngoài nước dâm thuỷ chy từng bệt nhỉu nho một bên đùi. Khi đầu khất đã đụng trúng cửa âm vật, hắn ấn thật mạnh thật sâu vào tận âm đạo, một tiếng "xực!" vang lên khi hai xưng mu chạm nhau. C hai rú lên đau đớn; Tiểu Long Nử buông môi Doãn Chí Bình ngã người ra sao run rẫy cắn răng thét lớn "chết ta rồi Quá nhi i!" cảm giác như bị xé đôi làm nàng lịm đi, vài đường máu đỏ theo thân dưng vật chy xuống bìu ngọc hành nhỏ từng giọt xuống đất. Vì nước nhờn của hai người tuôn ra quá nhiều nên dù cho âm đạo có nhỏ cách mấy củng không khó khăn lúc giao cấu; Doãn Chí Bình chỉ thấy toàn thân dưng vật đau rát một chút, rồi nhờ lửa dục đang cháy mãnh liệt giữa hai xác thịt, cảm giác đam mê trở lại mnh liệt hn. Sự cọ sát ra vào của dưng vật trong âm đạo, Tiểu Long Nử quên hẳn cái đau rách của màng trinh thay vào đó là sướng ngất và tê dại của vị ngọt yêu đưng, nàng hẩy mông nhấp theo hưởng ứng. Tưởng tượng dưng vật đi quá sâu vào tận tim gan nàng thở đứt khong những vòng c âm đạo co thắt bóp mạnh dưng vật, nàng trân mình gào thét; Doãn Chí Bình gập người lại hai bắp thịt đùi chuyển động dử dội, bìu tinh hoàn co rút, hai ngọc hành thụt mất vào trong, dưng cụ giật mạnh; gã nhấn thật sâu đến lút cáng. Hai dòng tinh khí của đực và cái chạm nhau cùng một lúc trong âm vật. Tiểu Long Nử cấu mạnh móng tay lên lưng của Doãn Chí Bình thở hổn hển, Gã úp mặt mình giữa hai vú của nàng rên siết; những giọt tinh khí màu trắng đục không ngừng chy như thác xuống nền đất, hoà với máu trinh thành một màu hồng.
Tiểu Long Nử ghị đầu Doãn Chí Bình trong tay mình nũng nịu:
- Quá nhi! Mở miếng vãi bịt mắt cho ta! ...ta muốn thấy cái mặt dâm dục của tên đồ đệ yêu ma như ngưi....dám "hổn láo" với Sư phụ!!?..
Nhìn thân xác nóng bỏng của Tiểu Long Nử với hai đầu núm vú còn săng cứng mời gọi, Doãn Chí Bình cuối xuống liếm nhẹ lên hai đầu núm, cánh tay còn lại bợ nàng lên đi về góc chiếc giường củ kỷ
Doãn Chí Bình đặt nàng nằm ngửa, bàn tay hắn mân mê gò nhủ hoa của Tiểu Long Nử; hắn cuối xuống liếm xối xã vùng nách non, Tiểu Long Nử rướn người thở nhẹ hai chân nàng dang rộng hn. Gã há miệng thật lớn rồi ngoạm thật mạnh vào vú Tiểu Long Nử bú một cách sung suớng bàn tay rà xuống vùng âm hộ rà nhè nhẹ lên âm hạch và hai mép lớn của âm đạo. Tiểu Long Nử vặn người rên khe khẻ. Hắn leo lên giường xoay ngược đầu với Tiểu Long Nử, thân thể chồm qua người nàng, hai đầu gối chống xuống mặt giường để dương vật lơ lửng trên miệng Tiểu Long Nử, vài giọt khí sót nhiểu lên môi nàng.
Gã dùng lưỡi liếm vòng hai núm nhủ hoa rồi rà xuống rún, bụng, bọng đáy và mu âm vật làm Tiểu Long Nử nẩy người lên từng đợt, Doãn Chí Bình lòn hai bàn tay dưới đùi nàng quắp chặt hai bên háng banh hai chân nàng ra như mở một quyển sách. Mu âm hộ nhô cao lên như một ngọn đồi với vài cọng lông măng ri rác; hai mép thịt ngoài căng bóng như múi bưởi bọng nước còn nhầy nhụa tinh khí và dâm thuỷ. Gã lè lưỡi liếm xàm xạp lên âm hạch đỏ ửng, hai mép âm đạo rồi bất ngờ chạy tọt vào trong ngoáy tứ tung; Tiểu Long Nử uốn éo rên rỉ thều thào hưởng thụ, Cái lưỡi không ngừng quậy nát bộ phận sinh dục của nàng. Nàng cong người lên, vùng bụng dưới, hai bên háng, đùi và mông đít rung bần bật như bị nhiểm phong hàn; lưỡi của gã như có luồng điện cực mạnh chạy khắp thân xác của nàng. Một dòng dịch lõng bắn mạnh vào đầu lưỡi Doãn Chí Bình, vòng c âm đạo bóp chặt lưỡi gã, vòng c hậu môn phình ra xẹp vào ; Tiểu Long Nử qu quào chụp lấy dưng vật cứng ngắt của gã bẻ ngoặc vể phía sau đưa vào miệng nút chùn chụt làm máu dồn hết vào khúc thịt bóng lưởng quy đầu phình to quá ti những cọng gân nổi chằng chịt khắp ồng dẩn tinh, bìu ngọc hành dồn lại bóng láng. Tinh dịch của nàng trào ra nhỉu nhão ở lổ hậu môn, gã kê miêng hút mạnh rồi liếm ngược lên trên tới không còn một giọt khí. Tiểu Long Nử nói như mê sng "Quá nhi i!... thằng khốn nạn ...sao mầy làm ta sướng ...chết cha thằng tướng công thế nầy..con bà mi ..Dương Quá...Dưng Vật ôi..!!"
Mồ hôi rịnh ra như sối nước trên hai xác thịt của hai người như thịt bị nướng rịnh mỡ, dưng vật giống như khúc lạp xưỡng ra vào trong miệng của Tiểu Long Nử, nàng vẩn còn đang động tình thèm khác như muốn nuốt chửng c bộ phận dưng cụ.
Doãn Chí Bình đứng lên đổi tư thế, gã lật úp Tiểu Long Nử lại, nàng như một đống thịt tê dại mặc tình cho gã sử dụng; Hai cánh tay duổi dài xuống mặt giường, đầu gối lên một cánh tay, bộ ngực đé lên những thanh tre ộp ẹp, lưng nàng quằn xuống, hai chân sau quỳ hẳn lên làm mông đít bung chỏi lên trên đưa nguyên phần âm hộ lồi lõm chờ đợi. Doãn Chí Bình dang hai chân thật rộng chồm tới trước đé hai cánh tay lên vai Tiểu Long Nử, mông hắn đang ở trên mông của nàng hai bắp chuối cặp sát hai đùi ngoài Tiểu Long Nử, phần lưng của dưng vật ép khít rịt lên âm môn; gã di chuyển vùng xưng chậu cho quy đầu cạ lên xuống để tìm lổ âm đạo, nước dịch thuỷ rớt từng giọt bầy nhầy.
Nguyên c khúc thịt giao cấu như bị bẻ quặp lại chính giửa do bị vật cng hay bị mắc kẹt làm những lớp da căng ra với nhiều gân máu đỏ li ti trên ống niệu đạo, rồi như một khúc cao su dưng vật có sức đàn hồi bung thẳng ra đâm thật sâu vào âm đạo, Tiểu Long Nử la một tiếng "ối!" điếng hồn thở hắt ra toàn thân rung lẩy bẩy theo từng cú nhấp của dưng cụ. Mồ hôi của hắn nhỏ đầy trên lưng Tiểu Long Nử, gã dùng hai bàn tay lao điều dâm thuỷ trên lưng và hai nách của nàng. Hai mép âm đạo lòi ra thụt vào theo nhịp đẩy của dưng cụ; Doãn Chí Bình ển mông nhón chân cao hn để cho dưng vật ra hết bên ngoài rồi lại hạ chân hụp mông xuống cho dưng vật đi sâu vào tận gốc, làm phần mu háng dưng cụ chạm vào mông và âm cụ tạo thành tiếng "bạch, bạch!" điều đặn. Nước nhờn tuôn trào nhiều quá làm gã không còn cảm giác cọ sát nên Doãn Chí Bình tăng tốc dập mạnh hn; Tiểu Long Nử tưởng chừng hai tinh hoàn của người tình chạy tuốt vào trong tử cung. Nàng gào to mười ngón tay bấu mạnh vào những nan tre, từ trong xưng sóng có làn điện cường bạo chạy thẳng xuống âm đạo vắt mạnh dưng vật, khắp vùng da non âm vật nổi đầy gai chuyền qua Doãn Chí Bình; Gã gặp mạnh ngưới kêu "hự!" một tiếng gai ốc nổi khắp nách và háng, dưng cụ gật dử dội trong âm đạo. Gã choàng tay qua cổ Tiểu Long Nử ghị ngược nang dậy, thọt lưỡi vào miệng nàng quấn chặt, nhấp thêm một phát nửa c hai phóng tinh khí cho nhau, thân xác Tiểu Long Nử cong vút như cánh cung ấm ứ trong miệng. C hai thân thể trần truồng đổ rạp xuống giường tre bất động, mùi tinh khí toã khắp căn chòi. Khoãn một canh giờ Doãn Chí Bình choàng tỉnh thấy mình mẩy còn dính đầy tinh khí gã hết hồn lau vội v rồi mặc y phục vào; đoạn ngó sang Tiểu Long Nử , nàng vẩn còn nằm đó, thim thíp, thân hình vẩn còn bốc lửa với tinh khí dính khắp c thể loã lồ, khăn bịt mắt nàng bê bết tinh dịch màu trắng đục nhiều bệt khô quánh lại sền sệt. Sợ bại lộ gã điểm lại huyệt bối-tâm của Tiểu Long Nử , lau chùi tinh khí, mặc lại y phục rồi bế nàng chạy như bay về chổ củ, đặc nàng vào vị trí củ; gở chiếc khăn che mắt cho Tiểu Long Nử gã cười thích thú tung mình mất dạng.
Bấy giờ trong khu rừng hẽo lánh Âu Dưng Phong và Dương Quá vẩn luận bàn về bí cấp "Cửu Âm Chân Kinh" rất là say sưa. Dương Quá thoáng thấy có một bóng đen lướt trên những nhánh cây trước mặt. Tinh mắt nhìn theo rõ là ngời đó mặc áo Hạnh hoàng chính là một đạo sĩ.
Dương Quá nghĩ thầm: "ở ni âm u rừng núi này làm gì có người lạ, xem dáng điệu vội vàng lén lút của bóng đen chắc là quân bất lng định giở ngón gì bất ho đây".
Nghi ngờ như vậy,Dương Quá đuổi theo
Dương Quá cũng dùng khinh công lộn hai vòng trên không trung vượt lên chặn đầu.
Khi ngonh lại nhìn thì ra chẳng phi ai xa lạ. Đó là đạo sĩ Doãn Chí Bình một tay đệ tử của Toàn-Chân giáo.
Họ Doãn bị chặn lối, lúng túng hốt hong, vừa thẹn thùng vừa sợ sệt nên nói không ra hi.
Dương Quá ôn tồn hỏi:
- Đạo sĩ có việc chi mà hong hốt như vậy?
Doãn Chí Bình lấp bấp:
-ồ! Không có gì c, ta đang sợ trể cuộc hợp thường niên ở Trùng Dưng cung nên không tiện nói nhiều với ngưi!? Có rnh sẽ gặp lại , chào
Nói dứt lời gã vọt thẳng lên ngọn cây bạch dưng rồi biến mất. Dương Quá không đuổi theo nữa, bỏ trở về chốn cũ.
Vừa về đến ni thì một hiện tượng kỳ lạ đã xy ra; dưới giàn hoa cúc, thấy hai chân Tiểu-long-Nữ thò ra, một chân co một chân duỗi, mà người thì hình như ngủ say mê mệt.
Dương Quá khẻ kêu:
- Cô Long, Cô Long!
Tiểu-long-Nữ chợt tỉnh, sửa lại xiêm y, đỏ mặt nói:
- Sao cứ gọi cô Long mãi thế! Gọi cách khác xem nào!
Rồi nàng nói tiếp:
- Trước đây đã nguyện suốt đời ở trong Cổ-Mộ, nhưng bây giờ ta đã đổi ý. Bất kỳ ngưi đi đâu ta sẽ cùng theo như hình với bóng.
Dương Quá hớn hở nói:
- ồ, nếu được như lời cô Long nói, thật quý hóa vô cùng.
Tiểu-long-Nữ tủi quá nói rằng:
- Dương Quá, mi chẳng có chút chân tình nào cùng ta c. không thể gọi cô Long mãi như vậy được!!?
Dương Quá ngẩn người làm thinh không biết nói gì cho ra lẽ.
Thấy hắn không tr lời, nàng đau đớn quá, ngập ngừng hỏi qua giọng nói run run vì cảm động:
- Dương Quá! mi thấy ta là người như thế nào?
Dương Quá thật tình đáp ngay:
- Cô là sư phụ, đã thưng yêu truyền dạy võ nghệ cho Quá nhi, nên Quá nhi nguyện suốt đời tôn thờ, kính mến, yêu quý cô hn tất c mọi ngời trên trần thế!!
Tiểu Long Nữ chịu không được nên hỏi thẳng:
- Thế ngưi có thể xem ta như một người vợ được không?
Câu hỏi quá đột ngột mà xưa nay Dương Quá chưa bao giờ dám nghĩ đến, đã khiến cho hắn cuống quít, phân vân chẳng biết nói sao, cứ ấp a ấp úng mãi rồi nói nhỏ:
- Tôi đâu dám. Cô là sư phụ đáng yêu, đáng quý của tôi. Lúc nào tôi vẫn xem cô là bậc trên trước.
Tiểu Long Nữ bàng hoàng c người, uất quá, toàn thân run lên bần bật, hé miệng, trợn mắt rồi hộc luôn mấy bún máu.
Dương Quá sợ quá, chân tay cuống cuồng chẳng biết làm sao hn chỉ gọi lớn:
- Trời i, Cô Long! Sao vậy cô Long i!
Tiểu Long Nữ thấy Dương Quá vẫn xưng hô như vậy, lòng tràn trề oán hận, trợn trừng đôi mắt nhìn rồi đa tay tát vào mặt hắn thật mạnh.
Thấy Dương Quá cứ ngó mình trân trối, nàng thấy nỗi buồn tiêu tan và nhường chỗ cho c một niềm tủi hận tiếc thưng rồi thở dài than thở:
- Thế là hết! Từ nay đừng nghĩ đến sự gặp nhau nữa nhé! Vĩnh biệt.
Dứt lời, nàng đứng dậy đi về phía trước.
Dương Quá vội gọi thật lớn:
- Cô Long bỏ Quá nhi sao? Đi đâu xin cho Quá nhi được theo cùng!
Tiểu Long Nữ quay mặt lại trầm giọng quát:
- Nếu mi còn tìm ta nữa sẽ như thanh kiếm nầy!!
Nói xong nàng dùng chỉ lực kẹp thanh gưm ở giử hai ngón tay rồi bẻ gẩy làm đôi; Dương Quá thấy nàng tỏ ra quá quyết liệt, lo sợ quá, nhưng chẳng dám nói lại lời nào. Nhìn tà áo trắng thoáng đấy như cánh bớm mất hút sau bìa rừng, Dương Quá đau đớn, ngồi bệt xuống đất với đôi mắt lưng tròng.
Dương Quá ngồi suy nghiệm, tự hỏi lưng tâm thấy chưa làm một điều gì thất lễ hay phật ý Tiểu Long Nử. Không hiểu vì sao bỗng dưng nàng lại có sự thay đổi tánh tình một cách đột ngột và vô lý. Từ chỗ thưng yêu quyến luyến, lời lẽ êm dịu lại trở thành oán hờn uất ức hằn học mình. Hắn nghĩ bụng:
- Vì sao cô Long nhận là vợ mình? Vì sao lại không bằng lòng gọi tiếng cô? Thật qu khó hiểu, ly kỳ. Chắc cũng có một duyên cớ nào nhưng nàng chưa nói thật. Chỉ trong nửa ngày mà hình như xy ra một cn bão tố trong tâm hồn nàng và c một sự xáo trộn phũ phàng cho sự sống chung của hai đứa. Hắn đưa hai tay ôm đầu gào thét thãm thiết làm lủ chim bay tán loạn khắp một vùng núi rừng hoang dã.
Hết
No comments:
Post a Comment