Tuesday, August 3, 2010

Lấy Chồng Đài Loan

Hai tiếng đồng hồ nữa là Hồng đặt chân xuống Đài Loan. Nàng ngồi trên máy bay bên người chồng Đài Loan. Nàng sung sướng ngã đầu vào vai chồng mà mơ tưởng đến đại gia đình bên chồng sẻ ra đón nàng. Nghỉ đến những trở ngại mà Hồng đã vượt qua, Nào là đi xếp hàng cho chú rể xem xét, đến những thủ tục phỏng vấn, giấy tờ ngán ngẫm, cho đến khám sức khoẻ rườn rà vân vân... nàng thở phào khoang khoái.
Hắn tên là Wang, Hồng cứ gọi là Anh Hoàng. Hắn biết nói tiếng Việt Nam nên Hồng cảm thấy rất là may mắn hơn những cô bạn khác lấy chồng Đài Loan không biết nói tiếng Việt Nam. Ngày Hoàng đưa nàng đi Đài Loan, hắn có tặng cho ba mẹ Hồng 500 đô la. Hắn nói qua bên ấy làm ăn rồi lâu lâu sẽ gởi tiền về cho ba mẹ nàng.

Hắn chưa từng ăn ngũ với Hồng. Hắn nói "Em phải giữ trinh trắng cho đến khi gặp ba mẹ anh". Hắn còn nói là ba mẹ hắn rất tin dị đoan và mẹ của hắn đã đi coi thầy rồi. Thầy nói là nếu Hắn ăn ngũ với Hồng trước khi ra mắt gia đình chồng thì sẻ bị đại họa. Hồng vui mừng vô cùng, vì đã lấy một người chồng tốt. Chả bù với mấy con nhỏ bạn, mới được chấm trúng tuyển thì đã bị chú rể mần thịt rồi, nếu hên thì đi nếu xui thì chấp nhận thua thế thôi.
*
* *
Xuống phi trường Đài Bắc, Hồng bồn chồn hết nhìn cái nầy đến nhìn cái nọ. Đúng vậy một cô gái ở trong vùng nông thôn hẻo lánh, được môi giới lấy chồng Đài Loan, thì Đài Bắc dối với Hồng là cả một vùng trời văn minh xa lạ.

Sao khi mọi thủ tục đa xong. Hắn gọi 5 -7 cú điện thoại liên tục. Hồng không biết hắn nói gì, chỉ nhìn chồng với con mắt lệ thuộc và mĩm cười. Hắn mướn xe hơi, chất hành lý vào cóp xe rồi nói với Hồng.
"Mình tranh thủ đi em, về quê anh mất cả ngày xe đó em". Hồng vui vẻ cười hí hửng lên xe ngồi kế bên chồng.

Trên đường đi Hồng nhìn láo lia láo lịa hai bên đường, hỏi chồng cái này, hỏi chồng cái nọ liền liền. Đến trưa hắn và Hồng ghé một khách sạn để dừng chân. Hai người mướn 1 phòng để nghỉ ngơi. Hắn kêu Hồng đi tắm cho mát mẻ sạch sẻ. Hắn sẽ gọi điện thoại báo tin cho gia dình.

Hồâng vui vẻ đi vào phòng tắm cho sạch sẻ. Nàng vừa tắm vưà nghỉ đến chồng, thật sự Hồng cũng muốn làm tình với hắn lắm, nghỉ đến đây Hồâng thấy nôn nao thèm muốn. Nhưng hắn cứ nói là phải chờ đến khi ra mắt ba mẹ hắn. Hồng lẫm bẩm đàn ông gì mà lại tin dị đoan đến thế.

Hồng khoác cái khăn tắm ngang ngực bứơc ra. Nàng hoảng hồn kinh ngạc. Người đàn ông trong phòng không phải là Anh Hoàng mà là một ông già, khá già. Hồng gật đầu kính lễ, chắc là bố chồng đây chăng. Đúng là Anh Hoàng gọi cho bố chồng hồi sáng này. Nàng cười và gật đầu một lần nữa bập bẹ nói "Pa Pa ?".

Ông Già cười hè hè rồi bất chợt giựïc phăng cái khăn tắm khỏi thân thể Hồng. Hồng la hoãng lên "Anh Hoàng ... Anh Hoàng ... anh đâu rồi". Nàng ngồi rút vô góc phòng để che lại phần nào thâân thể trần truồng của mình. Ông Già bước đến cần cái roi cá đuối trên tay từ hồi nào, ông quất mấy cái vọt vọt trên người Hồng và quát lên xí xố. Hồng không hiểu gì cả, nàng sợ đến xanh mặt, chân tay nàng run lẫy bẫy.

Ông già bước tới nắm tay Hồng lôi đi. Hồâng dùng chân đạp cho ông ta một cái. Lão Già té xuống rồi ngồi phắt lên giận giữ. Ông ta dùng roi quất Hồng túi bụi, nàng dưa tay lên che đở, la hét chống trả, nhưng nào có giúp đuợc gì. Nàng không ngờ là lão già này sao mà còn khỏe thế. Hồng đau rát toàn thân, khóc tức tủi.

Lảo Già nắm tóc nàng lôi lên giường. Hồng đau quá nương theo tay của ông ta mà leo lên giường. Ông ta trèo lên mình nàng tác bốp bốp vô mặt nàng, la hét xì xồ, Hồng nghe đến sợ đến điếng hồn. Cái sợ nó chạy khắn thân thể nàng. Lão ta lấy một sợi giây trói cổ nàng vô thành giường. Hồng đành nằm im ngoan ngoãn.

Lão lấy một cái máy đấp bóp trong túi xách ra, mở lên rè rè . Hồng lo sợ không biết Lão ta làm gì mình. Thình lình lão dí cái đầu máy vô hai mép lồn của nàng. Hồng giật bắn mình lên rú lên "á áaaa..". Tuy rất là sợ, nhưng chưa đến một phút thì Hồng cảm thấy quen quen với cái tê tê ở cửa mình do máy đấm bóp tạo ra. Nàng nhăn mặt mắt bậm môi bấu tay xuống nệm để cho Lão già nghịch ngợm lồn nàng.

Lão Già cứ dí cái máy ngay hai bên mép lồn Hồng. Khoãng vài phút sau, Hồng từ từ sướng lên quíu cả người. Hồng chưa từng làm tình lần nào, nên bây giờ nàng chịu không nổi cái cãm giác run run tê tê chạy từ hai mép lồn toả lan ra châu thân. Hồng tự động rên ư ư ư không ngừng, mắc dù cái đau rát của trận đòn roi cá đuối hồi lúc nảy vẩn còn làm rát da thịt nàng.

Lão tắc máy, cười hệt hệt thì Hồng trào nước mắt tủi thân. Nàng biết là mình gặp nạn rồi, nên đành nằm trơ ra chờ coi chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Lão Già cuối xuống banh mép lồn Hồng ra. Lão rờ rờ ve ve cái hột le của nàng. Cái cãm giác dê mê buốt buốt làm Hồng thở hì hịt. Lão bấm hột le một cái, Hồng rú lên "á áaaaaaa..". Rồi lão lại ve ve cái hột le, Hồng lại thở hìi hịt, cứ như thế mỗi lần Lão ấn cái hột le , bóp cái hột le thì Hồng rút chân lên rú lên "á á aaaaaaaaa".

Lúc này lồn của Hồng ước nhèm nhẹp nước dâm thũy. Hồng cảm thấy sướng buốt cả người, những cái tê tê như kim châm, những cái sướng buốt chạy dài ở xương sống, xuống dùi xuống chân, chạy loanh hoanh rồi xoáy ào ào lên não lên óc làm tòan thân Hồng như tê như dại. Gương mặt nàng đỏ rần lên, có lẻ máu đổ dồn lên tới trên mặt nàng. Người nàng nóng ran lên có lẻ vì tê sướng qúa.

Khi mà Lão ta banh rộâng lồn Hồng ra mà liếm lạch bạch thì Hồng không còn biết gì nữa. Nàng nằm ra đó rên như mèo vậy. Những tiếng rên "aa aoo ...aa aoo" hay là "aa áoo..aa áoo" phát ra từ miệng nàng làm cho Lão già thêm hứng thú. Lão liếm mút càng cẫn thận hơn, chu đáo hơn. Lão đưa lưỡi đến đâu thì Hồng vẹo mình đến đó như một con trùng bị chế nước sôi. Hồng chụi không nổi tiếp tục oằn oại, chút chút phải gồng mỉnh lên đón nhận như nàng đã lên tận chín từng mây vậy.

Chuyện gì tới thì phải tới. Lão ta banh 2 chân Hồng ra, rồi nhét con cu đen thùi lùi nhưng rất là cứng vô lồn Hồng. Lão nhét một cách thô bạo, rồi ấn mạnh vào lồn nàng cái tót. Hồng hét lên "Á aaaaaaaaaaaaa" nuớc mắt Hồng tuôn ra như suối. Nảy giờ tuy là sướng lắm nhưng khi Lão ta phá trinh nàng thì nàng đau đớn vô cùng. Hồng có cãm giác là cái lồn nàng đã bị tét ra làm hai.

Rồi Lão ta nắc liên tục, Hồng đau qúa la hét lên như bị cắt tiết "am..a am..a a..ma amm..maá ......" không ngừng. Hồng càng la bao nhiêu thì Lão càng khoái càng làm thô bạo bấy nhiêu. Hồng thét lên thật lớn khi Lão xuất tinh vô lồn nàng. Rồi Lão kéo con cu con cứng ngắc ra khỏi lồn Hồng, Hồng ré lên một tiếng cuối cùng nữa rồi nằm lịm xuống giừơng thở dốc.

Lão già bận quần áo xong, gọi điện thoại. Hồng không hiểu gì, trong lòng nàng lo sợ vô cùng. Lão cúp máy khoãng 2 phút thì Hoàng bước vô. Thấy Hoàng, Hồng mừng qúa nhưng chợt hiểu ra, nàng lại nằm xấp xuống giường lấy mắt nhìn. Lão già cười nói hã hê, tên Hoàng cũng cười nói hã hê. Lão già đưa tiền cho Hoàng, Lão đếm từng tờ một, Hồng thấy rất là nhiều tờ , rất là nhiều tiền. Hồng chảy nước mắt, nàng đã từng nghe là mấy ông già giàu người Đài Loan lâu lâu muốn xả xui hay là muốn ăn mừng chuyện gì đó sẳng sàng mua trinh tiết con gái Việt Nam với gia rất cao. Chính nàng bây giờ lại là nạn nhân của tổ chức mua bán nầy.
Lão già đi rồi, tên Hoàng không dòm ngó gì đến Hồng cả. Hắn gọi vài ba cú điện thoại. Cách đây mấy tiếng đồng hồ Hồng thấy hắn nhân hậu biết mấy. Bây giờ Hồng thấy hắn sao mà ghê rợn qúa. Hồng nhìn hắn căm thù.

Hắn lôi ra một giây xích khoá chân Hồng vô cái giường rồi đi ra cửa. Sợi giây xích khá dài nên nàng có thể di chuyễn trong phòng và đi tắm cho sạch sẽ. Tắm xong Hồng thấy đói bụng, nàng mở tủ lạnh coi có gì ăn không. Không có gì ăn cả, vỏn vẹn chỉ có bình sửa tươi. Hồng uống một hơi cho đở đói rồi nằm trên giường khóc.

Khỏang 6 giờ chiều tên Hoàng vềâ. Nàng nhìn hắn không dám nói gì. Hắn từ từ trút bỏ quần áo. Con cu của hắn cương cứng thật to chỉa thẳng ra. Hồng nhìn lo sợ mà không có hứng thú gì. Hắn xé bỏ bộ đồ nàng đang bận nghe toẹch toẹch. Hồng khiếm đãm run lên cầm cập. Hắn kéo thân thể loả lồ của nàng ra cạnh giường rồi lật xấp lại. Hồng chỉ biết nương theo chứ không dám chống trả gì cả. Hắn xốc hai mông Hồng lên, rồi kê con cu vào hai mép lồn nàng. Hắn loay hoay nhét vào làm Hồng đau vô cùng. Hồng lại khóc nữa, nước mắt nàng tuôn ào ra.

Hắn ấn mạnh cu vào lồn Hồng. Hồng tung người lên la ré "aoooooooo". Hắn nắc một lúc một nhanh dần. Hồng cứ la oai oải. Hồng xụp hai tay xuống giừơng, rồi chống lên, rồi lại xụp hai tay xuống giừơng, rồi lại chống lên, cứ như thế Hồng vừa la vừa chao đão không giữ được căn bằng cơ thể. Hồng vừa đau vừa sướng đến cứng người. Gương mặt Hồng lại đỏ hồng lên, có lẽ máu lại chạy dồn lên trên tới trên mặt nàng. Hắn cứ nắc lia nắc lịa. Hồng la hét thật to và lắc đầu ngoày ngoạy. Nàng thật chịu không nổi nữa.

Khoãng chừng 30 phút thì tên Hoàng ngừng nắc. Hắn kéo cao mông Hồâng lên rồi bắn mạnh tinh trùng vào lồn Hồng. Hồng gồng cong mình lên, rí lên trong cổ họng rồi cắn chặt môi lại. Chơi Hồng xong, tên Hoàng lại gọi điện thoại ì xèo rồi bỏ đi. Hồng lại nằm khóc một hồi rồi ngũ thiếp đi.

Ngũ một hối lâu, Hồng giật mình thức giấc. Hồng nhìn ra cửa xổ, Hồng không biết mấy giờ, ngoài trời tối đen như mực. Tên Hoàng cũng ở trong phòng. Thấy Hồng thức đậy, hắn lại cởi bỏ quần áo và tiến lại Hồng. Hộng sợ lên tiến "Thôi thôi xin anh tha cho tôi, cho tôi vềâ Việt Nam đi, tôi van lại anh mà". Hắn không nghe, nắm cổ chân nàng kéo một cái mạnh về phía hắn.

Cũng như lần hồi chiều, Hắn lại xốc hai mông Hồng cao lên, rồi kê con cu ấn vào hai mép lồn nàng. Lồn nàng lúc này còn đau lắm. Tinh trùng khô vẫn còn dính hai bên mép lồn và hai bên háng Hồng. Hắn nhét cu vào và từ từ nhấp, vì lồn còn khô nên Hồng đau qúa. Nàng la é é mỗi lần hắn cố gắng nắc vào.
Rồi hắn nắc lia lịa. Hồng vừa khóc vừa la rồi cứ té xấp xuống giường liên tục. Hồng lại la hét rồi lại khóc rồi lại lắc đầu ngoày ngoạy. Còn tên Hoàng thì cứ thục con cu vô lồn nàng như điên như dại. Nàng la khóc đến khàn cả tiếng mà tên Hoàng cứ ung dung nắc lạch bạch vô lồn nàng. Một lúc sau vì đau quá hay vì sướng quá Hồng cứ rên lên "hu hu.. ba má ơi.. cứu con.. hu hu.. ba má ơi".

Chơi lồn Hồng chưa đã, hắn lại nhét cu vô lổ đít Hồng. Khi mà hắn nhét vô lổ đít Hồng, nàng la đến bể nhà.
Hồng tưởng chừng là lổ đít mình bị xé nát ra rồi. Hồng la lên thãm thiết trong khi hắn cứ thay phiên nhét cu vô lổ đít rồi lại nhét vô lồn, vô lổ đít rồi lại vô lồn nàng. Cuối cùng hắn cũng ngưng lại và bắn tinh khí nóng hổi vô lổ đít Hồng. Hồng ré lên thê thãm và thấy nóng trong hậu môn.

Xong rồi hắn lại bỏ đi. Hồng ngũ thiếp đi cho tới gần sáng thì nghe tiếng mở cửa. Tên Hoàng lại trở về. Hắn lại lôi Hồng ra chơi thên lần nữa, giống như hồi tối qua. Hắn hết chơi lổ đít rồi lại chơi lổ lồn. Hồng lại la hét một lần như vậy nữa đến khàn hơi khan tiếng. Hắn chơi nàng gần 45 phút mới xong. Hồng mệt lã người nằm thoi thóp thở. Các cơ thịt ở bụng và đùi vẫn còn co giật.

Cái lồn bây giờ đã sưng ù lên, đỏ hồng. Không biết vì Hồng cũng nứng qúa, sướng qúa hay tại vì bị chơi liên tục từ trưa hôm qua đến giờ. Người nàng nóng như sốt. Gương mặt lại đỏ lên, có lẽ máu lại chạy dồn lên trên tới trên mặt nàng nữa rồi.
Gần hai ngày rồi, Hồng không có ăn gì chỉ uống sửa cầm hơi. Hồng mệt và đói lã người. Hồng định là chờ tên Hoàng trở về thì hỏi hắn cho nàng ăn cái gì. Gần mười giờ sáng, có tiếng mở khoá, Hồng biết là tên Hoàng về.

Hắn mở cửa bứơc vô, nhưng không chỉ có 1 mình hắn mà là một đám người bước vô. Hồng hốt hoảng run lên bần bậc. Tất cả là năm người đàn ông, và hai ba cái máy quay phim nữa. Hồng la lên "cái gì đây, ông muốn làm gì chứ". Bọn người Đài Loan không hiểu nàng nói gì, tên Hoàng cười cười nói với Hồng "quay một cuốn phim". Hồng lại la lên "Không, không, ông giết tôi đi.. tôi không làm đâu".

Tên Hoàng tát vô mặt nàng một cái thật mạnh. Hồng té bật ngữa trên giường, khóc nức nở. Hắn thét lên "Làm Không?". Hồng thét lên lại "KHÔNG.. Không.. không bao giờ". Lại thêm một cái tát như trời giáng vô mặt nàng "Làm Không?". Hồng vẫn trả lời "KHÔNG". Tiếp theo đó là những cú đấm, cú thoi, rồi hắn rút giây nịt ra quất vô người nàng rách nát cả quần áo. Hắn đánh Hồng đến thừa sống thiếu chết.

"Làm Không?". Hồng khóc nức nở không trả lời, vì nàng đã bị đánh qúa đau rồi. Hồng không dám trả lời nữa. Tên Hoàng xô nàng ra giường thì Hồng té cái rụp như là cọng bún. Hắn nói xì xồ với mấy tên kia rồi chụp lấy một cái máy quay phim. Chúng kia bắt đầu lên đèn. Hắn và một tên cầm máy quay phim, còn ba tên kia trút bỏ quần áo rồi lôi Hồng ra giữa phòng. Hồng bị đánh bầm đập sưng mình sưng mẩy, nàng vừa khóc vừa nất nghẹn lên.

Hồng ngồi giữa nhà. Ba tên trần truồng đứng xuây quanh Hồng. Một tên nắm lấy tóc nàng rồi kéo mặt nàng vô bụng hắn rồi dí cái con cu to tổ bố vô miệng Hồng. Hồng đành hả miệng ngậm lấy mà nước mắt tràn trề. Hắn lấy hai tay đẩy mặt Hồng vô và ép nàng phải bú lấy cu hắn. Hắn dí vô miệng nàng sâu quá , Hồng ho lên khẹt khẹt. Hắn chơi miệng Hồng chừng 5 phút thì đẩy nàng qua tên thứ hai. Tên thứ hai cũng làn như vậy. Hắn ghịt tóc nàng và ấn nàng vô cu hắn. Hồng lại phải bú cu tên thứ hai. Rồi tên thứ ba, Chúng nó cứ xoay tua bắt ép nàng phải bú cu chúng nó cả tiếng đồng hồ. Hồng qúa mệt và quá đói, mõi cả miệng. Ngừơi nàng lã ra, cặp mắt lờ đờ, Hồng cứ há miệng ra cho ba tên Đài Loan liên tục thọt cu của chúng vào. Rồi từng tên từng tên một cùng xuất tinh vào miệng Hồng, và đầy trên mặt Hồng. Hồng bất đắt dỉ phải nuốt vài ngộm tinh khí vào bụng. Hai máy quay phim cứ tiếp tục quay.

Ba tên này quả là trâu bò, chúng bắt đầu làm màn thứ hai. Một tên đè Hồng qùi hai tay hai chân trên nền nhà. Hắn giữ nàng để cho hai tên kia chơi nàng. Một tên bò xuống dưới Hồng nhét con cu vô lồn nàng. Hồng la thót lên "ao ao..". Còn một tên ơ trên lưng nàng nhét con cu vô lổ đít nàng, Hồng thét lên thê thãm. Rồi Hai tên đó bắt đầu thút. Tên ở dưới thút lên còn tên ở trên thúc xuống. Hồng la quá là la, vì nàng chịu hết nổi rồi. Gương mặt nàng đỏ như trái gất. Máu lại dồn lên mặt nàng. Nàng quíu cả người lên. Hồng la thét lên.

"a a a a a a a a a a a .... A a. a. a. a. a. .....aa . a. a .aaa.. a .. a a.. a ..a aaaaaa ... a a..a aaaaaa a.. a a".
"a a .... A a. a. a. a. a. .....aa . a. a .aaa.. a .. a a.. a ..a aaaaaa ... a a..a aaaaaa a.. a a".
"a a a a a a a a a. a. a. a. a. .....aa . a. a .aaa.. a .. a a.. ... a a..a aaaaaa a.. a a".
"a a a a a a .... A a. a. a. a. a. .....aa . a. a .aaa.. a .. a a.. a ..a aaaa ... a a..a aa a.. a a".

Tên thứ ba nghe nàng la quá, hắn nhét con cu hắn vô miệng nàng. Thế là tiếng la tiếng hét bây giờ thành tiếng ú tiếng ớ trong họng nàng. Bây giờ ba tên chơi nàng cùng một lúc. Máy quay phim cứ tiếp tục chạy. Hồng như điên lên nàng vùng vẫy, cào cấu , la ú ớ trong họng. Không chỉ gương mặt nàng đỏ ao lên mà cả người nàng bây giờ cũng đỏ rần lên. Ba tên này đã xuất tinh một lần rồi. Nên lần thứ hai chúng nó chơi lâu quá. Hồng gần kiệt sức gần xĩu, nhưng không biết tại sao nàng vẫn còn đó la hét như con điên.

Rốt cuộc rồi chúng nó cũng xuất tinh một lần nửa. Một tên bắn mạnh vô miệng nàng. Một tên bắn vọt vô lồn nàng. Một tên xả ào ào vô lổ đít nàng. Hồng rú lên như mèo hoang, nàng cãm thấy như không còn sống trên cỏi đời này nữa. Hồng thấy nóng nóng trong miệng, nóng tê trong lổ đít và nóng bỏng trong lồn.

Nàng té xụp xuống nền nhà, xụi lơ chân tay, thở hổn hển.
Hai giờ trưa rồi, tên Hoàng trở về. Hồng đói qúa nên mới mở miệng hỏi.
"Ông cho tui ăn cái gì chứ, tui đói qúa rồi."
"Aha, đói rồi phải không, đuợc tao cho mầy ăn, nhưng mầy phải làm việc. Nếu mà còn cà chớn thì không có ăn mà cũng phải làm việc. Mầy biết không".

Hồng không trả lời mà rươm ruớm nước mắt. Tên Hoàng bỏ đi một lúc. Hắn mua về một con gà rô ti, một ổ bánh mì, một lon nước ngọt. Hắn để trước mặt Hồng nói "Aên đi, rồi ngoan ngoãn mà làm việc". Hồng chảy nuớc miếng. Nàng ngồi ăn ngấu nghiến. Tên Hoàng lại bỏ đi ra ngoài.

Aên xong, Hồng thấy khoẻ cả người. Hồng vẫn bị xít chân vô giường, Nàng kéo lê cái dây xít vô phòng tắm. Hồng tắm rửa sạch sẽ. Nàng lo sợ qúa nhưng biết làm gì bây giờ. Hồng ngắm mình trong gương. Mới có hai ngày thôi mà Hồng ốm qúa. Hai má hóp vô, nhưng nàng vẫn còn đẹp lắm. Hai mắt quần nâu thâm lại không làm nàng ghê rợn mà trái lại còn tăng thêm vẻ đẹp. Một cái đẹp rừng rú hoang dã, tóc nàng vần đen tuyền tương phản trên gương mặt trắng nhợt.

Những đấu tích bị đánh đập còn in trên thân thể ốm nhom của Hồng. Cặp vú thì lại quá to mà bụng nàng thì ốm nhon có thể đếm đuợc những cái xương xường như muốn lòi ra hai bên hông nàng. Vì qúa ốm nên cái lồn nhô hẳn lên cao trông như là chỉ còn có xương mu lồn mà thôi. Tuy nhiên hai cái mông thì cong óng lên chắc nình nịt. Trông Hồng đẹp hoang dại vô cùng.

Quần áo bị xé nét cả rồi, Hồng không có cái gì để che thân. Nàng lấy tấm trải giường quấn vào người rồi lăn ra giường ngũ.

Đang ngũ say thì nghe tiếng chó sủa "Quâu quâu". Hồng giật mình thức giấc. Trong phòng là một con chó bẹt ghê to lớn. Cũng cái tên quay phim hồi sáng có mặt ở trong phòng, thêm một tên nữa có lẽ là chủ nhân của con chó. Cũng mấy cái máy quay phim đó đã lên đèn sẳng rồi. Nàng sợ đến tím mặt tím mày nhìn tên Hoàng. Hắn cười cười nói nói "Không có sao, quay thêm một cuốn phim nữa thôi".

Nói rồi hắn choàng ra sau lung Hồng ghịt hai tay rồi đè ngữa Hồng ra. Tên chũ nhân của con chó lôi ra một vĩ hột gà 12 trứng. Hắn giữ banh chân Hồng ra. Hắn bóp một cái trứng rồi nhiểu trên mu lồn Hồng. Con chó lè lưỡi liếm trứng gà trên mu lồn Hồng bành bạch. Hồng sợ run người, con chó mà cắn một cái thì nàng chết mất. nhưng vì bì kiềm chế nên nàng không thể làm gì cả.

Nó liếm thật sạch, khỏang chừng hơn 1 phút là xong. Tên kia lại lấy một cái trứng nữa. Hắn bóp cái trứng rồi lại nhiểu trên mu lồn Hồng. Con chó lại liếm lạch bạch. Hồng thấy rợn cả người, gai gốc nổi đầy mình.

Máy quay phim liên tục quay. Cái lưỡi con chó thì to và nhám nhúa vô cùng. Nó liếm nguyên cái lồn Hồng một cách gọn gàng. Đến cái trứng thứ năm thì hắn banh lồn Hồng ra và đấp cái trứng vào bên trong lồn. Con chó liếm ngoặch nghẽo bên trong vách lồn một cách kỷ lưỡng. Hồng thở dốc rên hư hư. Hồng rờn rợn toàn thân. Qủa thật lưỡi con chó ghê gớm qúa. Nó liếm tới đâu Hồng rên xiết lên tới đó. Gần 20 phút thì mới xong 12 cái trứng. Hồng quíu tê lên, tưỡng xong rồi. Nhưng tên nọ lại lôi ra thêm một vĩ trứng nữa. Bây giờ thì hắn cứ banh lồn Hồng ra rồi bóp trứng và nhiểu vào bên trong lồn.

Hồng chịu hết nỗi cái lưỡi cũa con chó nầy. Nàng thấy sướng, đây là lần đầu tiên trong ba ngày nay mà nàng thấy sướng thật sự. Vì con chó không thô bạo như mấy tên kia. Nó cứ liếm và liếm và liếm. Cả ngừơi Hồng đỏ rần lên vì sướng. Hồng rên rỉ chứ không la hét như mấy lần trước. Tuy là vậy, nhưng Hồng cứ nắm mắt rên tỉ rên tê rên tái mà dường như còn muốn con chó cứ tiếp tục liếm. Nó liếm trên mu lồn, bên ngoài lồn, bên trong lồn, thật là đã qúa đi thôi. Gần nữa tiếng đồng hồ, hết 24 cái trứng gà. Hồng sướng mê sướng mệt. Nàng thở không kịp theo lưỡi của con chó nữa.

Kế đến tên nọ lật xấp Hồng lạiđể cho con chó chồm lên chơi nàng. Hồng nghiến răng lại "trời ới, trời ới". Tên Hoàng cũng phụ kìm chặc nàng nên Hồng không làm gì dược. Con chó chồm lên nắt vô mông vô đít nàng. Nó trợt một hồi thì cái con cu to đỏ và nhọn đầu của nó cũng chui tọt vào lồn Hồng. Hồng rút ngừơi lại một cái thì con chó bắt đầu nắt liên tục. Nó nắt mà không biết mệt. Còn Hồng thì mệt và sướng qúa rồi. Cái con cu của con chó dài qúa. Nó chui rất sâu vào trong thâm cung của Hồng. Hồng sướng qúiu lên. Nàng cứ rên rỉ ú ớ ở trong họng.

Một lúc sau con chó ngừng nắt , nó bắn mạnh tinh trùng vào lồn Hồng. Hồng nhăn mặt rên rít lên như là chó tru. Tinh trùng nó nhiều quá, Hồng thấy nóng hổi trong lồn mà có cảm giác như là lồn nàng bị ngập đầy tinh trùng của nó. Con chó kéo cu ra, tinh trùng trào ngược ra ngoài. Hồng té xuống giường, run giật giật mình lên như bị kinh phong.
Hồng mệt qúa thiếp đi đến xế chiều thì tên Hòang lại trở về. Hồng nhìn hắn căm thù nhưng sợ hải. Hắn ngồi xuống ghế la lớn "lại đây !". Hồng quấn tấm trải giường ngang mình rồi rón rét bước tới đứng trước mặt hắn như một phạm nhân đang chờ giáng tội.

"Ngồi xuống". Hắn ra lịnh như vậy, Hồng run bật bật ngồi xuống. Hắn tuột quần xuống ngang đầu gối rồi nắm tóc Hồng kéo xát vô. Hồng biết là phải làm gì rồi. Nàng há miệng to cứ để cho hắn dí cu vô họng nàng, hắn cứ nắm đầu nàng mà đẩy vô đẩy ra. Thật sự Hồng không có chủ động gì cả, nàng cũng không bú liếm cu của hắn. Nàng chỉ hả họng cho to để cho con cu chạy vô chạy ra theo nhịp tay của hắn.

Hắn cứ thế mà làm gần nữa tiếng đồng hồ. Hồng mõi cả miệng, ê cả môi, đau cả lưỡi mà không dám chống cự gì cả. Thế rồi hắn ghịt kéo nàng mau hơn, mau hơn rồi thật mau. Hồng bị dập môi mấy lần đau điếng. Cuối cùng hắn kéo mạnh xát đầu Hồng vô và giữ yên như vậy mà xịt tinh khí vô miệng nàng. Hồng nghẹt thở, nất lên mấy cái.

Hắn xô Hồng ra, rồi đứng đậy kéo quần lên đi ra cửa. Hồng ngồi bệt đó tinh trùng trào ra mép môi và nước mắt nàng cũng tuôn ào ra. Một lúc sau Hồng đi vô nhà tắm súc miệng và tắm cho mát mẻ.

Thấy đói đói Hồng nhìn trên bàn còn mấy cái xương gà và một miếng bánh mì. Hồng đành ăn cho đở đói.
Chưa ăn hết phần bánh mì thì có tiếng mở khoá cửa. Tên Hoàng bước vô với một tên râu ria nham nhở và hôi hám. Hồng thở dài một tiếng. Cả hai nói xì xồ vài câu thì tên Hoàng quay qua cô nói lớn "Làm việc đi, chúc nữa tao mua đồ ăn về cho ăn". Nói xong hắn đi ra cửa bỏ tên râu ria kia lại với Hồng.

Tên hôi hám này bắt Hồng bú liếm cu cho hắn. Rồi hắn lật ngữa nàng ra bú lồn lại Hồng. Râu tua tủa của hắn làm Hồng rùng cả người, vài cọng râu cứng đâm vô lồn làm Hồng qúiu cả lên. Bú lồn một hồi lâu, hắn trèo lên mình Hồng nhét cu vô lồn nàng và bắt đầu chơi. Hồng không phản ứng gì cả, cứ nằm ngay trơ đó nhắm mắt và nắm chặt hai tay lại, cứ để cho tên râu này chơi nàng một cách thô bạo.

Hắn rút cu ra xịt mạnh tinh trùng trên đầu trên cổ Hồng. Hồng không tránh được, đành hứng trọn. Xong rồi hắn bận quần áo không cười không nói gì đi thẳng ra cửa. Hắn vừa ra thì có một tên râu ria khác bước vô. Hồng kêu kên "trời ơi,, trời ơi ."

Tên râu thứ hai không chờ không đợi, hắn lật nàng ra chơi liền. Cu tên này bự qúa, và hắn cũng chơi lâu qúa. Hồng rên xiết lên suốt cuộc chơi. Tay nàng bấu chặt xuống giừøơng, miệng nàng rên xiết chứng tỏ rằng nàng đã lên tới cực điễm rồi. Rồi tên thứ hai cũng rút cu ra bắn tinh khí ào ào trên mặt Hồng. Xong rồi tên này cũng bận quần áo, không cười không nói gì rồi cũng đi thẳng ra cửa. Hồng nhìn theo xem còn ai vô nữa. Không có ai nữa mà chỉ có tên Hoàng bước vô , trên tay hắn là một tô hủ tiếu thơm phức. Hắn nói "Aên đi " rồi hắn đi ra khoá cửa lại.

Từ chiều hôm đó đến gần sáng hôm sau, không biết tên Hoàng kiếm mối ở đâu mà cứ hai hoặc ba tiếng đồng hồ hắn lại mở cửa đưa vô một người. Hồng bị chơi cả đêm , đến gần sáng thì hai bên háng Hồng đau rềm lên. Mình mẫy Hồng và cái giường nồng nặc mùi tinh trùng. Hồng phải đi hai hàng cà nhắc vô nhà tắm mà tắm rửa.

Sáng hôm sau Hồng được tên Hoàng cho ăn điễm tâm ngon lành. Trưa đến chiều thì tiếp khách. Chiều tối thì phục vụ bú cu cho tên Hoàng. Hắn ghiền được bú cu chứ không thích chơi. Đêm ngũ vài tiếng thì bị lôi đầu dậy tiếp khách nữa.
Cứ thế mà gần hai tuần rồi, Hồng ốm nhom, hốc hác. Hắn bắt nàng tiếp khách, đóng phim. Mới có hai tuần mà Hồng đã bị gần ba bốn chục người làm tình rồi. Cái lồn nàng bây giờ chai lì hơn . Lổ đít nàng bây giờ cũng đã nở to hơn trườc rồi. Nàng cũng đã bị quay hết năm lần phim rồi. Hai lần với ba bốn tên chơi hội đồng. Ba lần kia thì làm tình với chó. Nàng thấy làm tình với chó rất sướng, nên hai lần quay phim sau với chó, Hồng không cần bị kèm giữ nữa, mà chính nàng lại ra sức hợp tác với con chó. Khi sướng lên cao quá độ chính nàng đã tự bú liếm cu của con chó.
-0-
Hồng đã bị tù và bị làm nô lệ xác thịt ở trong phòng này đến tuần thứ ba. Hồng tự nhủ "mình không thể chết ở đây được, phải tìm cách, phải tìm cách trốn".

Buổi chiều hôm đó nàng phải phục vụ bú cu cho tên Hoàng. Lúc này tên Hoàng không còn nắm tóc và ghịt đầu nàng nữa. Hắn cứ ngồi im, lim dim mắt thưỡng thức cho tới khi xuất tinh vô miệng Hồng.

Hồng dùng tay vuốt ngược vuốt xuôi con cu hắn. Hồng ngậm con cu sâu vô cổ họng. Nàng nút lúc mạnh lúc nhẹ. Hắn nhắm mắt lại phê lên. Hồng liếm đầu khất con cu rồi nút nhẹ. Con cu hắn đã cương lên to lắm. Hắn nhắm mắt lại thưởng thức.

Hồng nín thở dùng hết sức mình cắn thật mạnh vào con cu hắn. Hắn mở to mắt la thật to lên. Hồng cố ghịt mông hắn và cố cứ giử yên tư thế đó mà nàng cắn càng mạnh, càng mạnh. Tên Hoàng đau qua tác bốp bốp vô mặt Hồng, Nhưng Hồng vẩn nghiến chặc cu hắn mà cắn. Lúc này máu me văng tứ tung, máu đây đầy miệng Hồng. Hồng cứ cắn mạnh. Tên Hoàng như đau quá chịu không nổi, la thét lên, hai tay rung lẩy bẫy , hắn không còn sức tát vô mặt Hồng nữa. Hồng cứ cắn thật mạnh, rồi cắn thật mạnh.

Hai hàm răng trắng đều như hột bắp của Hồng biến thành một thứ vũ khí lợi hại. Hồng dùng hết sức cắn đứt con cu của tên Hoàng. Nàng xô hắn ra, rồi khạt mạnh con cu đứt ra khỏi miệng. Tên Hoàng la hét lăn lộn giữa phòng. Máu phun ra ào ào như nước đổ. Hắn giẩy giụa lạch bạch như con cá ở trên bờ. Hồng còn cầm cái ghế, phang thêm vô đầu hắn mấy cái. Máu ra qúa nhiều, hắn từ từ kiệt sức nằm im rên ư ư . Hồng ngồi đó nhìn hắn đang từ từ chết, rồi cười thỏa mãn. Tên Hoàng đã chết.

Thân hình loã lồ của Hồng be bét máu me. Gương mặt nàng cũng dính đầy máu. Miệng nàng đỏ lè như con ma hút máu vậy. Trông Hồng lúc này thật là ghê rợn. Nàng như một con thú dử vừa mới giết xong một con mồi.
-0-
Mọi chuyện đã được điều tra rỏ ràng. Hồng được sở y tế điều trị khoãng ba tháng. Hồng được hồi hương về Việt Nam. Các hội thiện nguyện ở Đài Loan đã quyên góp gần 3000 mỹ kim tặng cho Hồng.

Về tới làng quê thôn xóm Hồng mừng rớt nước mắt. Với số tiền đó Hồng đã giúp cha mẹ mở một tiệm tạp hoá ở ngoài chợ. Ngày ngày hai ông bà ra mở tiệm buôn bán. Vì trong thôm xóm ai ai cũng biết chuyện của Hồng nên Hồng cố tránh không gặp ai cả. Hồng cứ lẫn trốn ở trong nhà lo cơm lo nước cho cha mẹ mỗi chiều khi ông bà tan chợ về.

Một hôm đang giặc quần áo ở sau nhà thì con mực (con chó của gia đình đã nuôi từ lâu), nó rượt đuổi một con mèo. Hồng la nó "Mực...mực đi vô nhà, đồ quỉ, cứ làm ầm ỉ nhức cả đầu." . Hồng trợn nhìn nó, nó nhìn lấm lét nhìn Hồng rồi từ từ đi vô nhà.

Hồng bổng sực nhớ đến lúc ở Đài Loan bị quay phim với chó bẹt gê. Nàng mĩm cười nhìn con Mực. Hồng vô bếp lấy mấy cái trứng gà rồi kêu con chó mực lại. "Mực Mực, lại đây.. lại đây cưng !".
Hết

Lan Ngựa

Mặt trời sắp sửa lặn, cả thành phố đã đồng loạt sáng đèn như để chuẩn bị cho một dêm cuối tuần thật rộn rịp. Lan đứng trước tấm gương lớn, hết xoay bên phải xong xoay sang bên trái, ngắm nghía chiếc mini jupe ngắn củn cỡn mới lấy về.
Chiều nào cũng vậy, con Lan rất bận rộn với ba cái chuyện ăn mặc của nó. Lan tự biết mình có một thân hình đẹp tuyệt mỹ, cân đối. Cặp đùi trường túc nên rất dễ ăn mặc. Mà thiệt vậy, con Lan mặc cái gì cũng dẹp. Mà dù nó chẳng mặc cái gì hết cũng đẹp chứ dừng nói chi là mặc.

Lan là con một trong gia đình ông bà Hồng. Hai vợ chồng chỉ có mình nó là con, nên hết sức cưng chìu. Lan muốn gì được nấy. Năm lS tuổi, nó thi trung học bị rớt, nên không chịu đi học nữa. Và bắt đầu sự nghiệp. . . ăn chơi xã láng.

Con Lan cứ suốt ngày ỏng ẹo từ dầu trên tới xóm dưới. Nó hết tụ tập với đám thanh niên dàn ca, hát hỏng rồi lại cặp kè với mấy con nhỏ vũ nữ ở cuối xóm ngày đêm tập tành nhảy nhót.

Ở cái xóm nghèo nầy, không mấy ai ưa nó ngoại trừ mấy thằng choai choai mới lớn. Thấy cái tướng đi ỏng a ỏng ẹo của nó di ngang là mấy bà trề môi, hứ hó bóng gió cho bỏ ghét. Có lẽ vì vậy mà từ từ người ta gán cho nó có cái tên là "Lan ngựa." Nghe tiếng kèn xe Honda in'h ỏi ngoài cửa, con Lan bỏ cái lược xuống, quơ vội chiếc bóp dầm bênh cạnh rồi phóng nhanh ra cửa.

Ông bà Hồng đang ăn dỡ buổi cơm, ngưng lại hỏi vói theo nó:
- Sao hỏng cơm nước rồi hãy đi?
- Mầy đi rồi chừng nào về?
Con Lan không thèm trả lời. Nó đã quá quen thuộc với những câu hỏi ấm ớ như vậy từ lâu rồi. Nó vừa phóng lên xe, ôm eo ếch thằng bồ nó vừa nói vọng vào
nhà:
- Đi chơi. . . Chừng nào chán thì về.
Nói xong, nó cười nắc nẻ trong lúc thằng kềp rồ mạnh máy xe. Chiếc Honda 90 phân khối gầm rú trong con hẽm nhỏ, rồi phóng đi như mũi tên.

Vũ trường vào đêm thứ bảy thật là náo nhiệt. Từ ngoài bước vô, hai đứa nó chưa quen mắt nên phải đứng lại tìm kiếm.

Từ trong góc, nhiều giọng nói nhao nhao lên kêu hai đứa nó:
- Hùng, Lan. Đây nè!

Hùng nhìn về phía đó: Nó nhận ra dám bạn bè ăn chơi của nó đang ngồi lố nh~. Hùng kéo tay con Lan đi về hướng đó.

Gã hầu bàn dến đứng sau lưng chờ đợi. Không cần hỏi ý kiến con Lan, Hùng kêu luôn:
- Hai chai bia?
Gã hầu bàn lui ra. Lan quay lại nói vói theo:
- Một gói Con Mèo nữa.
Trong bàn, từng cặp từng cặp ngồi sát nhau. Lan nhận ra cặp ngồi kế nó la Huy, Thúy, kế đến là Cường Dung, Tuấn và Khánh.

Tất cả mấy đứa nó hình như chưa đứa nào đủ 21 tuổi để bước chân vào vũ trường. Nhưng chưa bao giờ tụi nó bị gã gác cửa làm khó dễ .

Cứ thấy cái bản mặt tụi nó là gã làm lơ không xét hỏi căn cước như những người khác. Và dĩ nhiên là tụi nó cũng chẳng bao giờ chịu bỏ tiền ra dể mua vé vào cửa như thiên hạ. Gã gác cửa biết rằng chỉ cần làm khó tụi nó một lần là chắc chắn gã sẽ bị đòn mềm xương. Và như thế thì đương nhiên gã phải bỏ cái nghề gác cửa vũ trường. Và hỏng chừng gã cũng phải bỏ luôn cái đất Sài Gòn nầy nếu muốn sống yên ổn với vợ con.

Đám thanh niên cũng biết là lão gác cửa ngán tụi nó. Nhưng cảnh sát thì chắc chắn là không ngán tụi nó chút nào, nên cũng biết khôn. Bọn chúng rút vô một góc mà quậy, chớ không dám lớn lối quá đáng. Lỡ có chuyện gì còn tính việc rút lui theo ngã sau mà chạy.

Lan dơ cao hai chai bia mới khui lên mời cả bọn:
- Vô, vô Chúc mừng. . . "ai cũng có đồ chơi."

Mấy đứa con gái dồng loạt hưởng ứng. Hai ba đứa cùng đưa cao mấy chai bia lên cụng, miệng đưa đẩy
- Có đồ chơi mà hỏng chơi là ngu. Trước sau gì cũng hưởng. Làm sớm. . . nghl sớm.
Cả bọn nhao nhao lên:
- Đúng! Trăm phần trăm! Vô, vô.

Ban nhạc dang chơi nhịp điệu Slow. Đèn sáng mờ mờ. Từng cặp nhân tình họ ôm siết nhau trên sàn nhảy, thả từng bước rã rời theo điệu nhạc. Gã thổi Saxo dưa mắt nhìn về góc vũ trường, nơi đám con Lan ngựa đang ồn ào cụng ly. Hắn đưa mất ra hiệu cho ban nhạc chuyển sang diệu Twist dồn dập.

Đèn tự nhiên bật sáng lên. Mọi người không ai bảo ai, đồng loạt ào ra sàn nhảy.

Bọn con Lan cũng ngưng uống, kéo nhau hết ra sàn nhảy. Cả dám giựt như bị kinh phong. Đám con gái uốn éo, vặn mình như rắn hổ mang rình mồi. Con Lan cũng nổi hứng. Nó "te" sát xuống sàn gỗ làm lòi cẵ chiếc quần sì líp trắng bên trong giữa tiếng vỗ tay cổ võ của đám con trai.

Tiếng kèn, tiếng trống, tiếng đàn, tiếng ca hòa lẫn với mùi rượu, mùi khói thuốc vả cả mùi hôi nách, làm cả bọn như say lên. Chúng la hét, gào thét diên loạn như một bầy mất trí...

Ban nhạc đã chơi bài tạm biệt. Đèn bật sáng choang lên. Khách khứa lục tục kéo nhau ra về. Riêng cái bàn bọn con lan vẫn còn ngồi nán lại. Hùng lên tiếng
hỏi:
- Bây giờ di dâu đây?
Cường tình nguyện:
- Kéo hết về nhà tao đi. Còn mấy két bia ở nhà hổng ai uống. Dể lâu nó. . . mất giá.
Dung phản đối:
- Thôi. Về đó gặp ông "Dl~ợng Hậư' của anh chắc hõng dược đâu, ổng cứ nhìn em trừng trừng. . . như muốn. . . lột quần con người ta.
Lan xen vô:
- Thì bữa nào mầy. . . lột quần cho ổng coi một bữa là ổng hết nhìn chớ gì.
Cả bọn vỗ tay hoan hô ý kiến của Lan:
- Ê Bửa nào mầy lột quần nhớ cho tụi nầy hay để đến coi với nhe.
Dung phản phé lại:
- Muốn coi thì biểu con Thúy với con Khánh nó lột ra cho mà coi.
Huy và Tuấn cười hô hố trả lời:
- Coi hoài, chán rồi. Bây giờ kiếm cái khác coi.
Hùng nhắc lại:
- Thôi. . . Tính di dâu đi chớ. Vũ trường đóng cửa rồi. Hay là. . . đi Vũng Tàu chơi .
Cả bọn nhao nhao lên:
- Đúng! Đi Vũng Tàu chơi. ý kiến hay đó.

Cả bọn kéo nhau ra xe. Từng cặp một đèo nhau trên Honda rồi họ phóng như lao thẳng về hướng xa lộ Biên Hòa.
*
* *
Bà Thoa đi ra đi vô ra vẻ nóng ruột. Đã gần 2 giờ sáng rồi mà không thấy Cường về nhà, nên bà cũng hơi lo trong bụng.

Chồng bà Thoa chết đã hơn 5 năm nay. Hai vợ chồng bà chỉ có Cường là con một, nên bao nhiêu tình thương dều dồn hết cho nó. Có lẽ vì vậy mà Cường không hề thiếu thốn một món gì hắn muốn. Tối ngày ăn diện, lêu lổng theo bè bạn ăn chơi trác táng.

Sau khi chồng chết di, bà Thoa một tay tần tảo nuôi con ăn học. Nhưng Cường chỉ lợi dụng chuyện học hành để vòi tiền bà đi chơi với gái.

Bà Thoa cũng là một loại người có nhan sắc. Chồng hà chết khi bà mới ngoài 30 tuổi. Gái một con trông mòn con mắt. Bà Thoa có cái nét đẹp của một người phụ nữ quí phái. Dáng người dong dỏng cao, thân hình tròn trịa, đầy đặn, cân đối nên không thiếu những gã đàn ông nhào vô kiếm chút cháo.

Trong số những kẻ theo săn đón. Bà Thoa để ý đến ông Hậu, một người đàn ông tướng tá rất sang trọng, quần áo bảnh bao chải chuốt.

Từ ngày chồng bà chết, ngày nào ông Hậu cũng tới lui thăm hỏi. Ông tỏ vẻ lo lắng, quan tâm đến bà Thoa. Ông cũng không quên mua sắm lặt vặt cho Cường để lấy lòng nó. Bữa thì ông cho nó sợi dây nịt Hitcock, hôm thì tặng nó cái dồng hồ Omega mà ông dang đeo làm bà Thoa cảm dộng ra mặt.

Thật ra thì ông cho nó cái đồng hồ đang đeo là vì ông mới "địa" dược cái "Longine" vàng của bà bồ có sạp vải trong Chợ Lớn.

Bà Thoa bắt đầu quen dần với sự xuất hiện của ông Hậu trong ngôi nhà của bà. Tuy nhiên, bà chỉ cho ông ở lại chơi dến tối là phải về. Bà không muốn vội vã mang tiếng với họ hàng cũng như lối xóm.

Đã mấy lần, ông Hậu tỏ tình với bà. Ông ngõ ý muốn chắp nối, nhưng bà Thoa không đồng ý. Bà viện lý do cần thêm một thời gian để tìm hiểu thêm. Và cũng dã có một lần, thừa lúc thằng Cường đi chơi vắng nhà, ông Hậu sổ sàng ôm lấy bà mà hôn. Bà Thoa cương quyết tỏ thái độ ngay tức khắc. Bà nói thẳng với ông Hậu:
- Tôi chỉ coi anh như một người bạn, không hơn không kém. Nếu anh còn có một cử chỉ nào như vậy nữa, buộc lòng tôi phải cấm anh đến đây.
Ông Hậu bẽn lẽn chữa thẹn:
- Anh yêu em nên mới làm như vậy. Em cho anh xin lỗi. Anh hứa sẽ xứng dáng với lòng tin của em. Bà Thoa chỉ cảnh cáo dằn mặt vậy thôi. Chứ nếu trong bụng bà không thích thì dễ gì bà để cho ông lui tới nhà bà. Quả đúng như ý bà Thoa. Sau lần cảnh cáo dó, ông Hậu say mê bà Thoa hơn. Ông coi bà như một người dàn bà "Tiết Hạnh Khả Phong" Và nghĩ thầm: "Bằng mọi giá ông phải chiếm bà cho bằng được." Bà Thoa nhìn lại đồng hồ một lần nữa rồi quay sang ông Hậu hỏi:
- Anh có di đủ hết các bót cảnh sát chưa?
Ông Hậu sốt sắng:
- Anh đã di dủ các nơi rồi. Họ bảo là không có ai tên Lê Tuấn Cl.tờng cả. Anh còn nhờ họ gọi máy hỏi khắp các nơi khác cũng không có.

Càng nghe ông Hậu trả lời, bà Thoa càng quýnh lên. Gia tài hai vợ chồng ch~ có một mình Cường là con một. Nay ổng chết di, bà chỉ còn Cường là niềm vui duy nhất cho bà. Lỡ mà Cường có mệnh hệ nào chắc bà sẽ không sống nổi. Càng suy nghĩ, bà Thoa càng lo sợ. Giờ phút nầy bà mới thấy rõ sự yếu đuối của một người dàn bà. Phải chi ba của Tuấn Cường còn sống. Phải chi trong nhà có một người đàn ông.

Bà Thoa cảm thấy bủn rủn cả tứ chi, không còn dứng vững nổi, người bả khu~u xuống.

Ông Hậu liếc thấy, không bỏ lỡ cơ hội, ông nhào tới đỡ lấy bà Thoa trên tay, rồi bế bà từ từ bước thẳng vào buồng ngủ.

Bây giờ bà Thoa mới cảm thấy thấm thía sự cô dơn của một người đàn bà không chồng. Cũng như bây giờ, không có ai để bà nương tựa lúc tinh thần suy sụp Bà Thoa khóc rấm rức trong vòng tay vổ về của ông Hậu. Bà than thở:
- Anh đâu có hiểu cái nỗi khổ tâm của em. Lúc ba nó còn sống, ổng lúc nào cũng lo lắng, giáo dục cho nó nên người. Nhưng từ lúc ổng mất đi, em phải lo gánh
vác tất cả mọi việc, không còn thì giờ dể mà dạy dỗ nó. Nên em buồn lắm.
Ông Hậu trấn an:
- Em đừng lo. Từ đây về sau anh sẽ cố gắng gần gủi nó, tìm hiểu để giúp dỡ nó. Và lúc nào anh cũng thương nó như là. . . con của anh vậy.

Bà Thoa cảm thấy an tâm trong vòng tay ông Hậu. Bà nằm yên đón nhận cái hôn dầu tiên của ông kể từ ngày chồng bà chết.

Ông Hậu nằm xuống bên cạnh, bàn tay ông vuốt ve khắp người, làm bà Thoa dù trong lúc đang lo lắng cũng cảm thấy một luồng điện ấm áp đang chạy rần rần trong cơ thể. Bà Thoa thỉnh thoảng rướn người giống như cái thời mới lấy chồng.

Ông Hậu năm nay dã ngoài 40 nhưng vẫn chưa có vợ. Không ai biết ông sống bằng nghề gì. Chỉ thấy ông suốt ngày áo quần bảnh chọe, sang trọng. Chiếc lắc vàng hai lượng lúc nào cũng xệ xệ bên tay trái. Tay phải không lúc nào thiếu cái đồng hồ Longine dây vàng sáng chóe, đắt tiền. Sợi dây chuyền vàng to lớn dược kéo nặng dưới cổ bởi cái mặt cẩm thạch xanh biếc. Lúc nào cũng thấy ông với cặp kính mát Rayon to bản trên mặt, lái chiếc Vespa vòng vòng khắp nơi.

Người thì bảo là ông. . . "chạy áp phe", cũng có kẻ tỏ vẻ sành đời bảo ông chllyên môn di lường gạt mấy bà góa. Nhưng ai nói gì thì nói, trước mặt ông họ cũng khúm núm, coi ông như người trên. Bởi lẽ ông Hậu tỏ ra chững chạc, cuộc sống của ông là. . . lúc nào đồng tiền cũng đi trước.

Nghe hơi thở của bà Thoa càng lúc càng mạnh hơn, ông Hậu biết mình phải nên làm cái gì. Ông lần tay mở từng hột nút trên chiếc áo ngủ mỏng manh, rồi từ từ lột hẳn ra khỏi người bà Thoa.

Cặp vú no tròn săn cứng của người đàn bà một con, dang ở vào thời kỳ nẩy nở nhất, to và tròn như trái vú sữa bày ra thật ngon lành trước mắt của ông. Ông Hậu từ từ cúi dầu xuống, le lưỡi liếm đầu vú bà Thoa một cách trân trọng và sung sướng.

Cặp mắt bà Thoa khép lại. lIai hàng mi dài cong vút thỉnh thoảng chỉ còn di dộng theo từng cái cau mày mỗi khi bà trân mình sung sướng. Bờ môi mọng đỏ thỉnh thoảng hé mở cho thấy hàm răng trắng đều như hột bắp của bà đang nghiến chặt như muốn ngăn không cho tiếng rên rl thoát ra từ cửa miệng.

Ông Hậu miệng nút vú bên nầy, tay bóp vú bên kia làm bà Thoa càng lúc càng đê mê. Bà chẳng còn biết cái quần bà dã bị ông Hậu kco tuột ra từ lúc nào
không hay nữa.

Chỉ biết là khi ông Hậu liếm dài từ trên vú xuống dến rốn, rồi xuống từ từ tới chiếc mu cao rậm đen đầy lông lá thì bà Thoa cứ kêu rên ư ứ trong cổ họng.

Ông Hậu là một tay chơi dúng nghĩa. Chuyện ái ân ông đã có quá nhiều kinh nghiệm. Hết bà nầy đến hà nọ dã qua trong cuộc đời ông. Những mánh khóe kỹ thuật làm sao dể các bà lên tận chín từng mây, các bà đã chỉ dạy hết cho ông. Ông Hậu thuộc lòng như cơm bửa, thuộc còn hơn "thuộc tên ba má ông" nữa.

Thật nhẹ nhàng, ông Hậu banh rộng hai chân bà Thoa ra, cúi dầu áp dụng chiêu thức "chó liếm dĩa." Cái lưỡi của ông vừa nhám, vừa dài, cứ nhè vào mồng đốc, cái chỗ. . . "dã" nhứt của bà Thoa mà liếm. Cái đầu ông không nhúc nhích, nhưng cái lưỡi thì cứ vét lên , vét xuống liên tục, làm bà Thoa cứ hóng lên nhóng xuống mông dít như không muốn cho lưỡi ông rời khỏi lồn bà.

Tuy đã có chồng mười mấy năm nay, nhưng bà Thoa chỉ mới qua có một lần sinh đẻ. Rồi chồng bà lại chết di hơn 5 năm nay, nên giờ đây hai mép lồn bà vẫn còn săn chắc đỏ hồng như hai muối bưởi Biên Hòa.

Nước dâm từ bên trong bị tồn dọng mấy năm nay bây giờ mới có cơ hội thoát ra. Nó cứ rỉ rỉ mà tuôn. Bà Thoa lịm người sung sướng. Bà nằm yên, mặc cho các cơ bắp thịt bà giựt giựt theo phản xạ.

Ông Hậu cứ liếm vòng vòng hai bên mép cho bà Thoa hưởng thụ một hồi rồi ông mới bắt đầu cho chót lưỡi mân mê lên âm hạch bà. Ông Hậu cứ ấn lưỡi vào ngay hột le của bà mà ngoáy khiến bà Thoa không thể nào chịu nổi nữa. Hai tay bà quýnh quáng cào cấu xuống mặt giường. Đần bà ngữa cao, răng nghiến chặt rên siết. Toàn bộ các đầu dây thần kinh của bà Thoa như bị một luồng điện kích thích. Bà vặn mình vặn mẫy, kêu gào không ngừng.
- Uzm. . . sướng quá anh ơi?

Ông Hậu thấy bà Thoa chống hai gót chân, mình cong ngược lên thì dừng lại. Nhưng khi đít bà Thoa hạ xuống mặt giường thì ông lại nút hột le của bà. Ông muốn kích thích cho bà thật nứng, chớ chưa muốn cho bà "ra. " Bà Thoa như muốn diên lên, người bà hừng hực bốc lửa, gai óc nổi dầy mình, Bà thì thầm:
- Em chịu hết nổi rồi anh ơi. . . Uzm. . . Uzm. . . Em sướng quá. . . nút mạnh lên đi anh. . . Ư. . . đúng rồi...ngay chổ dó đó. . . bú mạnh lên đi anh.

Sau chừng mười lăm phút bú liếm dã đời, ông Hậu cũng chịu hết nổi, ông đứng xuống giường nhanh nhẹn cởi hết quần áo ra rồi quăng đại nó qua một góc. Con cặc to tướng, cứng ngắc và dài sọc cong như trái chuối già, bà Thoa cả mấy năm trời giờ mới nhìn thấy được con cặc của đàn ông, nên bà không sao dằn lại được lòng thèm muốn, khao khát. Bà trố mất nhìn con cặc ông Hậu dang giựt giựt, Bà Thoa lên tiếng:
- Cu anh bự và dài quá.
- Em thích lắm phải không? Mau bú nó đi em.
- Em không biết phải làm sao.
- Thì. . . em cứ ngậm nó vào trong miệng rồi nút nút, giống như em dang nút cà rem cây vậy đó.

Nói thì nói cho vui vậy chớ, từng tuổi này làm gì mà bà Thoa không biết bú cặc, bà lết từ từ tới gần ông Hậu, hai chân bỏ xuống giường, ông Hậu bước lại gần bà thêm chút nữa dể cho con cặc ông nằm vừa ngay tầm miệng bà, bà Thoa đưa tay lên nấm chặt lấy con cặc ông Hậu, sục lên sục xuống mới có mấy cái thì bên trong lổ cặc ông Hậu bổng rỉ ra một chất nước nhờn đang còn tèm lem xung quanh đầu khất. Bà Thoa từ từ thè lưỡi ra và liếm sạch, vẫn còn thấy tiếc rẻ chưa muốn thôi, bà dùng hai ngón tay bóp dầu dương vật lại để cho nó há miệng rộng ra, rồi bà liếm luôn bên trong cái lổ đó, ông Hậu nhăn mặt, ngước cổ ra phía sau rên rỉ không ngừng:
- ứ ứ sướng quá. . . bú nhanh lên đi em. . . anh nứng lắm rồi. . . nhét nó vô miệng nhanh di em.
- Vâng, Em bú đây.

Bà Thoa ngậm miệng thật chặt lấy đầu cặc ông, hai tay bà lòn ra sau ôm lấy dít ông Hậu, bà từ từ đầy miệng tới để cặc ông Hậu vào sâu hơn, chỉ trong giây phút miệng bà dã ngoặm trọn hết con cặc ông không chừa khúc nào ra ngoài. Bà ngậm thật chặt lại rồi từ từ kéo nó ra, chừng năm mười lần như vậy, bà bú cái nào đáng cái đó. Có lẽ vì cố gắng cho cặc vào sâu quá nên mắt bà giờ dã bị đỏ ửng, bà Thoa ngừng không muốn bú nữa, bà hư. . hứ. . trong cổ họng mấy cái rồi nói:
- Em thấy khó chịu ở nơi cổ họng quá, chắc bị kẹt sợi lông của anh dính ở trong dó. Thôi đi anh nhé.
- Em bú không được, thì tới phiên anh. . . Em nằm xuống đi, hai tay banh lồn ra cho anh.
Bà Thoa vâng lời nằm xuống, thuận tay với lấy cái gối bên cạnh, bà ưởng đít lên thật cao rồi nhét cái gối xuống dưới đít. Hai chân dang rộng và dơ cao lên trời, bà đưa hai tay xuống banh rộng hai mép lồn ra. Không để mất thì giờ, ông Ilậu quỳ xuống đất mắt nhìn thật kỷ từ dưới lổ đít lên tới hột le của bà, ông Hậu nói:
- Lồn em đẹp quá Thoa ơi. . . chắc anh diên mất.
Bà Thoa trả lời ông:
- Bú chim em đi anh, chim em thơm lắm đó. Nó đang nóng hổi chờ anh kìa, ở đó mà nhìn hoài.
- Vâng, Anh bú liền đây em yêu.

Nói xong ông Hậu liền thè lưỡi ra nhắm ngay cái lổ đít bà Thoa mà liếm một cách tận tình, bà Thoa quíu cong người lại, vừa nhột vừa sướng, hai tay bà tự đưa lên se se hai dầu vú để tạo thêm phần hứng thú. Ông Hậu ở dưới liếm lần lần từ lổ đít lên tới giữa hai mép lồn, rồi dừng lại ngay cái hột le mà nút một cách say mê và thích thú, bà hứng tình rên lên từng cơn trông thật là thảm thương.
- Uzm. . . Em nứng quá. . . Ây da. . . Ui. . . chết em rồi. . . sướng quá, đã quá. . . chơi em liền đi anh.

Ông Hậu nảy giờ bú liếm cũng đã rồi, ông nghĩ giờ cũng phải tới giai đoạn cho ăn thua rồi, nên ông đứng dậy tay vẫn cầm lấy con cặc sụe sục mấy cái rồi nói:
- Anh cũng dang thèm chơi em lắm dây, dang rộng hai chân ra di em.

Ông Hậu từ từ bước chân lên giường, tay cầm con cặc có cái đầu to tướng, kê vào giữa hai mép lồn mà xoay chầm chậm theo hình vòng tròn, nước dâm của bà tuông chảy ra dầm dề theo hai bên mép và lông của bà. Bà Thoa ấm ức lắm nhưng lại sướng, bà vừa rên vừa nói:
- Sướng chim quá. . . Ui da. . . Đã quá anh ơi.
Ông Hậu cũng đã tới chỉ, không dằn lòng được nữa ông liền ấn mạnh con cặc vào sâu bên trong, làm bà quíu cả hai tay lẫn hai chân, miệng nói không ngừng.
- Ui da. . . Chết em rồi, Nắc mạnh đi anh. . . mạnh thêm di anh. . . Ây da! . . Sao mà sướng quá vậy nè, đã quá anh ơi là anh.
Ông Hậu vừa nấc vừa nói cho đã miệng:
- Hứ. . . Hứ. . . Anh nắc mạnh đây, Em sướng không cưng, Hứ. . . Hứ. . . Nắc cho tét lồn em luôn.

Bà Thoa ưỡn tấm lưng ong, mu lồn bà hẩy cao lên để đón nhận cặc ông vào sâu hơn. Hai tay bà bấu chặt lấy tấm lưng trần của ông Hậu. Bà sướng như chưa
bao giờ được sướng.

Gần 20 phút nắc liên tục như máy, người ông mồ hôi ra ướt dầm dề, ông Hậu rút cặc ra, tay ông bợ lấy mông bà Thoa lật ngược bà xuống rồi nói:
- Em nằm quỳ xuống di, anh muốn nắc từ đằng sau nắc tới.

Bà Thoa không một chút ngần ngại, nghe theo lời ông Hậu bà nằm quỳ xuống, mông đít nhỏng cao lên để lộ rỏ hai muối bưởi dỏ au trông thật dễ ghét. Hai tay và đầu bà chóng xuống giường, bà nhìn ngược ra sau xuyên qua hai bầu vú bà thấy ông Hậu cũng trong tư thế chiến đấu. Ông quỳ gối xuống từ từ lết tới, tay cầm con cặc dang "sừng" chỉa thẳng thằng nhỏ vào giữa hai mép quậy qua quậy lại cho nước nhờn tráng xung quanh đầu khất. Bất thần ông đẩy mạnh nghe một cái 'lót" thật sâu vào tử cung bà, hai tay ông vẫn vịnh hai mông dít bà để làm điểm tựa. ông nắc càng lúc càng mạnh bạo hơn, hai vú thòng dài xuống đánh tới đánh lui theo nhịp nắc của ông. Ông Hậu hì hụt vừa nắc vừa nói:
- Hứ. . . Hứ. . . Sướng không em. . . Đã không em. Anh sướng lắm. . . Hứ. . . Hứ. . .

Bà Thoa lòn tay xuống phía dưới chà mạnh lên hột le bà, đầu lắc qua lắc lại như con chó diên bà nói:
- Nắc đi anh. . . mạnh nữa đi anh. . . Ui da. . . sâu quá đã quá . Em sướng lắm. . . Lâu lắm rồi em chưa có được một ngày hạnh phúc như hôm nay. Anh khoang cho ra nhe, chơi lâu lâu cho nó đã nhe anh.

Ông Hậu từ đằng sau cứ cấm dầu mà nắc tới như cái máy, không biết đã mấy trăm cái rồi mà ông vẫn chưa chịu cho ra. Tiếng nắc kêu nghe ành ạch hòa lẫn với tiếng rên rỉ của hai người đã và đang vang vọng lên khắp cả căn phòng cho đến gần sáng.
*
* *

Bãi biển dã hoàn toàn vắng lạnh. Mọi người đã ra về nhưng con Lan vẫn kéo Hùng ở lại:
- Kệ tụi nó. Về phòng ngủ ồn ào lắm. Anh ở lại đây tụi mình tắm.

Hùng ngạc nhiên. Đi bất ngờ như vầy, hỏng có chuẩn bị trước nên nó đâu có mang theo dồ tắm. Nó hỏi thì con Lan trả lời tỉnh bơ:
- Thì cứ tắm theo kiểu. . . tiền sử. Đâu có ai ở đây dâu mà sợ.

Hùng hiểu ra. Từ lâu nay nó vẫn ớn con Lan ở chỗ chơi bạo, thích làm những chuyện mà. . . hỏng ai dám làm. Nó trả lời:
- Hèn chi. Hồi tối biểu mướn phòng ngủ ở bãi trước em hỏng chịu. Cứ nhứt định đòi mướn ở bãi sau.
Con Lan nháy mắt một cái rất lẳng lơ, mĩm cười bảo Hùng:
- Anh nầy. . . hỏng thông minh chút nào hết.

Chìu ý Lan, Hùng kiếm một kẻ đá. Hai đứa cởi hết áo quần rồi họ nắm tay nhau chạy ào xuống nước. Nói là tắm biển, chứ thực ra hai đứa nó chỉ ngâm mtớc chớ có bơi lội gì đâu. Vừa xuống nước là con Lan đã câu cứng lấy cổ thằng Hùng, hai chân thì dãy đành đạch rất. . . ngựa.
- Anh Hùng. . . Em hỏng biết lội đâu nhe. Em sợ lắm. . . ôm em đi anh.

Hùng cũng chỉ chờ có bấy nhiêu đó. Nó ôm gọn tấm thân trần truồng của đứa con gái 17 "bẻ gãy sừng trâu" trong vòng tay nó.

Gái mới lớn có khác. Cặp vú con Lan ngựa không được to lớn nhưng nó lại săn chắc rất ư là quyến rũ. Hùng cảm nhận dược nhờ con Lan và nó đang trần truồng mà lại ôm nhau cứng ngắc. Những sợi lông lún phún trên mu con Lan cứ chà vào bắp vế non của thằng Hùng, khiến con cặc nó tự nhiên vươn ra dài sọc dưới làn nước trong veo. Lan vừa nhìn xuống bất chợt thấy con cặc của Hùng dang sừng cứng ngắc, mặt nó đỏ ửng lên như tàu tháo, có lẽ nàng ta đã nứng lắm, không một chút ngần ngại con Lan đưa tay xuố ng nắm lấy chặt con cặc của Hùng miệng vừa cười vừa nói:
- Chưa chi mà đã cứng như khúc cây rồi. Chắc là nứng cặc lắm rồi phải hong.
- Thì. . . tại em chứ tại ai.
Nàng bậm môi bóp mạnh lên con cặc Hùng một cái rồi hỏi lại:
- Tại em sao nè?
- Thì. . . tại em. . . làm anh chịu không nổi chứ sao. Nói xong, Hùng kề miệng xuống bú nút lấy đầu vú con nhỏ, mạt tay con Lan nắm ghịt lấy đầu tóc của Hùng, tay kia con lan vẫn không chịu buông thả con cặc của Hùng ra, dầu ngã về phía sau trông thật là hấp dẫn. Lan rên ư hử trong cổ họng.
- Uzm. . .Uzm. . . Anh Hùng. . . Em thích quá.

Lan giờ dã nứng lên tới đầu tới óc rồi, cô ta giờ chỉ còn chờ cho Hùng đút cặc vô lồn thì may ra mới được yên. Nàng ta không còn chờ đợi được lâu nữa, thuận
tay dang cầm con cặc, nàng ta nhét nó vội vả, nhét bừa dại vô trong lồn nàng và nói cái giọng ỏng ẹo:
- Chơi đi anh Hùng. . . Chơi vô lồn em đi anh. Mau lên đi. . . Lẹ lên đi anh...
Hùng sẵng dịp chàng nói trả dủa:
- Thấy chưa. . . hồi nảy lại chê anh chưa gì đã nứng rồi, còn em giờ thì sao
- Hứ. . . hồi nảy là em khen anh chớ bộ. Thôi được rồi. . . em nứng lồn đó, có chịu chơi em chưa nè
- Ôkê. . . Chơi thì chơi,

Nói xong, Hùng bợ hai chân con Lan lên, hai tay nàng ôm ghịt ra sau cổ Hùng, hai chân thì vòng qua hai bên eo ếch. Hùng chỉthẳng con cặc vô lồn con Lan dưới làn nước, Hùng từ từ kéo thân hình con Lan ghịt vào cho lồn nàng nuết sâu lấy cặc Hùng. Vì đang làm tình dưới nước nên tư thế này Hùng không cần phải dùng sức chi nhiều, Hùng đang nhắm mắt để hưởng lạc thú ái ân dang lâng lâng trong người chàng. Lan cũng say sưa chẳng khác gì Hùng, Cả hai người họ vừa chơi, vừa sung sướng trong cái cảm giác đê mê mà lần đầu tiên họ dược làm tình giữa chốn thiên nhiên như thế này.

Sau một trận tơi bời hoa lá cả hai lần mò về đến phòng ngủ thì trời đã sáng tỏ. Bước vào phòng như một bãi chiến trường. Từng cặp Huy Thúy, Cường Dung và Tuấn Khánh nằm ôm nhau xà nẹo. Vỏ bia với tàn thuốc lá liệng tứ tung, áo quần vung vãi khắp nơi. Cả sáu đứa, chẳng dứa nào có lấy một mãnh vải để che thân. Hùng bước thẳng vào dến cửa phòng tắm. Hắn quay đầu lại gọi con Lan:
- Lan ơi? . . vô đây tắm lại nước ngọt di em.
Tiếng con Lan từ xa vọng lại.
- Ôkê, chờ chút. . . em vô liền.

Chẳng bao lâu con Lan bước vô phòng tắm, nó cởi nhanh bộ đồ tắm ra rồi bước chân vô bồn. Dôi trai gái mới lớn quả thật là sung sức. Chiếc quần lót cuối cùng trên người con Lan vừa tuột xuống chưa tới đầu gối là con cặc của Hùng bật ngóc dậy liền tức khắc, nó chỉa thẳng về phía mu lồn lún phún lông của con Lan làm con nhỏ cười lên khằng khặc.
- Ha ha. . . đã thiệt. . . đã thiệt. . . mới cho ăn vừa xong giờ lại dói nữa rồi.
Hùng dưa tay kéo con nhỏ sát vào lòng. Hắn nói:
- Ở đó mà cười. . . chết tới nơi nê hõng lo.

Vừa nói Hùng đưa tay lên gở lấy cái vòi bông sen ra, hắn ra dấu cho Lan nằm ngửa xuống bồn, Hùng nắm hai chân con Lan dang rộng ra rồi gác lên mặt bồn. Chàng ta ngồi bẹp xuống, con cặc vẫn chỉa thẳng vô lồn nàng, Hùng đưa tay ra sau lưng vặn vòi nước chỉnh cho độ nước âm ấm, rồi phun mạnh hơn nữa. Hắn đưa tay vuốt ve lên mu lồn con Lan chổ có chùm lông đen, ngón tay cái quái nghiệt cứ nhè cái hột le của con Lan mà khều lên khều xuống cho đến lúc cái
hột le nó cương cứng và to lên, thì Hùng mới dùng cái vòi nước bông sen mà xịt lên ngay cái hột le của con nhỏ. Con Lan trân cứng cả mình mẩy, hai tay tự đưa lên bóp vú mình để tạo thêm phần kích thích. Con Lan vừa rên vừa nói:
- Ui . Trời đất ơi. . . Đã quá. . . Sướng quá. . . Em nứng quá anh ơi. . . Chết em rồi. . . Ui da. . . ảy da.
- Sướng lồn quá anh ơi.
Vừa nói tới đó con Lan tức thì nhăn mặt rên rỉ lên dữ dội:
- Uzm. . . Uzm. . . Uzm. . . Em ra. . . Em ra rồi nè.

Chàng đứng dậy gắn vòi nước trở lại chổ cũ, dưới vòi nước bông sen, Hùng đứng ngữa mặt cho nước xối từ trên xuống. Con Lan cũng biết chuyện, nàng từ từ quì gối dưới chân Hùng, vòng hai tay ôm ra sau đít Hùng, miệng hả rộng ra ngậm trọn lấy đầu cặc Hùng rồi mút chùn chụt cho dến khi Hùng ngã ngựa, bắn khí tung tóe vô trong họng con Lan rồi mới chịu thôi.
Cả buổi sáng, bà Mai không buôn bán gì được. Khách có đến hay bỏ đi cũng mặc kệ họ, hỏi thì bà nói, hể trả giá thì bà lắc đầu. Thái độ kiểu không cần mua bán làm mọi người bực bội bỏ di hết. Nhưng bà Mai cũng chẳng cần. Đầu óc bà đang rối nùi bao nhiêu là thắc mắc.

Cả tuần lễ nay, ông Hậu tự nhiên mất dạng. Lúc đầu bà chỉ nghĩ là ông bận công chuyện gì dó mạt, hai hôm. Nhưng qua hết ngày thứ ba thì bà bắt đầu rối.

Bà Mai thuộc vào loại người đàn bà có nhan sắc. Từ cái hồi còn là nữ sinh trung học, không thiếu những vương tôn công tử con nhà giàu đeo đuổi bà. Ngoài ra còn bác sĩ, kỹ sư mới ra trường cũng nhờ người đến mai mối. Nhưng bà Mai chẳng màng tới. Bà Mai cứ thủng thẳng mà "treo cao giá ngọc." Đám nào bà cũng chê. Anh chàng nào nhìn liếc cũng bị bà trề môi. Đoi với bà, tất cả đàn ông con trai trên cõi đời ô trọc nầy dều không đáng dể xách dép cho bà.

"Tiếng lành đồn gần, tiếng dữ dồn xa." Từ từ cái biệt danh "con Mai phách chó" mà bọn thanh niên gán cho bà được lan truyền nhanh chóng.

Mọi người từ từ xa lánh bà, phần vì tuyệt vọng, phần vì tự ái cũng có.

Đến cái sinh nhật thứ 30 của bà Mai thì gần như chẳng còn anh chàng dộc thân nào đến dự. Lèo tèo cũng chỉ có vài người bạn thân trong gia đình mà không thể vắng dược nên phải đến cho có mặt. Bà Mai bắt đầu thấm thía cuộc đờị. Người ta nói quả không sai, "Trai 30 tuổi đang xuân, gái 30 tuổi đã toan về già."

Bây giờ, bà Mai muốn tìm lại những ông bác sĩ, kỹ sư ngày xưa, thì họ đã yên ấm gia đình cả. Còn sót lại một vài chàng độc thân mà ngày xưa họ xáp đến gần thì bà. . . de. Bây giờ bà xáp đến gần họ thì họ cũng tự động. . . "chẩư' xa bà ra. Bà Mai càng buồn bực, phần vì quê nữa, bà cương quyết phớt tỉnh ăng lê, không thèm nghĩ tới chuyện chồng con nữa. Tới đâu thì tới. Bà gom góp hết vàng vòng tiền bạc ra sang lại một sạp vải trong chợ An Đông. Ngày tối buôn bán để quên sầu cái số kiếp ế chồng.

Sau gần mười năm trời bà chú tâm làm ăn buôn bán, bà Mai có được một số vón, thì bà gặp ông Hậu. Bên tám lạng, bên nửa cân. Hai người có vẻ tương đắc với nhau lắm. Ông Hậu chưa có vợ, và bà Mai cũng thuộc loại còn trinh. Thật là xứng đôi. Bà Mai tự biết mình là hạng gái già, nếu không chụp lấy cơ hội thì sẽ không bao giờ còn nữa.

Bà tạo mọi điều kiện cho ông Hậu đến với bà. Chỉ sau một tháng quen biết, hai người đã sống chung như một cặp vợ chồng yên ấm nhất trên đời.

Bà Mai mua sắm đủ thứ cho ông Hậu. Ngày ông đến với bà, người ông xơ xác với chiếc xe Mobylette cọc cà cọc cạch. Từ ngày về sống với bà Mai, ông thay hình đổi dạng thấy rõ. Trên người diện toàn đồ đắc tiền. Đồng hồ vàng, lắc vàng, nhẫn hột xoàn, chạy xe Vespa đời mới. Suết ngày lòng vòng khắp chốn ăn chơi.

Bổn phận của ông Hậu là cứ mỗi sáng ông chở bà Mai ra chợ An Đông, phụ với bà mở cửa sạp buôn bán, gọi cà phê hủ tiếu hai người ăn. Xong là ông xách xe đi luôn tới chạng vạng tối mới đến rước bà Mai về. Suốt ngày cơm no bò cỡi, nên ông Hậu ngu dại gì mà không sanh tật.

Sau mấy ngày không thấy ông Hậu về, bà Mai kêu mấy tay đàn em suết ngày long rong ngoài chợ đến cho tiền chúng để điều tra xem ông Hậu ở đâu, làm gì, với ai.

Sau ba ngày tìm hiểu theo dõi, bà Mai dược chúng báo cáo tỉ mỉ cho biết ông Hậu đang sống trong nhà một bà góa bên Phú Nhuận. Bà Mai điên tiết lên hỏi lớn giọng:
- Con dó tên gì, làm nghề gì? Đẹp không Thằng nhỏ thật tình khai báo rõ ràng:
- Bả làm nghề gì thì tôi không biết. Nhưng chắc là làm sở Mỹ. Tại vì thấy bả ăn mặc sang lắm. Bà ấy có một thằng con trai lớn mà thấy còn trẻ và đẹp lắm.
Bà Mai càng nóng ruột, bà hỏi quýnh quáng lên:
- Mà nó. . . đẹp cở nào, có đẹp hơn tao không?
- Dạ. . . trẻ và dẹp hơn bà nhiều.

Vậy là không còn nghi ngờ gì nữa. Bằng mọi giá bà phải giữ lại ông Hậu, người đàn ông mà bà đã hết lòng tin tưởng, nuôi nấng lo lắng hơn cả "cha" của bà. Dầu sao thì ông Hậu cũng đã cho bà biết cái thú ái ân, biết thế nào là chăn gối, biết thế nào là khoái lạc xác thịt. Bà ăn đã quen, nếu mất ông Hậu chắc bà thèm có nước mà chết.

Muốn vậy, bà chỉ có nước thanh toán "con đĩ" kia là êm chuyện. Bà Mai suy nghĩ thật nhanh. Không còn cách nào khác nữa, bà quyết định phải ra tay. Bà Mai ra lệnh cho nó tìm hiểu xem ông Hậu và "con đĩ" kia thường hay di dâu, cho bà biết rõ giờ giấc nơi chốn. Đồng thời tìm cho bà mấy tay chịu chơi, có nghĩa là chịu dâm chịu chém để bà cho "con đĩ" đó một bài học nhớ đời. Bà bảo thằng dàn em lên đường gấp sau khi dúi cho nó mấy trăm bạc.

Quán cà phê giờ nầy tương dối vắng vẻ. Buổi trưa ít có ai di uống. Cô thâu ngân ngồi ngáp vặt, đưa cặp mắt kẻ đen thui ngó trông ra đường.

Trong góc quán, bốn thằng Hùng, Huy, Cường và Tuấn dang chúi đầu vào nhau bàn tán. Hùng nói vừa đủ nghe:
- Chuyện nầy phải tuyệt đối giữ bí mật nghe chưa tụi bây. Phe bên kia mà biết được, tụi nó mướn người chơi tụi mình là kẹt cả đám đó.

Huy thực tế nhất, hắn hỏi ngay vào vấn đề:
- Mà họ hứa chi bao nhiêu vậy.
Hùng đưa bàn tay lên làm dấu:
- Năm xín. Chỉ cần chém nó một dao lên mặt lấy thẹo. Nếu cần dập thêm một trận cảnh cáo thằng đàn ông kia luôn.
Tuấn thắc mắc:
- Chỉ chém con đàn bà thôi phải hôn?
Hùng giải thích:
- Chém con đàn bà thôi. Còn thằng khốn nạn kia chl dánh cảnh cáo thôi, nhớ đừng dể cho có máu.
Cường nãy giờ ngồi yên, bây giờ mới lên tiếng:
- Đánh thằng dàn ông thì dễ rồi. Có gì thì cũng chỉ mang tội ấu đả, gây náo loạn đường phố. Còn cái vụ chém dàn bà thì mới khó. Lỡ bị bắt chẳng biết sao mà
khai.
Hùng ra vẻ đàn anh, trấn an tụi nó:
- Tao lo hết rồi. Để đàn bà đánh đàn bà dễ hơn. Tao biểu con Lan ngựa làm bộ chận đường đánh ghen. Rồi tụi mình nhào vô, tao chém con mẹ đó. Ba dứa
bây thanh toán thằng kia.
Cường thắc mắc:
- Muốn ra tay cũng phải biết mặt mũi tụi nó chớ.
- Có người lo cái vụ đó rồi. Tụi mình hỏng cần biết. Cứ sẩn sàng dồ chơi đi. Chừng nào họ kêu là đi liền. Chính tao còn chưa biết mặt chứ dừng nói chi ai.
Tuấn hăng hái:
- Cần gì biết ai. Cứ chi tiền là chơi tới chỉ.
Hùng cười hãnh diện:
- Tao dã lấy trước phân nửa rồi. Tạm thời bốn dứa mình với con Lan, mỗi đứa cầm trttớc 500 đồng.
Xong chuyện lãnh nốt phần kia. Đồng ý không?
Ba thằng đồng thanh nói:
- Đồng ý. Đồng ý...

Bà Thoa với ông Hậu vừa đi, thì Cttờng nghe tiếng gõ cửa. Nó hỏi vọng ra: . .
- Ai đó.
Từ ngoài, giọng con gái trong trẻo vang lên:
- Em đây.
- Dung hả? Đi đâu mất dạng mấy bữa nay vậy?
Vừa nói nó vừa bước lại mở cửa cho Dung vô nhà.
- Em di Đà Lạt với ba má cả tuần nay.
Cường ngạc nhiên:
- Đi sao không cho anh biết?
Dung phân trần:
- Em cũng dâu có biết trước ổng với bả nổi hứng biểu em sửa soạn không tới một giờ dỏng hồ là lên xe đi liền. Đâu có kịp cho anh hay.
Cường nửa giởn nửa thiệt:
- Đúng vậy hôn? Đi với ba má hay là đi với thằng nào.
Dung nhăn mặt: .
Anh nói kỳ. Có thằng nào đâu mà thằng.
Cường trêu Dung:
- Thiệt vậy phâi hôn? Hỏng có di với thằng nào thì. . . đâu. . . để anh khám coi.
Vừa nói Cường vừa chụp lưng quần con Dung kéo tuột xuống cái rột. Dung hoảng hốt chụp lại, miệng la tía lia:
- Ê. Đừng có ầu. Coi chừng bà già thấy kìa.
Cường tỉnh bơ:
- Bả đi chơi với kép rồi. Đừng lo.
- Phải cái ông nội hay nhìn em như muốn hiếp dâm dó phải hôn?
- Chứ còn ai nữa. Mà thôi, quên thằng chả đi.

Cường vừa nói vừa nắm lưng quần xì líp của con Dung mà kéo tuột xuống luôn tới dầu gối, luôn tiện nó.. bế xốc con nhỏ đặt lên cái ghế salon nằm giửa nhà.

Dung làm bộ dãy nãy hai chân, làm cái quần nó rớt hẳn xuống gạch.

Một tuần lễ nay, Dung bị bắt buộc phải theo ba má di chơi xa. Nó nhớ thằng Cường đến phát điên phát cuồng. Từ sáu tháng nay, kể từ ngày bắt bồ với thằng Cường, gần như ngày nào thằng Cliờng cũng chơi nó một hai cái. Lỡ những lúc có kinh nguyệt phải ngưng vài ba ngày là con Dmlg nó dã chịu không nỗi. Nó cứ mong cho "lá mít" mau khô để tiếp tục đụ đéo cho sướng chim.

Sau một tuần lạnh lẽo trên Đà Lạt. Suốt ngày nằm trùm kín mền, nứng lồn mà không có chổ để sỏ. Nó nhớ thằng Cường thiếu điều muốn cắn lưỡi chết.

Con Dung phải làm bộ ngã bệnh hối thúc ba má nó trở về Sài Gòn gấp để gặp thằng Cường. Thử hỏi chẳng phải dể thằng Cường đéo nó chớ dể làm gì.

Sau khi lột hết áo quần con Dung, Cường vừa ôm ấp vuốt ve nó, vừa hỏi:
- Em đi hổm rày hỏng nhớ anh sao?
Dung nũng nịu:
- Ai nói với anh là hỏng nhớ. Hỏng nhớ sao mới về tới là lật dật tới kiếm anh?
Cl~ờng trây trúa, nó kê sát lỗ tai Dung nói nhỏ:
- Tới kiếm anh đâu phải là tại nhớ.
Dung ngạc nhiên:
- Chớ. . . tại cái gì?
Cường thì thào:
- Tại em. . . nứng chứ gì?
Con Dung vừa cười, vừa thò tay nắm con cặc thằng Cường vặn một cái thật mạnh, làm thằng nhỏ la lên oai oái:
- Ê. Coi chừng gãy của anh bây giờ.
Dung cũng hỏng vừa:
- Gãy cho bỏ cái tật. . nứng cặc ẩu.
- Anh đâu có nứng ẩu. Nứng đúng chổ đàng hoàng chớ ẩu hồi nào.
- Con trai gì mới chơi xong, chưa kịp mặt qnần là nứng nữa rồi. Chơi tối ngày sáng đêm mà cũng hỏng thấy đủ sao chớ.
- Thì. . . tại em cứ dí chim vô mặt anh hoài chớ bộ.
Con Dung ôm dầu Cường, kéo đè xuống dưới háng nó rồi nói:
- Có anh úp mặt vô chim em thì có. Đó. . . cho anh xả láng đó. Bú đi.

Cường hé miệng, kê ngay mép lồn Dung mà ngậm mà nút. Đang nói tía lia như con két, tự nhiên con Dung im bặt. Người nó nhốm lên nhốm xuống như có gắn lò xo dưới đít. Miệng nó cứ dẫu lên, mõ chu dài ra mà hít hà như ăn trúng miếng ớt cay.

Cường đã quá quen thuộc với cái tính nết của con Dng. Chơi nó mà hỏng sướng là nó cứ cằn nhằn, cau có như mấy bà già khó tính. ..

Đã có mấy lần, thằng Cường vừa đút cặc vô, con Dung rướn mình, ôm siết lấy nó mà rên ư ứ, thì thằng Cường dã bắn khí ra liền. Mà con trai đã bắn hết khí rồi thì coi như thua. Cặc thằng Cường từ từ mềm xìu lại, trong khi con Dung đang hứng. Nó chụp lấy con cặc thằng Cường mà bú, nút, liếm đủ kiểu cho thằng Cường lên lại đặng chơi nó tiếp.

Hôm nào sung sức thì thằng Cường chơi càng táo bạo hơn, lâu hơn, nên con Dung mới càng sướng. Sau cuộc mây mưa, nó cảm thấy con Dung như thương yêu nó hơn, vui vẻ với nó hơn.

Ngược lại, hôm nào thằng Cường yếu trong người, không làm tròn bổn phận, thì con Dung đối với nó y như mẹ chồng nàng dâu. Nó khó chịu, bắt bẻ thằng Cường từng chút một.

Bây giờ Cường dã có kinh nghiệm. Nó biết phải làm cho con Dung thật nứng. Nứng cho đến khi nào đầu nó bốc khói thì càng tốt. Tới lúc đó, chỉ cần đút cặc vô là con Dung đủ sướng tới óc rồi. Mỗi một cái nắc của nó là mỗi lần con Dung thét lên vì sướng. Phải làm cho khí nó ra dầm dề thì nó mới thỏa mãn.

Thằng Cường bú lồn một hồi, lại quay trở lên bú vú Bú vú một hồi cho dến khi con Dung thật kích thích thì nó lại quay xuống nút hột le. Nó làm con Dung cứ rên la khàn cả cổ họng. Chờ cho tới lúc con Dung dã sắp sửa tới thiên đàng. Thằng Cường mới chịu cầm cặc mà đút vô.

Cường chơi con Dung từ trên ghế Salon rồi lôi con nhỏ xuống dưới đất bắt con nhỏ cởi ngựa, cả hai người chơi nhau gần ba tiếng đồng hồ, không biết bao nhiêu kiểu mà dếm cho hết. Đứng, ngồi, bò, nằm gì họ đều đem ra mà chơi xả láng coi như bù lại cả tuần lễ vừa qua họ không được chơi. Hai người nằm sãi tay gần như họ không còn biết trời trăng mây nước là gì sau cuộc ân ái đã tàn.

Hùng bóp trán suy nghĩ câu nói của con Lan làm hai lỗ tai nó lùng bùng.
- Anh tính sao thì tính di. Em có bầu gần ba tháng rồi. Nay mai cái bụng nó chình ình lên còn dấu diếm gì, được nữa.
Hùng cũng rất khổ tâm. Hắn hỏi lại con Lan:
- Em tính sao thì tính. Chớ anh cũng đâu có biết.
Con Lan dẫy nẫy lên:
- Anh nói gì lạ vậy? Chơi cho cố bây giờ lại biểu em tính.
Hùng cau có:
- Sướng thì sướng chung hai đứa. Em hỏng cho chơi thì làm sao có bầu. Bây giờ lại đổ thừa anh.
Lan dịu giọng:
- Lỡ rồi bây giờ tính thế nào chứ hỏng lẽ cứ đổ qua đổ lại. Hỏng ấy. . . em trốn nhà theo anh nhe.
Hùng hoảng hốt la lên:
- Rồi lấy cái gì mà sống đây? Anh hiện giờ còn phải sống bám ông bà già. Rước thêm em về rồi anh lấy cái gì mà nuôi. Hỏng lẽ. . . đụ déo trừ cơm à?
- Trời sanh voi sanh cỏ. Lo gì, từ từ rồi mình kiếm cái gì làm chớ ai bắt ba má anh nuôi đâu mà lo.
Hùng cương quyết:
- Anh dã nói là hỏng được. Em trốn theo anh ba má em di thưa anh về cái tội dụ dỗ gái vị thành niên thì chết anh.
Lan chán nãn. Nó nói liều:
- Anh hỏng cho em theo, mai mất cái bụng phình to lên thì ba má em cũng biết hà.
Hùng bứt đầu bứt tóc khổ sở. Nó suy nghĩ một hồi rồi quyết định:
- Hết cách rồi. Bây giờ chỉ còn có cách là đi phá thai thôi.
Con Lan thoáng nét mừng rỡ. Nó hỏi tới:
- Ba tháng rồi, hỏng biết có ai chịu phá không?
- Có tiền chi là họ làm tuốt hết. Có gì mà hỏng được em.
Lan lo lắng hỏi:
- Làm sao để có tiền bây giờ?

Hùng đúng là một tay lanh lẹ, khéo xoay xở. Vừa nghe con Lan đề cập dến vụ tiền là nó nhớ tới cái áp phe mà bà Mai vừa cho người đến nhờ nó. Nó nói nhỏ vào tai con Lan:
- Tiền hỏng phải là chuyện khó. Ăn thua. . . là em cỏ chịu chơi hay không thôi.
Lan nói với vẻ hãnh diện:
- Anh hỏi cái chuyện đó thừa quá. Đất Sài Gòn nầy ai mà hỏng biết cái tên chịu chơi biệt danh con Lan ngựa nầy.

Hùng có vẻ bình tĩnh lại. Mọi bế tắc giờ đã có lối thoát. Nó kéo con Lan ngồi sát lại, thì thầm to nhỏ vào tai con Lan một hồi.

Không nghe con Lan trả lời, chỉ thấy đầu nó gật gật, mặt tươi hẳn ra...

Ông Hậu gọi người bồi bàn tới bên cạnh, rồi mới quay qua hỏi bà Thoa, giọng âu yếm:
- Em ăn cái gì để anh biểu. . . "nó" lấy?

Bà Thoa cầm tấm thực đơn trên tay dọc từ hàng một cách thong thả, mặc cho người bồi chờ đợi. Đọc dã đời một hồi rồi bà gấp đôi tấm thực đơn lại, ngó lên
hỏi ông Hậu:
- Ăn. . . cái gì bây giờ anh

Ông Hận lúc nào cũng tỏ ra chìu chuộng người yên. Ông ôn tồn trả lời:
Em ăn món. . . cháo bào ngư cho bổ nhé.
Bà Thoa nũng nịu:
- Bổ. . . mà bổ cái gì anh?
Ông Hậu muốn chửi thề một tiếng cho đỡ tức. Trong bụng ông muốn nói "bổ khí chứ bổ cái gì". Nhưng ông rán dằn lòng bảo bà Thoa:
- Bổ đều hết. Từ trên xuống dưới chổ nào cũng bổ đều hết.
Bà Thoa hứ yêu một cái. Bà nói một câu bóng gió:
- Người em đã đầy đủ cả rồi, không cần phải bổ thêm nữa đâu.

Mà thật dúng vậy, đàn bà mới có ba mươi mấy tuổi, qua một đời chồng, đời sống sung túc nên người bà phơi phới. Gò má của bà lúc nào cũng ửng hồng, da dẽ tươi mát, vú to, eo thon, mông tròn lẳn trên cặp chân trường túc, chứng tỏ một sức mạnh dẽo dai của một người đàn bà sung mãn.

Ông Hậu phải công nhận là ông bà ngày xưa nói đúng. "Trường túc bất tri lao." Người đàn bà nào có cặp chân dài thì chơi hoài không biết mệt.

Từ sau cái dêm thằng Cường bất ngờ bỏ nhà theo bạn bè đi Vũng Tàu chơi với gái, bà Thoa quá lo lắng nên sa ngã vào vòng tay ông Hậu. Nhưng cũng nhờ vậy mà bà Thoa trông đẹp tươi trẻ hẳn ra.

Kể từ cái lúc đó, càng ngày bà Thoa càng say mê ông Hậu hơn. Hai người quấn quít nhau không rời một bước.

Đàn bà góa chồng mà đã mê trai thì trời gầm cũng không nhả. sau mấy năm trời phòng không lẽ bóng, bây giờ tìm có đồ chơi thì bà phải chơi bù lại những ngày nằm phơi chim thở dài lúc trước.

Bà Thoa cứ suốt ngày giam ông Hậu trong phòng. Đói thì ra tiệm ăn, ăn xong là về chui vô phòng lập trận tiếp. Ông Hậu càng lúc càng xanh xao trong khi bà Thoa mỗi ngày một tươi đẹp hẳn ra.

Ông Hậu chơi thiếu điều muốn gãy con cặc. Mỗi lần nhập trận, ông "quần" bà Thoa đến cả tiếng đồng hồ. Hai ngltời mệt lã, mồ hôi ướt chèm nhẹp. Vậy mà vừa xong, nằm chưa nóng lưng là bà Thoa lại chồm dậy, rọ rạy, vuốt ve thằng nhỏ của ông Hậu một hồi. Rồi ghé miệng mà liếm, bú dủ mọi cách cho cặc ông cứng lại dể bà chơi tiếp.

Suất cả tuần lễ liền. Cứ ngày bảy dêm ba, vô ra chưa tính. Ông lIậu đã muốn chịu thua nhưng còn tiếc. Thật tâm thì ông có thương yêu gì bà Thoa đâu.

Thấy món ngon thì ông muốn ăn. Mà ăn xong rồi thì thấy chán, muốn di tìm món khác dể thay đổi.

Sở dĩ ông còn quyến luyến là vì ông còn đang dòm ngó cái gia tài của bà Thoa, gồm cả 4,S cái câu lạc bộ bán thức ăn cho lính Mỹ trong căn cứ Long Bình mà bà đã trúng thầu mấy năm qua.

Ông Hậu quay sang người bồi kêu thức ăn. Ông gọi thêm hai cái sô đa hột gà cho hai người rồi quay sang hỏi bà Thoa:
- Chuyện tụi mình. . . em tính thế nào?
Bà Thoa nhướng to đôi mắt hỏi lại:
- Thế nào là. . . thế nào.
Ông Hậu giải thích:
- Chẳng lẽ tụi mình sống như vầy hoài. Lỡ người ta hỏi anh biết nói sao?
- Chớ ý anh muốn sao?
- Anh muốn tụi mình chính thức lấy nhau để còn lo làm ăn, giáo dục con cái nữa. Chớ ở như vầy, thằng Cường còn coi anh ra gì?!
- Em thấy sống như vầy mà vui. Tụi mình lớn rồi, còn bày đặt đám cưới dám hỏi làm gì để người ta cười thúi dầu cho.
Ông Hậu trớ đi:
- Ý anh đâu cần phải làm dám cưới đám hỏi gì. Nhưng anh muốn hợp thức hóa cái tình trạng hiện tại cho anh khỏi mang tiếng vậy thôi.
- Anh muốn. . . hợp thức hóa cách nào
- Thì tụi mình làm một cái tiệc, mời bà con họ hàng cùng một ít bạn bè thân dến dự dể tuyên bố. Sau đó, ký cái giấy hôn thú là xong chớ gì.

Bà Thoa phân vân trong lòng. Bà không phải là hạng gái mới lớn, mới biết yêu lần dầu mà bảo sao nghe vậy.

Thương ông Hậu thì bà cũng thương, nhưng bà vẫn phải đắn đo suy tính. Dầu sao bà cũng đang ở địa vị của một bà chủ, tiền bạc như nước mà lại có nhan sắc trong khi ông Hậu, ngoài cái mã đẹp trai bên ngoài, bên trong ông chỉ có hai hòn dái với con cặc to tổ bố mà thôi. Bà cần phải suy nghĩ lại cho kỹ càng.

Chuyện nuôi ông Hậu để suốt ngày cà nhỏng đó chỉ là chuyện nhỏ, nếu ông vẫn trung thành với bà. Nhưng biết đâu sau khi lấy nhau rồi, tiền bạe họ chung đụng, ông cứ lấy của bà mà đem di cờ bạc, hoặc nuôi gái thì làm sao?

Đã thế, còn vấn đề thằng Cường nữa. Nếu bà vẫn ở vậy thờ chồng thì thằng Cường còn gần gủi, nể sợ bà. Nhưng từ ngày ông Hậu lui tới, deo dính theo bà thì thằng Cường cũng bắt đầu lêu lỏng, tránh né bà dần dần. Bà Thoa nhìn thấy bao nhiêu cái trở ngại trước mắt. Bà tìm kế hoãn binh:
- Chuyện đó rồi từ từ cũng tới. Anh đừng lo. Bây giờ thì anh để em thong thả thêm một thời gian nữa. Em cần phải suy nghĩ kỹ. Lấy chồng một lần phải cho đáng người chồng. Em không thích nay lấy mai bỏ như người ta.
Ông Hậu duối lý, bất qua chuyện khác:
- Tùy em thôi. Anh chỉ lo là em bận chuyện làm ăn, mua bán nên không gần gủi, dạy dỗ con được. Có anh về đỡ đần thêm một tay dù sao thì cũng đỡ hơn.
Bà Thoa chớp chớp mắt, cúi xuống cầm ly nước lên uống để che dấu xúc động:
- Em cám ơn anh đã lo lắng cho em. Nhưng nay thằng Cường nó cũng lớn rồi. Em cần bàn lại với nó trước khi em quyết định.

Hai người không nói thêm gì nữa. Cả hai đều có vẻ như ngần ngại một cái gì đó.
Ông Hậu đề nghị mà bị từ chối thì cũng hơi mắc cỡ Còn bà Thoa biết mình làm buồn lòng người yêu nên cũng hơi ngượng. Buổi cơm trôi qua trong không khí im lặng...

Bà Mai cầm ly nước đưa lên miệng rồi lại để trở xuống. Năm lần bảy lượt như vậy mà không chịu uống một hớp nhỏ. Mắt bà cứ ngó chăm chăm về phía cái nhà hàng bên kia đường. Bà cứ nhấp nha nhấp nhỏm trên ghế như gái ngồi phải cọc.

Sau một thời gian cho người theo dõi, hôm nay thì bà dã chứng kiến tận mắt "thằng điếm" với "con đĩ" đang âu yếm với nhau.

Sau khi ra lệnh cho thằng nhỏ chạy vễ thông báo cho bọn chém mướn, bà ngồi đó canh. Trong bụng bà Mai nóng như lửa đốt. Lỡ mà hai dứa nó đi ra bất tử thì bà làm sao"' Từ nhỏ đến giờ bà có biết đánh lộn là cái gì đâu. Bà mong cái đám cô hồn kéo tới trước khi con dĩ với thằng diếm kịp thời xa bay.

Bằng mọi giá, bà phải thấy con dĩ kia đổ máu bà mới vừa lòng. Phải dánh đập, chém vô mặt để thẹo muôn đời cho nó tởn. Nếu cần thì xởn tóc, tuột quần giữa công chúng cho nó chừa. Bà Mai vẽ ra không biết bao nhiêu cách đánh ghen trong đầu cho đã giận. Đang suy nghĩ bỗng bà Mai giật mình vì một giọngllói cất lên sau lưng:
- Tụi nó còn ở bển hôn?
Bà Mai quay lại. Người vừa nói đó là Hùng, gã thanh niên cầm dầu cái vụ đánh ghen hôm nay. Bà Mai mừng như bắt được vàng. Bà hỏi líu cả lưỡi:
- Mấy cậu kia đâu hết rồi? Có mình cậu thôi sao?

Hùng không trả lời. Nó hất đầu ra cửa. Bà Mai nhìn theo, thấy một đám thanh niên từ ngoài đang bước vô, đi dầu là thằng Tuấn rồi tới thằng Huy, sau cùng là con Lan ngựa.

Ba dứa vô san tự động ngồi xuống cái bàn bên cạnh, làm như không quen biết gì với Hùng cùng bà Mai. Chúng nó kêu cà phê, thuốc lá thoải mái vì biết là mọi chi phí deu được bà Mai dài thọ. Bà Mai mắt vẫn không rời cánh cửa nhà hàng phía bên kia đường. Bà nói vừa đủ cho Hùng nghe:
- Cậu ráng làm cho dẹp. Chị sẽ thưởng thêm cho.
Hùng nói chắc cú:
- Bà chị dừng có lo. Nghề của lụi tui mà. Kỳ nầy (hơi mà không đẹp nhứt định không lấy tiền.
- Chị đặt hết tin tưởng nơi tụi em. Nhứt định phải cho nó một trận mềm xương. Nhớ chém vô gò má nó cho chị. Để thẹo cho nó chừa.
- Đã nói bà chị cứ yên tâm di mà. Tui phải làm đẹp đề lấy uy tín chứ. Không thôi mai mốt mất mối hết sao.
Hùng đang nói nửa chừng bỗng thấy bà mai đứng bật dậy nói lấp bấp:
- Kìa. . . Kìa. . . Tụi nó ra kìa, Lẹ lẹ lên.
Bên kia đường, ông Hậu dang chuẩn bị leo lên chiếc Vespa. Một người đàn bà đi sau ông, đầu quấn khăn, mang kiếng mát ra vẻ sang trọng. Bà Mai không dằn được nữa. Bà phóng nhào ra cửa, chạy thẳng qua bên kia đường.

Như một đoàn quân thiện chiến, cả bọn bốn đứa chạy theo, mặt mày đằng đầng sát khí, quyết ra tay để kiếm tiền xài một chuyến. Thằng Hùng vừa chạy, vừa lòn tay vô áo nắm chặt cán dao để trong lưng quần.
Đến trước đầu xe, bà Mai đứng lại, chỉ thẳng tay vào mặt hai người la to:
- Chém chết mẹ tụi nó hết cho tao. Có gì tao ở tù thế cho cho nó một trận mềm xương. Nhớ chém vô gò má nó cho chị. Dể thẹo cho nó chừa.

Đã nói bà chị cứ yên tâm di mà. Tui phải làm đẹp đề lấy uy tín chứ. Không thôi mai mốt mất mối hết sao.

Hùng đang nói nửa chừng bỗng thấy bà mai đứng bật dậy nói lấp bấp:
- Kìa. . . Kìa. . . Tụi nó ra kìa, Lẹ lẹ lên.

Bên kia đường, ông Hậu đang chuẩn bị leo lên chiếc Vespa. Một người đàn bà đi sau ông, đầu quấn khăn, mang kiếng mát ra vẻ sang trọng.

Bà Mai không dằn dược nữa. Bà phóng nhào ra cửa, chạy thẳng qua bên kia đường.

Như một đoàn quân thiện chiến, cả bọn bốn đứa chạy theo, mặt mày đằng đầng sát khí, quyết ra tay để kiếm tiền xài một chuyến. Thằng Hùng vừa chạy, vừa lòn tay vô áo nắm chặt cán dao dể trong lưng quần.
Đến trước đầu xe, bà Mai đứng lại, chỉ thẳng tayvào mặt hai người la to:
- Chém chết mẹ tụi nó hết cho tao. Có gì tao ở tù Theo như kế hoạch, con Lan nhào tới chụp đầu bà Thoa kéo ghịt xuống. Miệng nó tru tréo lên:
- Con đĩ ngựa. Mầy giựt chồng tao thì tao ăn thua đủ với mầy.
Vừa nói nó vừa cào cấu như một người đánh ghen thật sự.

Bà Thoa bủn rủn cả tay chân. Từ nhỏ đến giờ, bà chưa bao giờ gặp cảnh nầy. Tưởng đâu ông Hậu còn độc thân, ngờ đâu đã có vợ mà còn theo duổi đc bà
khổ cực như ngày hôm nay.

Bà Thoa ngồi thụp xuống đường mặt gục trên hai đầu gối, vòng hai tay qua dầu chịu trận.

Thằng Hùng tay cầm con dao, loay hoay muốn chém mà có thấy cái mặt bả ở đâu mà chém. Phần bị vướng con Lan cứ nắm tóc bà Thoa mà xoay vòng vòng, nên nó không chém được.

Ông Hậu bị Huy và Tnấn xúm vô đấm dá túi bụi. Chỉ lo chống đỡ hai người thanh niên nầy cũng đã ngất ngư rồi, làm sao ông giải cứu cho người yêu được. Nhưng dến lúc thấy con Lan kéo ghịt tóc cho bà Thoa ngữa mặt lên, còn Hùng thì đang dơ cao con dao định chém xuống, ông Hậu như dược một sức mạnh vô hình trợ giúp . Ông nhào tới chụp tay Hùng lại, đồng thời co giò tống cho con Lan một đạp bật ngửa ra đường.

Cường đang chạy xe theo bọn thằng Hùng thì tiếng máy nổ lụp bụp rồi tắt hẳn. Nó chửi cái đám bạn:
- Đụ mẹ. Mượn xe chạy cho đã, hết xăng hổng chịu đổ cho người ta.

Nó mnốn kêu tni kia chờ. Nhưng đang lúc gấp rút, mạnh ai nấy chạy nên không thằng nào hay xe thằng Cltờng hết xăng. Cường dẫn xe di bộ một khoảng thì gặp cây xăng. Nó đổ tạm một lít rồi phóng xe đến quán cà phê, nơi điểm hẹn với bọn thằng Hùng.

Vừa tới, nó chứng kiến cảnh mẹ nó và ông Hậu bị đám bạn nó dánh hội đồng. Cường la hoảng lên:
- Ê Má tao! Ngừng lại! Đừng đánh nữa!
Cả bọn nghe tiếng kêu, hoảng hết dừng tay. Đứa nào đứa nấy dứng như trời trồng.

Từ bấy lâu nay chơi với Cường, nhưng có đứa nào biết mặt má Cường lần nào dâu. Mấy dứa nó bỡ ngỡ nhìn Cường dang quì xuống ôm mẹ nó.

Cả đám bình tĩnh trở lại . Hùng quay lại nhìn gương mặt xám xịt của bà Mai. Nó ra lệnh:
- Đánh chết mẹ con ngựa nầy cho tao.

Đám thanh niên quay lại chụp bà Mai đánh một cách căm hờn. Dứa dấm, dứa đá, đứa đạp bà Mai lăn lông lốc dưới lòng đường. Chúng nó say sưa hành hạ bà, cho đến lúc nghe tiếng máy xe rú lên mới quay lại, thấy ông Hậu nhảy lên xe chạy mất.
Mặt mày bê bết đầy máu, bà Mai nằm bất động dưới chân chúng. Thằng Hùng ra lệnh:
- Vọt lẹ! Coi chừng cảnh sát tới.

Cả bọn, dứa trước đứa sau chạy băng qua quán cà phê lấy xe rồi tẩu thoát mất dạng.

Khi nhà chức trách đến nơi lập biên bản, Cường vẫn còn ngồi dó khóc nức nỡ trên vai mẹ nó.

Bà Thoa như người mất hồn, dưa cặp mắt lơ đãng nhìn mấy người y tá khiêng bà Mai lên xe cứu thương.

Nhóm bác sĩ bu xung quanh chỗ con Lan ngựa. Nó nằm mê man bất động trên lề đường. Chiếc quần jean trắng của nó bị máu thấm ướt đẫm ở phần đáy.

Người bác sĩ đặt tay lên tim nó, nghe ngóng một hồi. Xong ông quay lại nhìn mọi người, đầu ông lắc nhè nhẹ ra vẻ tiếc thương.

Hết

Lấy Vợ Việt Nam

Kể từ tháng Bảy năm 1994, khi Mỹ và Việt Nam tái lập quan hệ ngoại giao bình thường thì càng có nhiều người Việt định cư tại nước ngoài trở về nước. Và kể từ lúc đó chuyện tình cảm và hôn nhân đã vượt khỏi những giới hạn về biên giới quốc gia và biên giới chính. Cùng lúc đó thì các văn phòng dịch vụ di trú, đoàn tụ, luật sư và du lịch cũng như sở xã hội đã phải giải quyết những hồ sơ của các chàng trai Mỹ gốc Việt xin cho hôn thê hay vợ sang định cư tại Hoa Kỳ. Nhưng có số có quá ít ỏi so với nhu cầu khá khẩn trương cần lấy chồng Việt Kiều của phụ nữ trong nước nên thời gian gần đây các phụ nữ Việt Nam đãõlục lạo tìm tòi báo chí ở các mục Tìm Bạn Bốn Phương và nhứt là các website như là Vietfun, Vietsingle, Vietnamladies, VNromance , hay là Vietlove trên Internet để mong tìm được một Việt Kiều để mà "tiến tới hôn nhân".

Bích Lựu là một người con gái được sinh ra và lớn lên trong cái thời kỳ kinh tế đầy khó khăn tại Việt Nam, một nước vẫn còn bị các cơ quan tài chính quốc tế xếp hạng là một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới . Bích Lựu từ nhỏ đã sống trong một gia đình nghèo khó ở cái đất Sóc Trăng. Tuy vậy so sánh với các cô gái cùng trang lứa ở trong xóm thì nàng trội hơn hết về ngoại hình dáng dóc, và nhan sắc. Tánh tình của nàng thì hiền lành dễ thương từ lúc nhỏ, nhưng những lúc gần đây tình hình kinh tế thay đổi, chính quyền có vẻ cởi mở hơn về vấn đề ngoại thương với các nước ngoài, nên cuộc sống của các thanh niên thiếu nữ cũng thay đổi theo lối sống mới . Họ có phần ăn chơi đua đòi hơn trước . Bích Lựu cũng là một người trong thành phần đó, bước vào cái năm 20 tuổi nàng bỗng nhiên đổi tánh ăn chơi, chưng diện và bắt đầu có cái mộng cưới người nước ngoài để có một cuộc sống vật chất "tương đối" . Chính vì thế nàng mới có ý định lên thành phố nơi mà có rất nhiều Việt Kiều về nước. Và Bích Lựu được sự đồng ý của gia đình để lên thành phố học may, nàng mướn một căn phòng nho nhỏ cùng chung với một đứa bạn tên Lệ Liễu. Qua lời khuyến dụ của bè bạn, nàng quyết định dấu gia đình chuyện nàng đi học may để tìm đến văn phòng dịch vụ hôn nhân nhờ đăng giùm nàng một quản cáo với giá là $100,000 VN. Sau khi được văn phòng dịch vụ phỏng vấn tuyển lựa để xác thực là nàng là có thực không phải là giả thì được đăng lên Web với vài hàng như sau: "Hoàng Triều Bích Lựu, cao 1 m 60, nặng 50 ký, dễ thương, thích xem phim, ca nhạc và đi du lịch . Mong làm quen với tất cả các bạn trai ở nước ngoài, không phân biệt tuổi tác, tôn giáo, nghề nghiệp, dân tộc và thể hình, nếu hợp sẽ tiến tới hôn nhân. Đặc biệt , tận tình hướng dẫn đi du lịch. Xin Lựu lạc về địa chỉ sau : Hoàng T B Lien 1234 đường Trần Văn A, Phường X, Quận Z, TP HCM hoặc điện thơ về htrbl@ nvnva1234.com" Bên dưới với vài hàng dịch tiếng Anh: "Cindy Hoang, 5'3", 110 lbs, cute, love movies, music, and travel . I would like to know all people in the world. Age, religion, occupation, nationality and look are not important. Potential marriage. Travel any time. Address above"

Tấm hình nàng thích nhất mới rữa lại hồi hôm trước được gởi kèm theo. Nàng cố tình lấy tấm hình có vẻ sexy, phô bày phần trên hơi lộ liểu, cầu vai nho nhỏ nghiêng nghiêng về phía trước, bộ ngực vun đầy trắng ngần úp úp mở mở bên dưới lớp áo reng mỏng, miệng cười chúm chím, mắt liếc gợi tình . Chỉ hai ngày sau nàng nhận được khá nhiều email gởi từ khắp các nước với nội dung đại khái "em dễ thương lắm, anh chưa từng gặp em trong đời, chắc bên ngoài em còn đẹp hơn trong ảnh nhiều, em cười có duyên lắm chắc em nói chuyện dễ thương lắm". Còn một số khác thì không có thành ý, chỉ viết đại khái cho vui như là "em đẹp lắm, sao em không cởi cái áo luôn, để kín kín hở hở anh nhìn thấy khó chịu quá, em ở truồng chụp càng đẹp hơn". Còn một vài người thì bậy bạ hơn với những lời đại loại như "anh thấy em cũng đẹp đó, làm sao anh mới biết là em có thể tiến tới hôn nhân với anh. Nếu anh về Việt Nam thì em sẽ đi riêng với anh phải không ? Em nói thẳng ra đi, giá cả một chuyến đi như vậy là bao nhiêu, chơi không giới hạn phải không ? Nếu được thì email lại cho anh nhé".

Qua nhiều lần thư từ qua lại nàng chỉ chấm có một người tự xưng với nàng là anh Don , 30 tuổi , kỹ sư sống ở tiểu bang Texas, Hoa Kỳ . Anh Don là một người từng trải với nhiều đàn bà ở cái lứa tuổi 30, nên chàng rất rành về tâm lý con gái. Những bức thư anh gởi đi cho Lựu thật là dài và tình cảm "chân thật" làm cho Lựu dù có ăn chơi sành sỏi thì cũng mắc bẩy, nhất là cái bằng Kỹ sư máy Điện Toán đã làm chóa mắt nàng cũng như biết bao cô gái ở Việt Nam ước mơ có được một tấm chồng như anh. Nhưng thực tế thì anh Don sống tại Quận hạt Santa Clara nơi mà phái nam nhiều hơn phái nữ đến gần 4,000 người. Anh Don cũng như biết bao chàng trai khác ở cái đất San Jose này thì khó mà kiếm bạn gái hay kiếm vợ với tình trạng trai thừa gái thiếu. Vì thế mà ngày ngày sau khi đi làm công cật lực thì anh Don chỉ có biết vào trong các quán cafe ngồi uống một mình và đốt thuốc liên tục, lim dim đôi mắt mơ được làm bạn với các nữ ca sĩ đẹp như mộng trên màn hình video . Nhưng anh Don thừa hiểu rằng những giấc mơ đó thì cũng sẽ mãi mãi là giấc mơ mà thôi. Và thế là anh Don quyết định giành dụm mốt tiền và ngày nghĩ phép để về Việt Nam một chuyến. Trước khi đi, anh quyết định email cho Lựu vài hàng để làm tin:

Lựu Thương,
Từ ngày quen biết em đến nay cũng được nữa năm rồi, anh thấy càng ngày càng thương em hơn . Em thì cứ nằn nặc đòi là anh phải về thăm em, anh cũng đã hứa nhiều rồi về chuyện đó nhưng chưa làm được. Hôm nay ngồi trong quán cafe, anh cảm thấy nhớ em da diết nên anh đã quyết định bỏ hết công việc kỹ sư còn dang dở của anh để về thăm em một chuyến. Anh đã mua vé máy bay rồi, ngày mai anh sẽ đi, ngày mốt là ngày 5 tháng 2 thì anh sẽ đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhấtlúc 12 giờ trưa . Nếu em có rãnh thì ra rước anh, còn không thì anh đi tắc xi mướn khách sạn trước rồi liên lạc với em sau cũng được.
anh Don của em,
Tái bút: em có nhờ anh mua quà gì cho em thì em điện thơ qua gắp cho anh.

Anh Don bước xuống phi trường Tân Sơn Nhất mắt ngó quanh, anh thấy bồi hồi xúc động nhớ tới 10 năm qua cũng tại phi trường này anh bước chân ra đi. "Đã 10 năm rồi, lẹ thiệt" -anh lẫm bẩm trong miệng rồi bước qua khu lấy hành lý. Túi hành lý của anh bị một tên hải quan mở tung ra, bên trong hai túi sách toàn là quần zin, quần áo lót và dầu thơm của đàn bà mà anh đã theo lời của Lựu mà mua về.

- Mang chi nhiều vậy, định bán hả - tên hải quan nói to vừa đủ nghe .
- Không, mua tặng thôi, anh cằm 5 đồng này uống cafe-anh trả lời rồi dúi vào tay hắn. Hắn chụp lẹ như sợ ai sẽ trông thấy, rồi cho anh qua.

Anh bước ra ngoài sân bay với một cảm giác khác lạ ngỡ ngàng. Tiếng ồn ào của các anh chàng tắc-xi rao in ỏi, tiếng xe, tiếng còi, tiếng ồn ào khắp nơi . Anh còn đang hoang mang sợ mất đồ, nên hai tay cứ kè kè hai cái va-li lầm lũi bước.

- Anh đi tắc xi, anh ... đi ... không ? - vài ba đứa tắc xi lên tiếng chào gọi .
- Tôi có thân nhân tới rước mấy anh khỏi ...-anh trả lời rồi ngó quanh như là đang kiếm thân nhân nhưng thực sự anh đâu có ai rước, tất cả thân nhân của anh đều đã định cư ở Mỹ hết rồi .

Mấy anh chàng tắc-xi vẫn cứ bám riết lấy anh không buông, dường như họ không tin vào lời nói của anh vậy. Anh còn đang lúng túng chưa biết tính sao thì bỗng anh nghe có ai khều phía sau lưng của anh:

- Có phải là anh Don-giọng nho nhỏ dễ thương của một người con gái .

Anh Don quay người lại bắt gặp trước mặt anh là một người con gái không mấy gì sắc xảo lắm nhưng rất có duyên.
- Em có phải là Lựu không ? - anh hỏi .
- Em nè, anh khỏe không ?!

Lúc này thấy Lựu xuất hiện hai, ba anh chàng tắc-xi bỗng nhiên lùi lại, đi tìm mối khác, nhường chỗ cho Lựu bước tới. Lựu đưa tay đẩy tiếp hai cái va-li cho anh Don lên xe kéo, cả hai vừa đi vừa nói chuyện rôm rã. Lựu có phần lanh lẹ hơn anh Don nên nói năng chí choé, anh Don vì đi đường xa mệt mỏi nên chị ậm ừ và gật đầu, chốc chốc anh nhìn Lựu một cách chăm chú. Anh thấy Lựu tướng cao ráo, tuy nhan sắc không đẹp như trong hình, nhưng dáng vóc thì nảy nở bất giác làm anh phải buột miệng lên tiếng hỏi:
- Em có tập thể dục không sao nhìn em có vẻ thể thao ...?
- Ít khi lắm, sao anh hỏi vậy- Lựu nheo mắt như đọc trong ý nghĩ của Don rồi trả lời .
- À anh thấy em dáng dấp như model ... như người mẫu nên mới hỏi vậy thôi.

Cả hai vừa nói vừa đi, Lựu đưa tay chỉ về hướng một chiếc "xe mười hai chỗ ngồi" chắc đã đậu ở đó từ lâu rồi . Anh tài xế thấy Lựu cùng một thanh niên đang đi tới thì lon ton chạy ra .

- Chào anh-anh tài xế nói rồi đưa tay ra bóc cái va-li lên vai ra vẻ sốt sắn lắm .
- Đó là anh Ben, em quen với ảnh, có nhờ ảnh ra rước anh đó - Lựu trả lời một cách nhí nhãnh, gọn hơ.

Bước lên xe, Lựu tự nhiên nắm tay của anh kéo vào lòng nàng như là đã thân thuộc lắm rồi. Anh Don cũng chẳng mắc cỡ gì bèn để tay hờ hững trên đùi nàng một cách "vô tư". Anh cảm giác được làn da mát rượi toát ra từ đùi của Lựu, cái váy ngắn cũn cỡn màu đen kia như bức bình phong làm nổi lên cái đùi trắng hếu của nàng. Mồ hôi của Don đổ ra đầy cả trán vì không quen thuộc với cái khí hậu nhiệt đới này . Lựu chìa cái khăn lên lau trán cho anh Don một cách dịu dàng, dịu dàng nói:

- Coi nè, đổ mồ hôi đầy cả trán, tội chưa- Lựu nói .


Don bỗng thấy thân thiện và gần gủi với nàng hơn qua lời nói ân cần đó. Anh choàng tay qua ôm Lựu sát vào mình. Mùi hơi của da thịt hăng hắc của con gái bên xứ Việt tuy không thơm tho như các cô bán cafe bên xứ Mỹ này nhưng cũng làm cho anh cảm thấy thích thích. Chiếc xe đỗ xuống khách sạn Thống Nhất , anh Don bước ra xe và nhìn quanh. Bây giờ anh mới thật sự được nhìn cảnh chung quanh vì suốt dọc đường anh chỉ lo để ý tới cặp đùi của Lựu mà quên bẵng. Sau khi check-in một phòng, Don và Lựu được sự hướng dẫn của nhân viên tiếp tân đưa lên tầng 13 của khách sạn. Anh nhân viên tiếp tân sau khi chỉ dẫn sử dụng các vật dụng trong phòng rồi bước ra ngoài, Lựu đóng cánh cửa lại không quên gài chốt rồi quay lại nhìn anh Don cười mỉm ý nhị. Nàng bước tới hai bước đứng trước mặt Don đưa cặp mắt đắm đuối giả tạo lên nhìn anh. Anh cũng đáp lại cái nhìn đó bằng một cái vói tay, kéo ghì Lựu vào lòng ôm thật chặt. Lựu chủ động hôn lên miệng của anh một cách thành thạo. Lưỡi nàng mềm mại uốn qua uốn lại làm Don hai mắt lim dim hưởng thụ. "Công nhận con gái thời nay thiệt là bạo dạn"-anh chỉ nghĩ thầm vậy rồi đưa hai tay lần xuống mông Lựu xoa bóp . Lựu đứng im mặc tình anh thao tác. Don lại nghĩ thầm: "mình bóp đít của nó mà nó không phản ứng gì, chắc con nhỏ này không có còn trinh như mình nghĩ". Nhưng anh mặc kệ chuyện trinh tiết làm gì vào thời buổi này, đã lỡ tới đây thì tới luôn chớ, ngại ngùng gì!. Nghĩ đoạn, Don bắt đầu xoa bóp hai bờ mông vun cao, thịt hai bên cũng run rinh theo nhịp bóp của anh. Anh vén cái váy của Lựu cao lên, đưa tay trái ra nắm hờ lấy vạt, rồi tay phải anh lòn vào trong để cảm giác cái da thịt mát rượi ngay cái nai bụng. Cùng lúc đó anh kéo sát người Lựu vào thân người của anh cho dương vật đang căng cứng cạ sát vào chiếc váy ngắn của Lựu, anh đưa cái lưỡi liếm láp khắp quanh cổ của Lựu như thèm khát đã lâu. Có lẽ mồ hôi ra trên cổ của Lựu mằn mặn làm cho anh liếm được vài lần thì không còn liếm nữa mà trở lên hôn ngay miệng. Anh tiếp tục cho bàn tay bay nhảy khắp hai bờ mông của Lựu, tay phải của anh vòng ra phía trước, lên vùng bụng, anh kéo cái vạt áo trắng nằm ngay ngắn trong cái váy đen của Lựu ra rồi đưa tay lần lên để sờ mó tứ tung, tay trái của anh rà ra phía sau lưng để tìm cái khoen áo nịt ngực . Chẳng bao lâu thì anh đã mở được cái khoen đó, tay phải anh rút cái áo nịt ngực xuống được một tấc, rồi anh đưa tay lên cảm giác cái bầu vú mát lạnh của con gái mới lớn. Bàn tay trái của anh cũng lòn ra phía trước để tìm bầu vú còn lại để xoa nắn. Lựu bắt đầu xuýt xoa, hơi thở phát ra nhanh hơn trước. Don chợt thấy hứng tình vô cùng, hai tay của anh nắm kéo cao cái vạt áo lên để lộ hai bầu vú trắng nỏn nà đầy nhựa sống và đưa miệng xuống nút lấy nút để cái núm vú đỏ nhỏ xíu bên phải. Anh bú liếm một cách say sưa, nước miếng của anh trào ra từ mép môi làm ướt cả bầu vú Lựu. Đồng thời, anh hạ cánh tay phải xuống tự cởi dây nịt ra và mở phẹt-ba-tuya xuống, cái quần dài của anh tuột xuống ngang đùi, anh lắc lư cái mông cho cái quần theo sức hút của trái đất rất hẳn xuống bên dưới. Lựu đang mải mê hưởng thụ những cảm giác đê mê ngay đầu vú bên phải nên đâu có để ý phía dưới của Don có một vật gì đang đội cái quần lót lên cao. Hai bàn tay của Lựu cứ cà cà lên cái đầu húi cua của Don. Anh bất chợt nghiêng đầu qua trái để nút đầu vú bên kia, anh liếm láp quanh đầu núm, cảm giác một sự trống trải ngay đầu lưỡi, vội đưa mắt nhìn xuống. Anh ngạc nhiên quá vì bầu vú trái của Lựu không có cái núm nên ngẩn ngơ ngó nhìn trong giây lát. Lựu như đoán được biết được chuyện gì nên đưa tay phải lên bịn lấy ngực, còn tay trái thì đẩy Don ra một chút.

- Thôi anh Don vô tắm rữa đi, để đồ đạc ở đây em dọn cho, quần áo dơ của anh thay xong thì quăng ra ngoài này để em xếp cho.
- OK-anh Don nói nhỏ có vẻ gượng ép xong thì tới bên va-li lấy quần áo đi tắm.

Don bước vào nhà tắm xã nước thật mạnh để trôi đi hết mồ hôi trên người, đầu óc vẫn miên man tới nhũ hoa của Lựu không có chiếc núm. Mười mấy tiếng trên máy bay làm cho anh cảm thấy mình mẩy hôi hám, rã rời. Anh lấy cục xà bông chà khắp thân thể, tắm thật kỹ cái của quý của anh, hai tay anh sát xà bông lên nó rồi anh vuốt lên vuốt xuống theo chiều dài của dương vật làm cho bọt xà bông nổi phòng lên che lấp bộ lông rậm rì. Anh vẫn còn nghĩ tới cái bầu vú của Lựu lúc nảy đây, và thấy nứng vô cùng, liền đưa tay sục nhẹ nhẹ nơi đầu khất, nước xà bông trơn trơn làm cho anh thấy dễ chịu. Trong tư tưởng của anh vẫn không cam lòng về chuyện vừa rồi, đáng lẽ anh đã đè được Lựu ra giường làm một cú rồi, ai biểu anh tò mò cứ lo nhìn cái bầu vú trái của Lựu làm chi để cho Lựu ngượng ngùng mất hứng ... Thủ dâm xong, anh tắt nước, lau sơ thân người rồi định mở cửa bước ra phân trần chuyện vừa rồi và cũng định thực hiện cái ý định đè Lựu ra giường. Bỗng bên ngoài Lựu lên tiếng:

- Anh Don, em về trước nha, anh tắm rữa xong nằm nghỉ đi. Em đi đây một chút chuyện rồi chiều tối em sẽ trở lại.

Don chỉ kịp "ờ" lên một tiếng thì tiếng cửa trước đóng "ầm" lại. Anh lại lật đật bước trở vào bồn tắm mở nước nóng xã hơi, mà trong lòng tiếc hùi hụi. Năm phút sau anh tận hưởng thêm một dòng nước sền sệt nóng hổi phuột vào lòng bàn tay của anh. Anh lim dim đôi mắt , rồi đưa tay lên liếm hết chất nhờn đó !

Lựu bước ra cửa khách sạn với bộ đồ được chỉnh lại ngay ngắn. Nàng ngoắc tay ra hiệu cho anh Ben trờ xe tới. Xe của anh Ben bon bon nhắm theo đường 3 tháng 2 chạy thẳng.

- Còn một đứa nữa hả, mấy giờ tới, đi gấp được không ? - anh Ben lên tiếng hỏi Lựu.
- 5 giờ chiều, ảnh là Việt Kiều bên Úc, tên Minh, 27 tuổi - Lựu trả lờ , ngưng một lát rồi nói tiếp: trẻ hơn ...

Chiều đó. Cũng như Don, Minh bước xuống phi trường ngơ ngơ ngáo ngáo bị mấy anh chàng tắc-xi bu quanh nên tỏ ra lúng túng. Xe của anh Ben lúc đó cũng vừa trờ tới. Lựu thấy đám đông đang bu quanh một anh chàng thanh niên mặt trắng trông có vẻ khờ khạo, nên vội vàng mở cửa xe chạy tới.

- Anh có phải anh Minh không ? Xin lỗi anh, em tới trễ vì bận đưa ba em đi bác sĩ -Lựu ra vẻ hối lỗi, thành khẩn giải thích .
- Không sao đâu ?- Minh trả lời cụt lủn mắt nhìn sơ trên thân thể nở nang của Lựu.
- Anh Minh, anh có chuyện gì không, bộ anh không khỏe hả, sao mọi người bu ở đây nhiều quá vậy- Lựu vừa nói vừa xách tay Minh tách ra khỏi đám đông.
- Anh vừa bước ra đây lớ ngớ tìm em thì bị một thằng chạy xe ngang giật phăng cái đồng hồ trên tay của anh.
- Trời , anh có sao không ?-Lựu ra vẻ quan tâm - Em có dặn trong email với anh rồi, cẩn thận mờ.
- Anh không sao, hơi bị trầy tay chút xíu thôi.
- Đâu đưa đây cho em coi ... trời ơi sao dữ vậy nè - Lựu giả vờ hoảng hốt, chu đáo.

Sau khi lo vết trầy của Minh xong, cả hai dắt tay ra xe, vừa đi vừa truyện trò qua lại ra vẻ thân thiết như đôi tình nhân thắm thiết. Xe của anh Ben đâu đó chờ sẵn rè rè tới trước mặt hai người. Minh bước lên xe mặc tình cho Lựu luyến thoáng nói không ngừng. Anh vẫn còn chưa hoàn hồn vì cái vụ giựt đồ vừa rồi. Kể cũng lạ, anh đâu có định về Việt Nam chơi đâu chỉ vì ba má anh cứ thuyết phục anh phải về thăm thân nhân : "Con đã đi 20 mấy năm rồi chưa về, con nên về để ông bà nội chết mất thì tiếc lắm". Minh cũng còn do dự chưa định mua vé máy bay bỗng tình cờ anh vào mục Tìm Bạn Bốn Phương trên mạng lưới chơi. Hình của Lựu nhìn quá "bắt mắt" nên anh liên lạc thử, không ngờ sau ba tháng liên lạc anh bỗng cảm thấy trở về Việt Nam để thăm ông bà là chuyện cần nên quyết định nghe theo lời ba má (?!).

Xe đỗ trước khách sạn Quê Hương, Lựu nắm tay Minh kéo thẳng vào phòng tiếp tân không quên ngoái lại nói với anh Ben :

- Anh đứng chờ em ở đây một tí .

Lựu dắt anh Minh lên lầu, khác với lần trước đi cùng Don, Lựu chủ động ôm chầm lấy Minh khi cánh cửa vừa đóng. Nàng choàng tay qua vai Minh hôn thật say đắm, làm cho Minh đi từ ngạc nhiên, ngẫn ngơ, cho tới không còn biết trời trăng gì, nhắm mắt hưởng thụ.

- Anh Minh!- Lựu chợt thều thào .
- Gì hả ? - Minh cũng bắt chước thều thào mặc dù chung quanh chẳng có ai.
- Anh yêu anh quá hà !
- Anh cũng vậy-anh Minh bất giác chỉ đành nói dóc, chứ anh yêu thân thể phì nhiêu của nàng hơn.

Sau khi nói lời nhớ nhung xong, Lựu chủ động kê miệng ngậm lấy môi của Minh và bắt đầu đẩy lui anh về phía đầu giường rồi bất thần nàng rút miệng trở về nhìn anh trong chốc lát, anh Minh còn đang chưa biết phản ứng như thế nào thì Lựu đưa hai tay lên đẩy thật mạnh vào ngực của anh làm anh phải ngã bật về phía sau nằm ngửa ra giường. Lựu cũng đồng thời nhảy phốc lên giường nằm sấp lên mình của Minh đặt một nụ hôn nóng hổi. Minh còn đang lim dim hưởng thụ cái lưỡi nóng bỏng ngọ ngoẹ trong miệng thì Lựu ngồi dậy cởi từng nút áo trên người Minh ra. Anh bây giờ không biết cảm giác ra sao mà chỉ thấy ảnh thở hì hục. Lựu cũng tự động cởi đồ ra, cái áo nịt ngực reng màu đỏ nhỏ xíu không che đủ bầu vú tròn trịa của Lựu nhô lên, hai tay Lựu tự xoa bóp lấy vú, Minh nhìn lên, hai con ngươi anh dường như nở to hơn gấp năm lần khi nhìn Lựu từ từ cởi áo nịt ngực ra. Bầu vú căn tròn được dịp sổ bung, Lựu đưa áo ngực đun đưa trước mũi Minh khiêu khích, anh đưa mũi lên hít hít, và Lựu đưa tới đưa lui như trêu trọc làm Minh càng tức, vội nhỏm đầu dậy đưa răng cắn chặt vào áo nịt vú. Lựu dúi luôn cả áo nịt ngực đậy mặt của Minh lại. Anh đưa hai tay lên cằm lấy áo nịt ngực còn thơm phức mùi dầu thơm cK. Trong lúc đó, Lựu từ từ đứng lên biểu diễn màn thoát y trước mặt anh. Cái quần xì đỏ reng úp úp mở mở che đám lông đen làm Minh thêm kích thích. Anh ngắm Lựu từ từ kéo xuống quần lót xuống, để lộ rỏ chùm lông đen nhánh. Nàng tuột xuống tới gối thì co chân lên rút một ống ra, rồi một ống nữa, cuối cùng nàng nắm lấy cái quần xì tòn teng đưa qua đưa lại trước mặt Minh , làm cho anh ấp úng chỉ nói được vài lời :
- Em thơm quá, em mặc đồ đẹp quá !.

Lựu chỉ mỉm cười, cái cười quỷ quái. Chỉ mới hồi trưa đây thôi nàng đâu có thơm tho như vậy, nàng cũng đâu có đồ lót reng màu đỏ đẹp đẻ thế (cái nàng đã mặc lúc trước là màu trắng). Những món đồ này do lấy từ nơi của Don, trong lúc anh đang tắm rữa. Nàng tiện tay xịt luôn dầu thơm vào những vùng kín, làm vừa nhanh vừa gọn như mọi chuyện đã tính trước trong lòng bàn tay. Don đâu có ngờ là Lựu đã lấy đi trước bộ đồ lót đỏ của anh mua tận bên Mỹ để đi khoe với Minh, anh cũng đâu có ngờ thùng rác ở phía dưới khách sạn Thống Nhất lại có bộ đồ lót của Lựu ném vào. Minh thì càng ngạc nhiên hơn so với Don, vì Lựu lại thơm mùi nước hoa cK, loại dầu chỉ vừa mới tung ra thị trường cách đây hai ngày thôi. Sự ngạc nhiên đó dẫn Minh lao vào vòng luyến ái như con thiêu thân gặp ánh đèn sáng lao vào chịu chết. Minh ghì Lựu xuống, một tay anh bóp vú, một tay anh se đầu núm rồi chìa miệng ra bú và liếm. Dưới hai đùi Minh bắt đầu cảm giác dương vật mình chìm sâu vào lỗ thịt êm ái. Minh buông tay ra, ngả đầu hưởng thụ từng centimét của thịt da chui vào âm hộ Lựu. Đồng thời Lựu nhún nhẩy họa lẫn những vũ điệu sàn xê. Ngước đầu lên, Minh trông rõ chùm lông đen sát rạt của Lựu được cắt tỉa gọn gàng. Phải chăng nàng đã chuẩn bị sẵn điều này để tặng cho Minh một cái l... chải chuốt - Minh thầm nghĩ. Chẳng bao lâu sau, Lựu nhổm dậy, bò hai gối xuống chân giường, nàng chổng mông lên trời ra vẻ thách thức. Minh hứng khởi ngồi phốc lên, nhìn cả l... lông của Lựu chè hẻ ra hai bên, đỏ hồng, thì nuốt nước miếng. Anh vội vục mặt vào bú liếm không ngừng, hả hê, anh ngồi dậy kẹp nách hai đùi Lựu thút dương vật đỏ hỏn mình vào âm đạo Lựu. Nước nhờn tuôn ra từ háng Lựu đã giúp Minh nhanh chóng lướt vào trong. Một tiếng chạm nhau giữa hai mảng thịt, một cứng nhọn, một mềm lủng, Minh bắt đầu hì hụp cho cu chạy hút vào trong. Lựu rên hì hà, hai tay bóp chặt bắp tay Minh, đầu Lựu nhấc cao, nàng đang cảm giác cái sướng chạy rần từ lỗ l... thấm lên khối óc, máu chảy rần rần trong cơ thể trẻ trung của Lựu, mắt nàng mờ hẳn hình ảnh nhấp nhô của Minh. Anh xuất tinh vài giây sau đó vì không kềm chế được cái sướng trào từ hai hòn dái, tinh dịch Minh bắn thẳng vào trong, đặc kẹo, hòa với dâm thủy của Lựu, nhầy nhụa. Minh nhoài người đè sấp lên Lựu thở hổn hển. Anh cảm thấy hơi mệt, cơn buồn ngủ từ đâu ập về, Minh nhắm mắt lim dim ...

Tỉnh dậy, Minh thấy mình đang nằm trong căn phòng vắng lặng, trên người không một mãnh vải che thân. Lựu không có ở đó, và tất cả đồ đạc đều không cánh mà bay. Lúc đầu Minh còn tưởng Lựu đổi phòng dọn hết đồ đạc cho anh, nhưng sau đó phát giác ra Lựu đã "một đi không trở lại". Thế là sạch sành sanh, tất cả đều trống vắng, tật không mang nhưng tiền mất hết, kể cả cái đồng hồ đeo trên tay và sợi dây chuyền vàng 2 chỉ cũng lẳng lặng bỏ đi không từ giả. Don cũng cùng chung kết quả, tuy đồ đạc không mất hết, nhưng cái passport đủ cho anh phải trồng hết tiền mang theo để chuộc lại.

Hết