Monday, May 21, 2012

EM ĐÃ CHO TÔI CÁI NGÀN VÀNG......!

Những ngày vừa qua với mình phải nói là tồi tệ và chán nản vô cùng.thật không dám nghĩ cuộc đời cheker lại phải khổ vì 1 người phụ nữ như thế.đàn ông mà.cũng có 1 trái tim thôi.cũng biết yêu biết thương biết giận biết ghen và biết buồn !.ai bảo đàn ông không biết khóc

Thế đấy nước mắt trong đêm dài tĩnh lặng càng làm lòng thêm nhói đau.3h sáng điếu thuốc tàn bên ly cafe cạn.phòng kín mít điều hòa không thể làm khói thuốc loãng ra.nhạc sàn.đèn nháy không làm vơi bớt nỗi buồn trong đêm vắng.5h sáng với 2 bao vỏ thuốc 6 gói cafe 3 trong 1 và 1 mớ hỗn độn những thứ tạp nham.màn hình máy tính vẫn còn đó hình bóng em.càng nhìn vào em tim mình càng đau nhói _ngủ thiếp đi bên bàn phím sau 1 đêm dài mỏi mệt.


8h sáng chủ nhật.có thể nói là khúc cua của 1 con đường dài.mẹ kể lại :

vào phòng con,mẹ tí ngất vì mùi thuốc độc.(khói thuốc...rồi đủ thứ ) mẹ mở cửa sổ mẹ gấp chăn màn.mẹ dọn đống đồ rác rưởi mẹ tắt đèn nháy và mẹ tắt máy tính.có lẽ link cảm của 1 người mẹ mách bảo con trai mẹ đang buồn vì 1 ai đó. khi trên màn hình máy tính là ảnh của 1 cô gái với nụ cười tươi như những bông hồng trong nắng sớm (chưa bao giờ mình để ảnh ai đó lên destop ) mẹ tắt máy rồi đi xuống không như mọi hôm mẹ sẽ kéo thốc mình dậy không 1 chút đắn đo.
mẹ biết con trai mẹ cả đêm qua không ngủ.chưa bao giờ mẹ thấy con trai mẹ như vậy.thôi con ạ.con hãy coi tất cả là 1 giấc mơ sau 1 giấc ngủ dài.mẹ không biết thực hư câu chuyện này như thế nào nhưng qua tuổi đó rồi nên mẹ hiểu.
vựơt qua khó khăn là con trai mẹ sẽ lại cứng rắn hơn _thôi nào ! dậy tắm đi rồi xuống ăn cơm cả nhà đang đợi !
mẹ không nói nhiều như mọi hôm.mẹ nói ít nhưng những lời của mẹ như làm mình thức tỉnh.1 quyết định ..... được phán ngay với 1 quyết tâm cao nhất.QUÊN.........ĐI !

Vào phòng tắm gội rửa cho hết mọi phiền muộn bắt đầu những cái mới.cuộc sống còn bao nhiêu cái đẹp sao phải khổ nhỉ !

tắm xong ăn cơm và lượn.tìm niềm vui từ những người bạn bè.gọi điện cho tất cả mọi người mà bao lâu nay không liên lạc.bất ngờ có vui có tán đủ chuyện.đến 1 số điện thoại lạ mà mình không nhớ rõ là ai !

-Alo ! linh xin nghe ! ai đấy ạ.
-hì cho mình hỏi đây có phải tổng đài vietell không nhỉ ! - đáp lại bằng 1 nụ cười mà hình dung chắc bạn ấy xinh phải biết !
-anh vui tính quá _anh tên gì và ở đâu đấy nhỉ.sao anh có số của em ?
-anh cũng không nhớ nữa.thấy trong danh bạ có số của em nên anh gọi.chắc 1 người bạn cho anh số !
-vậy ạ.anh tên gì ? _anh tên hùng.......................
-cho anh mời em tối đi uống nước để được biết chị tổng đài viên nhé _dạ vâng ! tối em cũng rảnh
-hóa ra là em .anh tưởng ai _em cũng nhớ anh rồi.gặp em 1 lần đi sinh nhật.hôm đó có mời em cốc bia nhưng em không uống.
(em là công an.làm bên giấy tờ thôi và em cũng mới đi làm không lâu )
em nói chuyện rất duyên.em hay cười má múm đồng tiền của em làm em đã duyên dáng lại càng xinh hơn.em có nước da trắng hồng.em không xinh nhưng em duyên kinh khủng.nhẹ nhàng mà tình cảm.không vồ vập không sôi động không mạnh bạo như những người con gái mình từng gặp.từng cử chỉ của em đều lấy được tình cảm của mình.cả tối hôm đó mình và em nói mãi không hết chuyện
.................................................. .....................
Anh ơi muộn rồi mình về anh nhé.em sợ về muộn mẹ không vui ! _uhm !anh cũng nghĩ thế
trên đường về mình được biết em cũng đang buồn vì chia tay người yêu.có lẽ duyên trời chăng.em tâm sự và hình như em đang khóc !

KHOẢNG LẶNG......... em ôm lấy mình như cần 1 bờ vai.nước mắt em làm ướt vai áo.đưa tay cầm tay em mà mình muốn khóc theo em nhưng bản lãnh đàn ông không cho phép mình làm thế.cầm tay em như muốn vỗ về và giúp em bớt cô đơn như trái tim mình cũng đang thế.
về đến nhà mắt em vẫn còn đỏ.em nắm chặt tay mình.nhìn vào mắt mình và bảo: cảm ơn anh nhiều lắm. !_cười mỉm và và nhìn em thôi !

lên đến phòng mà không sao ngủ được.chắc giờ này em đang ngủ rồi.đánh bạo nhắn cho em 1 cái tin : "em ngủ chưa.anh không ngủ được.chúc em ngủ ngon "
không ngờ em trả lời luôn."em cũng thế.anh không ngủ à"_trời đất giật bắn mình.và lại nằm tâm sự và nhắn tin với em.em kể nhiều chuyện lắm.em bị phụ bạc khi ng iu bỏ đi lấy 1 em nhà giàu môi đỏ.thật đéo hiểu sao thời bấy giờ lại có những thằng như thế.nhà em cũng có phải nghèo đâu.nhưng nói cho cùng những thằng như nó tóm lại sẽ lại chẳng có kết cục tốt đẹp gì đâu
wen em được 3 ngày mà như lâu lắm rồi .em bảo.em không nghĩ anh lại tình cảm và làm em thân thiết nhanh đến thế đâu.em ....anh rồi đó !_ em bảo gì ! anh không nghe rõ
-em.........!
-thôi đừng em ! anh hiểu rồi.anh cũng thế !

vậy là 2 trái tim cô đơn đã đồng cảm !
.................................................. ................................
Đang đi chơi ! .thời tiết mùa thu mưa nhanh thiệt mới tối trời còn đẹp mà cơn mưa từ đâu nhanh thế.làm em và mình ướt hết cả.thấy bên đường có cái hè rộng và có mái che mình tấp luôn vào.đứng đợi trời tạnh mà mãi không ngớt mưa.nhìn em lạnh mà mình thấy thương.lúc đi không nghĩ là nó sẽ mưa đâu.cởi áo ngoài khoác lên vai em.em giật mình quay lại.em không sao đâu anh mặc vào đi không lạnh anh mặc mỗi áo phông thế kia cảm lạnh chết _ anh không sao ! em yên tâm.
lại cái ánh mắt đó.em nhìn như muốn cảm ơn mình vì điều gì ?.em không nói gì mà đứng sát vào mình.cầm lấy tay và ghé đầu vào vai_em muốn cơn mưa này dài mãi.

đã 12h đêm mà cơn mưa như không muốn tạnh để em và mình được bên nhau.chắc không về được mất em ạ.vâng em cũng nghĩ thế.mình nhìn sang bên kia đường thì thấy có cái nhà nghỉ chưa tắt đèn.trong đầu nghĩ đưa em vào đó chắc em nghĩ mình không ra gì nhưng chả lẽ cứ đứng ngoài trời mưa thế này.nhà cũng xa làm sao về nổi.đội mưa thì mình không thể để em ốm.
hay mình sang bên kia nghỉ lại mai về sớm em nhé_ mình nói mà giọng ngập ngừng ngại ngại.mặt thì đỏ mà rõ ràng trời đang lạnh.

em nhìn mình 1 lát không nói gì nhìn không chớp mắt luôn.mình nghĩ thôi chắc chết rồi.mất hết tình cảm rồi.chắc em nghĩ mình đê tiện lắm đây.nhưng không ngờ em gật đầu cái RỤP
- em có ngại không ? _ em lắc đầu.
- không sao anh ạ.đâu phải cứ vào đó là xấu đâu.về bây giờ em sợ anh ốm mất.để em gọi điện về bảo mẹ mưa to nên ngủ nhà bạn._em ngoan nên bố mẹ rất tin tưởng

với những người con gái khác thì trong lòng dâm tiện đã nổi lên nhưng với em thì khác.mình không có cảm giác đó.
lên đến phòng cũng ngại mà chả biết làm gì nên đi tắm cũng bị nước mưa mà.nghe thấy em gọi điện về nhà cho mẹ.thật hiếm thấy người con gái nào tình cảm như thế khi gọi điện về cho mẹ.các bác cứ suy ra mà xem.gọi về bị mẹ hỏi nhiều lại không nổi khùng lên à

tắm xong quấn khăn.mặc dù không nghĩ đến em mà sao chim cứ cửng hết cả lên.hình như em nhìn thấy nên cũng đỏ mặt,chùm chăn kín
mỗi đứa nằm 1 giường nhé.không có chuyện nằm chung đâu.mình gọi điện về nhà xong mò đến cái ti vi chỉnh kênh.chả có cái kênh nào hay vô tình tụt mất cái khăn.quay lại thì ôi thôi.có bức tượng đằng sau.chết tôi rồi.

1 lát sau khi em đã chùm chăn kín.em cười và nói vọng ra từ trong chăn,em bảo : anh vô duyên quá
mình nằm im trong chăn như em, cũng nói vọng sang :anh không cố ý mà !
thật sự đến giờ thì không có cảm giác cũng phải có cảm giác.tự nhiên em vào phòng tắm khi ra thì đã có mùi xà bông
em đến thẳng chỗ mình và bảo.em sợ ma lắm.cho em nằm cùng với.nhưng cấm tuyệt đối anh không được làm gì em đâu đấy._cười thôi chứ biết làm gì bây giờ !
đồng hồ đã sang ngày hôm sau.nằm mà tim đập thình thịch.ý nghĩ muốn ôm em làm mình sợ.dò tay sang bên em cầm tay.em không nói gì mà cầm tay mình chặt hơn.eo ui.không lẽ..................
tung chăn và kéo em vào lòng như muốn ấp ủ em mãi mãi (nói thật sợ em lúc đó cho ăn cái tát ý chứ). nhưng không !em rúc đầu vào ngực mình và khẽ bảo :
- anh ngốc lắm !
- người ta thương anh rồi nè ! vậy mà còn không biết ! người đâu mà thật thà thế ! _thật thà cũng là có tội hả em !
chuyện buồn cả tuần qua biến mất cả.ôi cơn mưa,hãy mưa mãi mưa mãi và đừng có tạnh mưa nhé.

hôn lên môi em.ngọt ngào làm sao hả trời.em ôm chặt lấy mình và đáp lại còn ngọt ngào hơn gấp bội.tay cầm áo em định cởi thì em bảo.nhẹ nhàng thôi anh nhé mình hôn nhẹ lên má em thay câu trả lời không cần thiết.
cởi áo em ra mà xuýt ngất.ngực em không lớn lắm nhưng săn và cứng.đầu ti thì đỏ hồng.muốn hỏi em 1 câu rằng người yêu em đã làm gì chưa nhưng mình có phải là thằng điên đâu cơ chứ.hôn lên đó mà thấy cuộc sống thật là vô biên.cái đẹp biết đâu là giới hạn.
em nhẹ nhàng xoa tóc mình và quằn quại.người em nóng dần lên.hôn xuống bụng rồi hông rồi cũng đến chỗ mà cả thế giới đàn ông muốn chiếm hữu nó.
-anh ơi đừng ! ghê lắm !
-sao kịp nữa.lưỡi mình đã chạm vào nó mất rồi.
em rạng chân thêm vì sướng.1 đường máy bay từ dưới lên làm em rùng mình và kẹp đầu mình vào đó.em kéo mình lên khi nước đã quá nhiều.anh ơi....... em ...........
không hiểu ý em thì chắc không phải mình nữa rồi.em kéo mình lên hôn mình như mình vừa hôn bảo bối của em._trán em đổ mồ hôi kìa.có điều hòa mà em.

em kéo mình vào giữa người như muốn giết chết cái sự láu lỉnh của mình.
rồi việc gì đến cũng đến.nhẹ nhàng cho thằng nhỏ vào thế giới đời thường.tưng nấc từng nấc.sao khít thế không biết.không lẽ ...............
và nó cũng xong việc khi em cào lên cánh tay mình.môi nhắm chặt .á........................

TRỜI ƠI...........còn sao ????????
nhẹ nhàng rút thằng nhỏ ra sau khi đã im lặng 1 lát vì em đau.có máu hả trời ? em có kinh à _không ! anh là người đầu tiên.???
trong đầu đã nghĩ không biết em có lừa mình không thì em nói luôn.người cũ có đòi nhưng em không cho nên hắn chán hắn bỏ em.thật không tin vào mắt mình.Truyện người lớn

viết tiếp gì bây giờ ?

Có nên tin em không? nhưng sự thật trước mắt bắt mình phải tin đó là thật.nằm yên ôm em mà muốn trào nước mắt.cám ơn em.ngàn lần cám ơn em.đây sẽ là người thương của mình các bạn ạ.mong muốn là như thế nhưng không biết nó có thành sự thật được không ???
sau đó 30 phút thì mình cũng làm em chết đi trong sung sướng
những gì tiếp theo mình không nói nữa vì các bạn cũng hiểu rồi mình tả sợ các bạn nước nôi nhiều quá mình muốn giành cho người mình thương những điều trân trọng nhất.mình viết ra đây để bày tỏ tấm lòng mà không biết nói cùng ai

cô ấy nhẹ nhàng và tình cảm kinh khủng,chưa bao giờ mình gặp ai như thế, kể cả bạn gái trong bài " tháng 8 mùa thu 1 mối tình còn..... " khi cô ấy quay về mình cảm thấy trong tình cảm đó vẫn có sự giả rối.mình sẽ làm tất cả để em về bên mình.mong thượng đế hãy giúp con !
thiếp đi trong hạnh phúc và sung sướng.2 đứa mình về đi làm trong hạnh phúc ngập tràn.....

cám ơn cơn mưa bất chợt và cám ơn mùa thu....

đây là bức ảnh duy nhất lưu giữ đêm ngàn vàng của em mà mình thuyết phục mãi em mới đồng ý. các đồng dâm cùng chia sẻ hạnh phúc với mình nhé.

No comments:

Post a Comment