Tội nghiệp, cũng tại chị mà ông già phải ngồi tù. Bây giờ cậu Tưđã giải ngũ vì bị thương. Không phải bị thương vì đành giặc mà vì trèo cây bị té. Cậu lại thường xuyên qua nhà đụ bác gái. Thỉnh thoảng có rủ chị vào khu rừng năm xưa. Thèm quá thì chị đi, chớ nói thiệt, sau khi chị đụ bác Hoành rồi, chẳng còn ai làm chị mê được nữa. Bữa nay nghe Lựu giới thiệu anh Vĩnh. Chị cũng muốn đi thử xem tài nghệ Vĩnh ra sao, với lại cũng thèm quá Lựu ơi! Thú thật, nhịn ăn được, chớ nhịn đụ không thể nào chịu nổi.
Sen và tôi đến rẫy bắp, Chúng tôi đi một đỗi xa mới vào giữa rẫy nơi có cái chòi. Vĩnh đang là m cỏ, thấy chúng tôi đến, anh bỏ đó chạy ra. Tôi giới thiệu:
- Đây là anh Vĩnh. Còn đây là chị Sen. Chị đang cần vụ đó đó. Em để chị ở đây nói chuyện với anh và nhớ tiếp chị cho thật "nồng hậu" nhen. Em về lo cơm nước, lát nữa mang ra cho hai ông bà dùng. Chúc hai ông bà những trận thưhùng tuyệt vời, đừng để mất mặt nhen anh Vĩnh.
Xong tôi đi ngay, để về nhà kịp xem bác Hoành. và thím Hạnh. Đcn nhà, tôi đi rón rén. Vào bếp, tôi không thấy họ ở đó nữa, mà đã vào phòng, vì tôi nghe tiếng thím la:
- Anh ơi, em bỏ chồng bỏ con theo sống với anh luôn nhen. Cha mẹ ông bà ơi, ngó xuống đây mà coi cái hàm râu quai nón nó đang chà xát lồn con đây nè. Sao anh hay quá vậy hả Hoành. Đụ má anh. Anh làm em giựt tê hết anh thấy không. Trời ơi ! Nó, nó, nó dũa hột le của con nè Trời. Mê quá mình ơi. Mới ra mà bây giờ em lại muốn ra nữa mình ơi. Làm sao được anh bú hoài như vầy hả anh? Nhè nhẹ chút đi anh, không khéo em ra nữa cho coi.
Tôi thấy bác Hoành khoan thai hơn. Hai bàn tay bác banh tang hoác cái lồn thím ra. Thím nằ m gác hai chân lên vai bác. Bác quỳ dưới đất bú một cách say sưa, say sưa hơn lần bác bú bà Loan. Đã êm ru và lâng lâng như thế thím Hạnh van la và hai gót chân bà đấn thùi thụi vào lưng bác. Có lẽ giờ này ngoài rẫy bắp, cặp Sen và Vĩnh cũng đang thư hùng quyết liệt Vĩnh thì khỏi chê rồi. Có lần thím phải thiếp đi khi đụ với Vĩnh hai lần. Vĩnh vẫn chưa ra. Anh rút cặc ra rẫy để bà nằm ngủ vùi trong giấc ngủ hoan lạc thần tiên. Còn Sen? Nếu không nói chuyện với chị buổi sáng nay, tôi cứ tưởng Sen hiền lắm. Không ngờ cô nàng đã biết đụ khá lâu rồi. Đúng cái tuổi tôi và Vĩnh đụ nhau trên tổ quỷ.
Trong kia, bác Hoành ngừng bú, kéo thím Hạnh xuống để bà lòng thòng hai đùi xuống đất. Bác đứng lên, cắm cặc vào lồn bà và nắc như con thoi trong khung cửi. Bà già la oải trời. Tôi nghe giọng bà hơi khàn khàn:
- Hoành ơi! Lần này ra với em nhen mình? Em ráng chờ anh đây. Bao lâu cũng được. Ra thật nhiều cho ngập lồn em luôn. Mê quá rồi anh Hoành ơi! Bác nắc thím thật chăm và nhanh. Tôi chỉ còn nghe thím la trời chứ không thành câu như lúc nãy nữa. Độ hai chục phút, bác nằm sà lên người thím, tìm môi bà và:
- Em ơi, ra với anh. Cho hết em đây. Anh muốn em có con với anh. Đẻ cho anh một thằng con giống hệt anh. Đây nè đó, anh bắn ra đó... mình... ơi!
Hai tay hai chân thím quíu bám chặt thân người bác:
- Sáng nào anh cũng qua đụ em, em mới có bầu được chớ. Đó anh, em cũng ra rồi đó. Ôi mẹ ơi! Cha ơi! Đụ sướng quá cha mẹ ơi! Ôi anh Hoành , đụ mẹ anh, đụ tía anh...
Bác vẫn giữ nhịp nắc khoảng năm phút rồi nằm im trên thím. Hai chân thím buông thỏng xuống, và tiếng thở hai người vang lên cả căn phòng yên tịnh.
Thế là tuyệt vời vì cả hai đều mơ đụ nhau. Tôi hãnh diện về cái hạnh phúc của hai người dù là lén lút tạm bợ. Rồi thím tôi ngồi dậy, gỡ bác ra, lấy khăn lau ân cần con cặc bác, lau lồn bà. Bác Hoành vội vã mặc đồ, hôn bà lần cuối, mở cửa thoắt đi.
Tôi vào phòng mặc đồ cho thím. Bà ôm tôi cảm ơn rối rít về công lao cho bà cơ hội ngàn vàng. Tôi hãnh diện với chính tôi vì như tôi đã nói, tôi thích mọi người hạnh phúc. Điều gì tôi làm được để ráp họ lại với nhau là tôi làm. Hai thím cháu tôi xuống bếp nấu cơm. Tôi kể chuyện sáng nay về Sen. Nếu tôi không nhanh ý dẫn Sen ra rẫy, chưa chắc thím đã có những phút thần tiên.
Cơm nấu xong, tôi ăn với thím để nghe thím kể:
- Tuyệt lắm con ơi. Chẳng trách đám vợ lính trong huyện con mẹ nào cũng mê ổng. Thật danh bất hư truyền.
- Đến chị Sen mà còn muốn lấy ổng làm chồng, còn nói chi thiên hạ. Chỉ muốn có con với ổng nên không chịu uống thuốc ngừa thai, chớ đâu phải lỡ đâu.
- Quả bác Hoành có con cặc dị kỳ. Đã to, dài mà trời lại ban cho hai sợi gân độc đáo. Hai sợi gân đó đến bà Từ Hi Tháu Hậu cũng chết. Con coi, ổng đụ thím một mách tơi bời ngoài bếp. Thím ra, ổng ẳm thím vô buồng này. Nghĩ được năm phút ổng lại bắt đầu bú lồn thím. Thằng cha có biệt tài nhiều thứ. Thím đã được chú con, thằng Sen, thằng Vĩnh bú nhiều lần, mà có ai làm thím sướng tê tái như cái
lưỡi trời cho của bác. ổng móc làm sao mà mỗi lần cái lưỡi ổng thụt ra là toàn thân mình phải giựt bắn lên. Thím mê bác quá Lựu ơi. Có cách gì, mỗi sáng con dẫn bác qua đây đụ thím vài tiếng không?
Điều đó thật khó. tôi nghĩ. Dễ gì bà Loan để cho bác tự do như thc. Bà cho bác ở tù kiểu công tử là bà muốn bác phục dịch tối đa cho bà. May mà có anh Khang thay phiên. Nếu không dễ gì sáng nay bác qua đây. Nhưng tôi vẫn cứ hứa cho bà vui. Vì tôi tính sẽ có ngày đẹp trởi nào đó, tôi mang Vĩnh hay Sâm qua gã cho bà Loan. Nếu được bác Hoành sẽ thư thả hơn. Lúc đo thím sẽ có nhiều cơ hội hơn. Tôi ăn nhanh, xong bđi cơm và thức ăn cho vào giỏ mang ra cho Vĩnh và Sen. Tôi ra đến rẫy, thấy Vĩnh đứng làm cỏ. Còn Sen nằm trần truồng trong chòi thở và
ngủ. Tôi để cơm cho Vĩnh ăn và hỏi:
- Sao? Đẹp không? Anh có làm rạng danh anh em mình không?
Vĩnh vừa ăn cơm, vừa cười hãnh diện:
- Cứ hỏi cô Sen thì biết. Cổ năn nỉ anh mới ngưng. Nếu không giờ này vẫn còn xáp lá cà. Cổ ra hai lần và giựt mình khi thấy anh vẫn khỏe như trâu và con
cặc vẫn cứng.
Tôi nhớ lại lần anh đụ thím trong phòng. Bà già cũng ra hai lần và năn nỉ anh mới ngưng. Để Vĩnh ngồi ăn, tôi lại chòi, leo lên, thật nhẹ, tôi ngồi ngắm thân hình chị Sen.
Đúng là gái một con. Chị cao lớn, đùi dài, nở nang ở ngực, lông lồn như lúa. Chị ngáy nho nhỏ trong giấc ngủ mệt nhoài sau hai trận thư hùng. Cặp vú chị đẹp quá, vun nhọn lên như hai quả núi nhỏ. Tôi lấy tay sờ lên, rồi bóp nhẹ. Sen mở mắt, he hé nhìn tôi Chị cầm tay tôi nắn nắn, cám ơn. Giống hệt thím tôi vừa cám ơn tôi lúc nãy. Tôi bây giờ là bà mai của những người thèm đụ. Tôi ghép họ lại với nhau. Sao không? Cuộc đời ngắn lắm. Không đụ, đến tuổi già còn gì mà hưởng. Sen cười với tôi và bảo: Thật chẳng ngờ nổi con người nhỏ con như Vĩnh mà phá núi cũng tan, tát sông cũng cạn. Lấy mắt mà nhìn đôi khi lầm chết đi. Mười chín tuổi? Cái tuổi đó lấy gì mà xông được với gái một con như chị, chị nghĩ. Vậy mà...
Sen lắc lắc cái đầu, cười như hoa nở bóp mạnh tay tôi. Chị đâu biết Vĩnh đã bắt đầu đụ tôi tử lâu. Rồi tôi kể chị nghe những ấu thơ hấp da n của tôi với. Vĩnh. Hai đứa tôi thường rủ vô rẫy này. Không ai dạy biểu mà Vĩnh đã biết bú lồn tôi, dạy cho tôi bú cặc Chàng cho một ngón tay vào lồn tôi, khai phá cho cửa mình lớn dần. Và một ngày, chàng leo lên, đút con cặc vào tôi. Hai đứa đụ . Đụ liên miên. Có khi suốt cả buổi chiều. Có khi quá chạ ng vạng vẫn còn ôm nhau. Có khi trời tối thui, mới nhả ra dẫn nhau về. Tôi thường cởi truồng nằm ngang qua bắp
vế Vĩnh. Anh ngồi giống hệt cậu Tư của Sen. Một tay sờ vú non, một tay cho vào lồn tôi thụt, và cá hai nút lưỡi. Cho nên khi nghe Sen kể chuycn cậu Tư với Sen trong rừng, tôi bỗng nhớ Vĩnh kinh khủng. Lúc nhỏ thì chơi nhưvậy nó sướng không tướng được. Chỉ khác là cậu Tư thì hăm mốt mà Vĩnh mới mười tám.
Làm sao Vĩnh biết đụ biết mò lồn như người lớn? Có lẽ tạ i máu cha mẹ chăng? Cũng như tôi. Ai dạy? Mà rốt cuộc cái gì tôi cũ ng biết. Và bây giờ, tôi thừa khả năng để hạ bất cứ đàn ông nào ncu tôi muốn. Tôi bảo chị Sen để tôi đi lấy cơm -mời chị. Chị lắc đầu:
- Chị no rồi. No với hai cái đụ tàn khốc của Vĩnh rồi. Chị không cần ăn, miễn có ai đụ chị suốt ngày cũng đủ. Vĩnh dữ dằn quá Lựu ơi ! Bác Hoành nắc có lúc còn ngưng. Vĩnh thì không. Đú t cặc vô là anh chăm bẳm nắc tới. Không nhanh nhưng đều đặn, mặc cho đối phương la trời, than đất và xin ngừng, anh cũng không. Anh nắc cho đến khi nào chị ra và cuồng dại ôm anh. Hai lần đụ chưa kể Vĩnh bú. L.ểồn chị tan nát rã rời. Có lẽ, từ ngày mai, trưa nào chị cũng phải mò ra đây. Em cho chị cái hân hạnh cơm nước hầu anh Vĩnh dược không?
Sen nói giọng thành thật. Thành thật như một lín đồ của một đạo giáo. Rồi tôi nghĩ. thú xác th ịt cũ ng la một tôn giáo. Nó có nhic u tín đồ nhất thế giới. Nó
là loài người. Phải, loài người ai mà không tin xác thịt là sướng là thú vị. Kẻ nào không tin đụ là thiên thầ n, Đụ là cao siêu, Đụ là giải quyết mọi u sầ u, buồn bực, lo âu, chán nãn, thì kẻ đó là người điên, hoặc mất trí. Tôi buồn cười khi nghe vài giáo phái trên địa cầu đang oang oang kêu lên: Đừng nghĩ đến dục vọng. Ai tham gia vào Đụ , kẻ đó sẽ sa hỏa ngục. Rồi họ cạo đầu khoác nâu sòng, hoặc dể tóc mặc áo đen, áo trắng đi tu, để chống lạ i sự thèm muốn của xác thịt. Họ đọc đủ loạ i kinh đicn, áp dụ ng nhiều phương pháp chống lại đicu thicn nhiên quý giá nhất của tạo hóa cho là: Thú Xác Thịt. Đến nổi có ông có bà, nhịn không được đã làm bậy trong tu việ n, trong thánh thất, trong hậu liêu, hoặc nhảy rào ra tìm dục
vọng. Nhiều lắm, nhưng những giáo phái đó không can đảm nhìn sựthật, chối sự thật, rồi ém nhẹm những sự việc động trời đã xay ra. Phim Thorn Bird của
Hoa Kỳ là một. Mang khoa học để phục vụ con người thì đó là điều đẹp, như thám hiểm không gian, tìm những hành tinh mới để con người mở rộng biên
cương. Khám phá những phương tiện tối tân để phục vụ nhân loại. Tốt. Nhưng tự nghĩ ra, sáng chế ra (chớ không phải thượng đế biểu) những giới răn, những giáo điều, để buộc chặt con người vào khát vọng (trong đó có dục vọng) là điều tôi cho là tàn bạo, ngu si, phản khoa học.
Chị Sen nằm trần truồng như thế để nghe tôi lý luận. Hỗng chị vỗ tay, đắt ý. Làm như tôi vừa mở cho chị một chân trời hiểu biết mới và rừa sạch cho chị một mặc cảm tội lỗi khi đã đụ với bác Hoà nh lớn tuổi Cái thế đứng của xã hội đang cười chúng tôi như Sen, Vĩnh, Khang, Hoành, tôi, bác Ba v.v. .. đều là thế đứng giả tạo. Giết người, cướp của, hã m hiếp, phá thai, phá gia cang v.v... là tội lỗi, tôi đồng ý. Vì nó làm thiệt hại cho nạn nhân. Còn đụ là nằ m xuống cù ng hưởng những phút thần tiên khoái lạc thì sao gọi là tội lỗi. Vậy chớ súc vật lấy nhau loạ n xạ, đẻ
nhiều hơn người có là tộ i lỗ i khô ng? Nếu có sao một con người (một sinh vật không loạn dâm) vẫn hằng ngày ă n thịt loài vật (là loà i loạ n dâm). Không sợ lây à ? Khoa học chứng minh là ăn thịt bò điên sẽ bị điên hoặc chết. Vậy con người không sợ lây cá i loạn dâm của con vật hay sao mà còn biến thịt thánh những
món ngon như steak, xúc xích, lạp xư(ỉng, ham, bò khô v.v...?
Xin lỗi, tôi tôn trọng sự thực, thích nói thực, nói thẳng, không xiên xẹo. Có bậy mới trá nh né . Hãy nhìn ngoài kia: nhờ có mặt trời, con người mới tạo ra bóng mát để ẩn nấp. Không có mặt trời, mọi thứ trở nên không có hình thể. Vậy thì đừng bạo mồm bảo là bóng mát là do con người tạo nên. Không một sinh vật nào, kể cả con người không có dục vọng.
Gọn nghĩa là thú xác thịt. Không có dục vọng mọi điều thành vô nghĩa. Ăn ngon, mặc đẹp, ở nhà sang, lấy vợ lấy chồng đẹp, danh vọng... để làm gì? Xin thưa để phục vụ cho có một cái mục tiêu: Đụ.
Lý luận như thế nghe tàn nhẫn quá. Nhưng là sự thực Cứtưởng tượng sáng ngày mai, giống cái không còn nữa, tức không còn một đàn bà con gái nữa thì ai còn ham làm giàu, tranh danh, chuốt lợi? Vậy sao có sẵn đàn bà đó không hưởng mà phải tìm đủ mọi cách giả tạo để chạy trốn? Thôi. Có nói cũng chỉ một mình nghe. Hoặc có ai nghe cũng chẳng dám đối thoại, vì họ chối sự thật, sợ sự thật.
Hồi còn trinh trắng, tôi mơ thấy được cầm tay một thằng bạn. Mơ thấy bị hãm ở một khúc rừng vắng. Mơ thấy được một người hôn nồng nàn lên má v.v. Nhưng giấc mơ không ra làm sao, mà nó cứ ám ảnh mãi tôi trong giờ học, giờ chơi, giờ cơm... nhất là khi đi trên những đoạn đường làng vắng vẻ, hoặc gặp một thằng bạn cùng xóm...
Những đêm mưa gió mịt mùng. Trời lạnh, sấm chớp ầm ầm, một mình trong giường với chăn gối ấm, tôi tự nhiên thấy cần một cái gì: Cái gì đó không tên, không hình bóng. Tôi muốn có ngay để đừng cô đơn, và để đừng bị ngứa ngày khó chịu. Sự sung sướng lâng lâng đó làm tôi dịu bớt phần thèm muốn ước ao vớ vẩn ở trên. Thời gian nằm nắc gối như thế có khi kéo dài cả tiếng. Rồi ngủ quên. Và lúc nào rảnh, kể cả ban ngày, tôi lại nằm nắc gối. Có lần tôi bạo gan cởi quần, để cái
chỏm nhọn của chiếc gối ngay miệng lồn mà nắc. Lại thấy sướng hơn. Và tiến hơn bước nữa, tôi đã dùng bàn tay làm phương tiện để thủ dâm. Một ngón tôi chà nhè nhẹ hột le. Chà thật lâu rồi tiến dần xuống phía dưới nơi âm đạo, thửcho ngón tay vào một chút. Thích hơn. Rồi lút hết cả ngón vào tận cùng để nhúc nhích, để ngoáy nhẹ và khi tuyệt cùng sung sướng thì biết ra. Muốn tuyệt cùng sung sướng, tôi phải tưởng tượng mình đang hoa tình với một người. Người đó không ai khác hẳn là Vĩnh. Vì Vĩnh hay chơi với tôi như u mọi, tìm bắt, nhảy dây...
Nhưng thiên nhiên cũng quá tuyệt với ở chỗ, xác thịt thì phải có xác thịt. Thủ dâm, dù tuyệt kỹ đến đâu cũng không thỏa hết sự sung sướng tự nhiên. Nên tôi rủ Vĩnh vào rẫy. Vnh cũng tuổi dậy thì, cũng biết mơ mộng, đòi hỏi. Nên hai đứa đã tự nhiên xáp lại gần nhau dù không hẹn tru"ớc. Vào rẫy bắp thì quá kín đáo, không một ai có thể nhìn thầy được. Hai đứa nằm đo ôm nhau gi(~n hốt, mò mẫm nhau. Hoàn toàn không ai chỉ bảo mà sao hai đứa tôi biết bóp vú, biết sờ lồn, biết bóp cặc, rồi biết bú nhau. Nếu là ở thành thị thì bảo là do sách báo phim ảnh khiêu dâm ảnh hưởng. Còn ở trong cái sóc xa xôi quê mùa này thì cái gì ảnh hương?
Tôi đã từng biết bú cặc Vĩnh hằng giờ. Vĩnh cũng thế. biết bú vú tôi, bóp vú tôi, biết cho lưới vô cửa mình tôi, bìct nút hột lc tôi. Thú chơi này quá hấp dẫn, nên không ngày nào tụi tôi không vào rẫy sau giờ học. Dĩ nhiên trừ những ngày mưa. Một lần, giữa đêm,cũng mùa đông, tôi bạo dạn rủ Vĩnh qua phòng tôi Đó là lần đầu tiên chúng tôi hẹn hò ở nhà. Vĩnh lén qua, chúng tôi cởi truồng ôm nhau nút lưỡi, cạ hai bộ sinh dục vào nhau. Và đêm đó, lân đầu tiên Vĩnh nằm lêntôi, tôi cầm cặc Vĩnh đâm vào lồn, đụ, sau khi đã bú nhau cả tiếng đồng hồ. Không biết Vĩnh có biết ra chưa. Phần tôi thì khỏi nói, mỗi lần tuyệt cùng sung sướng là tê tái, là ưỡn lưng lên, nghiến răng, nhắm mắt, chết đi mấy chục giây. Nước lồn tuôn ra ướt đẫm. Sau lúc đó thì hết còn thấy sung sướng như thuở chưa ra.
Một hôm cũng giữa đêm khuya, tôi đang bú Vĩnh ngon lành, bỗng nghe cặc anh xịt vào mồm tôi những tia sệt sệt, mặn mặn. Tôi nuốt. Tôi không biết đó là khí, mãi sau này khi tham gia vào tổ quỷ với anh Khang, mới biết. Năm mười tám, một mình tôi biết đụ cả hai người, Vĩnh và Khang.
Câu chuyện tự thú của tôi làm chị Sen vặn mình, vương tay, thở ra, mặt đỏ. Chị lại bắt đầu nứng. Đấy đàn bà con gái nhanh lắm. Mới chơi, bây giờ lại thèm, nên chị ngồi dậy gọi Vĩnh đang ngồi uống nước. Anh chạy đến, leo lên chòi. Thấy chị Sen còn trần truồng anh hỏi:
- Sao không mặc áo quần xuống ăn cơm? Hả Sen? Sen quàng cổ anh, hôn tới tấp:
- Em đang cần anh. Em thèm nữa. Anh chiều em được không?
- Chuyện nhỏ thôi. Chỉ sợ em không kéo dài được cuộc chơi.
Chị Sen đè anh xuống, cởi quần đùi anh ra, và chị ngậm cặc anh bú lập tức. Vĩnh nhìn tôi cười:
- Lựu, lâu lắm mình không đụ tay ba. Bữa nay thou lại đi
Tôi chỉ chờ có bấy nhiêu, chỉ chờ Vĩnh rủ là nhận lời ngay, nên tự động tuột áo quần, lên ngồi choàng lên mặt Vĩnh bắt Vĩnh bú lồn, trong khi chị Sen bú cặc anh.
Chị Sen nhìn tôi bảo:
- Xem hai đứa mình có vật nổi con cáo già này không?
Chị Sen lớn con hơn tôi nhiều. Chị ôm cặc Vĩnh bú một cách miệt mài say sưa. Cảnh này làm tôi nhớ anh Khang, chị Cúc quá. Bữa nào tôi phả i rủ anh Khang, chị Cúc ra chòi này chơi trò bác sĩ một bữa.
Ba chúng tôi bú nhau một lúc thì trời chuycn mưa. Gió lạnh từng cơn thốc lên. Mây đcn kco tới. Tiếng sấm vang ầm ầm, làm không khí càng thêm lãng mạn. Thay phiên tôi bú cặc Vĩnh. Sen đưa lồn lên mặt chàng. Và lúc mưa bắt đầu nhỏ hạt, Vĩnh lên đụ chị Sen, tôi ngồi lên mặt bắt chị bú lồn. Mưa xuống, gió thổi tạt vào, hơi lạnh tràn đến. Tôi nhóm bếp cho lửa nổi lên, sưởi ấm. Chị Sen la làng với Vĩnh. Tôi chỉ là vai phụ. Cốt sao cho Sen hạnh phúc là được rồi, còn tôi muốn lúc nào chả được. Tôi lại đưa lồn cho Vĩnh bú trong khi anh quỳ đụ chị Sen. Và lại
đổi chị Sen bú cặc Vĩnh và tôi bú lồn chị. Cả ba say đắm thú vị với những trò chơi không chán như thế cho đến khi mưa tạnh, cũng là lúc Sen ra một lần nữa khi Vĩnh đụ chị kiểu chó. Ba chúng tôi về nhà. Trong khi Sen và tôi sửa soạn nấu cơm thì Vĩnh qua nhà tôi mò vô phòng thím Hạnh. Tôi rủ Sen đến cửa phòng thím để "quay phim" Thím nằm ngủ tênh hênh trên giường. Hai chân bà chàng hảng ra. Cái áo bà có một nút không còn, đưa bộ vú trắng bốc ra ngoài. Tụi tôi lhấy Vĩnh
đứng đó nhìn thím ngủ, tay chàng cầm cặc xụ t một mình. Tiếng bà già ngáy nhỏ đều đặn. Thình lình Vĩnh đến gần cái giường cúi xuống hôn quần bà chỗ cái lồn. Thím ngừng ngáy, thấy Vĩnh, bà mim mím cười.
Vĩnh lắc lắc cái đầu để mũi và miệng anh hôn sát cá i lồn lhím. Thím d(~ng ha i châ n rộng ra thêm và hỏi:
- Cài cửa chưa vậy, cu cậu?
- Dạ rồi. Thèm nhớ thím quá
Sen nói thầm với tôi như thán phục Vĩnh:
- Thật đáng sợ con cáo già này. Đụ chị ra ba lần mà hắn chưa ra một cái. Bây giờ còn mò bà già nữa. Điểm này thì Vĩnh hơn bác Hoành xa lắc xa lơ.
Thím cứ để cho Vĩnh hôn khơi khơi ngoài quần như thế. Vĩnh thì đã tuột hắn cái quần đù i, đưa con cặc cương cứng chỉa ra phía trước. Rồi chàng leo lên mình thím năm nắc và nút lư('i bà già. Chị Sen vừa xem vừa bóp mạnh vai tôi và bặm môi:
- Chị chưa thấy cảnh này bao giờ. Tưởng trên đời này chỉ có bác Hoành với chị. Ai dè ...
Bà già quàng hai chân lên mông Vĩnh, hẩy cái đít lên và nói:
- Sao bữa nay về sớm vậy hả anh?
- Dạ tại mưa. Với lại... nhớ thím quá. Cả tuầ n nay không được gần thím nên thèm quá . Cởi quần ra đụ một mách đi.
- Anh cởi cho em đi. Em cũng nhớ anh thấy mồ chớ bộ.
Vĩnh tuột quần bà ra, cởi áo bà ra. Cả hai trần truồng, nằm nghiêng cà lồn. Vĩnh đột nbiên hỏi bà:
- Hồi sáng này thím có đụ ai hả?
- Sao anh biết?
- Bởi vì thím có tật ngủ một giấc dài sau mỗ i lần đụ . Nếu không có khi nào thím ngủ vào giờ này.
Thím trả lời rất nhỏ, giọng mắc cơ, mà chú ng tôi vẫn nghe:
- Có Em có đụ anh Hoành... ảnh qua đây hồi chín giờ...
Sen trố mắt nhìn tôi. Chị có ghen. Đàn bà mà. Ghen thì lúc nào cũ ng sẵn sà ng. Dù đi đụ cả chục thằng, về nghe chồng có chút chút với ai, vẫn ghen.
Tôi nói nhỏ với chị Sen:
- Muôn sự của chung mà . Như Vĩnh là của em, mà em vẫn giới thiệu cho chị dùng. Mai mốt đến anh Sâm, chủ em, bác Ba, anh Khang. Cái gì của em là của chị, đừng lo.
Sen có vẻ hài lòng, lạ i cù ng tôi xem tiếp mà n cụp lạc trong kia. Vĩnh và thím ôm thật sát, tay chà ng cầm cặc cạ lồn bà và hỏi:
- Bác Hoành chơi sướng không?
- Sướng, sướng lắm, em ra hai lần. Ê lồn hết anh ơi.
- Bác có ta trong lồn thím không'! Nói thật cháu nghe đi.
- Có Có một lần. Mà anh hỏi chi vậy? Bộ ghen hả?
- Ghen chớ. Nghe đồn cặc bác to lắm, đúng không?
- Có Có to Nhưng chơi dai thì thua anh xa lắc.
Sen đưa mất nhìn tôi, cười đồng ý. Thím nói tiếp:
- Không ai chơi nổi hai tiếng liên tục mà không ra như anh đâu. Em phục anh lắm Vĩnh ơi! Không ai bằng anh...
Rồi bà ôm siết Vnh thật chặt như muốn cuốn anh, bà nói:
- Cặc to với cặc nhỏ không thành vấn đề lắm. Ăn thua là biết chơi, biết lãng mạn, kiểu cách, làm sao cho đàn bà phải bị mê mẫn tâm thần. Cái đó mới cần. Đụ hai ba đàn ông rồi, rốt cuộc em chỉ mê mình anh. Anh biết chiều điều em muốn. Anh biết em cần gì, thích gì. Ra với anh, em tê tái cả nửa tiếng dù anh đã rút cặc ra. Gần em đi anh!
Thím nhỏng nhẻo đòi Vĩnh lêD đụ. Vnh lật bà ra. Chàng từ tốn, dạng hai háng, banh lồn ngồi ngắm. Chàng vuốt nhẹ chòm lông lồn dày cộm, đen kịt. Tay bà già cầm nắn nắn cặc chàng. Chàng banh lồn ra để nhìn thật kỹ, rồi nhìn vú bà, ngắm gương mặt đang khát tình của bà. . .
Nhiều đêm Vĩnh đã mò qua phòng này đụ bà hai ba tiếng. Giọng rên của bà dù thật nhỏ, tôi vẫn nghe rất rõ: "Mình ơi! Mình hay quá vậy mình? Sao lâu vậy mà chẳng ra cho em. Xịt khí vô lồn em đi. Em muốn mang bầu với mình. Em muốn có con với mình. Không ai biết đâu, vì chồng em còn sống. Ra với em một lần đi nhen!"
Mỗi lần đụ sướng với ai, thím cũng xin được mang bầu. Như sáng nay thím cũng xin mang bầu với bác Hoành.
Vĩnh quỳ cao lên, ngắm toàn thân thể thím. Chàng hôn âu yếm bàn chân, những gót chân thím, rồi ôm mặt thím nói:
- Cho phép cháu chiêm ngưỡng toàn thc thân xác thím nhen. Lâu nay Vĩnh chỉ đụ, chỉ bú mà khô ng thì giờ dùng mắt để thu hết da thịt thím vào trí óc. Thím có biết thím đẹp không? Càng dâm thím càng đẹp. Vĩnh đã bao lần ra lén xem thím lắm. Vĩnh vờ làm như không biết gì để thím không chú ý . Nhưng trong lòng, Vĩnh yêu thím, thèm cái thân xác bốc lửa này lắm, thím biết không?
Gượng mặt Vĩnh lãng mạn, thoáng chút dâ m dật. Mắt anh mọng lên, mặt đỏ ửng. Anh dù ng mũ i hôn say sưa khắp mặt thím. Anh lấy tay nghịch nhẹ môi thím. Anh nhìn và rõ ràng là anh chiêm ngưỡng dung nhan thím một cách chân thành. Thím cũ ng say sưa đắm đuối với thằng con nít đã yêu bà lừ lâu mà không dám nói. Thím ôm lấy anh, hôn ngây ngất. Đời bà chưa ai tỏ tình và chân thành một cách lãng mạn và chân thành như thế.
Thím hỏi sao anh không nói.
- Ai mà dám nói. Trời đánh cũng không dám hé miệng. Vnh nghĩ là chỉ một mình Vĩnh có cái ước mơ táo bạo yêu người lớn tuổi. Vĩnh nuôi nó, sống với nó, chớ làm sao dám tỏ tình với thím. Sợ lỡ thím không nghe còn mét mẹ Vĩnh thì sao.
Thím im lặng một lúc. Bà miên man suy nghĩ và tiếc một thời đẹp như hoa nở. Bà tiếc sao cái lãng mạn bất ngờ đó của Vĩnh lại không trở thành hành động hoặc lời nói, để bà sẽ đáp ứng và cùng Vĩnh sống say đắm trong lãng mạn khác thường. Khi bà nghe chuyện của bà Tổng Quyền và bà Tư Dơi lấy con nít thì thím đôi lúc có nghĩ đến Sâm, đến Vĩnh. Thím cũng tự nuôi lấy cái ước mơ kỳ quái đó' sống
với nó âm thầm chớ có bao gíờ dám thố lộ vì sợ đời sẽ nguyền rủa như đã nguyền rủa bà Tư Dối. Cho đến chiều mưa ngoài chòi bắp là lúc mọi thứ đã chín mùi. Có lẽ Sâm cũng yêu thím mà không nói như Vĩnh.
Vĩnh cho tay xoa xoa đầu vú thím. Anh làm càng nhẹ, bà già càng ẹo người, sảng khoái. Anh bắt thím dang hai tay lên để anh thấy thật rõ hai chòm lông nách đen láy. Anh dí mũi vào đó. Mùi nách thơm ngấy ngấy, mà anh yêu, yêu như yêu mùi thơm một loài hoa. Vĩnh lãng mạn hỏi bà già:
- Cho Vĩnh gọi thím bằng em nhen?
- Dạ, như em đã gọi anh bằng anh. Anh là người yêu của em mà Vĩnh. Anh sẽ là chồng của em sau này nếu anh muốn. Em sẽ có con với anh, em nghĩ thím nói mà tay bưng mặt Vĩnh đc nhìn. Tôi với Sen nứng lồn không chịu được. Sen bặm môi, mắt sáng ngời, bóp thật mạnh tay tôi và chị cũ ng đang lãng mạn nói:
- Sau này chị sẽ tìm thằng con nít để lấy nó, Lựu ơi!
Trong kia, Vĩnh sà xuống hôn đắm đuối môi thím thật lâu:
- Đừng làm vợ chồng. Vợ chồng rồi sẽ chẩ ng còn cái thi vị của tình yêu. Vĩnh muốn thứ tình yê u khó khăn, trái cựa, lén lút. Như muốn đụ nhau thì phải hen, hoặc nửa đêm thèm quá mò qua. Và trong bóng đêm mình ôm nhau đụ, thầm thì những lời yêu cho nhau v.v... Như vậy vô cùng thú vị.
Nghe thấm ý quá, thím ôm chặt, bưng mặt nút lưỡi Vĩnh vô cùng lãng mạn tình tứ. Vĩnh nói đúng, có cái gì trái cựa, lén lút, sự thoả mã n sẽ tă ng gấp bội. Anh tiếp:
- Như nhảy rào qua hàng xóm hái trộm trái mít đem về ăn, nó ngon hơn mình leo lên cây mít ở nhà mình hái tha hồ ăn. Như thế thím có thấy cái Vĩnh muốn chưa? À quên, em đã thấy cái anh muốn chưa?
- Dạ thấy, anh làm em thèm và nứng quá đi anh ơi. Anh rờ thử lồn em coi.
Vĩnh cho tay xuống. Nước lồn thím Hạnh ướt chẹp nhẹp, lan ra bắp vế, anh lấy bàn tay vuốt miệng lồn lên xuống. Thím co chân rồi duỗi ra, rồi kẹp cứng bàn tay Vĩnh lại. Bà vẫn không rời môi Vĩnh và tay thì mân mê con cặc cứng ngắt của chàng. Vĩnh nói:
- Em ngồi lên mặt anh đi. Trịn lồn lên mặt anh đi.
Chàng nằm ngữa ra. Thím choàng chân qua, để cái lồn ngay mặt Vĩnh. Chỗ đó chàng đã đụ nhiều lần vào ban đêm, đã xịt khí, đã khoái lạc. Thay vì bú ngay thì Vĩnh banh rộng ra. nhìn vào cá i lỗ sâu hun hút giữa những sớ thịt nhỏ dính đầm nước lồn. Thím dục anh bú, mà anh cứ nhìn say sưa cái lỗ sâu hoắm đó. Lát nữa cặc anh sẽ đâm vào đó. Mà tại sao anh lại yêu cái lồn này đến thế( Anh hoàn toàn không hiểu. Thím nóng quá, ịn lồn ngay lên mặt anh, và Vĩnh bắt đầu bú. Thím ngửa mặt lên trời, tay bóp cặp vú và nói:
- Đó anh ơi! Bú cho em sướng. Anh về dọn qua đây ở với em! Đừng ra rẫy nữa. Lồn em nứng triền miên. Có anh nằm bú như vầy suốt ngày em đâu có cần Sâm qua đây đụ. Ôi sướng lắm Vĩnh ơi. Sao hồi nhỏ anh không bú em như vầy mà đợi tới bây giờ lận? Hồi đó sao em không dám nói? Sao anh không dám nói? Sao phải im để chết thèm? Vĩnh ơi, hú đi, bú xong em bú mình cho. Hay để em quay đầu lại, vừa trịn lồn lên mặt anh, vừa bú cặc anh nhen.
Vĩnh chẳng trả lời, thím tự động quay lại, nằm sát xuống, nghiêng cái mặt hôn cặc Vĩnh. Ngậm dái Vĩnh, liếm con cặc, rồi ngoạm tràn cái miệng để bú tận tình con cặc to cứng của Vĩnh. Mắt bà nhầm mà mí thì húp lên.
Sen với tôi như nín thở, nhưchính mình đang được bú cặc, chứ không phải thím Hạnh. Tôi cho hai tay vào ngay giữa hai bắp đùi, kẹp cứng lại tìm sảng khoái. Chị Sen thì thọc hần vào quần. Tôi nghe tiếng nước lồn chị và bàn tay đang làm việc. Trong kia thím với Vĩnh bú nhau ngọt ngào, say sưa. Rồi Vĩnh lại lật thím ra. Chàng nút từng ngón cẳng, liếm từ chân lên tới tóc, liếm hết. Chàng lật sấp thím lại liếm lưng. Bắt bà quỳ chổng mông lên cho chàng liếm đít. Chàng đưa lưỡi vào lỗ đít thím cắm thật sâu, hai ngón tay cho vào miệng lồn. Thím la làng: Hả, anh Vĩnh. Lỗ đít dơ lắm, sao anh dám đưa lưỡi vô? Trời ơi, còn thọc lồn tôi nữa nè thánh thần thiên địa ơi! Chết chớ sống sao nổi? Hồi đó tới giờ có ai bú lỗ đít tôi đâu? Sao nó sướng kỳ cục vậy hả trời?
Vĩnh dùng lưỡi đụ lỗ đít bà. Ái tình đến rồi, chẳng còn gì dơ hay sạch. Anh thọc lưỡi sâu vào hậu môn rồi kéo ra rồi đút vô. Thím nhăn mặt như khóc. Bà nghiến hai hàm răng để khỏi la thành tiếng. Chắc là sướng lắm. Trán bà hơi rịn mồ hôi. Bà nín hơi, dằn tiếng la như lực sĩ cử tạ đang gắng sức đưa chiếc tạ lên. Vĩnh độc đáo thật, chàng dành hết những ngón, những chiêu độc đáo để phục vụ bà già. Tôi chưa từng được hưởng như thế. Tay thím cầm cặc Vĩnh, mặt vẫn nhăn sướng và la lên:
- Cho em lên ngồi trên cặc anh nhen?
- Khoan đã. Từ từ cho anh bú đít em chút nữa.
Anh bú tiếp một cách chăm chỉ, mặc kệ thím xin đụ lhư kẻ đói đòi ăn. Anh bắt thím ngồi dựa lưag vô tườ lg, chàng hảng, banh lồn ra cho anh xem tận mặt. Thím lấy ngón tay chà mạnh hột le, rồi cho hai ngón vô thụt, rồi ba ngón, trong khi Vĩnh ngồi ngắm say sưa như đang xem một màn xiệc đầy lôi cuốn. Thím lại đòi đụ. Bà gào thật to. Vnh kéo thím xuống nằm ngay ngắn để chiêm ngưỡng thân hình bốc lữa lần nữa rồi mới leo choàng qua, đẩy hai bắp vế bà dang ra, đút con cặc nóng cứng vào, vào, vào hết và nắc. Vĩnh nắc thì trời gầm cũng thua. Không nhanh. Không chậm. Tiếp nối. Miệt màl. Nhiệt tình. Tay thím ôm cứng lưng Vnh. Chân bà quấn như bạch tuột quấn con inồi, để hẩy cái đít lên cũng đều đặn
theo cái nắc của Vnh.
Tiếng thím la khàn giọng. Đôi chân bà có lúc dang rộng ra, có lúc quấn chặt lại lưng Vnh. Sau bốn mươi lăm phút thím bảo:
- Tối nay và những tối kế tiếp anh mò qua đây ngủ với em. Em cần anh. Anh đa tình quá Vĩnh ơi! Làm sao em quên anh được. Đâu phải đụ không mà đàn bà sướng. Phải có chút tình. Tình anh cho em từ năm anh còn nhỏ. Những bí mật thầm kín tự đáy lòng anh đã trang trãi ra trên giường này. Em yêu quá Tôi phải có một đời để sống. Phải có chút gì để nhớ để thương.
Vĩnh nghe thím nói những câu văn chương nhà quê, của một người đàn bà đất ruộng, một cô gái của đồng nội, hay của một con người đích thực của thiên nhiên, tự nhiên.
Hơn một tiếng, lưng Vĩnh ướt hết. Ngực thím ướt hết. Thím rủ Vĩnh cùng ra. Vĩnh sà cánh xuống, nhả đạn. Bắn những tia nồng nàn vào tứ cung thím. Người Vĩnh và thím giật lên một lúc khá lâu rồi im phăng phắc, tan loãng, mệt nhừ trong nhau. Vĩnh vẫn nằm thế, ôm thím:
- Anh cho em hết rồi đó. Hết trọn tình anh rồi đó. Để anh xuống liếm sạch nước tinh khiết của cả hai.
Vĩnh xuống banh lồn thím ra liếm hết, liếm trọn cái kết quả của hơn một tiếng đồng hồ làm tình. Thím nhắm mắt thở và cũng lần đầu tiên tôi nghe thím nói:
- Lên đụ em nữa đi mình.
Vĩnh lấy quần áo mặc cho thím rồi nói:
- Để dành tối mai. Chiều nay tối rồi. Cả nhà sắp về Lựu với Sen đang đứng ở ngoài kia. Thế nào hai cô nàng cũng đã lén xcm mình đụ nhau hồi nãy. Có sao đâu. Phải sống tự nhiên, hồn nhiên để tận hưởng. Rồi Vĩnh thoăn thoắt ra giếng tắm. Thím trở dậy ra khỏi phòng. Tôi với Sen đến ôm bà chia xẻ niềm vui Thím cười tươi như hoa nhìn chúng tôi và hỏi:
- Bộ có xem hả?
- Dạ có chớ. Tuyệt cú mèo. Không chê vào đâu được Con chịu nhất hồi Vĩnh thú thật chàng yêu thím hồi còn nhỏ mà không dám nói. Rồi lớn hơn chút nữa Vĩnh đã lén xem thím tắm. Và hồi nãy, anh xin thím cho anh chiêm ngưỡng trọn thân hình thím. Đẹp quá, đẹp hơn tiểu thuyết ái tình. Thím làm tụi con ngoài này ra nước quá trời.
Chị Sen cầm tay thím bóp. Mặt chị hớn hở và hạnh phúc vđi thím. Tôi hỏi khó thím một câu:
- Nếu hồi đó tuổi Vĩnh dám nói thật đã yêu thím thì thím nghĩ gì.
Thím cúi mặt xuống trầm tư. Im lặng một lát, rồi nói:
- Không biết. Nhưng thím nghĩ những gì phảl đến sẽ đến. Nghĩa là nếu lúc đó thím cũng lãng mạn thì... thì có lẽ cũng ngoại tình với Vĩnh. Lúc đó Vĩnh có thc xác quá nhỏ... nhưng cần gì. Thím sẽ đợi. Đợi cho đến khi Vnh đủ lông đủ lá và biết làm tình, thím sẽ cho...
Thật không ngờ nổi thím trả lời một câu vô tiền khoáng hậu. Thím phụ với hai chúng tôi làm cơm. Bữa cơm tối hôm đó thật thịnh soạn. Tôi mời Sâm và Vĩnh qua ăn cơm. Từ ngày tôi là hầu thiếp của bác Ba, thì các bữa cơm trong nhà tương đối có nay đủ chất bổ dưỡng. Bác Ba cho tôi biết bao nhiêu là vàng bạc.
Tôi giđi thiệu Sâm cho Sen như đã hứa. Hai anh chị ngồi sát bên nhau. Thím Hạnh và Vĩnh. Tôi và chú Hạnh. Ba cặp tự động xới cơm cho nhau, gắp thức ăn cho nhau, săn sóc cho nhau. Chú Hạ nh lớn tuổi nhất, nhưng vẫn còn quắc thướt, khỏe mạnh. Công việc đồng áng làm ông nở nang, lực lưỡng, dẻo dai. Tôi chọn ông làm nhân tình mỗi đêm. Với lại tôi cũng muốn ông sống trẻ trung và hạnh phúc nhưchúng tôi. Không có tôi thì ông ngủ với ai? Thím Hạnh thì bây giờ đã say sưa với những ngườ mới:
Vĩnh, Sâm, bác Hoành. Tự nhiên tôi thấy có bổn phận săn sóc cho chú, luôn cả sinh lý của chú. Sao không? Tôi đem vui lại cho bác Ba, bác Hoành, sao không cho chính chủ nhà trọ của mình'? Trong bữa ăn thật vui, thật gia đình.
Chú bỗng nói:
- Trong nhà này, bây giờ Lê Hoành cũ ng có, bà Tư Dơi cũng có, bồ nhí bà Tư Dưi, bồ nhí Lê Hạ nh cũng có. Có tuốt. Kệ nó. Vui đi các cháu. Cứ hồn nhiên sống và tận hưởng. Vì sẽ có một ngày, mình có muốn cũng không sao còn sức. Nhưng xin các cháu kín đáo. Cuộc đời này kỳ lắm. Chú nói thiệt với các cháu, chửng này tuổi, chú sống gần 45 năm. Không có gì xấu xa trong xóm làng này mà chú không biết. Nhưng họ cố dấu. Dấu thật kỹ để đi cui cái xấu của thiên hạ . Họ vạch lá tìm sâu trong khi ngay trong phòng ngủ của họ có một đống rác to tướng. Nói chi đâu xa. Cách nhà mình có một hàng rào bông bụt. Gia đình ông quan huyện danh giá, quyền thế, giàu sang, không thiếu một thứ gì, mà rồi sâu bọ ruồi nhặng bò tù m lum. Không ai dám chó mỏ vào vì ông là một quan lớn. Còn gia đình mình thì nghèo. Nghèo dễ bị bắt nạt.
Nên xin các cháu muốn chơi, muốn làm gì thì làm, miễn phải thật kín đáo. Bây giờ thì mới thứ trong nhà này đã lộ ra ánh sáng. Cứ nhìn ba cặp ngồi đây đủ rõ. Má nó đang âu yếm với thằng Vĩnh. Sen đang tình tứ với Sâm. Chú đang da diết với con Lựu. Công khai và cũng rất công bằng. Ví dụ như vợ chú đi cặp với thằng Vĩnh mà chú thì trư trọi cô đơn, chú sẽ khố biết mấy. Hay ngược lại, đêm đêm nghe tiếng con Lựu rên la sung sướng khi đụ với chú ngoài sân, trong này bả nằm một mình với gối chăn lạnh lùng, cũng khổ biết mấy. Cho nên mình san sẻ đồng đều, tự nhiên ai cũng hài hòa vui vẻ. Đời chú chua bao giờ được sung sướng hạnh phúc như bây giờ. Thứ nhất chú đã bỏ được cái tính vị kỷ, chỉ thích cho mình, không thích cho kẻ khác, trong khi kẻ khác cũ ng là người. Trước đây chú thèm đụ, chú đi cặp tù m lum những con mẹ góa chồng, gái lỡ thì. Chú đụ tơi bời
hoa lá . Nhưng nghe bà xã đi chợ về trể, hay có nói chuyện lâu với ông hàng xóm là chú nổi xung thiên, hờn ghen, gây gổ. Bây giờ thì không. Hoàn toàn không. Như đêm qua, hồi mưdi một giờ rưỡi, nằm bên này ôm con Lựu, chú nghe rõ ràng tiếng Sâm đụ bả. Bả đã rên lên:
- Ôi Sâm ơi. Mới đụ nhau hồi chiều trong rừng thưa, bây giờ anh lại hăng nữa hả Sâm? Sướng quá Sâm ơi! Ráng giữ cho em lâu ra. Ráng chơi cho lâu chút. Em thèm đụ hơn thèm ra. Bởi vì, ra rồi, em hết thèm đụ...
Rồi hồi chiều khi chú từ ruộng về, nghc ở trong bả cũng rên với Vĩnh. Chú cũng lén xem, hai người đụ nhau cả tiếng. Chú lại khoái. Thấy bả sung sướng như chính chú sung sướng. Cảnh đó đâu có khác gì khi chú nằm trên Lựu. Phải không Lựu?
Chú nói xong nhìn tôi. Mọi người vỗ tay. Những "cán bộ" nhìn "đồng chí chủ tịch" tuyên bố những câu cởi mở, nên vỗ tay cười sung sướng. Tôi thò tay sờ cặc chú. Nó cứng dần, cứng dần. Tôi cũng thấy thím đưa tay tìm cặc Vĩnh. Chú nói đúng. Loài người đau khổ khi sống trong bất công. Người trị nước thì giàu có, trong khi nhân dân lầm than, thì chắc phải có loạn. Làm sao xã hội đừng có nạn nhân của bất cứ hình thức bóc lột nào, xã hội đó phải thái bình. Nếu chú tôi tự do tư tình với tôi, nhưng lại kềm chế kiểm soát thím. Thì đó là ông đã bóc lột tự do của thím. Đàng này, vui cả làng. Sống yên vui như thế này, tôi thấy mọi người thương yêu nhau hơn, đùm bọc nhau h(1n. Như tôi đã yêu thương chị Sen, bác Hoành. Tôi tìmcách cho bác gặp Sen, gặp thím Hạnh. Tìm cách cho Sen gặp Vĩnh, gặp Sâm...
Tôi chia xẻ cái vui và hạnh phúc của mình cho tất cả những ai cần. Lần đâu tiên tôi thấy chú nói nhiều nhưhôm nay. Lâu nay ông lầm lì, trầm ngâm, ít nói, bởi ông tự ôm trong lòng nỗi băn khoăn, ray rức, ích kỷ. Từ đó ông dễ gắt gỏng với vợ con. Bây giờ tôi, phải chính tôi, đưa lát cuốc, khai con mương, cho nước từ ao tù ứ đọng, bung ra chảy hồn nhiên nơi sông rạch, nên mọi người: thím, Vĩnh, chú, Sâm như những con cá bung lội hồn nhiên, tự do.
Sáng hôm nay tôi cũng đã khai mương cho chị Sen. Đưa chị ra khỏi cái thành kiến chỉ nằm đó chờ đợi đụ một người: bác Hoành. Chị chầng dám đi xa hơn, sợ, nhút nhát, mặc dầu chị đã đụ với bác đến có con. Một cô gái như thế mà còn nhút nhát, còn nói chi đến gái nhà lành. Cho nên tôi thấy như vậy là có không biết bao người đã thiệt thòi, và không có cơ ội hưởng được mọi thứ trời cho. Một người nghèo thì làm gì biết cầu thang máy, làm gì biết máy lạnh, xe hơi v.v... cho đến chết. Còn bao tricu thứ nữa họ không biết, không hưởng. Ncn sau khi chú Hạnh chính thức tuyên bố tình trạng sống hồn nhiên trong gia đình thì Vĩnh quay sang ôm thím Hạnh, nút lưỡi lâu gần hai phút. Thím thọt tay vào quần chàng cầm cặc Sâm và Sen cũng hôn nhau. Anh cởi nút áo Sen, để bóp vú chị. Chú Hạnh chịu không nổi cũ ng cởi áo tôi ra, để bú vú tôi. Tôi bóp mạnh cặc ông. "Thằng bé" giựt lên bưng bưng.
Rồi không ai bảo ai, tất cả cởi truồng. Vĩnh chui xuống bàn, banh háng thím Hạnh bú lồn nghe chét chét. Sâm đỡ Sen lên ngồi trên bàn, cũ ng banh háng Sen bú lồn. Chú Hoành bắt tôi nằm đài trcn ba chiếc ghế, thòng cẩng xuống đất, rồi lên cắm cặc đụ tôi. Thấy chú đụ, thím Hoành lật Vĩnh xuống nằ m trên nền đất, bà leo lên lái trực thă ng. Chị Sen lái anh Sâ m. Xong tôi bảo cả ba vào phòng thím, trải chiếu xuống đất đụ cho nhau xem. Tôi bắt chú Hạ nh phải đụ thím cho chúng tôi xem. Ông già chìu tôi vất vả lên đụ thím. Nhưng hình như cả hai không còn thích thú, nên rời nhau. Vĩnh đến thay thế ngay, bắt bả chổng mông lên cho chà ng bú đít như lúc chiều. Tôi bắt chú phải bú đít tôi, phải cho lưỡi vào lỗ đít như Vĩnh đã làm với thím. Lần đầu tiên tôi được thêm một lạc thú. Cái sướng không khác gì đụ . Ông nhét trọn chiếc lưỡi vào sâu rồi kéo ra. Tôi la oả i trời. Nên chị Sen cũng bắt Sâm làm thc. Cả ba đà n ông bây giờ đang bú đít. Sen la lớn nhất:
- Nè, cái vụ này coi bộ hấp dẫn quá anh Sâm. Đâu có khác gì đụ . Coi bộ còn sướng hơn đụ nữa à .
Sâm ngừng bú đít. Lấy một ngón tay đút vô hậu môn và đụ. Chị Sen la nhưbị ai đốt nhà rồi bảo Sâm:
- Anh đút cặc vô thử coi.
Sâm cầm cặc nhấn thử vào. Nó vào và vào hết. Sen hét lên chứ không còn la nữa:
- Trời ơi! Thử đi. Mọi người thử đi. Sướng lắm.
Vĩnh đút vô thím Hạnh. Chú Hạnh vô tôi. Quả đúng là nó sướng. Sư(~ng cách lạ lắm. Ba cặ p lắp đít nhau cả tiếng đồng hồ. Nhưng không ai ra nên đà nh đổi nhau đụ. Vĩnh qua đụ tôi. Sâm đụ thím. Ông già leo lên Sen. Thế là chỉ trong một ngày, tôi đã dàn cảnh để Sen được hưởng đến ba người.
Lại những tiến la vang lên. Ngập phòng, oang oang. Những câu nói bậy của mọ i người hòa nhau nhưđám chợ. Rồi lại đổi ai về "vườn" nấy. Chú Hạnh về với tôi, Vĩnh với thím, Sâm với Sen. Cặp này xong trước nhất, đến chú Hạnh. Ngoạ i trừ Vĩnh, thím Hạnh và tôi còn vững như bàn thạch.. Vĩnh vẫ n ôm thím đụ âm thầm. rồi họ nằm nghiêng ôm nhau cà lồn nút lưỡi. Thím quấn chặt Vĩnh. Vĩnhh hói:
- Nếu năm anh còn nhỏ, em khá m phá ra anh yêu em thì sao?
Thím cuốn sát chàng và cũng thì thầm:
- Thì em cũng yêu lại anh chứ sao? Anh tưởng em không lãng mạn à? Em phải thú thật em là con đàn bà ngoại hạng. Chầng những dâm mà còn có nhiều ý nghĩ thật táo bạo. Em nhớ có lần anh đau, mẹ anh bận buôn bán, dẫn anh qua nhờ em săn sóc giùm hằng ngày. Em săn sóc anh mà em còn kiếm cớ nằm gần ôm anh nữa. Đó là năm em thèm khát xác thịt kinh khủng vì chồng em đã bắt đầu mèo chuột và lơ là việc chăn gối. Em như thùng xăng chờ bắt lửa. Như quả banh bơm quá căng chỉ còn chờ nổ tung lên. Bấy giờ, với em, cứ cái gì của đàn ông con trai là em mê nhìn, mê sở và mê đụ. Cho nên em đã nhào lên giường nằm ôm anh. Em'đã đợi nửa trưa, lúc anh ngủ mê, em trờ dậy làm bộ sờ trán, sờ ngực, sờ bụng. Nghe anh ngủ mê, em đã xọc tay vô quần anh, xem cặc anh bao lớn và lông đã mọc chưa. Nó đã khá trộng, và lông lún phún. Em nứng tàn bạo, nứng kinh khủng, nên nằm ngửa ra, một tay thủ dâm một tay sờ cặc anh, trí thì tưởng tượng anh đang đụ em. Sướng không tưởng tượng được, vì nửa sướng nửa sợ anh thức giấc. Em, lúc đó vái trời anh ngủ thật mê. Và, cũng vái trời nếu anh đang thức anh thấy được hành động vụng trộm của em, thức day đồng lõa với em... Bỗng em nghe cặc anh cứng và chổng dậy. Như vậy thì anh đang ngủ hay thức?
- Thức! Vnh trả lời ráo hoảnh và tức khắc. Vĩnh thức nhưng cứ vờ ngáy nhưđang ngủ để em tự nhiên và cũng để tha hồ ngắm em đang thủ dâm.
- Hèn chi em nghe cặc anh giựt bưng bưng. Em sướng quá, không nén được đã rên khe khẽ. Em hy vọng tiếng rên đỏ sẽ làm anh thức để cù ng em...Nhưng anh cứ ngáy. Tức quá, em tuột cái quần xuống một chút, đưa lông lồn ra, em lấy tay anh để khẽ vào chòm lông, rồi em lại cho hai ngón tay vào tiếp tục thủ dâm. Dục vọng làm mờ mắt em. Vì nếu cặc anh không cứng và đừng giật giật, thì em đã không táo bạo đến thế. Đằng này... Em đoán anh đang thức. Chỉ đoán thôi. Em muốn rủ anh thức dậy leo lên mình em. Nhưng có cái gì cứ ngăn em lại. Tim em đánh kinh khủng. Em muốn... em muốn, hay là cứ làm đại, tuột hết áo quần ra, cởi luôn quần anh, vực anh qua người em, mặc kệ anh đang ngủ mê. Và em sẽ nhét cặc anh vào lồn em để đụ một mình cho đã cơn thèm dữ dội đang hành hạ một đàn bà khao khát sinh lý. Nước lồn em ra ướt bàn tay. Em dâ m tà lấy nước lồn trét lên tay anh. Cố làm cho anh thức. Mà anh chẳng biết.
- Biết. Có biết. Vĩnh lại trả lời nhát gừng, ráo hoảnh.
- Biết sao không thức dậy với em?
- Cũng như em, Vĩnh bị một cái gì níu lại. Dù lòng bị khiêu dâm mộtcách mãnh liệt. Lúc em thủ dâm mà tay bóp cặc anh, anh đã suýt phọt ra. Vậy mà...chẳng dám. Bây giờ nghĩ lại tiếc quá . Tiếc một cơ hội ngàn vàng. Những lần sau đó, sau khi đã mấy lần đứng sau bụi chuối nhìn lén em tắm, anh đã vờ bị đau nặng để được đem qua đây cho em săn sóc Rồi lần nào cũng bỏ trôi qua cơ hội ngàn vàng.
Những buổi sáng, cả nhà đi hết, em nằm ôm Vĩnh, Vĩnh vờ rên, em lại ôm siết mạnh hơn. Em bắt Vĩnh nằm đối diện như bây giờ, và hỏi:
- Sao cháu? Sao cháu rên quá vậy. Đau sao nói thím nghe. Và em đã hích cái đít anh vào sát hơn để con cặc cứng của anh chìa thẳng ngay lồn em. Cả nhà đi hết thì mình làm gì chả được. Vậy mà em vẫn sợ. Một nỗi sợ bâng quơ. Sợ anh có chịu cùng em bước qua cầu cám dỗ không. Sợ anh có la lên khi khám phá ra bà hàng xóm tà dâm: Đủ thứ sợ, cầm tay em lại. Nhưng em cứ cà lồn vào cặc anh, hết sức
cố tình khiêu khích, may ra... Em mê cà lồn lắm. Như bây giờ anh đang cà em đây. Anh, lúc đó, cặc đã khá lớn. Em thèm một nỗi thèm không diễn tả nổ. Thèm chảy nước miếng, thèm điên lên được.
- Vậy thì lỗi ở Vĩnh Vnh cũng sợ em la lên nếu Vĩnh táo bạo làm cái gì đó. Hay lỗi của cả hai đứa mình?
Vĩnh nói chữ "hai đứa" một cách tự nhiên như nói với cô nhân tình. Thím Hạnh bỗng siết vòng tay chặt hơn để Vĩnh sát hơn nữa. Bà cứ cầm cặc Vĩnh cà ở miệng lồn để nhớ lại hết những cơ hội ngàn vàng.
Vĩnh lâu lâu, cứ vờ đau, vờ mệt, để được qua nhà thím Hạnh ôm thím. Năm Vĩnh 17 tuổi, nghĩa là năm Vĩnh đã cùng tôi đụ tơi bời ngoài rẫy bắp cũng như trên tổ quỷ, Vĩnh vẫn "bệnh". Và anh vẫn cứ mò qua để được "săn sóc. " Tôi lén xem bà săn sóc cách nào. Thím ngồi vào giường, cầm tay chàng. Anh chàng vẫn nhắm mắt, vờ ngủ. Thím thò tay qua áo sờ ngực anh. Rồi nghĩ sao bà đến đóng cánh cửa, cài then lại dù biết người lớn trong nhà đã đi làm hết ngoài ruộng. Tại sao bà lại phải cài chặt cửa? Bà trở lại giường tiếp tục sờ ngực chàng và hỏi:
- Con đau làm sao hả Vĩnh?
- Dạ không biết sao nó cứ đau dưới cái đì. Vừa nói chàng vừa nằm ngửa ra.
Tay thím cho lần xuống phía dưới. Bà sờ soạng nhưng mắt vẫn quan sát Vĩnh. Rồi chợt bà cầm con cặc đang cứng ngắt của Vĩnh một lúc thật lâu rồi hỏi:
- Cháu có đau cái này không?
- Dạ không. ..
- Không sao nó cứng ngắt vậy?
- Cũng không biết nữa. Thím khám giùm coi...
Cửa đã đóng kín mít, vậy mà thím vẫn ái ngại nhìn quanh. Coi phản ứng tự nhiên của kẻ gian tà là như thế. Rồi thím tuột lưng quần đùi của Vĩnh xuống. Con cặc chần dần bung lên láng lưỡng, ngúc ngoắc.
Thím rụt rè lấy tay cầm nó, nhưng vẫn nhìn phản ứng của Vĩnh. Bà vẫn sợ Vĩnh phản đối và la lên. Nhưng anh chàng đang ngất ngư, đang dâm đãng, chờ thím làm mộtcái gì đó, nhưbú chàng, hôn chàng hay là...
Ngoài này, tôi vô cùng thú vị được lần đầu xem lén một hoạtcảnh vô cùng quyếnrũ khiêu dâm. Thím vẫn cầm cặc Vĩnh, ngắm nó, nắm nó. Bà nghe nó
giật theo. Bà chỉ muốn ngoạm nó bú cho rồi, cho đã khao khát, mà sao vẫn không dám. Vĩnh vờ hỏi:
- Thím có thấy nó bệnh gì không?
Thay vì trả lởi, bà lại hỏi: "Con có muốn gì không?" Tôi tưởng Vĩnh phải trả lời là: "Con muốn thím bú con. " như chàng đã nói với tôi ngoài rẫy: "Lựu ơi, anh muốn em bú anh. " Mà Vĩnh không nói, không trả lời sau khi thím hỏi. Tôi bực mình, chê Vĩnh cù lần, thỏ đế. Mỡ dâng tận miệng, còn chín hấu mại hơi. Thím cứ cầm "thằng nhỏ " như thế thật lâu để chảy nước miếng. Mặt bà đờ đẫn. Mí mắt sụp xuống trên khuôn mặt đỏ như dưa hấu.
"Trời ơi. Sao hai cái người này ngu quá. " Tôi bảo thầm thế. Sao không làm ngay đi, còn chần chờ gì nữa. Gió đã lên, buồm đã căng. Thuyền phải lướt sóng. Tôi muốn nhảy xổ vào, ấn đầu thím xuống, bảo thím phải bú ngay lập tức. Máu dâm tôi cũng nổi lên. Lồn tôi ướt nhẹp. Ước gì lúc đó có người đàn ông nào bên cạnh, tôi bắt họ phải đụ tôi ngay.
Thèm quá. Kích thích quá. Răng tôi cắn chặt môi dưới vừa tức vừa sướng một mình Thím vẫn ngồi đó, rồi nghĩ sao bà lại quỳ xuống đất, hai bàn tay cầm cặc Vĩnh, nhìn đăm đăm, trông như một tín đồ đang quỳ ôm tượng ảnh cầu nguyện. Mặt bà thật gần với cặc Vĩnh. Gần lắm. Bà làm bộ nói:
- Để thím ngửi xem nó đau bệnh gì nhen cháu?
Dùng mũi thím hôn nhẹ, thật nhẹ ở đầu cặc đỏ au, rồi bà nhìn Vĩnh, canh chừng phản ứng của chàng. Vĩnh vờ nhắm mắt, nhưng thực ra chàng hí hí để xem thím hôn cặc mình. Thấy im tịnh, thím hôn dần xuống dưới. Bàn tay bà mơn man sờ nhẹ chùm lông ngắn thưa của Vĩnh. Bà thèm một cách dã man. Như người đói bị trói tay chân ngồi cạnh đa thịt nướng thơm lừng. Thím nói thật nhỏ:
- Nó dễ thương vầy mà đau gì không biết, cứng ngắt. Hay là nó thèm ăn mật ong, để thím xoa lên một chút mật ong. Thím mở cửa, chạy vội ra tủ lấy chai mật ong vào, thoa khắp cặc Vĩnh. Cặc Vĩnh vẫn cứng ngắt, vẫn sừng sững nhưkhúc xúc xích. Bà thoa mật ong xuống hai hòn dái, và banh háng của Vĩnh ra. Con cặc vẫn không "thuyên giảm", vẫn "bệnh" vì nó chẳng những cứng như đá mà còn ngúc
ngoắc nữa. Thím làm bộ nói:
- Hừm, nó cứng đầu quá. Mật ong bổ nhất mà cũng không chịu. Uổng mật ong quá. Thôi để thím liếm hết mật, để xoa thuốc khác xem nó có thuyên
giảm không.
Thím không đợi Vĩnh ừ. Bà cúi xuống liếm sạch từ hai hòn dái lên đến cặc, rồi ngoạm luôn đầu cặc mà bú.
Ngoài này tôi ngon lành, thở hắtra. Tôi bung mạnh hết mọi thèm khát, cho tay vào tự rờ lồn. Mặt Vĩnh tái tê Anh chu mỏ lên thở vù vù. Thím đang ăn, đang táp cặc anh. Thím liều mạng xông vào, tới đâu thì tới, bất kể quân thần. Khi thấy hai tay Vĩnh nhấn đầu thím xuống, thì bà càng yên tâm, tha hồ "chuốt"
con cặc của chàng. Vĩnh rên:
- Ôi, chắc nó bệnh thiệtrồi thím ơí. Nó đòi... đòi... Đòi đụ phải không cháu? Thím hỏi Vĩnh.
- Không biết nữa. Nó đòi vô trú ẩn trong một cái lồn thì nó mới hết nóng sốt. Mà.. lồn đâu đây mà trú. Cho nó trú trong miệng thím cũng được.
- Hổng được. Nó đau lắm. Nó đòi ói đó thím.
- Để thím bú nó một chút. Nếu nó không dịu xuống, thím sẽ cho Vĩnh mượn lồn thím trú đỡ. Một chút thôi nghe không.
Vĩnh dạ. Thím bú tiếp. Bú nhưchưa bao giờ được bú. Thím muốn cắn đứt luôn "thằng bé " nhai cho đã cơn dâm. Thím dùng hai hàm răng nhần nhần rất
êm ái thân cặc, làm Vĩnh la lên:
- Chết cháu thứn ơi! Ôi! Chắc ngày nào cháu cũng "bệnh" quá.
Mật ong ngọt, mùi cặc thơm của Vĩnh làm thím ngây ngất. Được 15 phút, thím đứng dậy tuột quần ra, ngồi vắt ngang qua Vĩnh, cầm cặc chàng đâm thẳng vào âm đạo và nói: '
- Thím cho Vĩnh mượn lồn để trú ẩn đó.
Thím ngồi đưdc có một chốc, nằm sà lên Vĩnh, ôm chàng hôn tới tấp. Hôn như giặc dậy, hôn cuồng say, ngây ngất. Đít bà nắc làm cái giường rung rinh. Tôi đã nư như chính mình đang đụ. Quá sướng? Một lát sau, để nguyên con cặc nằm trong lồn, thím nằm ngủ, lật Vĩnh nằm lên trên và... Vĩnh đụ nhuyển nhừ như đã đụ tôi ngoài rẫy mỗi ngày. Thím hỏi:
- Sao cháu nói cho nó trú ẩn ở lồn thím mà cháu lại đụ?
Vĩnh cắn môi dưới cười, không nói. Thím nói tiếp:
- Thôi lỡ rồi, cllo nó ở trỏng lâu lâu chút cho nó chóng lành.
Vĩnh đem hết bài bản đã học của Khang ra áp dụng. Anh ngừng đụ' rút cặc ra, xuống dưới banh háng thím ra bú. Thím tưởng chẳng còn ai ở nhà nên tha hồ la. Bà sướng quá. Vì từ đây có một dũng tưứng nữa phục vụ sinh lý.
Cái đụ kéo dài thật lâu, khi Vnh nắc tới tấp thì cũng là lúc thím đưa hai chân lên trời, ưỡn lưng cong lên, rướn cổ, cắn môi và la như cắt cổ:
- Chết thím rồi Vĩnh ơi! Chịu không nổi'nữa ! Thím ra đó con ơi! .
Lúc đó tôi mới thấy Vĩnh sà xuống tìm môi bà mà nút. Đó là lần đầu trận đánh mở màn cho những đợt tấn công sau đó. Vì mỗi tuần, Vĩnh "bệnh" mất ba ngày, mà toàn là bệnh buổi sáng, vì buổi chiều phải vào rẫy làm với tôi. Còn ban đêm thì tôi không biết. Cho đến bây giờ, họ cũng đang nằm đó cà lồn vào cặc, giống hệt những ngày Vĩnh bệnh. Mà mỗi lần Vĩnh bệnh, thế nào cũng có tôi ngồi đó, ngoài phênh cửa quay phim. Tôi đã lớn hơn tuổi mình cũng từ đó Vĩnh đụ thím buổi sáng, buổi chiều vào ray với tôi là bị tôi tra hỏi: .
- Đụ thím Hạnh sướng hơn đụ em không?
- Sướng nhưng không bằng đụ em.
- Tại sao?
- Tại sao anh không biết. Nhưng đụ em anh dễ dàng ra hơn. Đụ bà già có khi hai ba ngày mới ra được một. Với em, ngày nào, chiều nào mà anh không ra. Em biết mà.
Điều đó có thật Hai đứa tôi đụ nhau thường từ ba giờ chiều. Đụ hai ba lần, có khi sẫm tối chưa về. Đợi phải cùng ra, phải ngất ngư mới nhả nhau ra. Ngày đó tôi mường tượng mơ màng rằng Vĩnh là người yêu duy nhất của tôi. Cho đến khi lên tổ quỷ thì tôi có thêm Khang, Vĩnh có thêm Cúc, và bây giờ có thêm thím Hạnh. Thím đang ôm chàng khắn khít.Vĩnh hỏi:
- Em chưa trả lời hết câu hỏi của Vĩnh lúc nãy. Biết là em sẽ yêu Vnh nếu Vĩnh dám nói Vĩnh yêu em. Nhưng Vĩnh còn nhỏ, thì đâu đã biết gì.
- Không sao. Em cứ huấn luyện dần dần cho anh biết bú, biết dùng tay làm cho em sướng, cho đến ngày anh đủ lông đủ cánh thì mình đụ. Bây giờ anh đụ em nhen. Em bằng lòng không?
- Dạ. Liền đi anh. Anh nhắc chuyện ngày xưa làm em nứng quá.
Vĩnh leo lên ngựa. Anh phi nước đại. Anh dồn hết quân lính tiến lên. Sau nửa tiếng, cả hai ôm nhau, ra trong nhau nhưng la thật nhỏ để những người kia không thức giấc.
Sen và tôi đến rẫy bắp, Chúng tôi đi một đỗi xa mới vào giữa rẫy nơi có cái chòi. Vĩnh đang là m cỏ, thấy chúng tôi đến, anh bỏ đó chạy ra. Tôi giới thiệu:
- Đây là anh Vĩnh. Còn đây là chị Sen. Chị đang cần vụ đó đó. Em để chị ở đây nói chuyện với anh và nhớ tiếp chị cho thật "nồng hậu" nhen. Em về lo cơm nước, lát nữa mang ra cho hai ông bà dùng. Chúc hai ông bà những trận thưhùng tuyệt vời, đừng để mất mặt nhen anh Vĩnh.
Xong tôi đi ngay, để về nhà kịp xem bác Hoành. và thím Hạnh. Đcn nhà, tôi đi rón rén. Vào bếp, tôi không thấy họ ở đó nữa, mà đã vào phòng, vì tôi nghe tiếng thím la:
- Anh ơi, em bỏ chồng bỏ con theo sống với anh luôn nhen. Cha mẹ ông bà ơi, ngó xuống đây mà coi cái hàm râu quai nón nó đang chà xát lồn con đây nè. Sao anh hay quá vậy hả Hoành. Đụ má anh. Anh làm em giựt tê hết anh thấy không. Trời ơi ! Nó, nó, nó dũa hột le của con nè Trời. Mê quá mình ơi. Mới ra mà bây giờ em lại muốn ra nữa mình ơi. Làm sao được anh bú hoài như vầy hả anh? Nhè nhẹ chút đi anh, không khéo em ra nữa cho coi.
Tôi thấy bác Hoành khoan thai hơn. Hai bàn tay bác banh tang hoác cái lồn thím ra. Thím nằ m gác hai chân lên vai bác. Bác quỳ dưới đất bú một cách say sưa, say sưa hơn lần bác bú bà Loan. Đã êm ru và lâng lâng như thế thím Hạnh van la và hai gót chân bà đấn thùi thụi vào lưng bác. Có lẽ giờ này ngoài rẫy bắp, cặp Sen và Vĩnh cũng đang thư hùng quyết liệt Vĩnh thì khỏi chê rồi. Có lần thím phải thiếp đi khi đụ với Vĩnh hai lần. Vĩnh vẫn chưa ra. Anh rút cặc ra rẫy để bà nằm ngủ vùi trong giấc ngủ hoan lạc thần tiên. Còn Sen? Nếu không nói chuyện với chị buổi sáng nay, tôi cứ tưởng Sen hiền lắm. Không ngờ cô nàng đã biết đụ khá lâu rồi. Đúng cái tuổi tôi và Vĩnh đụ nhau trên tổ quỷ.
Trong kia, bác Hoành ngừng bú, kéo thím Hạnh xuống để bà lòng thòng hai đùi xuống đất. Bác đứng lên, cắm cặc vào lồn bà và nắc như con thoi trong khung cửi. Bà già la oải trời. Tôi nghe giọng bà hơi khàn khàn:
- Hoành ơi! Lần này ra với em nhen mình? Em ráng chờ anh đây. Bao lâu cũng được. Ra thật nhiều cho ngập lồn em luôn. Mê quá rồi anh Hoành ơi! Bác nắc thím thật chăm và nhanh. Tôi chỉ còn nghe thím la trời chứ không thành câu như lúc nãy nữa. Độ hai chục phút, bác nằm sà lên người thím, tìm môi bà và:
- Em ơi, ra với anh. Cho hết em đây. Anh muốn em có con với anh. Đẻ cho anh một thằng con giống hệt anh. Đây nè đó, anh bắn ra đó... mình... ơi!
Hai tay hai chân thím quíu bám chặt thân người bác:
- Sáng nào anh cũng qua đụ em, em mới có bầu được chớ. Đó anh, em cũng ra rồi đó. Ôi mẹ ơi! Cha ơi! Đụ sướng quá cha mẹ ơi! Ôi anh Hoành , đụ mẹ anh, đụ tía anh...
Bác vẫn giữ nhịp nắc khoảng năm phút rồi nằm im trên thím. Hai chân thím buông thỏng xuống, và tiếng thở hai người vang lên cả căn phòng yên tịnh.
Thế là tuyệt vời vì cả hai đều mơ đụ nhau. Tôi hãnh diện về cái hạnh phúc của hai người dù là lén lút tạm bợ. Rồi thím tôi ngồi dậy, gỡ bác ra, lấy khăn lau ân cần con cặc bác, lau lồn bà. Bác Hoành vội vã mặc đồ, hôn bà lần cuối, mở cửa thoắt đi.
Tôi vào phòng mặc đồ cho thím. Bà ôm tôi cảm ơn rối rít về công lao cho bà cơ hội ngàn vàng. Tôi hãnh diện với chính tôi vì như tôi đã nói, tôi thích mọi người hạnh phúc. Điều gì tôi làm được để ráp họ lại với nhau là tôi làm. Hai thím cháu tôi xuống bếp nấu cơm. Tôi kể chuyện sáng nay về Sen. Nếu tôi không nhanh ý dẫn Sen ra rẫy, chưa chắc thím đã có những phút thần tiên.
Cơm nấu xong, tôi ăn với thím để nghe thím kể:
- Tuyệt lắm con ơi. Chẳng trách đám vợ lính trong huyện con mẹ nào cũng mê ổng. Thật danh bất hư truyền.
- Đến chị Sen mà còn muốn lấy ổng làm chồng, còn nói chi thiên hạ. Chỉ muốn có con với ổng nên không chịu uống thuốc ngừa thai, chớ đâu phải lỡ đâu.
- Quả bác Hoành có con cặc dị kỳ. Đã to, dài mà trời lại ban cho hai sợi gân độc đáo. Hai sợi gân đó đến bà Từ Hi Tháu Hậu cũng chết. Con coi, ổng đụ thím một mách tơi bời ngoài bếp. Thím ra, ổng ẳm thím vô buồng này. Nghĩ được năm phút ổng lại bắt đầu bú lồn thím. Thằng cha có biệt tài nhiều thứ. Thím đã được chú con, thằng Sen, thằng Vĩnh bú nhiều lần, mà có ai làm thím sướng tê tái như cái
lưỡi trời cho của bác. ổng móc làm sao mà mỗi lần cái lưỡi ổng thụt ra là toàn thân mình phải giựt bắn lên. Thím mê bác quá Lựu ơi. Có cách gì, mỗi sáng con dẫn bác qua đây đụ thím vài tiếng không?
Điều đó thật khó. tôi nghĩ. Dễ gì bà Loan để cho bác tự do như thc. Bà cho bác ở tù kiểu công tử là bà muốn bác phục dịch tối đa cho bà. May mà có anh Khang thay phiên. Nếu không dễ gì sáng nay bác qua đây. Nhưng tôi vẫn cứ hứa cho bà vui. Vì tôi tính sẽ có ngày đẹp trởi nào đó, tôi mang Vĩnh hay Sâm qua gã cho bà Loan. Nếu được bác Hoành sẽ thư thả hơn. Lúc đo thím sẽ có nhiều cơ hội hơn. Tôi ăn nhanh, xong bđi cơm và thức ăn cho vào giỏ mang ra cho Vĩnh và Sen. Tôi ra đến rẫy, thấy Vĩnh đứng làm cỏ. Còn Sen nằm trần truồng trong chòi thở và
ngủ. Tôi để cơm cho Vĩnh ăn và hỏi:
- Sao? Đẹp không? Anh có làm rạng danh anh em mình không?
Vĩnh vừa ăn cơm, vừa cười hãnh diện:
- Cứ hỏi cô Sen thì biết. Cổ năn nỉ anh mới ngưng. Nếu không giờ này vẫn còn xáp lá cà. Cổ ra hai lần và giựt mình khi thấy anh vẫn khỏe như trâu và con
cặc vẫn cứng.
Tôi nhớ lại lần anh đụ thím trong phòng. Bà già cũng ra hai lần và năn nỉ anh mới ngưng. Để Vĩnh ngồi ăn, tôi lại chòi, leo lên, thật nhẹ, tôi ngồi ngắm thân hình chị Sen.
Đúng là gái một con. Chị cao lớn, đùi dài, nở nang ở ngực, lông lồn như lúa. Chị ngáy nho nhỏ trong giấc ngủ mệt nhoài sau hai trận thư hùng. Cặp vú chị đẹp quá, vun nhọn lên như hai quả núi nhỏ. Tôi lấy tay sờ lên, rồi bóp nhẹ. Sen mở mắt, he hé nhìn tôi Chị cầm tay tôi nắn nắn, cám ơn. Giống hệt thím tôi vừa cám ơn tôi lúc nãy. Tôi bây giờ là bà mai của những người thèm đụ. Tôi ghép họ lại với nhau. Sao không? Cuộc đời ngắn lắm. Không đụ, đến tuổi già còn gì mà hưởng. Sen cười với tôi và bảo: Thật chẳng ngờ nổi con người nhỏ con như Vĩnh mà phá núi cũng tan, tát sông cũng cạn. Lấy mắt mà nhìn đôi khi lầm chết đi. Mười chín tuổi? Cái tuổi đó lấy gì mà xông được với gái một con như chị, chị nghĩ. Vậy mà...
Sen lắc lắc cái đầu, cười như hoa nở bóp mạnh tay tôi. Chị đâu biết Vĩnh đã bắt đầu đụ tôi tử lâu. Rồi tôi kể chị nghe những ấu thơ hấp da n của tôi với. Vĩnh. Hai đứa tôi thường rủ vô rẫy này. Không ai dạy biểu mà Vĩnh đã biết bú lồn tôi, dạy cho tôi bú cặc Chàng cho một ngón tay vào lồn tôi, khai phá cho cửa mình lớn dần. Và một ngày, chàng leo lên, đút con cặc vào tôi. Hai đứa đụ . Đụ liên miên. Có khi suốt cả buổi chiều. Có khi quá chạ ng vạng vẫn còn ôm nhau. Có khi trời tối thui, mới nhả ra dẫn nhau về. Tôi thường cởi truồng nằm ngang qua bắp
vế Vĩnh. Anh ngồi giống hệt cậu Tư của Sen. Một tay sờ vú non, một tay cho vào lồn tôi thụt, và cá hai nút lưỡi. Cho nên khi nghe Sen kể chuycn cậu Tư với Sen trong rừng, tôi bỗng nhớ Vĩnh kinh khủng. Lúc nhỏ thì chơi nhưvậy nó sướng không tướng được. Chỉ khác là cậu Tư thì hăm mốt mà Vĩnh mới mười tám.
Làm sao Vĩnh biết đụ biết mò lồn như người lớn? Có lẽ tạ i máu cha mẹ chăng? Cũng như tôi. Ai dạy? Mà rốt cuộc cái gì tôi cũ ng biết. Và bây giờ, tôi thừa khả năng để hạ bất cứ đàn ông nào ncu tôi muốn. Tôi bảo chị Sen để tôi đi lấy cơm -mời chị. Chị lắc đầu:
- Chị no rồi. No với hai cái đụ tàn khốc của Vĩnh rồi. Chị không cần ăn, miễn có ai đụ chị suốt ngày cũng đủ. Vĩnh dữ dằn quá Lựu ơi ! Bác Hoành nắc có lúc còn ngưng. Vĩnh thì không. Đú t cặc vô là anh chăm bẳm nắc tới. Không nhanh nhưng đều đặn, mặc cho đối phương la trời, than đất và xin ngừng, anh cũng không. Anh nắc cho đến khi nào chị ra và cuồng dại ôm anh. Hai lần đụ chưa kể Vĩnh bú. L.ểồn chị tan nát rã rời. Có lẽ, từ ngày mai, trưa nào chị cũng phải mò ra đây. Em cho chị cái hân hạnh cơm nước hầu anh Vĩnh dược không?
Sen nói giọng thành thật. Thành thật như một lín đồ của một đạo giáo. Rồi tôi nghĩ. thú xác th ịt cũ ng la một tôn giáo. Nó có nhic u tín đồ nhất thế giới. Nó
là loài người. Phải, loài người ai mà không tin xác thịt là sướng là thú vị. Kẻ nào không tin đụ là thiên thầ n, Đụ là cao siêu, Đụ là giải quyết mọi u sầ u, buồn bực, lo âu, chán nãn, thì kẻ đó là người điên, hoặc mất trí. Tôi buồn cười khi nghe vài giáo phái trên địa cầu đang oang oang kêu lên: Đừng nghĩ đến dục vọng. Ai tham gia vào Đụ , kẻ đó sẽ sa hỏa ngục. Rồi họ cạo đầu khoác nâu sòng, hoặc dể tóc mặc áo đen, áo trắng đi tu, để chống lạ i sự thèm muốn của xác thịt. Họ đọc đủ loạ i kinh đicn, áp dụ ng nhiều phương pháp chống lại đicu thicn nhiên quý giá nhất của tạo hóa cho là: Thú Xác Thịt. Đến nổi có ông có bà, nhịn không được đã làm bậy trong tu việ n, trong thánh thất, trong hậu liêu, hoặc nhảy rào ra tìm dục
vọng. Nhiều lắm, nhưng những giáo phái đó không can đảm nhìn sựthật, chối sự thật, rồi ém nhẹm những sự việc động trời đã xay ra. Phim Thorn Bird của
Hoa Kỳ là một. Mang khoa học để phục vụ con người thì đó là điều đẹp, như thám hiểm không gian, tìm những hành tinh mới để con người mở rộng biên
cương. Khám phá những phương tiện tối tân để phục vụ nhân loại. Tốt. Nhưng tự nghĩ ra, sáng chế ra (chớ không phải thượng đế biểu) những giới răn, những giáo điều, để buộc chặt con người vào khát vọng (trong đó có dục vọng) là điều tôi cho là tàn bạo, ngu si, phản khoa học.
Chị Sen nằm trần truồng như thế để nghe tôi lý luận. Hỗng chị vỗ tay, đắt ý. Làm như tôi vừa mở cho chị một chân trời hiểu biết mới và rừa sạch cho chị một mặc cảm tội lỗi khi đã đụ với bác Hoà nh lớn tuổi Cái thế đứng của xã hội đang cười chúng tôi như Sen, Vĩnh, Khang, Hoành, tôi, bác Ba v.v. .. đều là thế đứng giả tạo. Giết người, cướp của, hã m hiếp, phá thai, phá gia cang v.v... là tội lỗi, tôi đồng ý. Vì nó làm thiệt hại cho nạn nhân. Còn đụ là nằ m xuống cù ng hưởng những phút thần tiên khoái lạc thì sao gọi là tội lỗi. Vậy chớ súc vật lấy nhau loạ n xạ, đẻ
nhiều hơn người có là tộ i lỗ i khô ng? Nếu có sao một con người (một sinh vật không loạn dâm) vẫn hằng ngày ă n thịt loài vật (là loà i loạ n dâm). Không sợ lây à ? Khoa học chứng minh là ăn thịt bò điên sẽ bị điên hoặc chết. Vậy con người không sợ lây cá i loạn dâm của con vật hay sao mà còn biến thịt thánh những
món ngon như steak, xúc xích, lạp xư(ỉng, ham, bò khô v.v...?
Xin lỗi, tôi tôn trọng sự thực, thích nói thực, nói thẳng, không xiên xẹo. Có bậy mới trá nh né . Hãy nhìn ngoài kia: nhờ có mặt trời, con người mới tạo ra bóng mát để ẩn nấp. Không có mặt trời, mọi thứ trở nên không có hình thể. Vậy thì đừng bạo mồm bảo là bóng mát là do con người tạo nên. Không một sinh vật nào, kể cả con người không có dục vọng.
Gọn nghĩa là thú xác thịt. Không có dục vọng mọi điều thành vô nghĩa. Ăn ngon, mặc đẹp, ở nhà sang, lấy vợ lấy chồng đẹp, danh vọng... để làm gì? Xin thưa để phục vụ cho có một cái mục tiêu: Đụ.
Lý luận như thế nghe tàn nhẫn quá. Nhưng là sự thực Cứtưởng tượng sáng ngày mai, giống cái không còn nữa, tức không còn một đàn bà con gái nữa thì ai còn ham làm giàu, tranh danh, chuốt lợi? Vậy sao có sẵn đàn bà đó không hưởng mà phải tìm đủ mọi cách giả tạo để chạy trốn? Thôi. Có nói cũng chỉ một mình nghe. Hoặc có ai nghe cũng chẳng dám đối thoại, vì họ chối sự thật, sợ sự thật.
Hồi còn trinh trắng, tôi mơ thấy được cầm tay một thằng bạn. Mơ thấy bị hãm ở một khúc rừng vắng. Mơ thấy được một người hôn nồng nàn lên má v.v. Nhưng giấc mơ không ra làm sao, mà nó cứ ám ảnh mãi tôi trong giờ học, giờ chơi, giờ cơm... nhất là khi đi trên những đoạn đường làng vắng vẻ, hoặc gặp một thằng bạn cùng xóm...
Những đêm mưa gió mịt mùng. Trời lạnh, sấm chớp ầm ầm, một mình trong giường với chăn gối ấm, tôi tự nhiên thấy cần một cái gì: Cái gì đó không tên, không hình bóng. Tôi muốn có ngay để đừng cô đơn, và để đừng bị ngứa ngày khó chịu. Sự sung sướng lâng lâng đó làm tôi dịu bớt phần thèm muốn ước ao vớ vẩn ở trên. Thời gian nằm nắc gối như thế có khi kéo dài cả tiếng. Rồi ngủ quên. Và lúc nào rảnh, kể cả ban ngày, tôi lại nằm nắc gối. Có lần tôi bạo gan cởi quần, để cái
chỏm nhọn của chiếc gối ngay miệng lồn mà nắc. Lại thấy sướng hơn. Và tiến hơn bước nữa, tôi đã dùng bàn tay làm phương tiện để thủ dâm. Một ngón tôi chà nhè nhẹ hột le. Chà thật lâu rồi tiến dần xuống phía dưới nơi âm đạo, thửcho ngón tay vào một chút. Thích hơn. Rồi lút hết cả ngón vào tận cùng để nhúc nhích, để ngoáy nhẹ và khi tuyệt cùng sung sướng thì biết ra. Muốn tuyệt cùng sung sướng, tôi phải tưởng tượng mình đang hoa tình với một người. Người đó không ai khác hẳn là Vĩnh. Vì Vĩnh hay chơi với tôi như u mọi, tìm bắt, nhảy dây...
Nhưng thiên nhiên cũng quá tuyệt với ở chỗ, xác thịt thì phải có xác thịt. Thủ dâm, dù tuyệt kỹ đến đâu cũng không thỏa hết sự sung sướng tự nhiên. Nên tôi rủ Vĩnh vào rẫy. Vnh cũng tuổi dậy thì, cũng biết mơ mộng, đòi hỏi. Nên hai đứa đã tự nhiên xáp lại gần nhau dù không hẹn tru"ớc. Vào rẫy bắp thì quá kín đáo, không một ai có thể nhìn thầy được. Hai đứa nằm đo ôm nhau gi(~n hốt, mò mẫm nhau. Hoàn toàn không ai chỉ bảo mà sao hai đứa tôi biết bóp vú, biết sờ lồn, biết bóp cặc, rồi biết bú nhau. Nếu là ở thành thị thì bảo là do sách báo phim ảnh khiêu dâm ảnh hưởng. Còn ở trong cái sóc xa xôi quê mùa này thì cái gì ảnh hương?
Tôi đã từng biết bú cặc Vĩnh hằng giờ. Vĩnh cũng thế. biết bú vú tôi, bóp vú tôi, biết cho lưới vô cửa mình tôi, bìct nút hột lc tôi. Thú chơi này quá hấp dẫn, nên không ngày nào tụi tôi không vào rẫy sau giờ học. Dĩ nhiên trừ những ngày mưa. Một lần, giữa đêm,cũng mùa đông, tôi bạo dạn rủ Vĩnh qua phòng tôi Đó là lần đầu tiên chúng tôi hẹn hò ở nhà. Vĩnh lén qua, chúng tôi cởi truồng ôm nhau nút lưỡi, cạ hai bộ sinh dục vào nhau. Và đêm đó, lân đầu tiên Vĩnh nằm lêntôi, tôi cầm cặc Vĩnh đâm vào lồn, đụ, sau khi đã bú nhau cả tiếng đồng hồ. Không biết Vĩnh có biết ra chưa. Phần tôi thì khỏi nói, mỗi lần tuyệt cùng sung sướng là tê tái, là ưỡn lưng lên, nghiến răng, nhắm mắt, chết đi mấy chục giây. Nước lồn tuôn ra ướt đẫm. Sau lúc đó thì hết còn thấy sung sướng như thuở chưa ra.
Một hôm cũng giữa đêm khuya, tôi đang bú Vĩnh ngon lành, bỗng nghe cặc anh xịt vào mồm tôi những tia sệt sệt, mặn mặn. Tôi nuốt. Tôi không biết đó là khí, mãi sau này khi tham gia vào tổ quỷ với anh Khang, mới biết. Năm mười tám, một mình tôi biết đụ cả hai người, Vĩnh và Khang.
Câu chuyện tự thú của tôi làm chị Sen vặn mình, vương tay, thở ra, mặt đỏ. Chị lại bắt đầu nứng. Đấy đàn bà con gái nhanh lắm. Mới chơi, bây giờ lại thèm, nên chị ngồi dậy gọi Vĩnh đang ngồi uống nước. Anh chạy đến, leo lên chòi. Thấy chị Sen còn trần truồng anh hỏi:
- Sao không mặc áo quần xuống ăn cơm? Hả Sen? Sen quàng cổ anh, hôn tới tấp:
- Em đang cần anh. Em thèm nữa. Anh chiều em được không?
- Chuyện nhỏ thôi. Chỉ sợ em không kéo dài được cuộc chơi.
Chị Sen đè anh xuống, cởi quần đùi anh ra, và chị ngậm cặc anh bú lập tức. Vĩnh nhìn tôi cười:
- Lựu, lâu lắm mình không đụ tay ba. Bữa nay thou lại đi
Tôi chỉ chờ có bấy nhiêu, chỉ chờ Vĩnh rủ là nhận lời ngay, nên tự động tuột áo quần, lên ngồi choàng lên mặt Vĩnh bắt Vĩnh bú lồn, trong khi chị Sen bú cặc anh.
Chị Sen nhìn tôi bảo:
- Xem hai đứa mình có vật nổi con cáo già này không?
Chị Sen lớn con hơn tôi nhiều. Chị ôm cặc Vĩnh bú một cách miệt mài say sưa. Cảnh này làm tôi nhớ anh Khang, chị Cúc quá. Bữa nào tôi phả i rủ anh Khang, chị Cúc ra chòi này chơi trò bác sĩ một bữa.
Ba chúng tôi bú nhau một lúc thì trời chuycn mưa. Gió lạnh từng cơn thốc lên. Mây đcn kco tới. Tiếng sấm vang ầm ầm, làm không khí càng thêm lãng mạn. Thay phiên tôi bú cặc Vĩnh. Sen đưa lồn lên mặt chàng. Và lúc mưa bắt đầu nhỏ hạt, Vĩnh lên đụ chị Sen, tôi ngồi lên mặt bắt chị bú lồn. Mưa xuống, gió thổi tạt vào, hơi lạnh tràn đến. Tôi nhóm bếp cho lửa nổi lên, sưởi ấm. Chị Sen la làng với Vĩnh. Tôi chỉ là vai phụ. Cốt sao cho Sen hạnh phúc là được rồi, còn tôi muốn lúc nào chả được. Tôi lại đưa lồn cho Vĩnh bú trong khi anh quỳ đụ chị Sen. Và lại
đổi chị Sen bú cặc Vĩnh và tôi bú lồn chị. Cả ba say đắm thú vị với những trò chơi không chán như thế cho đến khi mưa tạnh, cũng là lúc Sen ra một lần nữa khi Vĩnh đụ chị kiểu chó. Ba chúng tôi về nhà. Trong khi Sen và tôi sửa soạn nấu cơm thì Vĩnh qua nhà tôi mò vô phòng thím Hạnh. Tôi rủ Sen đến cửa phòng thím để "quay phim" Thím nằm ngủ tênh hênh trên giường. Hai chân bà chàng hảng ra. Cái áo bà có một nút không còn, đưa bộ vú trắng bốc ra ngoài. Tụi tôi lhấy Vĩnh
đứng đó nhìn thím ngủ, tay chàng cầm cặc xụ t một mình. Tiếng bà già ngáy nhỏ đều đặn. Thình lình Vĩnh đến gần cái giường cúi xuống hôn quần bà chỗ cái lồn. Thím ngừng ngáy, thấy Vĩnh, bà mim mím cười.
Vĩnh lắc lắc cái đầu để mũi và miệng anh hôn sát cá i lồn lhím. Thím d(~ng ha i châ n rộng ra thêm và hỏi:
- Cài cửa chưa vậy, cu cậu?
- Dạ rồi. Thèm nhớ thím quá
Sen nói thầm với tôi như thán phục Vĩnh:
- Thật đáng sợ con cáo già này. Đụ chị ra ba lần mà hắn chưa ra một cái. Bây giờ còn mò bà già nữa. Điểm này thì Vĩnh hơn bác Hoành xa lắc xa lơ.
Thím cứ để cho Vĩnh hôn khơi khơi ngoài quần như thế. Vĩnh thì đã tuột hắn cái quần đù i, đưa con cặc cương cứng chỉa ra phía trước. Rồi chàng leo lên mình thím năm nắc và nút lư('i bà già. Chị Sen vừa xem vừa bóp mạnh vai tôi và bặm môi:
- Chị chưa thấy cảnh này bao giờ. Tưởng trên đời này chỉ có bác Hoành với chị. Ai dè ...
Bà già quàng hai chân lên mông Vĩnh, hẩy cái đít lên và nói:
- Sao bữa nay về sớm vậy hả anh?
- Dạ tại mưa. Với lại... nhớ thím quá. Cả tuầ n nay không được gần thím nên thèm quá . Cởi quần ra đụ một mách đi.
- Anh cởi cho em đi. Em cũng nhớ anh thấy mồ chớ bộ.
Vĩnh tuột quần bà ra, cởi áo bà ra. Cả hai trần truồng, nằm nghiêng cà lồn. Vĩnh đột nbiên hỏi bà:
- Hồi sáng này thím có đụ ai hả?
- Sao anh biết?
- Bởi vì thím có tật ngủ một giấc dài sau mỗ i lần đụ . Nếu không có khi nào thím ngủ vào giờ này.
Thím trả lời rất nhỏ, giọng mắc cơ, mà chú ng tôi vẫn nghe:
- Có Em có đụ anh Hoành... ảnh qua đây hồi chín giờ...
Sen trố mắt nhìn tôi. Chị có ghen. Đàn bà mà. Ghen thì lúc nào cũ ng sẵn sà ng. Dù đi đụ cả chục thằng, về nghe chồng có chút chút với ai, vẫn ghen.
Tôi nói nhỏ với chị Sen:
- Muôn sự của chung mà . Như Vĩnh là của em, mà em vẫn giới thiệu cho chị dùng. Mai mốt đến anh Sâm, chủ em, bác Ba, anh Khang. Cái gì của em là của chị, đừng lo.
Sen có vẻ hài lòng, lạ i cù ng tôi xem tiếp mà n cụp lạc trong kia. Vĩnh và thím ôm thật sát, tay chà ng cầm cặc cạ lồn bà và hỏi:
- Bác Hoành chơi sướng không?
- Sướng, sướng lắm, em ra hai lần. Ê lồn hết anh ơi.
- Bác có ta trong lồn thím không'! Nói thật cháu nghe đi.
- Có Có một lần. Mà anh hỏi chi vậy? Bộ ghen hả?
- Ghen chớ. Nghe đồn cặc bác to lắm, đúng không?
- Có Có to Nhưng chơi dai thì thua anh xa lắc.
Sen đưa mất nhìn tôi, cười đồng ý. Thím nói tiếp:
- Không ai chơi nổi hai tiếng liên tục mà không ra như anh đâu. Em phục anh lắm Vĩnh ơi! Không ai bằng anh...
Rồi bà ôm siết Vnh thật chặt như muốn cuốn anh, bà nói:
- Cặc to với cặc nhỏ không thành vấn đề lắm. Ăn thua là biết chơi, biết lãng mạn, kiểu cách, làm sao cho đàn bà phải bị mê mẫn tâm thần. Cái đó mới cần. Đụ hai ba đàn ông rồi, rốt cuộc em chỉ mê mình anh. Anh biết chiều điều em muốn. Anh biết em cần gì, thích gì. Ra với anh, em tê tái cả nửa tiếng dù anh đã rút cặc ra. Gần em đi anh!
Thím nhỏng nhẻo đòi Vĩnh lêD đụ. Vnh lật bà ra. Chàng từ tốn, dạng hai háng, banh lồn ngồi ngắm. Chàng vuốt nhẹ chòm lông lồn dày cộm, đen kịt. Tay bà già cầm nắn nắn cặc chàng. Chàng banh lồn ra để nhìn thật kỹ, rồi nhìn vú bà, ngắm gương mặt đang khát tình của bà. . .
Nhiều đêm Vĩnh đã mò qua phòng này đụ bà hai ba tiếng. Giọng rên của bà dù thật nhỏ, tôi vẫn nghe rất rõ: "Mình ơi! Mình hay quá vậy mình? Sao lâu vậy mà chẳng ra cho em. Xịt khí vô lồn em đi. Em muốn mang bầu với mình. Em muốn có con với mình. Không ai biết đâu, vì chồng em còn sống. Ra với em một lần đi nhen!"
Mỗi lần đụ sướng với ai, thím cũng xin được mang bầu. Như sáng nay thím cũng xin mang bầu với bác Hoành.
Vĩnh quỳ cao lên, ngắm toàn thân thể thím. Chàng hôn âu yếm bàn chân, những gót chân thím, rồi ôm mặt thím nói:
- Cho phép cháu chiêm ngưỡng toàn thc thân xác thím nhen. Lâu nay Vĩnh chỉ đụ, chỉ bú mà khô ng thì giờ dùng mắt để thu hết da thịt thím vào trí óc. Thím có biết thím đẹp không? Càng dâm thím càng đẹp. Vĩnh đã bao lần ra lén xem thím lắm. Vĩnh vờ làm như không biết gì để thím không chú ý . Nhưng trong lòng, Vĩnh yêu thím, thèm cái thân xác bốc lửa này lắm, thím biết không?
Gượng mặt Vĩnh lãng mạn, thoáng chút dâ m dật. Mắt anh mọng lên, mặt đỏ ửng. Anh dù ng mũ i hôn say sưa khắp mặt thím. Anh lấy tay nghịch nhẹ môi thím. Anh nhìn và rõ ràng là anh chiêm ngưỡng dung nhan thím một cách chân thành. Thím cũ ng say sưa đắm đuối với thằng con nít đã yêu bà lừ lâu mà không dám nói. Thím ôm lấy anh, hôn ngây ngất. Đời bà chưa ai tỏ tình và chân thành một cách lãng mạn và chân thành như thế.
Thím hỏi sao anh không nói.
- Ai mà dám nói. Trời đánh cũng không dám hé miệng. Vnh nghĩ là chỉ một mình Vĩnh có cái ước mơ táo bạo yêu người lớn tuổi. Vĩnh nuôi nó, sống với nó, chớ làm sao dám tỏ tình với thím. Sợ lỡ thím không nghe còn mét mẹ Vĩnh thì sao.
Thím im lặng một lúc. Bà miên man suy nghĩ và tiếc một thời đẹp như hoa nở. Bà tiếc sao cái lãng mạn bất ngờ đó của Vĩnh lại không trở thành hành động hoặc lời nói, để bà sẽ đáp ứng và cùng Vĩnh sống say đắm trong lãng mạn khác thường. Khi bà nghe chuyện của bà Tổng Quyền và bà Tư Dơi lấy con nít thì thím đôi lúc có nghĩ đến Sâm, đến Vĩnh. Thím cũng tự nuôi lấy cái ước mơ kỳ quái đó' sống
với nó âm thầm chớ có bao gíờ dám thố lộ vì sợ đời sẽ nguyền rủa như đã nguyền rủa bà Tư Dối. Cho đến chiều mưa ngoài chòi bắp là lúc mọi thứ đã chín mùi. Có lẽ Sâm cũng yêu thím mà không nói như Vĩnh.
Vĩnh cho tay xoa xoa đầu vú thím. Anh làm càng nhẹ, bà già càng ẹo người, sảng khoái. Anh bắt thím dang hai tay lên để anh thấy thật rõ hai chòm lông nách đen láy. Anh dí mũi vào đó. Mùi nách thơm ngấy ngấy, mà anh yêu, yêu như yêu mùi thơm một loài hoa. Vĩnh lãng mạn hỏi bà già:
- Cho Vĩnh gọi thím bằng em nhen?
- Dạ, như em đã gọi anh bằng anh. Anh là người yêu của em mà Vĩnh. Anh sẽ là chồng của em sau này nếu anh muốn. Em sẽ có con với anh, em nghĩ thím nói mà tay bưng mặt Vĩnh đc nhìn. Tôi với Sen nứng lồn không chịu được. Sen bặm môi, mắt sáng ngời, bóp thật mạnh tay tôi và chị cũ ng đang lãng mạn nói:
- Sau này chị sẽ tìm thằng con nít để lấy nó, Lựu ơi!
Trong kia, Vĩnh sà xuống hôn đắm đuối môi thím thật lâu:
- Đừng làm vợ chồng. Vợ chồng rồi sẽ chẩ ng còn cái thi vị của tình yêu. Vĩnh muốn thứ tình yê u khó khăn, trái cựa, lén lút. Như muốn đụ nhau thì phải hen, hoặc nửa đêm thèm quá mò qua. Và trong bóng đêm mình ôm nhau đụ, thầm thì những lời yêu cho nhau v.v... Như vậy vô cùng thú vị.
Nghe thấm ý quá, thím ôm chặt, bưng mặt nút lưỡi Vĩnh vô cùng lãng mạn tình tứ. Vĩnh nói đúng, có cái gì trái cựa, lén lút, sự thoả mã n sẽ tă ng gấp bội. Anh tiếp:
- Như nhảy rào qua hàng xóm hái trộm trái mít đem về ăn, nó ngon hơn mình leo lên cây mít ở nhà mình hái tha hồ ăn. Như thế thím có thấy cái Vĩnh muốn chưa? À quên, em đã thấy cái anh muốn chưa?
- Dạ thấy, anh làm em thèm và nứng quá đi anh ơi. Anh rờ thử lồn em coi.
Vĩnh cho tay xuống. Nước lồn thím Hạnh ướt chẹp nhẹp, lan ra bắp vế, anh lấy bàn tay vuốt miệng lồn lên xuống. Thím co chân rồi duỗi ra, rồi kẹp cứng bàn tay Vĩnh lại. Bà vẫn không rời môi Vĩnh và tay thì mân mê con cặc cứng ngắt của chàng. Vĩnh nói:
- Em ngồi lên mặt anh đi. Trịn lồn lên mặt anh đi.
Chàng nằm ngữa ra. Thím choàng chân qua, để cái lồn ngay mặt Vĩnh. Chỗ đó chàng đã đụ nhiều lần vào ban đêm, đã xịt khí, đã khoái lạc. Thay vì bú ngay thì Vĩnh banh rộng ra. nhìn vào cá i lỗ sâu hun hút giữa những sớ thịt nhỏ dính đầm nước lồn. Thím dục anh bú, mà anh cứ nhìn say sưa cái lỗ sâu hoắm đó. Lát nữa cặc anh sẽ đâm vào đó. Mà tại sao anh lại yêu cái lồn này đến thế( Anh hoàn toàn không hiểu. Thím nóng quá, ịn lồn ngay lên mặt anh, và Vĩnh bắt đầu bú. Thím ngửa mặt lên trời, tay bóp cặp vú và nói:
- Đó anh ơi! Bú cho em sướng. Anh về dọn qua đây ở với em! Đừng ra rẫy nữa. Lồn em nứng triền miên. Có anh nằm bú như vầy suốt ngày em đâu có cần Sâm qua đây đụ. Ôi sướng lắm Vĩnh ơi. Sao hồi nhỏ anh không bú em như vầy mà đợi tới bây giờ lận? Hồi đó sao em không dám nói? Sao anh không dám nói? Sao phải im để chết thèm? Vĩnh ơi, hú đi, bú xong em bú mình cho. Hay để em quay đầu lại, vừa trịn lồn lên mặt anh, vừa bú cặc anh nhen.
Vĩnh chẳng trả lời, thím tự động quay lại, nằm sát xuống, nghiêng cái mặt hôn cặc Vĩnh. Ngậm dái Vĩnh, liếm con cặc, rồi ngoạm tràn cái miệng để bú tận tình con cặc to cứng của Vĩnh. Mắt bà nhầm mà mí thì húp lên.
Sen với tôi như nín thở, nhưchính mình đang được bú cặc, chứ không phải thím Hạnh. Tôi cho hai tay vào ngay giữa hai bắp đùi, kẹp cứng lại tìm sảng khoái. Chị Sen thì thọc hần vào quần. Tôi nghe tiếng nước lồn chị và bàn tay đang làm việc. Trong kia thím với Vĩnh bú nhau ngọt ngào, say sưa. Rồi Vĩnh lại lật thím ra. Chàng nút từng ngón cẳng, liếm từ chân lên tới tóc, liếm hết. Chàng lật sấp thím lại liếm lưng. Bắt bà quỳ chổng mông lên cho chàng liếm đít. Chàng đưa lưỡi vào lỗ đít thím cắm thật sâu, hai ngón tay cho vào miệng lồn. Thím la làng: Hả, anh Vĩnh. Lỗ đít dơ lắm, sao anh dám đưa lưỡi vô? Trời ơi, còn thọc lồn tôi nữa nè thánh thần thiên địa ơi! Chết chớ sống sao nổi? Hồi đó tới giờ có ai bú lỗ đít tôi đâu? Sao nó sướng kỳ cục vậy hả trời?
Vĩnh dùng lưỡi đụ lỗ đít bà. Ái tình đến rồi, chẳng còn gì dơ hay sạch. Anh thọc lưỡi sâu vào hậu môn rồi kéo ra rồi đút vô. Thím nhăn mặt như khóc. Bà nghiến hai hàm răng để khỏi la thành tiếng. Chắc là sướng lắm. Trán bà hơi rịn mồ hôi. Bà nín hơi, dằn tiếng la như lực sĩ cử tạ đang gắng sức đưa chiếc tạ lên. Vĩnh độc đáo thật, chàng dành hết những ngón, những chiêu độc đáo để phục vụ bà già. Tôi chưa từng được hưởng như thế. Tay thím cầm cặc Vĩnh, mặt vẫn nhăn sướng và la lên:
- Cho em lên ngồi trên cặc anh nhen?
- Khoan đã. Từ từ cho anh bú đít em chút nữa.
Anh bú tiếp một cách chăm chỉ, mặc kệ thím xin đụ lhư kẻ đói đòi ăn. Anh bắt thím ngồi dựa lưag vô tườ lg, chàng hảng, banh lồn ra cho anh xem tận mặt. Thím lấy ngón tay chà mạnh hột le, rồi cho hai ngón vô thụt, rồi ba ngón, trong khi Vĩnh ngồi ngắm say sưa như đang xem một màn xiệc đầy lôi cuốn. Thím lại đòi đụ. Bà gào thật to. Vnh kéo thím xuống nằm ngay ngắn để chiêm ngưỡng thân hình bốc lữa lần nữa rồi mới leo choàng qua, đẩy hai bắp vế bà dang ra, đút con cặc nóng cứng vào, vào, vào hết và nắc. Vĩnh nắc thì trời gầm cũng thua. Không nhanh. Không chậm. Tiếp nối. Miệt màl. Nhiệt tình. Tay thím ôm cứng lưng Vnh. Chân bà quấn như bạch tuột quấn con inồi, để hẩy cái đít lên cũng đều đặn
theo cái nắc của Vnh.
Tiếng thím la khàn giọng. Đôi chân bà có lúc dang rộng ra, có lúc quấn chặt lại lưng Vnh. Sau bốn mươi lăm phút thím bảo:
- Tối nay và những tối kế tiếp anh mò qua đây ngủ với em. Em cần anh. Anh đa tình quá Vĩnh ơi! Làm sao em quên anh được. Đâu phải đụ không mà đàn bà sướng. Phải có chút tình. Tình anh cho em từ năm anh còn nhỏ. Những bí mật thầm kín tự đáy lòng anh đã trang trãi ra trên giường này. Em yêu quá Tôi phải có một đời để sống. Phải có chút gì để nhớ để thương.
Vĩnh nghe thím nói những câu văn chương nhà quê, của một người đàn bà đất ruộng, một cô gái của đồng nội, hay của một con người đích thực của thiên nhiên, tự nhiên.
Hơn một tiếng, lưng Vĩnh ướt hết. Ngực thím ướt hết. Thím rủ Vĩnh cùng ra. Vĩnh sà cánh xuống, nhả đạn. Bắn những tia nồng nàn vào tứ cung thím. Người Vĩnh và thím giật lên một lúc khá lâu rồi im phăng phắc, tan loãng, mệt nhừ trong nhau. Vĩnh vẫn nằm thế, ôm thím:
- Anh cho em hết rồi đó. Hết trọn tình anh rồi đó. Để anh xuống liếm sạch nước tinh khiết của cả hai.
Vĩnh xuống banh lồn thím ra liếm hết, liếm trọn cái kết quả của hơn một tiếng đồng hồ làm tình. Thím nhắm mắt thở và cũng lần đầu tiên tôi nghe thím nói:
- Lên đụ em nữa đi mình.
Vĩnh lấy quần áo mặc cho thím rồi nói:
- Để dành tối mai. Chiều nay tối rồi. Cả nhà sắp về Lựu với Sen đang đứng ở ngoài kia. Thế nào hai cô nàng cũng đã lén xcm mình đụ nhau hồi nãy. Có sao đâu. Phải sống tự nhiên, hồn nhiên để tận hưởng. Rồi Vĩnh thoăn thoắt ra giếng tắm. Thím trở dậy ra khỏi phòng. Tôi với Sen đến ôm bà chia xẻ niềm vui Thím cười tươi như hoa nhìn chúng tôi và hỏi:
- Bộ có xem hả?
- Dạ có chớ. Tuyệt cú mèo. Không chê vào đâu được Con chịu nhất hồi Vĩnh thú thật chàng yêu thím hồi còn nhỏ mà không dám nói. Rồi lớn hơn chút nữa Vĩnh đã lén xem thím tắm. Và hồi nãy, anh xin thím cho anh chiêm ngưỡng trọn thân hình thím. Đẹp quá, đẹp hơn tiểu thuyết ái tình. Thím làm tụi con ngoài này ra nước quá trời.
Chị Sen cầm tay thím bóp. Mặt chị hớn hở và hạnh phúc vđi thím. Tôi hỏi khó thím một câu:
- Nếu hồi đó tuổi Vĩnh dám nói thật đã yêu thím thì thím nghĩ gì.
Thím cúi mặt xuống trầm tư. Im lặng một lát, rồi nói:
- Không biết. Nhưng thím nghĩ những gì phảl đến sẽ đến. Nghĩa là nếu lúc đó thím cũng lãng mạn thì... thì có lẽ cũng ngoại tình với Vĩnh. Lúc đó Vĩnh có thc xác quá nhỏ... nhưng cần gì. Thím sẽ đợi. Đợi cho đến khi Vnh đủ lông đủ lá và biết làm tình, thím sẽ cho...
Thật không ngờ nổi thím trả lời một câu vô tiền khoáng hậu. Thím phụ với hai chúng tôi làm cơm. Bữa cơm tối hôm đó thật thịnh soạn. Tôi mời Sâm và Vĩnh qua ăn cơm. Từ ngày tôi là hầu thiếp của bác Ba, thì các bữa cơm trong nhà tương đối có nay đủ chất bổ dưỡng. Bác Ba cho tôi biết bao nhiêu là vàng bạc.
Tôi giđi thiệu Sâm cho Sen như đã hứa. Hai anh chị ngồi sát bên nhau. Thím Hạnh và Vĩnh. Tôi và chú Hạnh. Ba cặp tự động xới cơm cho nhau, gắp thức ăn cho nhau, săn sóc cho nhau. Chú Hạ nh lớn tuổi nhất, nhưng vẫn còn quắc thướt, khỏe mạnh. Công việc đồng áng làm ông nở nang, lực lưỡng, dẻo dai. Tôi chọn ông làm nhân tình mỗi đêm. Với lại tôi cũng muốn ông sống trẻ trung và hạnh phúc nhưchúng tôi. Không có tôi thì ông ngủ với ai? Thím Hạnh thì bây giờ đã say sưa với những ngườ mới:
Vĩnh, Sâm, bác Hoành. Tự nhiên tôi thấy có bổn phận săn sóc cho chú, luôn cả sinh lý của chú. Sao không? Tôi đem vui lại cho bác Ba, bác Hoành, sao không cho chính chủ nhà trọ của mình'? Trong bữa ăn thật vui, thật gia đình.
Chú bỗng nói:
- Trong nhà này, bây giờ Lê Hoành cũ ng có, bà Tư Dơi cũng có, bồ nhí bà Tư Dưi, bồ nhí Lê Hạ nh cũng có. Có tuốt. Kệ nó. Vui đi các cháu. Cứ hồn nhiên sống và tận hưởng. Vì sẽ có một ngày, mình có muốn cũng không sao còn sức. Nhưng xin các cháu kín đáo. Cuộc đời này kỳ lắm. Chú nói thiệt với các cháu, chửng này tuổi, chú sống gần 45 năm. Không có gì xấu xa trong xóm làng này mà chú không biết. Nhưng họ cố dấu. Dấu thật kỹ để đi cui cái xấu của thiên hạ . Họ vạch lá tìm sâu trong khi ngay trong phòng ngủ của họ có một đống rác to tướng. Nói chi đâu xa. Cách nhà mình có một hàng rào bông bụt. Gia đình ông quan huyện danh giá, quyền thế, giàu sang, không thiếu một thứ gì, mà rồi sâu bọ ruồi nhặng bò tù m lum. Không ai dám chó mỏ vào vì ông là một quan lớn. Còn gia đình mình thì nghèo. Nghèo dễ bị bắt nạt.
Nên xin các cháu muốn chơi, muốn làm gì thì làm, miễn phải thật kín đáo. Bây giờ thì mới thứ trong nhà này đã lộ ra ánh sáng. Cứ nhìn ba cặp ngồi đây đủ rõ. Má nó đang âu yếm với thằng Vĩnh. Sen đang tình tứ với Sâm. Chú đang da diết với con Lựu. Công khai và cũng rất công bằng. Ví dụ như vợ chú đi cặp với thằng Vĩnh mà chú thì trư trọi cô đơn, chú sẽ khố biết mấy. Hay ngược lại, đêm đêm nghe tiếng con Lựu rên la sung sướng khi đụ với chú ngoài sân, trong này bả nằm một mình với gối chăn lạnh lùng, cũng khổ biết mấy. Cho nên mình san sẻ đồng đều, tự nhiên ai cũng hài hòa vui vẻ. Đời chú chua bao giờ được sung sướng hạnh phúc như bây giờ. Thứ nhất chú đã bỏ được cái tính vị kỷ, chỉ thích cho mình, không thích cho kẻ khác, trong khi kẻ khác cũ ng là người. Trước đây chú thèm đụ, chú đi cặp tù m lum những con mẹ góa chồng, gái lỡ thì. Chú đụ tơi bời
hoa lá . Nhưng nghe bà xã đi chợ về trể, hay có nói chuyện lâu với ông hàng xóm là chú nổi xung thiên, hờn ghen, gây gổ. Bây giờ thì không. Hoàn toàn không. Như đêm qua, hồi mưdi một giờ rưỡi, nằm bên này ôm con Lựu, chú nghe rõ ràng tiếng Sâm đụ bả. Bả đã rên lên:
- Ôi Sâm ơi. Mới đụ nhau hồi chiều trong rừng thưa, bây giờ anh lại hăng nữa hả Sâm? Sướng quá Sâm ơi! Ráng giữ cho em lâu ra. Ráng chơi cho lâu chút. Em thèm đụ hơn thèm ra. Bởi vì, ra rồi, em hết thèm đụ...
Rồi hồi chiều khi chú từ ruộng về, nghc ở trong bả cũng rên với Vĩnh. Chú cũng lén xem, hai người đụ nhau cả tiếng. Chú lại khoái. Thấy bả sung sướng như chính chú sung sướng. Cảnh đó đâu có khác gì khi chú nằm trên Lựu. Phải không Lựu?
Chú nói xong nhìn tôi. Mọi người vỗ tay. Những "cán bộ" nhìn "đồng chí chủ tịch" tuyên bố những câu cởi mở, nên vỗ tay cười sung sướng. Tôi thò tay sờ cặc chú. Nó cứng dần, cứng dần. Tôi cũng thấy thím đưa tay tìm cặc Vĩnh. Chú nói đúng. Loài người đau khổ khi sống trong bất công. Người trị nước thì giàu có, trong khi nhân dân lầm than, thì chắc phải có loạn. Làm sao xã hội đừng có nạn nhân của bất cứ hình thức bóc lột nào, xã hội đó phải thái bình. Nếu chú tôi tự do tư tình với tôi, nhưng lại kềm chế kiểm soát thím. Thì đó là ông đã bóc lột tự do của thím. Đàng này, vui cả làng. Sống yên vui như thế này, tôi thấy mọi người thương yêu nhau hơn, đùm bọc nhau h(1n. Như tôi đã yêu thương chị Sen, bác Hoành. Tôi tìmcách cho bác gặp Sen, gặp thím Hạnh. Tìm cách cho Sen gặp Vĩnh, gặp Sâm...
Tôi chia xẻ cái vui và hạnh phúc của mình cho tất cả những ai cần. Lần đâu tiên tôi thấy chú nói nhiều nhưhôm nay. Lâu nay ông lầm lì, trầm ngâm, ít nói, bởi ông tự ôm trong lòng nỗi băn khoăn, ray rức, ích kỷ. Từ đó ông dễ gắt gỏng với vợ con. Bây giờ tôi, phải chính tôi, đưa lát cuốc, khai con mương, cho nước từ ao tù ứ đọng, bung ra chảy hồn nhiên nơi sông rạch, nên mọi người: thím, Vĩnh, chú, Sâm như những con cá bung lội hồn nhiên, tự do.
Sáng hôm nay tôi cũng đã khai mương cho chị Sen. Đưa chị ra khỏi cái thành kiến chỉ nằm đó chờ đợi đụ một người: bác Hoành. Chị chầng dám đi xa hơn, sợ, nhút nhát, mặc dầu chị đã đụ với bác đến có con. Một cô gái như thế mà còn nhút nhát, còn nói chi đến gái nhà lành. Cho nên tôi thấy như vậy là có không biết bao người đã thiệt thòi, và không có cơ ội hưởng được mọi thứ trời cho. Một người nghèo thì làm gì biết cầu thang máy, làm gì biết máy lạnh, xe hơi v.v... cho đến chết. Còn bao tricu thứ nữa họ không biết, không hưởng. Ncn sau khi chú Hạnh chính thức tuyên bố tình trạng sống hồn nhiên trong gia đình thì Vĩnh quay sang ôm thím Hạnh, nút lưỡi lâu gần hai phút. Thím thọt tay vào quần chàng cầm cặc Sâm và Sen cũng hôn nhau. Anh cởi nút áo Sen, để bóp vú chị. Chú Hạnh chịu không nổi cũ ng cởi áo tôi ra, để bú vú tôi. Tôi bóp mạnh cặc ông. "Thằng bé" giựt lên bưng bưng.
Rồi không ai bảo ai, tất cả cởi truồng. Vĩnh chui xuống bàn, banh háng thím Hạnh bú lồn nghe chét chét. Sâm đỡ Sen lên ngồi trên bàn, cũ ng banh háng Sen bú lồn. Chú Hoành bắt tôi nằm đài trcn ba chiếc ghế, thòng cẩng xuống đất, rồi lên cắm cặc đụ tôi. Thấy chú đụ, thím Hoành lật Vĩnh xuống nằ m trên nền đất, bà leo lên lái trực thă ng. Chị Sen lái anh Sâ m. Xong tôi bảo cả ba vào phòng thím, trải chiếu xuống đất đụ cho nhau xem. Tôi bắt chú Hạ nh phải đụ thím cho chúng tôi xem. Ông già chìu tôi vất vả lên đụ thím. Nhưng hình như cả hai không còn thích thú, nên rời nhau. Vĩnh đến thay thế ngay, bắt bả chổng mông lên cho chà ng bú đít như lúc chiều. Tôi bắt chú phải bú đít tôi, phải cho lưỡi vào lỗ đít như Vĩnh đã làm với thím. Lần đầu tiên tôi được thêm một lạc thú. Cái sướng không khác gì đụ . Ông nhét trọn chiếc lưỡi vào sâu rồi kéo ra. Tôi la oả i trời. Nên chị Sen cũng bắt Sâm làm thc. Cả ba đà n ông bây giờ đang bú đít. Sen la lớn nhất:
- Nè, cái vụ này coi bộ hấp dẫn quá anh Sâm. Đâu có khác gì đụ . Coi bộ còn sướng hơn đụ nữa à .
Sâm ngừng bú đít. Lấy một ngón tay đút vô hậu môn và đụ. Chị Sen la nhưbị ai đốt nhà rồi bảo Sâm:
- Anh đút cặc vô thử coi.
Sâm cầm cặc nhấn thử vào. Nó vào và vào hết. Sen hét lên chứ không còn la nữa:
- Trời ơi! Thử đi. Mọi người thử đi. Sướng lắm.
Vĩnh đút vô thím Hạnh. Chú Hạnh vô tôi. Quả đúng là nó sướng. Sư(~ng cách lạ lắm. Ba cặ p lắp đít nhau cả tiếng đồng hồ. Nhưng không ai ra nên đà nh đổi nhau đụ. Vĩnh qua đụ tôi. Sâm đụ thím. Ông già leo lên Sen. Thế là chỉ trong một ngày, tôi đã dàn cảnh để Sen được hưởng đến ba người.
Lại những tiến la vang lên. Ngập phòng, oang oang. Những câu nói bậy của mọ i người hòa nhau nhưđám chợ. Rồi lại đổi ai về "vườn" nấy. Chú Hạnh về với tôi, Vĩnh với thím, Sâm với Sen. Cặp này xong trước nhất, đến chú Hạnh. Ngoạ i trừ Vĩnh, thím Hạnh và tôi còn vững như bàn thạch.. Vĩnh vẫ n ôm thím đụ âm thầm. rồi họ nằm nghiêng ôm nhau cà lồn nút lưỡi. Thím quấn chặt Vĩnh. Vĩnhh hói:
- Nếu năm anh còn nhỏ, em khá m phá ra anh yêu em thì sao?
Thím cuốn sát chàng và cũng thì thầm:
- Thì em cũng yêu lại anh chứ sao? Anh tưởng em không lãng mạn à? Em phải thú thật em là con đàn bà ngoại hạng. Chầng những dâm mà còn có nhiều ý nghĩ thật táo bạo. Em nhớ có lần anh đau, mẹ anh bận buôn bán, dẫn anh qua nhờ em săn sóc giùm hằng ngày. Em săn sóc anh mà em còn kiếm cớ nằm gần ôm anh nữa. Đó là năm em thèm khát xác thịt kinh khủng vì chồng em đã bắt đầu mèo chuột và lơ là việc chăn gối. Em như thùng xăng chờ bắt lửa. Như quả banh bơm quá căng chỉ còn chờ nổ tung lên. Bấy giờ, với em, cứ cái gì của đàn ông con trai là em mê nhìn, mê sở và mê đụ. Cho nên em đã nhào lên giường nằm ôm anh. Em'đã đợi nửa trưa, lúc anh ngủ mê, em trờ dậy làm bộ sờ trán, sờ ngực, sờ bụng. Nghe anh ngủ mê, em đã xọc tay vô quần anh, xem cặc anh bao lớn và lông đã mọc chưa. Nó đã khá trộng, và lông lún phún. Em nứng tàn bạo, nứng kinh khủng, nên nằm ngửa ra, một tay thủ dâm một tay sờ cặc anh, trí thì tưởng tượng anh đang đụ em. Sướng không tưởng tượng được, vì nửa sướng nửa sợ anh thức giấc. Em, lúc đó vái trời anh ngủ thật mê. Và, cũng vái trời nếu anh đang thức anh thấy được hành động vụng trộm của em, thức day đồng lõa với em... Bỗng em nghe cặc anh cứng và chổng dậy. Như vậy thì anh đang ngủ hay thức?
- Thức! Vnh trả lời ráo hoảnh và tức khắc. Vĩnh thức nhưng cứ vờ ngáy nhưđang ngủ để em tự nhiên và cũng để tha hồ ngắm em đang thủ dâm.
- Hèn chi em nghe cặc anh giựt bưng bưng. Em sướng quá, không nén được đã rên khe khẽ. Em hy vọng tiếng rên đỏ sẽ làm anh thức để cù ng em...Nhưng anh cứ ngáy. Tức quá, em tuột cái quần xuống một chút, đưa lông lồn ra, em lấy tay anh để khẽ vào chòm lông, rồi em lại cho hai ngón tay vào tiếp tục thủ dâm. Dục vọng làm mờ mắt em. Vì nếu cặc anh không cứng và đừng giật giật, thì em đã không táo bạo đến thế. Đằng này... Em đoán anh đang thức. Chỉ đoán thôi. Em muốn rủ anh thức dậy leo lên mình em. Nhưng có cái gì cứ ngăn em lại. Tim em đánh kinh khủng. Em muốn... em muốn, hay là cứ làm đại, tuột hết áo quần ra, cởi luôn quần anh, vực anh qua người em, mặc kệ anh đang ngủ mê. Và em sẽ nhét cặc anh vào lồn em để đụ một mình cho đã cơn thèm dữ dội đang hành hạ một đàn bà khao khát sinh lý. Nước lồn em ra ướt bàn tay. Em dâ m tà lấy nước lồn trét lên tay anh. Cố làm cho anh thức. Mà anh chẳng biết.
- Biết. Có biết. Vĩnh lại trả lời nhát gừng, ráo hoảnh.
- Biết sao không thức dậy với em?
- Cũng như em, Vĩnh bị một cái gì níu lại. Dù lòng bị khiêu dâm mộtcách mãnh liệt. Lúc em thủ dâm mà tay bóp cặc anh, anh đã suýt phọt ra. Vậy mà...chẳng dám. Bây giờ nghĩ lại tiếc quá . Tiếc một cơ hội ngàn vàng. Những lần sau đó, sau khi đã mấy lần đứng sau bụi chuối nhìn lén em tắm, anh đã vờ bị đau nặng để được đem qua đây cho em săn sóc Rồi lần nào cũng bỏ trôi qua cơ hội ngàn vàng.
Những buổi sáng, cả nhà đi hết, em nằm ôm Vĩnh, Vĩnh vờ rên, em lại ôm siết mạnh hơn. Em bắt Vĩnh nằm đối diện như bây giờ, và hỏi:
- Sao cháu? Sao cháu rên quá vậy. Đau sao nói thím nghe. Và em đã hích cái đít anh vào sát hơn để con cặc cứng của anh chìa thẳng ngay lồn em. Cả nhà đi hết thì mình làm gì chả được. Vậy mà em vẫn sợ. Một nỗi sợ bâng quơ. Sợ anh có chịu cùng em bước qua cầu cám dỗ không. Sợ anh có la lên khi khám phá ra bà hàng xóm tà dâm: Đủ thứ sợ, cầm tay em lại. Nhưng em cứ cà lồn vào cặc anh, hết sức
cố tình khiêu khích, may ra... Em mê cà lồn lắm. Như bây giờ anh đang cà em đây. Anh, lúc đó, cặc đã khá lớn. Em thèm một nỗi thèm không diễn tả nổ. Thèm chảy nước miếng, thèm điên lên được.
- Vậy thì lỗi ở Vĩnh Vnh cũng sợ em la lên nếu Vĩnh táo bạo làm cái gì đó. Hay lỗi của cả hai đứa mình?
Vĩnh nói chữ "hai đứa" một cách tự nhiên như nói với cô nhân tình. Thím Hạnh bỗng siết vòng tay chặt hơn để Vĩnh sát hơn nữa. Bà cứ cầm cặc Vĩnh cà ở miệng lồn để nhớ lại hết những cơ hội ngàn vàng.
Vĩnh lâu lâu, cứ vờ đau, vờ mệt, để được qua nhà thím Hạnh ôm thím. Năm Vĩnh 17 tuổi, nghĩa là năm Vĩnh đã cùng tôi đụ tơi bời ngoài rẫy bắp cũng như trên tổ quỷ, Vĩnh vẫn "bệnh". Và anh vẫn cứ mò qua để được "săn sóc. " Tôi lén xem bà săn sóc cách nào. Thím ngồi vào giường, cầm tay chàng. Anh chàng vẫn nhắm mắt, vờ ngủ. Thím thò tay qua áo sờ ngực anh. Rồi nghĩ sao bà đến đóng cánh cửa, cài then lại dù biết người lớn trong nhà đã đi làm hết ngoài ruộng. Tại sao bà lại phải cài chặt cửa? Bà trở lại giường tiếp tục sờ ngực chàng và hỏi:
- Con đau làm sao hả Vĩnh?
- Dạ không biết sao nó cứ đau dưới cái đì. Vừa nói chàng vừa nằm ngửa ra.
Tay thím cho lần xuống phía dưới. Bà sờ soạng nhưng mắt vẫn quan sát Vĩnh. Rồi chợt bà cầm con cặc đang cứng ngắt của Vĩnh một lúc thật lâu rồi hỏi:
- Cháu có đau cái này không?
- Dạ không. ..
- Không sao nó cứng ngắt vậy?
- Cũng không biết nữa. Thím khám giùm coi...
Cửa đã đóng kín mít, vậy mà thím vẫn ái ngại nhìn quanh. Coi phản ứng tự nhiên của kẻ gian tà là như thế. Rồi thím tuột lưng quần đùi của Vĩnh xuống. Con cặc chần dần bung lên láng lưỡng, ngúc ngoắc.
Thím rụt rè lấy tay cầm nó, nhưng vẫn nhìn phản ứng của Vĩnh. Bà vẫn sợ Vĩnh phản đối và la lên. Nhưng anh chàng đang ngất ngư, đang dâm đãng, chờ thím làm mộtcái gì đó, nhưbú chàng, hôn chàng hay là...
Ngoài này, tôi vô cùng thú vị được lần đầu xem lén một hoạtcảnh vô cùng quyếnrũ khiêu dâm. Thím vẫn cầm cặc Vĩnh, ngắm nó, nắm nó. Bà nghe nó
giật theo. Bà chỉ muốn ngoạm nó bú cho rồi, cho đã khao khát, mà sao vẫn không dám. Vĩnh vờ hỏi:
- Thím có thấy nó bệnh gì không?
Thay vì trả lởi, bà lại hỏi: "Con có muốn gì không?" Tôi tưởng Vĩnh phải trả lời là: "Con muốn thím bú con. " như chàng đã nói với tôi ngoài rẫy: "Lựu ơi, anh muốn em bú anh. " Mà Vĩnh không nói, không trả lời sau khi thím hỏi. Tôi bực mình, chê Vĩnh cù lần, thỏ đế. Mỡ dâng tận miệng, còn chín hấu mại hơi. Thím cứ cầm "thằng nhỏ " như thế thật lâu để chảy nước miếng. Mặt bà đờ đẫn. Mí mắt sụp xuống trên khuôn mặt đỏ như dưa hấu.
"Trời ơi. Sao hai cái người này ngu quá. " Tôi bảo thầm thế. Sao không làm ngay đi, còn chần chờ gì nữa. Gió đã lên, buồm đã căng. Thuyền phải lướt sóng. Tôi muốn nhảy xổ vào, ấn đầu thím xuống, bảo thím phải bú ngay lập tức. Máu dâm tôi cũng nổi lên. Lồn tôi ướt nhẹp. Ước gì lúc đó có người đàn ông nào bên cạnh, tôi bắt họ phải đụ tôi ngay.
Thèm quá. Kích thích quá. Răng tôi cắn chặt môi dưới vừa tức vừa sướng một mình Thím vẫn ngồi đó, rồi nghĩ sao bà lại quỳ xuống đất, hai bàn tay cầm cặc Vĩnh, nhìn đăm đăm, trông như một tín đồ đang quỳ ôm tượng ảnh cầu nguyện. Mặt bà thật gần với cặc Vĩnh. Gần lắm. Bà làm bộ nói:
- Để thím ngửi xem nó đau bệnh gì nhen cháu?
Dùng mũi thím hôn nhẹ, thật nhẹ ở đầu cặc đỏ au, rồi bà nhìn Vĩnh, canh chừng phản ứng của chàng. Vĩnh vờ nhắm mắt, nhưng thực ra chàng hí hí để xem thím hôn cặc mình. Thấy im tịnh, thím hôn dần xuống dưới. Bàn tay bà mơn man sờ nhẹ chùm lông ngắn thưa của Vĩnh. Bà thèm một cách dã man. Như người đói bị trói tay chân ngồi cạnh đa thịt nướng thơm lừng. Thím nói thật nhỏ:
- Nó dễ thương vầy mà đau gì không biết, cứng ngắt. Hay là nó thèm ăn mật ong, để thím xoa lên một chút mật ong. Thím mở cửa, chạy vội ra tủ lấy chai mật ong vào, thoa khắp cặc Vĩnh. Cặc Vĩnh vẫn cứng ngắt, vẫn sừng sững nhưkhúc xúc xích. Bà thoa mật ong xuống hai hòn dái, và banh háng của Vĩnh ra. Con cặc vẫn không "thuyên giảm", vẫn "bệnh" vì nó chẳng những cứng như đá mà còn ngúc
ngoắc nữa. Thím làm bộ nói:
- Hừm, nó cứng đầu quá. Mật ong bổ nhất mà cũng không chịu. Uổng mật ong quá. Thôi để thím liếm hết mật, để xoa thuốc khác xem nó có thuyên
giảm không.
Thím không đợi Vĩnh ừ. Bà cúi xuống liếm sạch từ hai hòn dái lên đến cặc, rồi ngoạm luôn đầu cặc mà bú.
Ngoài này tôi ngon lành, thở hắtra. Tôi bung mạnh hết mọi thèm khát, cho tay vào tự rờ lồn. Mặt Vĩnh tái tê Anh chu mỏ lên thở vù vù. Thím đang ăn, đang táp cặc anh. Thím liều mạng xông vào, tới đâu thì tới, bất kể quân thần. Khi thấy hai tay Vĩnh nhấn đầu thím xuống, thì bà càng yên tâm, tha hồ "chuốt"
con cặc của chàng. Vĩnh rên:
- Ôi, chắc nó bệnh thiệtrồi thím ơí. Nó đòi... đòi... Đòi đụ phải không cháu? Thím hỏi Vĩnh.
- Không biết nữa. Nó đòi vô trú ẩn trong một cái lồn thì nó mới hết nóng sốt. Mà.. lồn đâu đây mà trú. Cho nó trú trong miệng thím cũng được.
- Hổng được. Nó đau lắm. Nó đòi ói đó thím.
- Để thím bú nó một chút. Nếu nó không dịu xuống, thím sẽ cho Vĩnh mượn lồn thím trú đỡ. Một chút thôi nghe không.
Vĩnh dạ. Thím bú tiếp. Bú nhưchưa bao giờ được bú. Thím muốn cắn đứt luôn "thằng bé " nhai cho đã cơn dâm. Thím dùng hai hàm răng nhần nhần rất
êm ái thân cặc, làm Vĩnh la lên:
- Chết cháu thứn ơi! Ôi! Chắc ngày nào cháu cũng "bệnh" quá.
Mật ong ngọt, mùi cặc thơm của Vĩnh làm thím ngây ngất. Được 15 phút, thím đứng dậy tuột quần ra, ngồi vắt ngang qua Vĩnh, cầm cặc chàng đâm thẳng vào âm đạo và nói: '
- Thím cho Vĩnh mượn lồn để trú ẩn đó.
Thím ngồi đưdc có một chốc, nằm sà lên Vĩnh, ôm chàng hôn tới tấp. Hôn như giặc dậy, hôn cuồng say, ngây ngất. Đít bà nắc làm cái giường rung rinh. Tôi đã nư như chính mình đang đụ. Quá sướng? Một lát sau, để nguyên con cặc nằm trong lồn, thím nằm ngủ, lật Vĩnh nằm lên trên và... Vĩnh đụ nhuyển nhừ như đã đụ tôi ngoài rẫy mỗi ngày. Thím hỏi:
- Sao cháu nói cho nó trú ẩn ở lồn thím mà cháu lại đụ?
Vĩnh cắn môi dưới cười, không nói. Thím nói tiếp:
- Thôi lỡ rồi, cllo nó ở trỏng lâu lâu chút cho nó chóng lành.
Vĩnh đem hết bài bản đã học của Khang ra áp dụng. Anh ngừng đụ' rút cặc ra, xuống dưới banh háng thím ra bú. Thím tưởng chẳng còn ai ở nhà nên tha hồ la. Bà sướng quá. Vì từ đây có một dũng tưứng nữa phục vụ sinh lý.
Cái đụ kéo dài thật lâu, khi Vnh nắc tới tấp thì cũng là lúc thím đưa hai chân lên trời, ưỡn lưng cong lên, rướn cổ, cắn môi và la như cắt cổ:
- Chết thím rồi Vĩnh ơi! Chịu không nổi'nữa ! Thím ra đó con ơi! .
Lúc đó tôi mới thấy Vĩnh sà xuống tìm môi bà mà nút. Đó là lần đầu trận đánh mở màn cho những đợt tấn công sau đó. Vì mỗi tuần, Vĩnh "bệnh" mất ba ngày, mà toàn là bệnh buổi sáng, vì buổi chiều phải vào rẫy làm với tôi. Còn ban đêm thì tôi không biết. Cho đến bây giờ, họ cũng đang nằm đó cà lồn vào cặc, giống hệt những ngày Vĩnh bệnh. Mà mỗi lần Vĩnh bệnh, thế nào cũng có tôi ngồi đó, ngoài phênh cửa quay phim. Tôi đã lớn hơn tuổi mình cũng từ đó Vĩnh đụ thím buổi sáng, buổi chiều vào ray với tôi là bị tôi tra hỏi: .
- Đụ thím Hạnh sướng hơn đụ em không?
- Sướng nhưng không bằng đụ em.
- Tại sao?
- Tại sao anh không biết. Nhưng đụ em anh dễ dàng ra hơn. Đụ bà già có khi hai ba ngày mới ra được một. Với em, ngày nào, chiều nào mà anh không ra. Em biết mà.
Điều đó có thật Hai đứa tôi đụ nhau thường từ ba giờ chiều. Đụ hai ba lần, có khi sẫm tối chưa về. Đợi phải cùng ra, phải ngất ngư mới nhả nhau ra. Ngày đó tôi mường tượng mơ màng rằng Vĩnh là người yêu duy nhất của tôi. Cho đến khi lên tổ quỷ thì tôi có thêm Khang, Vĩnh có thêm Cúc, và bây giờ có thêm thím Hạnh. Thím đang ôm chàng khắn khít.Vĩnh hỏi:
- Em chưa trả lời hết câu hỏi của Vĩnh lúc nãy. Biết là em sẽ yêu Vnh nếu Vĩnh dám nói Vĩnh yêu em. Nhưng Vĩnh còn nhỏ, thì đâu đã biết gì.
- Không sao. Em cứ huấn luyện dần dần cho anh biết bú, biết dùng tay làm cho em sướng, cho đến ngày anh đủ lông đủ cánh thì mình đụ. Bây giờ anh đụ em nhen. Em bằng lòng không?
- Dạ. Liền đi anh. Anh nhắc chuyện ngày xưa làm em nứng quá.
Vĩnh leo lên ngựa. Anh phi nước đại. Anh dồn hết quân lính tiến lên. Sau nửa tiếng, cả hai ôm nhau, ra trong nhau nhưng la thật nhỏ để những người kia không thức giấc.
No comments:
Post a Comment